Giàu và Nghèo ở Việt Nam (phần 2)

Trạng thái
Chủ đề đã được đóng (không tiếp nhận thảo luận)
Clip cụ bà 90 tuổi mò cua bắt ốc giữa ngày đông Hà Nội
Một clip vừa được đăng trên Facebook tên Hoàng Giáp Phi ghi lại hình ảnh một cụ bà gầy gò, trên tay là chiếc giỏ bằng nan tre để bắt ốc được chia sẻ nhiều.
Clip được đăng tải với những dòng chia sẻ của Hoàng Giáp Phi: “Cụ bà 90 tuổi, mùa đông chỉ có chiếc áo cộc rách, lạnh quá cụ nhặt được cái áo mưa khoác thêm vào người cho đỡ lạnh. Có con, có cháu mà để mẹ mình, bà mình khổ sở thế này. Gặp cụ nhìn cảnh tượng này chỉ nghĩ những năm của thế kỷ trước. Cụ người thôn Đống Chanh, xã Minh Cường, huyện Thường Tín, Hà Nội. Cụ hay nhặt ni lông, bắt ốc ở gần cầu vượt Đỗ Xá”.
Sau khi được đăng tải, clip nhận hơn 800.000 lượt xem và khoảng 20.000 lượt chia sẻ cùng hàng trăm bình luận từ cộng đồng mạng. Con số liên tục tăng lên từng phút.
View attachment Cụ bà 90 tuổi mò cua bắt ốc nuôi thân ở Hà Nội.mp4
Cụ già 90 tuổi mò cua bắt ốc Một clip vừa được đăng trên Facebook tên Hoàng Giáp Phi ghi lại hình ảnh một cụ bà gầy gò, trên tay là chiếc giỏ bằng nan tre để bắt ốc, bên cạnh chiếc nón đã rách tả tơi đang thu hút rất đông bạn trẻ vào xem và chia sẻ.
Theo lời cụ, năm nay cụ 90 tuổi và có 1 cô con gái đã đi lấy chồng rồi quay về nhưng vẫn nuôi 2 con nhỏ. Hằng ngày cụ đi mò cua, bắt ốc ở khu vực cầu vượt Đỗ Xá sống qua ngày. Con gái cụ ngồi bán nước vỉa hè, số tiền kiếm được chỉ đủ nuôi 2 con.
Khi anh thanh niên hỏi: “Con cái để bà thế thì bà chết à?” Cụ vẫn bình thản trả lời: “Mỗi người mỗi khác nhau có ai giống nhau đâu, cả nước này giống nhau thì đã thoải mái, mỗi người mỗi phương”.
Nói về con cái của mình, cụ không hề trách hay than về số phận, trong những lời nói ấy, người xem vẫn có thể cảm nhận được sự bênh vực, thương yêu con gái của bà.
“Nó có hai đứa con, nuôi con cũng chả để thành, nuôi em nữa thì chết, chết đói. Nó còn nuôi con. 90 mà chưa chết, cứ sống mãi để nhìn các ông các bà”
Một bạn nữ có nick là Phương Nguyen cho biết đang ở gần nhà cụ, nói: “Cụ có một đứa con gái không có chồng, hiện tại nuôi hai đứa con. Cụ hay đi lang thang khắp nơi, nhưng tối vẫn về nhà. Mặc dù trời rất ạnh nhưng cụ vẫn đi mò cua, bắt ốc mỗi ngày. Ăn cũng không có bát nữa, khổ cực, già yếu vậy, nhưng cụ còn lo cho con cháu lắm”.
Nhiều người khi xem clip đã tỏ ra bức xúc khi thấy hoàn cảnh đáng thương của cụ, mặc dù có con nhưng lại không được quan tâm lo lắng, để mặc cụ giữa cảnh đói rét giữa ngày đông. Nhiều bạn bày tỏ sự thông cảm, chia sẻ của mình trước hoàn cảnh của cụ, thậm chí để cả số điện thoại để mọi người liên hệ, khuyên góp, để có thể giúp đỡ bà cụ.
Một bạn có nick là Tu Mai Trang Hair bình luận: “Nhìn cụ thương quá, cảm ơn anh đã có tấm lòng cao cả. Mình xem đi xem lại clip nhiều lần mà xót quá, các cụ có câu, mẹ nuôi được 9 người con, nhưng 9 người con không nuôi được mẹ, mẹ nuôi bằng trời bằng bể, con nuôi mẹ, con kể tháng ngày. Những thế hệ thanh niên như chúng mình đừng vô cảm, vô tâm đến lúc không còn cha mẹ nữa thì cũng đã muộn rồi”.
Nhiều ý kiến cho rằng, cần đưa cụ vào trại dưỡng lão, chính quyền địa phương cần can thiệp. Clip vẫn liên tục được cộng đồng mạng chia sẻ và comment.
 
Chuyện đời xót xa của cụ ông 80 tuổi mưu sinh bên xe hủ tiếu ở Sài Gòn
Ở vào tuổi gần đất xa trời nhưng hằng đêm ông lão vẫn phải rong ruổi qua từng con hẻm nhỏ cùng chiếc xe hủ tiếu xào để mưu sinh giữa Sài Gòn hoa lệ.
Cụ ông 80 tuổi vẫn đẩy xe bán hủ tiếu mưu sinh
Những ngày gần đây, cộng đồng mạng liên tục chia sẻ thông tin về một cụ ông bán hủ tiếu trên đường Ngô Nhân Tịnh (quận 6, TP. HCM). Theo đó, cụ ông tuy đã ngoài 80 nhưng vì các con quá nghèo nên ngày ngày vẫn phải đẩy xe đi bán hủ tiếu xào kiếm sống. Dù vậy những bát hủ tiếu vừa rẻ vừa ngon của cụ vẫn được mọi người yêu thích và luôn cố gắng ghé qua để ủng hộ cụ.
Chuyện đời xót xa của cụ ông 80 tuổi mưu sinh bên xe hủ tiếu ở Sài Gòn - Ảnh 1.
Thông tin về cụ ông bán hủ tiếu xào được chia sẻ trên một fanpage ẩm thực của Sài Gòn - (Ảnh chụp màn hình)
Ngay sau khi câu chuyện về cụ ông được chia sẻ, nhiều cư dân mạng đều bày tỏ sự xúc động và xót xa cho hoàn cảnh của cụ. Ở cái tuổi mà đáng lẽ phải được vui vẻ bên con cháu thì cụ lại phải mưu sinh kiếm sống từng đồng. Bên cạnh đó, những thành viên mạng hảo tâm cũng cùng nhau kêu gọi mua hủ tiếu ủng hộ với hy vọng cuộc sống của cụ có thể đủ đầy hơn.
"Cuộc sống còn có biết bao người có hoàn cảnh khó khăn. Ước gì mỗi khi lên mạng không còn nhìn thấy những hình ảnh các em phải chịu đói, lạnh, lang thang ngoài đường, những người già thì sống sum vầy và hạnh phúc bên con cháu", một người dùng mạng chia sẻ.
Vợ con đề huề vẫn đơn độc giữa thành phố
Trời đã nhá nhem tối, chúng tôi tìm đến con hẻm số 114 đường Ngô Nhân Tịnh, nằm nép mình trong khu phố người Hoa nhộn nhịp để tìm gặp ông cụ. Theo chia sẻ của một số người dân sống xung quanh thì những ngày gần đây xe hủ tiếu của ông cụ đắt hàng hơn hẳn, có rất nhiều bạn trẻ đến ủng hộ, thế nên chỉ khoảng tầm 7h tối là cụ đã lục đục dọn đồ trở về nhà.
Chuyện đời xót xa của cụ ông 80 tuổi mưu sinh bên xe hủ tiếu ở Sài Gòn - Ảnh 2.
Cụ ông dọn hàng để về nhà sau một ngày buôn bán khá may mắn.
Qua trò chuyện, được biết cụ tên thật là Trương Tỷ (86 tuổi), là người gốc Hoa nên khả năng giao tiếp bằng tiếng Việt của cụ khá khó khăn. Vì thế cuộc trò chuyện của chúng tôi với cụ cũng phải thông qua các "phiên dịch viên" bất đắc dĩ là người dân xung quanh.
Cách đây tầm 40 năm, ông Tỷ cùng một số người bạn làm nghề phu vác gạo tại khu vực chợ Lớn. Tuy nhiên, công việc không đem lại nguồn kinh tế đủ nuôi sống gia đình nên cụ đã quyết định học nghề làm hủ tiếu xào để kinh doanh.
"Thấm thoát đã gần 40 năm cụ gắn bó với chiếc xe này, trước đây ông ấy còn dùng lò khè để xào hủ tiếu, giờ lớn tuổi rồi nên dùng bếp gas", ông Sơn (một người dân sống trên đường Ngô Nhân Tịnh) chia sẻ.

