Live Giàu có thực sự là thứ chúng ta KHÔNG nhìn thấy

TUG

Sinh lý yếu
Vatican-City
Trong thời đại mà mọi người đều cố gắng kể câu chuyện đời mình qua chiếc xe, bộ quần áo hay bức ảnh du lịch, ít ai hiểu được rằng sự giàu có thật sự không thích ồn ào. Nó tồn tại dưới dạng khác, ở một chiều sâu mà mắt thường không quan sát được.

Càng muốn được nhìn nhận là giàu, càng phải tiêu, càng tiêu thì càng nghèo!​

Chúng ta thường được dạy (một cách vô thức) rằng giàu có là những gì “nhìn thấy được”. Một căn nhà lớn. Một chiếc đồng hồ sáng loáng. Một chiếc xe khiến người khác ngoái lại nhìn.

Tyler Durden Quotes - MagicalQuote

Nhưng tất cả những biểu tượng đó chỉ cho ta thấy chi tiêu, không cho ta biết gì về tài sản.

Một người mua chiếc xe 3 tỷ không phải là người có thêm 3 tỷ, mà là người vừa mất đi 3 tỷ
(hoặc bắt đầu mang một khoản nợ tương đương). Một người khoe bộ sưu tập đồ xa xỉ không tiết lộ mức độ giàu có, mà chỉ tiết lộ mức độ họ sẵn sàng chi tiêu để được chú ý.

Ngược lại, sự giàu có thực sự là thứ không ai thấy. Không ai thấy tài khoản tiết kiệm của bạn. Không ai thấy danh mục đầu tư của bạn. Không ai thấy những thứ bạn chọn không mua.

Nếu định nghĩa một cách toán học:

Sự giàu có = Thu nhập - Chi tiêu

Phần lớn xã hội chỉ nhìn thấy Chi tiêu, và từ đó suy luận (sai) về Giàu có. Và cũng từ lầm tưởng này mà không ít người tự kéo mình vào vòng xoáy: càng muốn được nhìn nhận là giàu, càng phải tiêu, càng tiêu thì càng nghèo.

Cái tôi: biến số nguy hiểm nhất trong tài chính cá nhân​

Chi tiêu không hoàn toàn là nhu cầu. Nhiều khi nó là câu trả lời của cái tôi trước ánh nhìn của người khác.

Một cái tôi phình to sẽ kéo theo chi tiêu phình ra. Không phải vì đời sống cần nhiều hơn, mà vì ta muốn thế giới thấy nhiều hơn.
Nhưng khổ nỗi, khi bạn lái một chiếc xe đẹp, người khác không nghĩ: “Anh này tuyệt thật.” hay “Anh này giỏi thật.” Mà họ nghĩ :“Nếu mình có chiếc xe đó, chắc trông mình bảnh lắm.”

What are the Effects of Consumerism on Society?

Tức là món đồ không làm họ ngưỡng mộ bạn, mà chỉ làm họ mơ về phiên bản tốt hơn của chính họ. Vậy mà chúng ta lại dành rất nhiều tiền để mua về thứ ảo giác rằng người khác đang nghĩ tốt về mình. Nếu có một kẻ cắp trong tài chính cá nhân, thì đó chính là ảo tưởng được người đời ngưỡng mộ.

Sự giàu có là năng lượng lưu trữ theo thời gian​

Nếu chi tiêu là khoảnh khắc, thì giàu có là năng lượng tiềm ẩn. Nó ở dạng khả năng lựa chọn. Khả năng thay đổi. Khả năng nói “không” khi cần thiết.
What Is the Meaning of Financial Freedom? | Rich Dad

Sự giàu có thật không mua sự hào nhoáng mà mua:

  • Quyền rời khỏi một công việc khiến bạn kiệt quệ.
  • Quyền dành nhiều thời gian hơn cho con cái.
  • Quyền gác lại điện thoại lúc 8 giờ tối mà không lo cấp trên tìm.
  • Quyền từ chối những lựa chọn sai chỉ vì bạn không còn bị ép bởi tiền.
Do đó, về bản chất: Sự thịnh vượng = thời gian chúng ta thực sự tự do
Nhưng tự do thời gian không xuất hiện trong những bức ảnh khoe mẽ. Nó không tạo ra tín hiệu thị giác để người khác phải trầm trồ. Và chính vì nó vô hình, ít người nghĩ tới. Nhưng giá trị của nó, khi cần đến, lại có sức nặng hơn bất kỳ món hàng xa xỉ nào.

Vì sao thế giới khó học từ người giàu thật?​

Những người giàu có bền vững thường là những người ít ai biết đến. Tài sản của họ nằm trong cổ phiếu, trái phiếu, đất đai, tài khoản tiết kiệm, lãi kép, kỷ luật và sự khiêm nhường. Tất cả những điều đó không nằm trong camera, không xuất hiện trên mạng xã hội.

15 Rich People Who Decided Not To Leave Inheritance For Their Kids

Vì vậy, người đời có rất nhiều “hình mẫu phô trương”, nhưng lại rất ít “hình mẫu âm thầm”, dù chính những người âm thầm mới là mẫu đáng học nhất.

Nhìn thấy cái hào nhoáng, ta học cách tiêu. Không nhìn thấy cái bền vững, ta không biết cách tích lũy.

Giàu có là câu chuyện của sự im lặng​

Trong thế giới đầy tiếng ồn của chủ nghĩa tiêu dùng, để trở nên giàu có thực sự, ta phải học cách làm một điều trái ngược: im lặng.

Im trong chi tiêu. Im trong nhu cầu thể hiện. Im trong những ham muốn nhất thời.

Và để tài sản lên tiếng thay ta, nhưng lên tiếng theo cách không ai nghe được. Chỉ có ta, với quyền tự do của riêng mình, nghe thấy nó rõ ràng mỗi ngày. Bởi lẽ, cuối cùng thì giàu có thật không được tạo ra từ những thứ ta thể hiện với người khác, mà từ những thứ ta giữ lại cho chính mình.
 

Có thể bạn quan tâm

Top