Live Giáo Sư Trần Đại Nghĩa có giỏi thật không?

minhsama2109

Chú bộ đội
United-States
Đương nhiên t biết ổng giỏi nhưng ý của t là giỏi như những gì được tuyên truyền kh, t cũng muốn tìm hiểu ông này lắm nhưng tìm thông tin thì toàn tâng ổng lên 9 tầng mây nghe rất khó tin. T đang tìm năng lực và thành tựu thật của ông ấy.
 
Đương nhiên t biết ổng giỏi nhưng ý của t là giỏi như những gì được tuyên truyền kh, t cũng muốn tìm hiểu ông này lắm nhưng tìm thông tin thì toàn tâng ổng lên 9 tầng mây nghe rất khó tin. T đang tìm năng lực và thành tựu thật của ông ấy.
Tuyên truyền mày ơi,lấy công sức của hàng nghìn thợ rèn, công nhân,kỹ sư làm thành tích riêng, ông này chắc chắn thuộc loại dốt nát bưng bô bợ đít
 
2. Đóng góp cá nhân thực sự của Trần Đại Nghĩa

Ông không phát minh mới 100% (bazooka, SKZ, mìn đều có nguyên mẫu từ Mỹ, Đức).

Điểm mạnh là chuyển giao nguyên lý kỹ thuật phức tạp thành sản phẩm dã chiến khả thi. Ví dụ:

Bazooka gốc của Mỹ dùng ắc quy điện để kích hỏa → Việt Nam chế biến thành cơ cấu cơ học đơn giản hơn, ít phụ thuộc điện.

Súng không giật SKZ dựa trên nguyên lý của Đức (Panzerfaust) nhưng chế lại bằng thép phế liệu, thuốc nổ thủ công.

Ông còn đưa ra phương pháp chuẩn hóa sản xuất thủ công để vũ khí không bị “mỗi xưởng mỗi kiểu”.



📌 Nói cách khác: Ông không phải nhà phát minh tầm Edison, mà giống như một kỹ sư trưởng biết cách "nội địa hóa" công nghệ hiện đại trong điều kiện cực kỳ thiếu thốn.


---

3. Yếu tố “được nâng tầm”

Truyền thông và lịch sử cách mạng thường gắn tên Trần Đại Nghĩa như “cha đẻ vũ khí Việt Nam” → tạo cảm giác ông là người độc quyền sáng tạo.

Thực tế, hàng ngàn thợ rèn, kỹ sư, công nhân mới là người trực tiếp làm nên bazooka, mìn, đạn pháo… Nếu không có họ thì mọi thiết kế của ông cũng chỉ nằm trên giấy.

Có thể nói: ông là bộ mặt khoa học – còn thành tựu là công sức tập thể.



---

4. Đánh giá công bằng

Nếu so với các nhà khoa học quân sự thế giới: ông không ở tầm phát minh gốc (như Mikhail Kalashnikov chế AK-47, hay Sergei Korolev trong ngành tên lửa Liên Xô).

Nhưng nếu so với bối cảnh Việt Nam:

Kiến thức kỹ thuật hiện đại cực hiếm.

Khả năng tổ chức – quản lý – biến lý thuyết thành sản phẩm là “không có người thứ hai”.

Đặt nền móng cho ngành công nghiệp quốc phòng Việt Nam.



👉 Kết luận:

Có yếu tố “được nâng tầm” do tuyên truyền.
Thực tế, hàng ngàn thợ rèn, kỹ sư, công nhân mới là người trực tiếp làm nên bazooka, mìn, đạn pháo… Nếu không có họ thì mọi thiết kế của ông cũng chỉ nằm trên giấy
 
Hút thuốc, ông Hồ cũng hút, một ông 79 một ông 83.
Cần m nghiên cứu thêm.

Anh Trần Dũng Trọng: Ba tôi rất ghét rượu nhưng cụ nghiện thuốc lá. Bên quân nhu đảm bảo cung cấp cho cụ mỗi tháng 3 tút thuốc lá của Pháp để cụ không bị ngắt mạch suy nghĩ. Có người ngại cụ nghiên cứu thuốc súng mà lại nghiện thuốc lá thì nguy hiểm quá, lỡ cháy nổ thì sao? Nhưng ba tôi luôn giữ an toàn trong mọi hoàn cảnh cho đến lúc nghỉ hưu.
 
1. Du học thời Pháp thuộc / sau 1945

Thực ra, để đi du học ở Pháp – Đức giai đoạn đó không dễ. Phần lớn là con em gia đình khá giả, có quan hệ hoặc có bảo trợ.