Chuyện đời xót xa của cụ ông 80 tuổi mưu sinh bên xe hủ tiếu ở Sài Gòn - Ảnh 3.
Dù có vợ con đầy đủ, nhưng đến tuổi về chiều ông Tỷ lại chịu cảnh cô độc mưu sinh.
Tuy nhiên đời người là một chuỗi những bất ngờ. Khi công việc đã ổn định, những mong có được hạnh phúc thì người vợ của ông Tỷ lâm vào cờ bạc, dẫn đến nợ nần chồng chất. Để có tiền trả nợ cho vợ, cụ phải bán căn nhà mà cha mẹ để lại. Sau đó vợ chồng ly hôn, gia đình ly tán, con cái mỗi người mỗi ngả. Hiện tại, cụ đang ở trọ tại một con hẻm nhỏ trên đường Hương Lộ 2 (quận 6, TP. HCM).
Đôi chân còn đi được thì vẫn tự nuôi sống được bản thân
Thường lệ vào 2h chiều mỗi ngày từ thứ Hai đến thứ Bảy hàng tuần, ông Tỷ đến chợ Xóm Chiếu để mua hủ tiếu mềm và cải rồi bắt đầu ngày làm việc của mình. Ông đẩy xe đi quanh khu vực đường Ngô Nhân Tịnh và các con hẻm gần đó, đến tầm 5h chiều thì về địa chỉ 114 Ngô Nhân Tịnh để bán và dọn dẹp trước khi trở về nhà.
Người dân cho biết, cụ chỉ bán hủ tiếu xào chay, nghĩa là chỉ xào hủ tiếu mềm và cải, ngoài ra không thêm nguyên liệu nào khác, thế nhưng món ăn này rất ngon, từ lâu đã thành một món ăn dân dã quen thuộc của người dân nơi đây.
Chuyện đời xót xa của cụ ông 80 tuổi mưu sinh bên xe hủ tiếu ở Sài Gòn - Ảnh 4.
Món ăn bình dân của ông đã trở nên quen thuộc với người dân sống xung quanh đường Ngô Nhân Tịnh - (Ảnh: Facebook).
Dạo gần đây, khi thông tin của cụ được chia sẻ nhiều trên mạng, cụ lại có thêm rất nhiều thực khách hảo tâm đến ủng hộ. Với mức giá 10.000 đồng/đĩa, mỗi ngày cụ Tỷ lời khoảng 120.000 đồng, đủ để chi tiêu cho cuộc sống hàng ngày và tiền thuê nhà. Tuy nhiên, mỗi lúc trái gió trở trời, cụ lại phải chật vật với số tiền thuốc men vượt quá khả năng của bản thân.
Chuyện đời xót xa của cụ ông 80 tuổi mưu sinh bên xe hủ tiếu ở Sài Gòn - Ảnh 5.
Chị Phương cho biết, chị và cụ Tỷ là người cùng quê nên khi thấy hoàn cảnh của cụ, chị đã đến để chia sẻ.
Trời đã khuya, ông cụ nhọc nhằn đẩy chiếc xe hủ tiếu cồng kềnh về phía bến xe Chợ Lớn để gửi lại và lấy xe đạp trở về nhà. Dáng người lom khom, gương mặt hằn sâu những gió sương của cuộc đời, ông cụ lặng lẽ trở về nhà trên chiếc xe đạp cũ.
Chuyện đời xót xa của cụ ông 80 tuổi mưu sinh bên xe hủ tiếu ở Sài Gòn - Ảnh 6.
Có lẽ ông cụ đã quá lớn tuổi để đủ sức đẩy chiếc xe cồng kềnh lên những con dốc như thế này.
Chuyện đời xót xa của cụ ông 80 tuổi mưu sinh bên xe hủ tiếu ở Sài Gòn - Ảnh 7.
Chiếc xe đạp cũ là phương tiện duy nhất giúp ông di chuyển mỗi ngày
Chuyện đời xót xa của cụ ông 80 tuổi mưu sinh bên xe hủ tiếu ở Sài Gòn - Ảnh 8.
Giữa phố thị nhộn nhịp, ông Tỷ vẫn đi về lặng lẽ và đơn độc như thế!
Có lẽ giờ đây cô đơn là người đồng hành duy nhất cùng ông trên quãng đời còn lại. Ừ thì khi nào đôi chân vẫn còn đi được thì cụ vẫn có thể tự nuôi sống được bản thân, thế nhưng khi đôi chân ấy không còn đứng vững nữa, cụ sẽ ra sao?...
 
Căn nhà có hơn 20 người bán vé số mưu sinh ở Sài Gòn
Nằm trên đường Nguyễn Văn Cừ, phường Cầu Kho, quận 1, căn nhà chừng 30 m2 nhiều năm nay trở thành nơi che mưa nắng của một 'đại gia đình' hơn 20 người cùng quê hương Phú Yên vào Sài Gòn bán vé số mưu sinh.
Vũ Đoan
View attachment Căn nhà có hơn 20 người bán vé số mưu sinh ở Sài Gòn (1).mp4
 
Lớp học miễn phí giữa lòng hồ thủy điện của sư thầy
Mùa mưa, nước lòng hồ thủy điện Trị An dâng cao, cỏ cây bên bờ chết úng nên dân gọi mùa nước "thúi". Đường ngập, bè nổi trên hồ nên việc học hành cũng chòng chành theo con sóng.
View attachment Lớp học miễn phí giữa lòng hồ thủy điện của sư thầy - Xã hội - ZINGNEWS.VN.mp4
Mùa mưa, nước lòng hồ thủy điện Trị An dâng cao, cỏ cây bên bờ chết úng nên dân gọi mùa nước "thúi". Đường ngập, bè nổi trên hồ nên việc học hành cũng chòng chành theo con sóng.



00:44/01:40
HD

Gian nan đường đến lớp của trẻ vạn chài trên lòng hồ thủy điệnĐể trẻ xóm vạn được học chữ, đại đức Thích Chơn Nguyên mua bè mở lớp học trên lòng hồ thủy điện Trị An. Mọi chi phí học hành, ăn uống... của trẻ đều miễn phí.
chong chanh hoc chu mua nuoc thui anh 1
Làng vạn chài trên hồ Trị An ở khu vực xã Thanh Sơn (huyện Định Quán, Đồng Nai) có khoảng 35 hộ gia đình. Họ là những người Việt trở về từ vùng Biển Hồ Campuchia nhiều năm trước. Ở đây, cuộc sống ngư dân phụ thuộc vào việc đánh bắt hải sản trên hồ. Do cách xa trung tâm, hộ khẩu chưa rõ ràng, người dân không có giấy tờ tùy thân nên những đứa trẻ lớn lên tại đây không thể nhập học.
chong chanh hoc chu mua nuoc thui anh 2
"Tôi chưa làm đăng ký khai sinh cho con, sổ hộ khẩu không có nên việc nhập học cho con rất khó khăn. Các trường học đều cách xa nên tôi quyết định cho con ở nhà", ngư dân tên Thanh nói.
chong chanh hoc chu mua nuoc thui anh 3
Để trẻ làng bè được học hành, đại đức Thích Chơn Nguyên (39 tuổi), người khai sơn chùa Liên Sơn (xã Thanh Sơn, huyện Định Quán) đã bỏ công sức mở lớp trên hồ.
chong chanh hoc chu mua nuoc thui anh 4
Thầy Nguyên nói rằng, hơn năm trước, thầy về thăm cuộc sống người dân xóm vạn và biết nhiều trẻ em mù chữ nên nung nấu ý định mở lớp học miễn phí. "Lúc đầu, tôi đến bè một hộ dân để dạy chữ cho 5 em nhỏ. Về sau, những đứa khác cũng tới học nên tôi mua hẳn một bè nổi để dạy cho các em", đại đức Thích Chơn Nguyên kể.
chong chanh hoc chu mua nuoc thui anh 5
Theo thầy Nguyên, lớp học trên bè hiện có khoảng 35 học sinh nam, nữ trong độ tuổi 6 đến 18. Thỉnh thoảng, nhiều ngư dân tranh thủ lúc nhàn rỗi cũng tới xin học. Bà Nguyễn Thị Nga (60 tuổi, cư dân làng bè) cho biết bà và ngư dân ở làng rất mừng vì trẻ em được thầy Nguyên dạy chữ. "Hồi trước, mấy trẻ ưa nói tục, chửi mắng, đánh nhau... người lớn khó dạy bảo. Từ ngày được thầy dạy học, các em ngoan hiền hơn, sống có kỷ luật hơn, ăn uống hợp vệ sinh. Đi học rồi, đứa nào cũng biết đọc, biết viết nên ai cũng vui", bà Nga nói.
chong chanh hoc chu mua nuoc thui anh 6
Từ sáng sớm, những đứa trẻ trong xóm vạn tự lái xuồng hoặc được người nhà đưa đến lớp học. Tại đây, các em được tạo điều kiện ăn trưa, uống sữa và ngủ nghỉ và trở về nhà vào cuối chiều. Mọi chi phí ăn, uống, sách vở... đều do thầy Nguyên và các mạnh thường quân đóng góp.
chong chanh hoc chu mua nuoc thui anh 7
Theo thầy Nguyên, ông dạy chữ để các em có thể đọc, viết thành thạo, tạo nền tảng kiến thức để các em hòa nhập vào cuộc sống cộng đồng. "Thầy không thể cấp chứng chỉ, bằng cấp như trường lớp phổ thông nhưng rồi các em sẽ không mù chữ. Khi lớn lên, các em có thể xin được việc làm ở các công ty, không phải sống cuộc đời trôi nổi, cơ cực", thầy Nguyên chia sẻ.
chong chanh hoc chu mua nuoc thui anh 8
Đại đức Thích Chơn Nguyên cho hay: "Thời gian đầu, mấy đứa trẻ rất nghịch, nói tục nhiều nên tôi phải vừa dạy chữ vừa dạy đạo đức, lối sống. Sau một thời gian, các em ngoan, lễ phép và sống có ý thức".
chong chanh hoc chu mua nuoc thui anh 9
Khi ngày kết thúc, thầy Nguyên giao bè lại cho người dân để về chùa. Đêm đến, người xóm vạn tụ tập về lớp học của thầy để xem tivi, quây quần sinh hoạt trong khi trẻ em túm tụm nô đùa. "Em cảm thấy rất vui khi được học lại lần nữa. Ở đây em được học nhiều thứ, học chữ, rồi trước đây ăn uống rác em đẩy thẳng xuống hồ, còn bây giờ có thầy dạy thì rác phải để đúng nơi, không thả xuống hồ nữa", Nguyễn Thị Huệ, 18 tuổi, chia sẻ.
chong chanh hoc chu mua nuoc thui anh 10
Ngư dân Nguyễn Thị Nga nói rằng nước dâng cao nên đường đi, lối lại ở bờ hồ chìm sâu. Những đứa trẻ phải bơi xuồng đến lớp học nên không ít lần gặp rủi ro. "Trẻ rơi từ xuồng xuống nước, ướt cặp sách... là chuyện bình thường. Vậy nhưng đứa nào cũng biết bơi, bơi giỏi nên chúng tôi chả bao giờ sợ chúng chìm", bà tâm sự.
chong chanh hoc chu mua nuoc thui anh 11
Lãnh đạo xã Thanh Sơn (huyện Định Quán, Đồng Nai) cho biết từ lúc đại đức Thích Chơn Nguyên mở lớp dạy chữ, việc học hành của trẻ em xóm vạn được cải thiện nhiều. Trong ảnh, nhóm trẻ được các anh chị lái xuồng đưa về bè gia đình sau ngày học.
chong chanh hoc chu mua nuoc thui anh 12
Vị trí lớp học miễn phí của đại đức Thích Chơn Nguyên ở hồ thủy điện Trị An. Ảnh: Google Maps.
 
