Giờ lắm bò đỏ ghê

Đang nói vấn đề người dân có đóng thuế hay không.
Các bạn đừng để đám dlv đánh lái sang chủ đề khác nhé
 
Hồi ở công ty cũ, nhóm tao có 1 con bé tập tành lấy thịt lợn mán ở quê xuống bán, dc đúng 3 ngày thì anh thuế vào hỏi, sau triệu tập lên bảo bây giờ đánh thuế đồng giá 800 nhé (tao cũng ko rõ lắm, chỉ biết là nộp 800K) sau một hồi năn nỉ ỉ ôi thì con bé phải đóng 500k. Thằng nào bảo mớ rau con cá ở chợ không có thuế thì ra mấy chợ cóc đầu ngõ thôi , không cần loại đầu mối kiểu như Phùng Khoang, mở cái sạp bán rau muống 2 hôm biết ngay =))
Đó ăn bẩn thôi. 1 phần thuế thất thoát cũng do lũ cán bộ húp cmnr
 
Tao đang nói VAT và thuế TNCN mày ơi . Siêu thị thì nó cũng 101 loại phí cộng vào giá chứ , nhưng vẫn cộng thêm VAT nữa .
VAT mới là thứ to chứ mấy thuế kia đáng đ bao nhiêu .

Tao ví dụ 1 sạp thịt heo .
1 ngày bán 2 con heo 80kg , mỗi kg trung bình 150k .
Nếu có VAT 5% thì ngày đó nhà nước sẽ thu được 80*2*150*0.05 = 1200k/sạp/ngày . ~ 438tr/năm ( ngày lễ- tết bù cho ngày ế , ngày rằm )

Còn thực ra nhà nước đéo thu được đồng VAT nào cả .
1 năm được vài tr thuế môn bài , thuế hộ kd , Attp , BQL chợ thì 1 ngày 20-30k cf . Cộng hết 1 năm 20-30tr hết cỡ .

M thấy VAT so với tất cả các thứ thuế khác nó chênh lệch cỡ nào chưa :d
Nãy mày bảo 1 người dân số với 10tr dân hay bao nhiêu đó. Giờ tao lại hỏi mày. 1 sạp 1 năm 20,30tr những m nhân lên số sạp xe là bao nhiêu tiền 1 năm.?? Mày lại lái rồi
 
Tao khẳng định với mày, với độ mặt dày và trình đánh lái điêu luyện như thằng nay và thằng traithem3x bên trên thì chỉ có mấy thằng định hướng tuyên láo mới làm dc :))
vãi lồi, thèo đéo gì đánh với lái, có chúng mày ngu đéo biết cái Lồn gì thì tao mắc công khai sáng tí thôi.
thuế thuế cái con cặc. đòi dùng tã lót 0 thuế, địtbao cao su ko thuế

sơ sơ thế thôi, chứ trình bọn này ngu bỏ mẹ, đéo biết tiếng anh thì bật chrome nó dịch cho
đm bọn ngu. Chungsmayf ko phải 3/ gì mà là giặc dốt
 
Tuy nhiên, mọi công dân ở nước Việt Nam này phải có nghĩa vụ đóng thuế. Nhiều người nghĩ rằng chỉ có người giàu, chỉ có những người kinh doanh mới đóng thuế, suy nghĩ vậy không đúng. Sáng bạn đi làm, đến cây xăng đổ xăng là bạn đã đóng thuế, giá một lít xăng đã có VAT và hàng trăm thứ thuế khác nữa, bạn ghé quán uống ly café là bạn đã đóng thuế, trưa đi ăn cũng đóng thuế, bạn đi vệ sinh dùng giấy cũng đã có thuế. Tất cả giá thành sản phẩm đã có thuế, người chủ doanh nghiệp hàng tháng đi nộp thuế là thay bạn nộp thuế. Nếu chỉ lấy riêng thuế V.A.T thì mỗi một trăm ngàn bạn chi tiêu bạn đã phải đóng thuế ít nhất 5.000đ. Đất nước nào mà thuế ít thì giá hàng hóa rẻ, lương người lao động nhận được cao hơn, dân có nhiều tiền để mua hàng hóa, để đi du lịch hơn.

Theo thống kê, ở VN bạn đóng thuế ít nhất 36 đồng cho mỗi một 100 đồng bạn kiếm được (tiền lời). Nếu cộng hết các loại phí có danh và vô danh thì còn cao hơn nữa.