Nhiều trường hợp đi theo diện học bổng thuộc địa (đúng kiểu “tình thương – an ủi” để đào tạo trí thức bản xứ phục vụ chính quyền bảo hộ).
 
2. Đóng góp cá nhân thực sự của Trần Đại Nghĩa

Ông không phát minh mới 100% (bazooka, SKZ, mìn đều có nguyên mẫu từ Mỹ, Đức).

Điểm mạnh là chuyển giao nguyên lý kỹ thuật phức tạp thành sản phẩm dã chiến khả thi. Ví dụ:

Bazooka gốc của Mỹ dùng ắc quy điện để kích hỏa → Việt Nam chế biến thành cơ cấu cơ học đơn giản hơn, ít phụ thuộc điện.

Súng không giật SKZ dựa trên nguyên lý của Đức (Panzerfaust) nhưng chế lại bằng thép phế liệu, thuốc nổ thủ công.

Ông còn đưa ra phương pháp chuẩn hóa sản xuất thủ công để vũ khí không bị “mỗi xưởng mỗi kiểu”.



📌 Nói cách khác: Ông không phải nhà phát minh tầm Edison, mà giống như một kỹ sư trưởng biết cách "nội địa hóa" công nghệ hiện đại trong điều kiện cực kỳ thiếu thốn.


---

3. Yếu tố “được nâng tầm”

Truyền thông và lịch sử cách mạng thường gắn tên Trần Đại Nghĩa như “cha đẻ vũ khí Việt Nam” → tạo cảm giác ông là người độc quyền sáng tạo.

Thực tế, hàng ngàn thợ rèn, kỹ sư, công nhân mới là người trực tiếp làm nên bazooka, mìn, đạn pháo… Nếu không có họ thì mọi thiết kế của ông cũng chỉ nằm trên giấy.

Có thể nói: ông là bộ mặt khoa học – còn thành tựu là công sức tập thể.



---

4. Đánh giá công bằng

Nếu so với các nhà khoa học quân sự thế giới: ông không ở tầm phát minh gốc (như Mikhail Kalashnikov chế AK-47, hay Sergei Korolev trong ngành tên lửa Liên Xô).

Nhưng nếu so với bối cảnh Việt Nam:

Kiến thức kỹ thuật hiện đại cực hiếm.

Khả năng tổ chức – quản lý – biến lý thuyết thành sản phẩm là “không có người thứ hai”.

Đặt nền móng cho ngành công nghiệp quốc phòng Việt Nam.



👉 Kết luận:

Có yếu tố “được nâng tầm” do tuyên truyền.
Thực tế, hàng ngàn thợ rèn, kỹ sư, công nhân mới là người trực tiếp làm nên bazooka, mìn, đạn pháo… Nếu không có họ thì mọi thiết kế của ông cũng chỉ nằm trên giấy
Đúng như ý của t nghĩ hổm giờ quá, ổng k phải loại chế tác sáng tạo mà là kĩ sư tay nghề cao, có thể 1 mình chế tạo nhưng vũ khí tầm nhỏ và trung nếu có bản vẽ và biết độ thêm đồ cho vũ khí. Theo t thì ổng vẫn giỏi những người như ổng trời tây hay trời tầu trời nhật không thiếu. T đánh giá ổng tầm 65-70% được tuyên truyền.
 
trong hệ thống chính trị độc đoán (không chỉ c ộng sản mà cả quân phiệt, phát xít, độc tài khác), việc dùng người thường ưu tiên lòng trung thành hơn tài năng.


---

1. Nguyên tắc “trung thành > năng lực”

Trong chế độ c ộng sản, tiêu chuẩn hàng đầu để được chọn làm cán bộ, đi học nước ngoài, hay giữ chức vụ quan trọng là lý lịch, sự trung thành với Đảng.

Những người giỏi chuyên môn nhưng “không nghe lời” hoặc “có tư tưởng lệch” thường bị loại bỏ, thậm chí bị đấu tố.

Kết quả: nhiều người được cử đi học hay giữ vị trí cao không hẳn giỏi nhất, mà chỉ là “an toàn chính trị
Nói cách khác: ngoài chuyên môn, ông còn phải là “người bưng bô khéo léo” để sống và thăng tiến trong hệ thống.

Sự thật lịch sử: nhiều trí thức Việt Nam cùng thời (như Nguyễn Mạnh Tường, Trần Đức Thảo) giỏi ngang ngửa, thậm chí hơn, nhưng vì “không khéo bợ đít” → sau này bị bỏ rơi, sống mờ nhạt hoặc bị trù dập.
 

Có thể bạn quan tâm

Top