Ám ảnh nhìn trẻ em nông thôn trần truồng, ngụp lặn... kiếm sống
(Soha.vn) - Bé trai trần truồng mò cua bắt ốc, những bé gái ngụp lặn trên con sông đục ngầu mót vàng... là những hình ảnh khiến ai nấy đều xót xa.
Mặc dù Luật pháp Việt Nam cấm sử dụng lao động trẻ em dưới 15 tuổi nhưng trên thực tế trẻ em vẫn phải chia sẻ gánh nặng công việc và trách nhiệm gia đình nhất là những trẻ em nông thôn.
Kết quả khảo sát cho thấy một con số giật mình: gần 45% trẻ em phải làm việc trong điều kiện không đảm bảo về nhiệt độ, ánh sáng; gần 40% phải làm việc trong môi trường có nồng độ bụi cao ảnh hưởng đến sức khoẻ và trên 27% bị ảnh hưởng của hoá chất độc, ô nhiễm không khí, hơi độc hại nơi làm việc.
Nguyên nhân chủ yếu khiến trẻ em phải đi làm là do cuộc sống khó khăn, điều kiện sống nghèo nàn và nhận thức của bố mẹ hạn chế, không ý thức được tác hại của việc trẻ em phải làm việc quá sức.
Những hình ảnh trẻ nhỏ phải lao động nặng nhọc dưới đây khiến mỗi người xem không khỏi ngậm ngùi, xót xa:
Em bé trần truồng vùi mình trong bùn nhớp nháp để nhặt cá, cua, ốc kiếm sống qua ngày.
Em bé trần truồng vùi mình trong bùn nhớp nháp để nhặt cá, cua, ốc kiếm sống qua ngày.
Nhọc nhằn hình ảnh những trẻ em lao động
Nhọc nhằn hình ảnh những trẻ em lao động

chum-anh-roi-nuoc-mat-canh-lao-dong-co-cuc-cua-tre-em-vn
Từ rất nhỏ, những em bé nông thôn này đã phải "lăn lộn" trên những cánh đồng nắng cháy làm công việc đồng áng.
chum-anh-roi-nuoc-mat-canh-lao-dong-co-cuc-cua-tre-em-vn
chum-anh-roi-nuoc-mat-canh-lao-dong-co-cuc-cua-tre-em-vn
Bất chấp cái nắng như thiêu đốt, hơn chục đứa trẻ vẫn ngụp lặn dưới con sông đục ngầu để mót vàng cám lấy tiền ăn học và đỡ đần bố mẹ.
Nhọc nhằn hình ảnh những trẻ em lao động
Nhọc nhằn hình ảnh những trẻ em lao động
Những bó củi nặng hơn cả trọng lượng cơ thể các em vẫn đè lên những đôi vai ấy mỗi ngày
Nhọc nhằn hình ảnh những trẻ em lao động
Hình ảnh những bé gái vùng cao trên đôi chân trần mặc giá rét hay nắng cháy đi chăn trâu, kiếm củi đã trở thành hình ảnh quen thuộc.
 
Cuộc sống khó khăn của trẻ em vùng cao
Trẻ em là đối tượng dễ bị tổn thương và chịu ảnh hưởng trực tiếp trước những đổi thay từ xã hội. Trong khi đời sống vật chất lẫn tinh thần đang dần được cải thiện, vẫn còn rất nhiều trẻ em ở vùng núi xa xôi phải sống trong điều kiện hết sức khó khăn.

 Hai chị em đèo nhau đi chơi trên chiếc xe đạp cọc cạch ở Quản Bạ, Hà Giang. Quản Bạ là huyện vùng núi trong danh sách 62 huyện nghèo nhất trên cả nước, cuộc sống của người dân vẫn còn vô cùng khó khăn.


Nhấn để phóng to ảnh
Hai chị em đèo nhau đi chơi trên chiếc xe đạp "cọc cạch" ở Quản Bạ, Hà Giang. Quản Bạ là huyện vùng núi trong danh sách 62 huyện nghèo nhất trên cả nước, cuộc sống của người dân vẫn còn vô cùng khó khăn.

 Các em nhỏ người dân tộc Xa Phó ở xã Nậm Sài (huyện Sa Pa, tỉnh Lào Cai) đang chơi trò trượt dốc bằng chiếc xe gỗ tự chế. Đây cũng là một trong những xã nghèo nhất của huyện Sa Pa.


Nhấn để phóng to ảnh
Các em nhỏ người dân tộc Xa Phó ở xã Nậm Sài (huyện Sa Pa, tỉnh Lào Cai) đang chơi trò trượt dốc bằng chiếc xe gỗ tự chế. Đây cũng là một trong những xã nghèo nhất của huyện Sa Pa.

 Hai em nhỏ theo bố mẹ đi đánh cá trên lòng hồ thủy điện Sơn La, thuộc địa phận xã Chiềng Lao, huyện Mường La, tỉnh Sơn La. Khi lòng hồ bắt đầu được qui hoạch để chứa nước làm thủy điện, rất nhiều hộ dân đã phải rời bỏ nơi sinh sống lâu nay, hi sinh cho dòng điện tương lai.


Nhấn để phóng to ảnh
Hai em nhỏ theo bố mẹ đi đánh cá trên lòng hồ thủy điện Sơn La, thuộc địa phận xã Chiềng Lao, huyện Mường La, tỉnh Sơn La. Khi lòng hồ bắt đầu được qui hoạch để chứa nước làm thủy điện, rất nhiều hộ dân đã phải rời bỏ nơi sinh sống lâu nay, hi sinh cho dòng điện tương lai.
 Hai em bé người Mông lang thang tự trông nhau trong khi bố mẹ đi gặt lúa ở trên những thửa ruộng bậc thang xa nhà.


Nhấn để phóng to ảnh
Hai em bé người Mông lang thang tự trông nhau trong khi bố mẹ đi gặt lúa ở trên những thửa ruộng bậc thang xa nhà.