Lẽ tự nhiên trong cuộc sống, chúng ta làm ra tiền cực khổ thì chúng ta có quyền trong chi tiền. Chúng ta chỉ mở ví cho những ai phục vụ ta tốt nhất, ta có quyền yêu cầu, đòi hỏi; người nào muốn lấy tiền thì phải lịch sử, phục vụ tốt, làm hài lòng người chi tiền. Đó là điều đã trở thành bình thường trong xã hội hiện đại. Và không gì bất công bằng người đã đóng tiền thuê mình lại bị hành lên hành xuống.

qRfMBBZ.jpg

Trong quan hệ nhà nước-công dân cũng vậy. Công dân là người đóng thuế để nuôi nhà nước. Chúng ta hoàn toàn có quyền đòi được phục vụ tốt, chuẩn mực từ những người ăn tiền của chúng ta. Cái lý này có lẽ ai cũng biết nhưng tại sao không được thực hiện trong cuộc sống?

Một trong những nguyên nhân dễ thấy là cách thu thuế, người dân đóng thuế thông qua giá cả trên sản phẩm, người nộp thuế là người kinh doanh sản xuất, vận chuyển, buôn bán sản phẩm nên nhiều người cứ nghĩ “nhà nước này thật tốt, không thu mình đồng thuế nào, chỉ thu người giàu thôi”. Ở nhiều nước đánh thuế đánh trên thu nhập hộ gia đình nên họ thấy ngay là tiền họ bị lấy đi như thế nào. Có trả tiền mới thấy xót, mới thấy mình có quyền và có động lực để đòi quyền. Nền dân chủ chỉ được bảo đảm và củng cố vững chắc khi người dân thấy quyền của mình. Ai làm cho họ thấy? Người cầm quyền? Người hưởng lợi? Không bao giờ. Không ai khác, chúng ta-những người có chút hiểu biết-mong muốn cho đất nước thật sự dân chủ, thật sự tốt đẹp, mong muốn từng người dân nhỏ bé được tôn trọng, được đối xử xứng đáng như là người chi tiền, người chủ nhân của đất nước. Chúng ta hãy viết bài, hãy phổ biến, hãy chia sẻ sự hiểu biết đến càng nhiều người càng tốt.

Một điều nữa là nhà nước đã khai thác được rất nhiều tài nguyên của đất nước: dầu mỏ, khoáng sản, rừng,…tài sản đó cũng là của nhân dân, chính hàng triệu người qua nhiều thế hệ đã chiến đấu, đã sống gian khổ, đã chết thảm thương để gìn giữ, bảo vệ tài sản đó, suy cho cùng nó là thuế máu của nhân dân. Chúng ta là con cháu họ chứ không ai khác. Ngày nay việc khai thác tài nguyên này là độc quyền của nhà nước, trong khi nhà nước này lại do một đảng lãnh đạo, lãnh đạo các tập đoàn khai khoáng (dầu mỏ, than, kháng sản,….) lại là người của đảng, truyền thông đảng nắm, luật lệ, quyền hành đảng giữ,….trên dưới một giuột thì không khó để hiểu tài sản này bị thất thoát, bị ăn chia đến mức nào. Tôi rất đau lòng khi nghe những tin như “tập đoàn dầu khí để ngoài sổ sách cả ngàn tỷ”, “biếu không cho nước ngoài mỏ than tốt nhất Việt Nam”,….

Đó cũng chỉ là cái đuôi của con khủng long Giraffatitan brancai (con lớn nhất) mà thôi. Chúng ta-hậu duệ của những người đổ cả núi xương sông máu để giữ gìn, là chủ nhân của đất nước-chúng ta hoàn toàn có quyền trong tài sản này. Tất nhiên chúng ta không thể đến, khai thác và đem về nhà. Chúng ta phải yêu cầu những người “đầy tớ”, “người làm thuê” phải có trách nhiệm công khai là đã khai thác những gì, bán cho ai, thu về tiền bao nhiêu. Tất nhiên là họ không đời nào tự nguyện làm cái việc “lấy búa ghè vào chân” được, họ chỉ làm chỉ khi nào chúng ta-hàng triệu người-thể hiện quyền hành của mình, đồng loạt lên tiếng cho cái quyền của mình. Lên tiếng không chưa đủ, chúng phải đồng tâm nhất trí vận động đến Quốc Hội ra luật. Chúng ta phải vận động đến các tổ chức lớn trên thế giới như Liên Hợp Quốc, Ngân Hàng thế giới, quốc hội Hoa Kỳ, tổ chức minh bạch thế giới,….ủng hộ một điều khoản rằng “tất cả những đối tác, những công ty, những tổ chức đến làm ăn với các công ty khai khoáng phải công khai là đã mua được bao nhiêu, đã trả bao nhiêu tiền,…” (Đây là sáng kiến của tôi, tôi thấy rằng việc cấu kết, tham nhũng bán rẻ tài nguyên không chỉ có ở VN mà còn có khắp ở các nước nghèo. Điều này gây ra rất nhiều bất công, các công ty trong sạch của quốc tế (Âu, Mỹ) không làm ăn được, chỉ có công ty các nước độc tài, dung dưỡng tham nhũng là hưởng lợi. Cái họa lại giáng lên đầu dân nghèo, cản trở dân chủ ghê gớm trên tầm toàn cầu. Bạn nào đồng ý với sáng kiến này, xin liên hệ để lập nhóm vận động).