 Cảnh đi học vất vả và luôn tiềm ẩn nguy hiểm khi phải vượt qua con suốt cuồn cuộn nước mùa mưa lũ tại xã An Lương, huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bái.


Nhấn để phóng to ảnh
Cảnh đi học vất vả và luôn tiềm ẩn nguy hiểm khi phải vượt qua con suốt cuồn cuộn nước mùa mưa lũ tại xã An Lương, huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bái.

 Em bé người Mông ở huyện Yên Minh, tỉnh Hà Giang.


Nhấn để phóng to ảnh
Em bé người Mông ở huyện Yên Minh, tỉnh Hà Giang.

Những trò chơi trên sông nước của các em nhỏ xã Chiềng Lao, huyện Mường La, tỉnh Sơn La.


Nhấn để phóng to ảnh
Những trò chơi trên sông nước của các em nhỏ xã Chiềng Lao, huyện Mường La, tỉnh Sơn La.

 Một chiếc thuyền làm bằng tre nứa đang làm dở là nơi vui đùa của các em bé thuộc xã Tân Phong, huyện Phù Yên, tỉnh Sơn La bên dòng sông Đà.


Nhấn để phóng to ảnh
Một chiếc thuyền làm bằng tre nứa đang làm dở là nơi vui đùa của các em bé thuộc xã Tân Phong, huyện Phù Yên, tỉnh Sơn La bên dòng sông Đà.

Em bé người Mông đang cố gắng thuyết phục mẹ mua cho một món đồ chơi ở chợ phiên Cán Cấu, tỉnh Lào Cai.


Nhấn để phóng to ảnh
Em bé người Mông đang cố gắng thuyết phục mẹ mua cho một món đồ chơi ở chợ phiên Cán Cấu, tỉnh Lào Cai.

 Một nụ cười hồn nhiên của cậu bé theo bố mẹ đi làm trên đồng ruộng bậc thang huyện Hoàng Su Phì, tỉnh Hà Giang.


Nhấn để phóng to ảnh
Một nụ cười hồn nhiên của cậu bé theo bố mẹ đi làm trên đồng ruộng bậc thang huyện Hoàng Su Phì, tỉnh Hà Giang.
Hữu Nghị
 


Em bé theo mẹ ngủ ngoài đường
Hình ảnh cháu bé hồn nhiên ngủ ngay lề đường một cách ngon lành khi người mẹ mải cắt cỏ, đứa em lủi thủi chơi bên vệ đường xem vừa nguy hiểm vừa thương 2 bé quá...
P/s: Tết trung thu của các cháu thiếu nhi đang tới rồi...
1f625.png

View attachment Hình ảnh cháu bé hồn....mp4
 
NHỮNG ĐỨA TRẺ ĐI TÌM CHỮ GIỮA ĐÊM TRÊN ĐỈNH NÚI
Lũ trẻ ở buôn H'Mông, xã Ea Kiết, huyện Cư M'gar, tỉnh Đắk Lắk, phải đi xuyên rừng giữa đêm, vượt qua hai con suối, leo hàng chục dốc đá để đến trường.
Con duong di hoc anh 1

Con đường đi học đẫm mồ hôi
3h sáng, buôn H’Mông chìm trong giấc ngủ, đâu đó chỉ lác đác tiếng gà gáy và đom đóm còn lập lòe thì nhà Hóa đã sáng đèn. Nuốt vội bát cơm nguội tối qua, con bé vừa dụi mắt cho tỉnh ngủ vừa vội vàng sửa soạn đồ đạc để một tiếng sau đạp xe đi học.
4h sáng, trên núi trời vẫn tối đen, sương lạnh ngắt mịt mù. Đi dép nhựa, để đầu trần, Hóa buộc lên đầu cái đèn pin rồi đạp xe mất hút vào màn đêm.
Nhà Hóa nằm ở nơi sâu nhất của buôn Trong, gần cuối rừng, đi đến trường phải mất 15 km. Gần một nửa là đường núi, và đó cũng là quãng đường ám ảnh nhất với nữ sinh học lớp 6 này.
Đường toàn dốc lên xuống với cua gấp, đá tảng, đá hộc, đá dăm trải khắp nơi với ít nhất 5 con dốc và 2 con suối. Ánh sáng từ chiếc đèn pin gắn trên đầu con bé lắc lư, chao đảo như ngọn đèn trong cơn bão biển. Chiếc xe đạp nảy như bay, Hóa lái xe bằng kinh nghiệm sau những lần bị ngã.
Con duong di hoc anh 2
Con duong di hoc anh 3

Con duong di hoc anh 4
Gọi là đạp xe nhưng được đạp thì ít mà dắt bộ thì nhiều. Đường đi toàn dốc với những hố đất sâu, ánh đèn không soi kịp. Người dân nơi đây kể mùa nắng, đường còn khô ráo, còn khi vào mùa mưa, mỗi lần đi học, các em ngã không biết bao nhiêu lần mà đếm.
Khổ nhất là đoạn qua suối, bên trên là cầu phao tạm không có thành cầu, dưới là nước chảy xiết, đá lởm chởm. Cây cầu hẹp được ghép bằng những tấm ván lâu năm nên yếu, người đi qua là rung bần bật. Mưa to, nước lớn thì trôi luôn cầu.
Con duong di hoc anh 5
Hóa vẫn nhớ câu nói của bố ngày đầu tiên đi học, lúc em khóc vì thấy con đường tối đen như mực: "Không sợ ma đâu mà, bố đưa đi vài lần là quen". Thấm thoắt, đến giờ, Hóa đã có 3 năm kinh nghiệm đi học trên con đường này. Bây giờ không còn sợ ma, điều lo lắng nhất của cô bé là sợ muộn giờ học.
"Không biết trước sẽ bị ngã lúc nào, hay mưa đột ngột có khi sách vở trôi sông hết nên phải đi thật sớm", cô bé nói.
Khi Mặt Trời vừa chiếu qua cửa sổ lớp cũng là lúc nữ sinh lớp 6 đặt chân tới cổng trường. Lưng áo ướt đẫm mồ hôi dính chặt vào người Hóa. 6 tiếng nữa, em lại tiếp tục hành trình 15 km để trở về lúc Mặt Trời đang ở trên đỉnh đầu.
Con duong di hoc anh 6
6h sáng, buôn H'Mông đã ríu rít tiếng nói cười của những em bé học mẫu giáo. Người lớn đã lên rừng làm rẫy, còn lũ trẻ con cũng bắt đầu í ới gọi nhau tới lớp. Điểm trường cách nhà tầm 5 km, những bàn chân nhỏ vừa đi vừa chạy bộ tới trường.
Con duong di hoc anh 7
Con duong di hoc anh 8

Con duong di hoc anh 9
Con duong di hoc anh 10
Với lũ trẻ con ở đây, đôi giày là thứ xa xỉ. Hầu như đứa nào cũng đi dép nhựa hoặc chân đất tới trường. Lâu rồi thành quen, chân ai cũng có những vết chai to tướng, còn da thì đen cháy vì nắng.
Mỗi buổi sáng đi học, đám trẻ sẽ được bố mẹ cho một hai nghìn mua kẹo. Chẳng biết có vì kẹo hay không mà những em bé ở buôn H'Mông rất thích đi học, thi thoảng lắm mới có đứa nghỉ vì bị ốm hay con nước quá to cuốn trôi mất cầu phao.
9h sáng, cánh rừng vẫn chưa yên ắng trở lại sau bước chân của lũ trẻ mầm non thì lại xáo trộn bởi lọc cọc tiếng xe đạp vì đã tới giờ đi học của Hương cùng các bạn lớp 8 trường THCS Hoàng Văn Thụ (cũng là trường của Hóa). Hương là chị gái Hóa, cô bé đã có tới 8 năm quen thuộc với từng hòn đá, ổ gà trên con đường nơi đây.
Con duong di hoc anh 11
Con duong di hoc anh 12

Con duong di hoc anh 13
Giờ vào lớp của ca chiều là 12h30, nhưng mùa khô, Hương và các bạn phải đi từ 9h sáng để tránh cái rát của nắng rừng. Năm học trước, Hương được danh hiệu học sinh khá. Nỗi lo lắng lớn nhất của cô học trò này không phải những giọt mồ hôi mỗi lần đến trường, mà là có thể được tiếp tục theo học lên cấp ba hay không. Nhà Hương cùng 84 gia đình khác trên núi vẫn chưa có sổ hộ khẩu.
Con duong di hoc anh 14
 
View attachment Những đứa trẻ đi tìm chữ giữa đêm trên đỉnh núi - Giáo dục - ZINGNEWS.VN.mp4
Buôn "sống tạm"
Hương và Hóa là hai đứa lớn nhất trong ngôi nhà có 5 con gái của anh Dương Văn Phình. Cách đây hơn 20 năm, anh Phình là cậu bé 13 tuổi, cùng bố theo chân dòng người di cư tự do lang thang đến mảnh đất Tây Nguyên màu mỡ với mong muốn tìm sinh kế.
Từ Hà Giang di chuyển gần 2.000 km, anh Phình dừng lại tại Ea Kiết, bắt đầu làm rẫy. Đất ven phía ngoài phần thì xấu, phần lại hết, anh cứ đi vào sâu bên trong rừng, phát cây cỏ, trồng cà phê, hoa màu rồi ở luôn trong đấy, lấy vợ sinh con. Hầu hết người ở buôn H’Mông đều là dân di cư tự do như anh Phình.
Con duong di hoc anh 15
Anh Dương Văn Phình và những cây cà phê của mình trên rẫy.
Ban chỉ đạo Tây Nguyên ước tính dân số Tây Nguyên giai đoạn 1975-2017 tăng hơn 6,5 lần, trong đó dân di cư tự do chiếm hơn nửa. Quá trình tăng dân số đột biến ảnh hưởng rất nhiều cảnh quan, hệ sinh thái và giá trị tài nguyên. Theo Tổng cục Lâm nghiệp (Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn), tỷ lệ che phủ rừng của Tây Nguyên liên tục giảm mạnh, từ 67% năm 1976 xuống còn 54,7% năm 2000 và chỉ đạt 43,5% năm 2017.
Dân cư nhiều đồng nghĩa lực lượng lao động tăng, trao đổi mua bán của vùng cũng phát triển. Tuy nhiên, lượng người tăng ngoài mức quy hoạch thì sẽ dẫn tới quá tải về nhiều thứ, trong đó có hạ tầng và đặc biệt là thiếu đất sản xuất, hạ tầng xã hội như trường học, bệnh viện... Biến đổi này vừa là động lực nhưng cũng là áp lực cho kinh tế Tây Nguyên.
Con duong di hoc anh 16
Năm 1975, dân số Tây Nguyên khoảng một triệu người, đến năm 2017 là gần 6,5 triệu.
“Ở Hà Giang khó lắm, không có đất làm, không có cái ăn, phải đi vào đây từ năm 1996, tay không làm rẫy mà sống thôi”, anh Phình kể.
Sống thành một cụm dân cư, nhà anh Phình và người dân ở đây không ai có sổ hộ khẩu hay giấy đỏ. Đất họ đang cắm dùi làm ăn thuộc tiểu khu 540, 544, 547A do Lâm trường Buôn Ja Wầm quản lý.
Người dân ở đây đẻ nhiều, trung bình mỗi nhà có 4 đứa trở lên. Nhà đẻ để lấy con trai, nhà đẻ để có thêm lao động, có người thì "đẻ cho hết trứng"... Những đứa trẻ cứ thế sinh ra và lớn lên, và thậm chí còn chưa làm giấy khai sinh.
Con duong di hoc anh 17
Dân số Tây Nguyên giai đoạn 1975-2017 tăng hơn 6,5 lần, trong đó dân di cư tự do chiếm hơn nửa.
Buôn H’Mông có hơn 80 hộ dân sinh sống, được gọi là buôn Trong, để phân biệt với buôn Ngoài, do Nhà nước thành lập khu tái định cư. Buôn Trong và buôn Ngoài cách nhau 13 km, đường xuyên rừng nhiều rễ cây và đá hộc, cắt ngang bởi hai con suối nước xiết.
Bao nhiêu cây cầu bắc qua suối, cứ trời mưa là đều sập. Khó khăn quá, dân buôn Trong phải làm cầu phao dù xập xệ, khó đi. Mùa mưa đến, nước to, cầu phao trôi, thế là cả buôn biệt lập với bên ngoài, đợi khi nước rút, mọi người mới đi tìm cầu, kéo về.
Dân ở buôn Trong muốn đi chợ phải ra buôn Ngoài mới có người bán. Buôn Ngoài được cấp đất làm dự án từ năm 2009, đến nay đã xấp xỉ trăm hộ, có chợ, trường tiểu học và trạm y tế. Buôn Trong không có điện, nhiều nhà sử dụng điện Mặt Trời. Sóng điện thoại chập chờn lúc có lúc không. Nước uống và nấu ăn lấy từ giếng khoan, còn tất thảy sinh hoạt khác thì đều ra suối.
Con duong di hoc anh 18
Dòng suối nhỏ cạnh buôn là nơi cung cấp nước sinh hoạt cho hơn 80 hộ gia đình ở đây.
“Buôn Ngoài cái gì cũng có, chỉ đất trồng là không. Không có đất, mình đâu có cái ăn đâu”, anh Phình nói.
Ở buôn Trong không có sổ hộ khẩu, vợ chồng không thể đăng ký kết hôn với nhau. Thế nên, con sinh ra không được làm giấy khai sinh, hoặc chỉ có tên mẹ trong giấy tờ. Không khai sinh, không hộ khẩu, bọn trẻ không được đi học. Muốn có hộ khẩu, cư dân phải di chuyển ra buôn Ngoài ở, nhưng hiện tại ở đó quỹ đất đã không còn nhiều, đất canh tác không có. Nếu ra buôn Ngoài, không có ai ở lại canh rẫy trên rừng.
Con duong di hoc anh 19
Buôn Ngoài cái gì cũng có, chỉ đất trồng là không. Sự lo lắng lớn nhất của người dân buôn H'Mông là đất canh tác.
Anh Mười, cháu họ anh Phình vào Ea Kiết từ ngày mới biết đi. Anh Mười lớn lên không có đất, đi làm thuê rồi xin mua lại đất của người đến trước. Không được đứng tên, không có hộ khẩu, anh vẫn dốc hết tiền dành dụm cất ngôi nhà khang trang để vợ con yên tâm ở, dù anh chị giờ cũng không giấy kết hôn.
“Mình biết mình ở đất của Nhà nước mà. Hồi trước đi họp cử tri, cán bộ có nói sẽ cấp đất, cấp giấy cho mình, nhưng mình phải xuống dự án mới được”, anh Mười nói.
Dân buôn Trong giờ ai cũng mong có một cây cầu chắc chắn, con đường đàng hoàng như lời cam kết rằng họ sẽ có sinh kế để làm ăn. Anh Phình nói: “Nhà nước còn thương dân là sẽ làm đường mà, chỉ mong sớm sớm cho mấy đứa con nó đi học”.
Con đường nào cho những đứa trẻ
Con duong di hoc anh 20
Ngày trước, hầu hết lũ trẻ đến trường đều phải đi bộ, nhà nào cố lắm thì mua được cho con cái xe đạp cũ. Mấy chục đứa, có lớn có nhỏ, sáng nào cũng lọ mọ dậy từ 2h, rồi đi bộ xuống trường. Trời mưa, chúng phải nghỉ hết ở nhà vì cầu qua suối sập hoặc trôi mất dạng.
Mấy năm nay, gần buôn Trong có phân hiệu mẫu giáo và tiểu học, mỗi sáng, lũ trẻ chỉ phải đi bộ khoảng 5 km tới trường. Những đứa trẻ lớn hơn đi học xa được xã cấp cho xe đạp. Từ ngày có xe đạp, Hóa ngủ thêm một tiếng đồng hồ mỗi sáng, 3h mới phải dậy chuẩn bị lên đường.
Đường đến trường xa quá, người lớn chạy xe máy đã mất gần 45 phút, vậy mà những đứa trẻ cùng lứa với Hóa một ngày đi hai bận, 4h sáng đi, 12h trưa về. 30 km cả đi lẫn về, tính tròn một tháng, những đứa trẻ ở đây di chuyển quãng đường bằng từ Hà Giang đến Huế. Đó là một thử thách không nhỏ đối với mong muốn đi học của lũ trẻ. Nhiều đứa vì nản đã nghỉ học.
Thu nhập trung bình của mỗi hộ tại đây khoảng 60 triệu đồng một năm, nếu trúng mùa. Số tiền đó, gia đình phải chi tiêu tằn tiện lắm mới đủ cho con đi học. Đầu năm nay, dù được giảm 70% vì có giấy hộ nghèo, anh Phình phải đóng học phí cho 5 con gái 8 triệu đồng.
Con duong di hoc anh 21
Con duong di hoc anh 22

Con duong di hoc anh 23
Bé Nái 13 tuổi, bố mẹ thấy học tốn tiền, mà nhà thì không có người làm nên để em ở nhà phụ việc. Em ngừng học từ hồi vào lớp 6.
Ba năm nay, cả buôn H’Mông chỉ có 5 em được tiếp tục học lên cấp ba, hai em khác đi học nghề, số còn lại đều nghỉ giữa chừng.
“Tỷ lệ các em buôn H’Mông được đi học tiếp thấp lắm, tốt nghiệp cấp hai mỗi năm phải gần 15 em, mà 3 năm chỉ có 5 em được học tiếp. Nghĩa là tỷ lệ chỉ xấp xỉ 10%” - thầy Nguyễn Văn Quang, Phó hiệu trưởng trường THCS Hoàng Văn Thụ, nói.
Cả 5 chị em nhà Hương với Hóa đều được bố động viên đi học. “Ngày xưa ở Hà Giang, 2h đi từ nhà xuống chợ phải 14h mới tới, mình không có tiền đi học, đâu có biết chữ. Bây giờ đỡ hơn, mình muốn con đi học lắm. Nó còn học là mình còn lo cho nó học”, anh Phình nói.
Con duong di hoc anh 24