Còn một nguồn thuế vô cùng quan trọng nữa mà chúng ta ít để ý. Thuế đóng trong tương lai. Tất cả các khoản vay nợ, các khoản viện trợ ODA,….không sớm thì muộn chúng ta cũng phải trả. Tôi xin xác quyết một lần nữa là chúng ta chứ không ai khác, không thánh thần nào trả thay chúng ta. Chúng ta trả bằng cách nào? Xin thưa, trả qua đóng thuế. Sẽ có người chép miệng “ối dào, ai đóng thuế chứ không phải tôi” hay “chuyện tương lai lo làm gì” hay ‘mặc kệ, mình mà giàu thì ổn rồi, lo gì”,….Đó là suy nghĩ phổ biến. Người dân có suy nghĩ vậy cũng không thể trách họ, trách là trách chúng ta không giúp họ hiểu. Thuế cao thì công việc kinh doanh khó khăn, rất dễ bị phá sản, sạt nghiệp (ai bị nợ nần, phá sản thì biết nó kinh khủng thế nào), thuế cao thì lương phải thấp, không chỉ công ty tư nhân phải trả thấp mà lương các ngành nghề nhà nước cũng phải thấp, lương thấp thì sống bần cùng, thuế cao thì các sản phẩm do nhà nước độc quyền phải tăng giá (điện, nước, xăng dầu,…). Hàng triệu ông bố bà mẹ ngày đêm làm quần quật, ăn không dám ăn, đau cũng không dám nghỉ là để mong cho con có tương lai tốt hơn nhưng sẽ trở thành công cốc khi đất nước nặng gánh nợ nần. Nếu họ có may mắn dành dụm khoản tiền nhiều hơn người khác để cho con thì chúng cũng sống bất an trong đất nước tiêu điều đầy rẫy trộm cắp, giết người cướp của. Chưa nói là đất nước nợ nần thì tiền phá giá rất nhanh, tài sản bốc hơi nhanh chóng. (Tôi thấy rằng việc cấu kết, tham nhũng trong cho vay hay viện trợ ODA không chỉ có ở VN mà còn có khắp ở các nước nghèo. Cái họa lại giáng lên đầu dân nghèo, cản trở dân chủ ghê gớm trên tầm toàn cầu vì những người cầm quyền hưởng lợi thì không bao giờ muốn dứt ra khỏi bầu sữa. Chúng sẽ tìm mọi cách bưng bít, bao che nhau. Đó là lý do vì sao các nước độc tài càng nhận viện trợ thì càng độc tài, càng khó cải cách trong khi dân các nước nghèo ôm nợ, dân nước giàu đóng thuế để viện trợ lại bị hàm oan là âm mưu diễn biến hòa bình, tạo ra nợ nần cho nước nghèo (đọc cuốn sách “lời thú tội của một sát thủ kinh tế” để biết cái giọng điệu này). Tôi có sáng kiến: chúng ta phải vận động đến các tổ chức lớn trên thế giới như Liên Hợp Quốc, Ngân Hàng thế giới, quốc hội Hoa Kỳ, tổ chức minh bạch thế giới,….ủng hộ một điều khoản rằng “tất cả những đối tác, những công ty, những tổ chức cho chúng ta vay, viện trợ cho chúng ta bao nhiêu tiền thì phải có nghĩa vụ lập cổng thông tin để toàn dân biết, người dân sau này chỉ có trách nhiệm trả những khoản nợ minh bạch, các khoản đi đêm thì bị mất,…” Bạn nào đồng ý với sáng kiến này, xin liên hệ để lập nhóm vận động).