Con duong di hoc anh 25
Góc học tập của chị em nhà Hương và bé Vi.
Bé Vi (con gái anh Mười) vừa lên lớp 2. Mỗi tối, em học bài dưới ánh điện chập chờn của bóng đèn duy nhất trong nhà. Bàn học là cái loa cũ bị hư được bố xin về. Vi học lớp 2 nhưng nói tiếng Kinh không rõ, đọc bài cũng phải đánh vần từng chữ.
Nhà anh Phình chỉ có một gian duy nhất, góc học tập của 5 chị em nhà Hương Hóa là nền đất ngay cạnh chỗ ngủ. Tối về, cả lũ bày sách vở, cứ thế nằm dài ra đất bảo nhau học. Hương là một trong số hiếm hoi những đứa trẻ ở buôn Trong học khá. Mấy năm liền, cô bé đều được giấy khen.
Sắp tới, đất canh tác của dân buôn Trong sẽ được xã Ea Kiết đo đạc và cấp giấy đỏ nông nghiệp. Những cây cầu phao tạm bợ sẽ được thay bằng cầu bê tông chắc chắn hơn, dù kế hoạch làm đường còn đang chờ phê duyệt.
Quãng đường đi học của Hương và Hóa vẫn còn xa, nhưng ít ra các em đã bớt đi một nỗi lo ngày mưa trôi cầu. Hương bây giờ chỉ mong bố sẽ chuyển ra buôn Ngoài, để nhà có hộ khẩu và em không còn ám ảnh chuyện không được lên cấp ba.
Ở buôn H’Mông, mọi người rất thích hát, hay hát nhất là bọn trẻ con. Đi học về, cả bọn cứ thả cặp sách ở nhà rồi chạy ra gốc cây, cả trai cả gái túm tụm hát hò. Không phải đứa nào cũng hát rành rẽ tiếng Kinh, câu hát duy nhất bọn trẻ cùng thuộc và vang lên mỗi buổi chiều là “Hôm nay, em đi đến trường/Từng ánh mắt vui bên thầy cô…”
Con duong di hoc anh 26

Hoàng Việt
Video: Hoàng Quỳnh
 
Cuộc sống trong khu ổ chuột ở Sài Gòn
Nhà gỗ mục nát, chật chội, rác thải bủa vây, mùi hôi thối bốc lên nồng nặc... là cảnh sống của hàng chục nghìn hộ dân trên các kênh nước đen tại Sài Gòn.
54
xom-o-chuot-1-1479689949.jpg

Theo thống kê của Sở Xây dựng, toàn thành phố hiện có hơn 20.000 căn nhà ven và trên kênh, tập trung tại các quận 4, 7, 8, Bình Thạnh. Dọc theo dòng kênh Tẻ, quận 4 có hàng nghìn căn nhà chỉ che chắn tạm bợ bằng vật liệu như tôn, ván gỗ đã xuống cấp. Người dân sống chung với mùi hôi nồng nặc, nhất là vào mùa nắng nóng.
xom-o-chuot-14-1479975733.jpg

Con hẻm 334 đường Tôn Thất Thuyết, phường 1, quận 4 nằm ven dòng kênh rộng hơn một mét. Theo người dân, hẻm chật hẹp nên nếu xảy ra hỏa hoạn, họ chỉ biết nhảy xuống kênh để thoát hiểm.
xom-o-chuot-8-1479689952.jpg

Nhà nhỏ nhưng chứa nhiều đồ đạc và xuống cấp nên 4 đứa con của bà Tô Thủy Tuyết Mai đã thuê nơi khác ở, nhà chỉ còn lại mình bà. "Tôi ở đây đã gần nửa đời người. Căn nhà cũng đã dựng gần chục năm nay. Nhiều lúc muốn sửa sang lại nhưng không có tiền", bà Mai giãi bày.

xom-o-chuot-9-1479978254.jpg

Căn nhà gỗ có diện tích khoảng 20 m2 của gia đình bà Nguyễn Thị Lệ nằm ven kênh Tẻ. Bà cho biết, nhà có 6 người, bao gồm các con, cháu trong gia đình. "Cách đây vài năm, tôi cũng có nghe chủ trương giải tỏa nhà cửa ven kênh nhưng chờ hoài chưa thấy. Tôi mong chính quyền sớm di dời bà con ở đây đến nơi ở mới khang trang hơn. Sống ở đây chật chội và ô nhiễm lắm", bà Lệ chia sẻ.
xom-o-chuot-7-1479978254.jpg

Ông Nguyễn Văn Thành (70 tuổi), người làm công quả cho một ngôi chùa ở quận 4, cho biết sống trong cảnh tạm bợ ở cù lao Nguyễn Kiệu đã hơn 10 năm. "Ở đây, không khí ô nhiễm, nhà cửa xuống cấp nên ai cũng muốn chuyển đi nơi khác", cụ Thành nói.
xom-o-chuot-12-1479689955.jpg

Với họ, nguồn nước sạch luôn thiếu thốn, đặc biệt là vào mùa khô. "Mỗi lần tắm rửa, chúng tôi đều phải tiết kiệm nguồn nước", một người dân sống ven dòng kênh Tẻ cho biết.

xom-o-chuot-12-1479975733.jpg

Hẻm nhỏ hẹp lại nằm ven kênh nên những đứa trẻ chỉ được bố mẹ cho phép chơi đùa trong nhà để đảm bảo an toàn.
xom-o-chuot-9-1479689953.jpg

Phần lớn căn nhà gỗ tạm bợ ven kênh Tẻ đều thiếu ánh sáng và dưỡng khí. Bà Huỳnh Thị Lệ Thanh cho biết đã ở đây từ nhỏ nên quen với cảnh sống chật chội, tạm bợ. "Nhà cửa xuống cấp trầm trọng, sống mà luôn nơm nớp lo sợ không biết lúc nào nó sập", bà Thanh nói.
xom-o-chuot-9a-1479689954.jpg

Nhà cửa ọp ẹp, người dân phải tận dụng nguồn sáng từ những ô cửa nhỏ.

xom-o-chuot-23-1479975734.jpg

Ông Trần Minh Cảnh, một người dân sống trong con hẻm 334 cho biết, cứ mùa mưa tới, người dân không dám đi lại nhiều trên con đường gỗ mục nát vì lo sập bất cứ lúc nào.
xom-o-chuot-11-1479689955-1479978231.jpg

Nhà vệ sinh của một gia đình sống ven kênh trên đường Trần Xuân Soạn, quận 7.
xom-o-chuot-21-1479975734.jpg

Các chất thải sinh hoạt đều được người dân xả thẳng xuống kênh, khiến nguồn nước đen kịt, ô nhiễm trầm trọng.

xom-o-chuot-25-1479975734.jpg

Cảnh đối lập giữa khu nhà ổ chuột ở quận 4, 8 với những dãy chung cư cao tầng.
Theo kế hoạch, từ nay đến năm 2020, chính quyền thành phố sẽ di dời và tổ chức lại cuộc sống cho hơn 20.000 căn nhà ven kênh rạch nhằm chỉnh trang và phát triển đô thị.
Thành Nguyễn
 
Xót xa mẹ già 80 tuổi đẩy xe chở con gái tật nguyền đi khắp Sài Gòn nhặt ve chai
Hình ảnh mẹ già "đầu bạc, răng long" ngày ngày còng lưng đẩy chiếc xe đạp cũ tàn chở cô con gái 48 tuổi bị bệnh nặng, đi khắp Sài Gòn nhặt ve chai mưu sinh khiến nhiều người không khỏi nghẹn lòng.
Tối 31/3, một cụ già, tóc bạc trắng đang lê từng bước, dắt chiếc xe đạp cũ di chuyển dọc đường Cách Mạng Tháng Tám (quận 10, TP.HCM). Đằng sau xe chở một người phụ nữ trung niên ngồi co ro như một đứa trẻ.
Hỏi thăm những người xung quanh, chúng tôi được biết, hai người phụ nữ này chính là hai mẹ con. Người mẹ tên là Thôi Thị Nì trú tại quận 6, TP.HCM, dù đã 80 tuổi nhưng nhiều năm nay bà vẫn đẩy chiếc xe đạp cùng cô con gái bệnh tật đằng sau, đi khắp các ngõ hẻm nhặt ve chai kiếm sống.
Hình ảnh người mẹ già đẩy xe đạp chở con gái đằng sau khiến nhiều người xót xa.
IMG_2861

Người dân sống dọc con đường Cách Mạng Tháng Tám cho biết, bà Nì mỗi ngày vẫn đều đặn đẩy bộ chiếc xe đạp cùng cô con gái của mình đi qua đây để nhặt ve chai, có ngày hai mẹ con bà đi đến mấy vòng trên đường này.
IMG_2830

Con gái bà Nì tên là Nguyễn Thị Sen, năm nay cũng đã 48 tuổi, nhưng vì bệnh tật nên sống phụ thuộc hoàn toàn vào người mẹ già yếu của mình.
IMG_2850

Trong hơi thở thều thào không ra hơi, bà Nì cho biết: "Nó bị bệnh gì tôi cũng không rõ, cứ đau bụng quằn quại rồi người gầy dần đi. Vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, không có tiền cho nó đi khám, thôi thì đành phó mặc cho số phận".
IMG_2831

Bà Nì kể: "Chồng tôi mất đã được 40 năm, kể từ đó hai mẹ con bắt đầu sống những ngày đói khổ đến tận cùng, già yếu bệnh tật nên bà chỉ còn cách đi nhặt ve chai. Kiếm bát cơm còn khó nói gì đến kinh phí chữa bệnh".
IMG_2855

Vì sợ để con ở nhà một mình, khi phát bệnh không có người bên cạnh nên thay vì lang thang một mình đi nhặt ve chai, bà dẫn con theo để tiện bề chăm sóc.
IMG_2852

Mỗi ngày, bà đẩy chiếc xe đạp rong ruổi trên khắp các tuyến đường từ quận 6 về Cách Mạng Tháng Tám từ sáng sớm cho đến tối khuya, chỉ mong đủ để mua cơm và ít thuốc cho con gái.
IMG_2870

Việc đẩy bộ chiếc xe đạp chở theo một người lớn trên cả quãng đường dài đối với một thanh niên trẻ khỏe đã là khó nhọc. Ấy vậy mà bà Nì đã tuổi cao sức yếu, thỉnh thoảng bước chân của bà lại loạng choạng như muốn ngã xuống đường.
IMG_2864

Những lúc mệt quá, bà dừng lại nghỉ ngơi một chút, rồi lại tiếp tục hòa mình vào dòng xe cộ đang lao nhanh trên đường.
IMG_2829

Nhìn bà dù đã già yếu nhưng vẫn cố gắng dắt theo cô con gái len vào giữa dòng xe cộ đông đúc.
17636838_1884198538460310_6497191670296634086_o
Dù vất vả là thế nhưng bà chưa từng chủ động xin tiền ai, nhiều người thấy thương dừng lại cho bà gói bánh, hộp cơm hoặc ít chục lẻ rồi hỏi han, bà cảm ơn sau đó lại tiếp tục hành trình.
IMG_2846

Đáng lẽ ra, khi đã ở cái tuổi xưa nay hiếm, bà phải được hưởng sự an nhàn, sum vầy bên cạnh con cháu của mình, nhưng bà vẫn phải "nai lưng" kiếm sống nuôi con.
IMG_2856

Bà Nì tâm sự, chỉ sợ đến khi mất đi, người con gái bệnh tật, yếu ớt của bà sẽ sống tiếp như thế nào khi không còn ai bên cạnh chăm sóc.
Video: Cám cảnh gia đình 18 người không giấy tờ tùy thân ở Sài Gòn
THY HUỆ - NHẬT LINH
 
Xóm giang hồ Mả Lạng - nơi ánh sáng mặt trời là thứ xa xỉ
Nhà nhỏ, người dân không thể để xe vào trong nên chỉ còn biết dựng ngoài hẻm. Nhiều người nói để xe như vậy cũng không sợ mất vì kẻ trộm có lấy cũng không biết đường chạy thoát.
View attachment Xóm giang hồ Mả Lạng - nơi ánh sáng mặt trời là thứ xa xỉ - Ảnh & Video - ZINGNEWS.VN.mp4
Nhà nhỏ, người dân không thể để xe vào trong nên chỉ còn biết dựng ngoài hẻm. Nhiều người nói để xe như vậy cũng không sợ mất vì kẻ trộm có lấy cũng không biết đường chạy thoát.

Cuộc sống ở nơi tăm tối nhất quận 1 Sài Gòn"Nhà thì nhỏ, không có chỗ tiếp khách, mỗi lần ngủ phải chắn mấy miếng ván ở ngoài cửa để chuột, gián không thể bò vào là cuộc sống hàng của người phụ nữ ở khu Mả Lạng, quận 1.
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 1
Nằm sâu bên trong tuyến đường mua bán sầm uất Nguyễn Trãi và Nguyễn Cư Trinh (quận 1, TP.HCM) là khu Mả Lạng. Nơi đây có những con hẻm sâu hun hút, dẫn vào các căn nhà nhỏ xíu và san sát nhau.
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 2
Ít ai ngờ rằng, chỉ cách những toà nhà cao ốc, trung tâm mua sắm hiện đại ở trung tâm thành phố khoảng vài trăm mét, nơi đây như một thế giới khác, đối lập hoàn toàn. Ở đó có những con hẻm nhỏ tối om, chỉ vừa đủ một chiếc xe máy đi lại.
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 3
Với diện tích khoảng 3 ha, khu Mả Lạng hiện có khoảng 550 hộ dân với hơn 2.500 nhân khẩu. Trong đó, đa phần là những người làm nghề lao động tay chân như lái xe ôm, bán vé số, hàng rong,...
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 4
Một căn nhà được xem là lớn ở đây khi có diện tích bề ngang là 3-4 m. Trong khi đó, số lượng nhà nhỏ hơn rất phổ biến. Có căn nhà diện tích chỉ khoảng 1-2 m2.
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 5
Chính vì hệ thống hẻm chằng chịt và nhỏ, người ta phải làm những bảng chỉ dẫn "Lối thoát hiểm" phòng khi có trường hợp bất trắc xảy ra.
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 6
Gia đình ông Chung Văn Sơn sinh sống tại đây từ năm 1991. Nơi gọi là "nhà" của ông bao gồm một gian trệt khoảng 3 m2 để tắm giặt, rửa chén, sinh hoạt, tiếp khách,... và gian gác phía trên để ngủ.
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 7
Gia đình ông Sơn có 6 thành viên. Dù cuộc sống có phần chật chội nhưng ông cho rằng ở lâu rồi thì cũng quen, và nơi đây thuận lợi giao thông, đi đâu cũng gần.
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 8
Cách gia đình ông Sơn không xa là một căn nhà khác nhỏ hơn. Việc bếp núc được chuyển ra ngoài hẻm, khi trong nhà chỉ vừa đủ diện tích cho một phòng vệ sinh và một lối đi cầu thang dẫn lên gác.
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 9
Nhà nhỏ, người dân không thể để xe vào trong nên chỉ còn biết dựng ra ngoài hẻm. Con hẻm vốn đã chật chội lại càng ít lối đi hơn. Nhiều người tâm sự để xe như vậy qua đêm cũng không sợ mất vì kẻ trộm có lấy cũng không biết đường nào mà chạy thoát.
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 10
Một chỗ ngồi học bài cũng là điều xa xỉ đối với trẻ em nơi đây. Các em phải ngồi làm bài tập ngay tại không gian sinh hoạt chung của gia đình.
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 11
Tại khu Mả Lạng, không khó để bắt gặp những gia đình có hoàn cảnh éo le, khó khăn. Ngồi một mình trong căn nhà với diện tích 1,2 m x 2 m, gỗ trần mục nát, chị Nguyễn Thị Nga (48 tuổi) đang nghĩ đến việc làm sao để có tiền sửa nhà khi mùa mưa sắp đến.
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 12
Chồng chị là dân phòng, đã mất 13 năm nay. Bản thân chị, năm 24 tuổi, trong lần đi bán chè ngoài đường thì bị tai nạn giao thông, vỡ một quả thận và phải cắt bỏ. Một mình chị phải gồng gánh nuôi ba người con đang tuổi ăn, tuổi lớn.
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 13
"Nhà thì nhỏ, không có chỗ tiếp khách, mỗi lần ngủ là phải chắn mấy miếng ván ở ngoài cửa để chuột, gián không thể bò vào", chị Nga tâm sự với ánh mắt lo lắng. Người phụ nữ này cho biết mỗi lần đến mùa mưa, nhà sẽ bị ngập toàn bộ. "Toàn là nước cống, hôi dữ lắm", chị Nga than.
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 14
Hiện tại, công việc chính của chị là trông giữ trẻ em với thu nhập 100.000 đồng/ngày, do không còn đủ sức khoẻ để đi bán hàng.
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 15
Ba con của chị, người con trai cả đã lấy vợ và chuyển đi nơi khác sinh sống, con trai thứ đang đi nghĩa vụ quân sự và cô con gái út đang học lớp 10 với tiền học phí mỗi tháng là 1,5 triệu đồng.
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 16
Ngoài ra, chị Nga còn phải lo cho mẹ già bị mất thị lực.
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 17
Cả khu Mả Lạng nhuốm một màu xám xịt. Khi ánh sáng mặt trời lên nó chỉ đủ xuyên qua những kẽ hở rất nhỏ giữa những ngôi nhà.
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 18
Ở đường hẻm chính, cuộc sống có vẻ dễ thở hơn vì đường lớn và có nhiều hàng quán. Tuy nhiên, những người buôn bán và sinh sống tại đây sắp tới cũng không được phép bán hàng theo chủ trương chỉnh trang đô thị.
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 19
Ánh mắt của những người phụ nữ hiện rõ nét lo âu khi nguồn sống của họ bị sắp bị cắt đứt. Họ được đề nghị đi học nghề với phí 3 triệu đồng/tháng. Nhưng câu hỏi đặt ra là: "Làm sao để có tiền đi học, và trong khi đi học, cả gia đình sẽ sinh sống như thế nào?".
Khu Ma Lang o Sai Gon anh 20
Khi trời nhá nhem tối, những toà nhà cao tầng xung quanh bắt đầu bật đèn sáng choang, hắt ánh sáng của sự phồn hoa xuống khu phố nghèo và tối tăm.
 