Vẫn chưa hết, thưa các bạn. Vẫn còn một thứ thuế nữa. “Thuế” tín dụng, “thuế” phát hành tiền, in tiền. Về thực chất đồng tiền không có giá trị gì cả. Nó chỉ tốn một ít giấy hay polymer và một chút mực, nhà nước có thể in bao nhiêu cũng được. Ví dụ để in ra một khoản tín dụng trị giá 100.000 tỷ bằng tờ 500.000 đồng thì tốn không bao nhiêu. Vậy đồng tiền có giá là do đâu? Đồng tiền có giá khi nó phản ánh một lượng của cải tương ứng đã được lao động sản xuất trong xã hội. Đồng tiền có giá khi có ai đó chịu đến ngân hàng mượn nợ rồi đi sản xuất ra lượng vật chất tương ứng. Ví dụ tôi đến ngân hàng vay nợ 100 triệu về chăn nuôi gà, tôi phải lao động vất vả tạo nên đàn gà có giá trị 100 triệu thì đồng tiền giữ giá. Nếu tôi phá nát 100 triệu mà không có con gà nào, tôi không trả được nợ (nợ xấu), ngân hàng không phá sản mà được nhà nước in cho 100 triệu để cứu thì tiền cứu đó không có lượng vật chất nào trong xã hội tương ứng và tiền mất giá. Đó là nguyên lý giá của đồng tiền. Sống trong đất nước Việt Nam, chúng ta chỉ có một lựa chọn gần như duy nhất là dùng tiền đồng để lưu thông, trao đổi, cất giữ (trước còn có vàng, Đôla nhưng nay nhà nước cấm tiệt). Nhà nước độc quyền phát hành tiền. Trong trường hợp nhà nước thu thuế đủ để chi tiêu thì vòng tiền và vật chất bảo đảm nên giá đồng tiền không mất. Tiếp theo ví dụ trên, nếu tôi nuôi gà có lãi, tôi đóng thuế 10 triệu cho nhà nước. 10 triệu này nó phản ánh số gà trong xã hội. Nhà nước lấy 10 triệu này chi tiêu, chẳng hạn chi cho lễ mừng thành lập đảng, nhân viên lấy tiền đó đi mua gà để ăn mừng thì đã có con gà phản ánh tương ứng số tiền. Trong trường hợp nhà nước chi tiêu hoang phí thu thuế không đủ chi thì nhà nước đi mượn nợ (thuế tương lai) hay in tiền. Khi tiền được in ra mà không có lượng vật chất tương ứng thì nó phải mất giá. Ví dụ tôi nuôi gà lỗ quá không đóng được thuế nhưng chính phủ vẫn chi cho lễ lạt, lễ lạt thì phải ăn mừng, phải mua gà, không có tiền thì in ra. Các bạn để ý, mỗi khi nhà nước có lễ hội lớn (đại lễ 1.000 năm Thăng Long-Hà Nội) hay trả những món nợ lớn (cứu bồ-doanh nghiệp nhà nước) thì vài tháng sau là lạm phát phi mã. Lạm phát bào mòn, làm bốc hơi tài sản của công dân, công dân lao động nặng nhọc hơn (tăng ca, làm thêm) nhưng sống kém đi (tiền lương có vẻ tăng nhưng mua được ít hàng hóa hơn). Cái thứ thuế này vô cùng nghiệp ngã, nó như thứ thuốc độc tiêm dần vào cơ thể con người, làm người ta khô héo, chết dần mà không thấy đau đớn để phản ứng. Làm sao để chống cái thứ độc dược này? Nhà nước phải chi tiêu hiệu quả. Để được thứ này thì hàng tỷ thứ bà rằng phải được giải quyết. Một nguyên lý lớn để chống tiêu hoang là tiền ai người đó tiêu, đồng tiền đi liền khúc ruột. Dẹp tối đa kiểu tiêu tiền OPM (tiền của người khác). Ở đây tôi xin đề xuất một ý kiến đó là tranh đấu để ngân hàng độc lập với chính phủ, chỉ có như vậy thì mới tránh được chuyện chính phủ dùng ngân hàng tạo thành tích (in tiền, bơm tín dụng vào nền kinh tế, tạo ra chỉ số tăng trưởng đẹp nhiệm kỳ mình cầm quyền, sau đó ai chết mặc xác), dùng ngân hàng để giải quyết sự hoang phí của mình (in tiền chi tiêu khi không thu được thuế). Toàn dân, toàn thể trí tức cần dứt khoát vấn đề này, không thể nghe theo kiểu “chính phủ cần nắm ngân hàng để phối hợp điều hành nền kinh tế, tập trung sức mạnh để phát triển đất nước”,…đó chỉ là ngụy biện và không thể kiểm soát được-tin tưởng là tốt nhưng kiểm soát còn tốt hơn. (Bạn nào đồng ý với ý tưởng này, xin liên lạc để thành lập nhóm vận động)