NHỌC NHẰN TRÊN CÁNH ĐỒNG MUỐI LỚN NHẤT MIỀN TÂY
Nghề làm muối ở huyện Đông Hải, tỉnh Bạc Liêu có từ lâu đời, là vựa muối lớn nhất miền Tây nhưng sau dịch Covid-19 đã bị rớt giá một nửa khiến người làm nghề thất thu, lo lắng.
muoibaclieu08_zing_2_.jpg

Mười năm trở lại đây, chưa năm nào người làm muối ở huyện Đông Hải lâm cảnh muối rớt giá nhiều như hiện nay. Họ cho rằng những tháng qua nắng hạn lâu, sản lượng muối tăng đột biến khiến cung vượt cầu.
Tuy nhiên, theo Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn tỉnh Bạc Liêu, đó chỉ là một trong nhiều lý do dẫn đến tình trạng muối rớt giá mạnh. Nguyên nhân trực tiếp vẫn là do thị trường tiêu thụ muối gặp khó khăn, đầu mối tiêu thụ thị trường trong nước lẫn nước ngoài đều biến động, giảm sản lượng mua trong và sau dịch Covid-19.
Nhọc nhằn muối rớt giá một nửa
Từ tháng 10/2019 đến nay, giá muối nguyên liệu ở huyện có giá khoảng 1.400 đồng/kg muối trắng, 800 đồng/kg muối đen. Con số này giảm gần một nửa so cùng kỳ năm trước. Trong khi đó, giá nhân công ít giảm, đầu ra muối trắng khó khăn... khiến người làm muối ở Đông Hải không khỏi lo lắng.
Diem dan Bac Lieu lo lang vi muoi rot gia anh 1
Diem dan Bac Lieu lo lang vi muoi rot gia anh 2

Diem dan Bac Lieu lo lang vi muoi rot gia anh 3
Người làm muối ở Đông Hải lo lắng vì giá muối rớt mạnh nhất trong mười năm qua.
Ông Võ Văn Luận (58 tuổi) là người làm nghề muối thâm niên hơn 20 năm ở xã Điền Hải, huyện Đông Hải. Ông nói chưa từng thấy giá muối giảm mạnh như vậy. Từ chỗ có ruộng muối, những mùa muối thất thu trước đây khiến ông không duy trì được diện tích đất sản xuất, phải sang nhượng cho người khác.
Ông Luận mỗi ngày lao động vất vả trên đồng làm thuê cho hợp tác xã, với các việc như vác muối, bơm nước, vệ sinh ruộng mối... thù lao nhận được là 200.000 đồng. Số tiền này ít hơn những năm trước khoảng 20% vì chủ ruộng muối hạ giá. Họ nói người làm thuê thông cảm vì không bán được sản phẩm, hoặc bán với giá rẻ.
Thu nhập thấp khiến gia đình ông lâm cảnh túng thiếu, phải chạy gạo từng ngày. Lao động cật lực trên cánh đồng muối nắng cháy nhiều lúc khiến ông kiệt sức, làm một vài ngày, lại phải nghỉ nhiều ngày để trị bệnh.
Diem dan Bac Lieu lo lang vi muoi rot gia anh 4
Diem dan Bac Lieu lo lang vi muoi rot gia anh 5

Diem dan Bac Lieu lo lang vi muoi rot gia anh 6
Diem dan Bac Lieu lo lang vi muoi rot gia anh 7
Ông Luận, người có hàng chục năm làm nghề muối cho biết cuộc sống của ông và những diêm dân khác gặp nhiều khó khăn vì muối rớt giá.
Ông Luận là một trong số hàng trăm người tham gia làm nghề muối của Đông Hải. Theo tính toán của nhiều người, giá muối hiện tại nếu bù vào chi phí duy trì đồng muối (khoảng 1 tháng từ lúc cho nước mặn vào đến lúc thu hoạch muối), trừ phí thuê nhân công, tiền vật tư... người làm nghề không thu lãi được bao nhiêu.
Nhiều người chỉ mong lấy lại được tiền công sức bỏ ra, có hộ thua lỗ nếu chẳng may, cánh đồng muối bị hư hỏng nếu gặp mưa trái mùa.
Diem dan Bac Lieu lo lang vi muoi rot gia anh 8
Diem dan Bac Lieu lo lang vi muoi rot gia anh 9

Diem dan Bac Lieu lo lang vi muoi rot gia anh 10
Diem dan Bac Lieu lo lang vi muoi rot gia anh 11

Diem dan Bac Lieu lo lang vi muoi rot gia anh 12
Giá rớt, người làm muối vẫn nỗ lực bám trụ nghề.
Không giống những nghề khác, người làm nghề muối rất e ngại trời mưa. Họ thích những con nắng khô hanh, càng nóng rát càng tốt cho ruộng muối. Giờ cao điểm nắng nóng cũng là lúc họ quên mình lao động trên đồng muối, với mong muốn có được nguồn thu càng nhanh càng tốt để tránh thiệt hại.
Diem dan Bac Lieu lo lang vi muoi rot gia anh 13
Mọi người mong chờ giá muối sớm cải thiện để có thu nhập tốt hơn.
Muối rớt giá liên tục từ tháng 10/2019 đến nay, người làm muối ở Đông Hải "điêu đứng" trên chính chặng đường giành giật sản lượng với thiên nhiên mưa nắng thất thường. Vượt qua khó khăn, người dân vẫn bám trụ với nghề, mong muốn nhanh bước vào những đợt làm muối kế tiếp.
Buộc làm muối đen vì muối trắng ế ẩm
Diem dan Bac Lieu lo lang vi muoi rot gia anh 14

Hợp tác xã Diêm Nghiệp là một trong những hợp tác xã làm muối lâu đời, hoạt động hiệu quả bậc nhất của huyện Đông Hải. Mỗi mùa vụ muối (từ tháng 10 năm trước đến đầu tháng 6 năm sau), nơi này sản xuất hàng chục nghìn tấn muối cung ứng ra thị trường.
Ông Trương Văn Dũng, thành viên ban chủ nhiệm hợp tác xã Diêm Nghiệp cho biết hàng trăm ha ruộng muối của hợp tác xã đành "ngậm ngùi" chuyển từ làm muối trắng như những năm trước sang làm muối đen. Theo ông, đây là điều đáng buồn, vì thương hiệu muối Bạc Liêu trong cảm nhận của người dân cả nước là loại muối trắng tinh khiết, chất lượng đảm bảo, được bảo hộ thương hiệu và chỉ dẫn địa lý chứ không phải là muối đen.
Diem dan Bac Lieu lo lang vi muoi rot gia anh 15
Diem dan Bac Lieu lo lang vi muoi rot gia anh 16

Diem dan Bac Lieu lo lang vi muoi rot gia anh 17
Diem dan Bac Lieu lo lang vi muoi rot gia anh 18

Diem dan Bac Lieu lo lang vi muoi rot gia anh 19
Hơn 50% số hộ dân Đông Hải chuyển từ làm muối trắng sang làm muối đen để dễ bán hơn.
Lý giải việc chuyển đổi này, ông Dũng cho biết muối đen hiện dễ bán hơn muối trắng, công sức và chi phí lao động cũng ít hơn. Làm muối đen cũng ít rủi ro hơn muối trắng vì thời gian kết tinh muối đến khi thu hoạch nhanh hơn muối trắng khoảng 10 ngày. Thời gian ngắn đồng nghĩa việc cánh đồng muối ít bị thiệt hại do mưa trái mùa.
 
Trạng thái
Chủ đề đã được đóng (không tiếp nhận thảo luận)

Có thể bạn quan tâm

Top