yE9g0yy.jpg

Để đất nước này thịnh vượng, tươi đẹp, người dân ấm no, hạnh phúc, chúng ta phải đấu tranh để quyền của người đóng thuế được tôn trọng và thực thi. Đấu tranh cho quyền người đóng thuế cũng là đấu tranh cho quyền con người, cho dân chủ. Để cho toàn dân biết rằng một khi đã đóng thuế, tức là góp phần xây dựng quốc gia, thì người ta có quyền tham gia việc xây dựng nền tảng pháp chế của đất nước.

Có một điều vô cùng quan trọng mà chúng ta hay suy nghĩ: “chúng ta chỉ là một cá nhân, một con người nhỏ bé, một hạt cát. Chúng ta cảm thấy nhỏ bé, không là gì khi đối diện với nhân viên nhà nước luôn nhân danh nhà nước, chúng ta thấy khiếp sợ trước sự nhân danh to lớn này” . Thật ra suy nghĩ này không đúng.

Để chúng ta có thể tự tin, tự hào khi nói câu “tôi không chỉ là tôi, tôi là công dân, là hàng triệu người trên nước VN này” thì bạn phải suy nghĩ, phải tư duy trách nhiệm như một công dân. Cái gì ảnh hưởng đến công dân là ảnh hưởng đến ta, cái gì công dân có quyền thì ta có quyền.
 
Tuy nhiên, mọi công dân ở nước Việt Nam này phải có nghĩa vụ đóng thuế. Nhiều người nghĩ rằng chỉ có người giàu, chỉ có những người kinh doanh mới đóng thuế, suy nghĩ vậy không đúng. Sáng bạn đi làm, đến cây xăng đổ xăng là bạn đã đóng thuế, giá một lít xăng đã có VAT và hàng trăm thứ thuế khác nữa, bạn ghé quán uống ly café là bạn đã đóng thuế, trưa đi ăn cũng đóng thuế, bạn đi vệ sinh dùng giấy cũng đã có thuế. Tất cả giá thành sản phẩm đã có thuế, người chủ doanh nghiệp hàng tháng đi nộp thuế là thay bạn nộp thuế. Nếu chỉ lấy riêng thuế V.A.T thì mỗi một trăm ngàn bạn chi tiêu bạn đã phải đóng thuế ít nhất 5.000đ. Đất nước nào mà thuế ít thì giá hàng hóa rẻ, lương người lao động nhận được cao hơn, dân có nhiều tiền để mua hàng hóa, để đi du lịch hơn.

Theo thống kê, ở VN bạn đóng thuế ít nhất 36 đồng cho mỗi một 100 đồng bạn kiếm được (tiền lời). Nếu cộng hết các loại phí có danh và vô danh thì còn cao hơn nữa.

Lẽ tự nhiên trong cuộc sống, chúng ta làm ra tiền cực khổ thì chúng ta có quyền trong chi tiền. Chúng ta chỉ mở ví cho những ai phục vụ ta tốt nhất, ta có quyền yêu cầu, đòi hỏi; người nào muốn lấy tiền thì phải lịch sử, phục vụ tốt, làm hài lòng người chi tiền. Đó là điều đã trở thành bình thường trong xã hội hiện đại. Và không gì bất công bằng người đã đóng tiền thuê mình lại bị hành lên hành xuống.

qRfMBBZ.jpg

Trong quan hệ nhà nước-công dân cũng vậy. Công dân là người đóng thuế để nuôi nhà nước. Chúng ta hoàn toàn có quyền đòi được phục vụ tốt, chuẩn mực từ những người ăn tiền của chúng ta. Cái lý này có lẽ ai cũng biết nhưng tại sao không được thực hiện trong cuộc sống?

Một trong những nguyên nhân dễ thấy là cách thu thuế, người dân đóng thuế thông qua giá cả trên sản phẩm, người nộp thuế là người kinh doanh sản xuất, vận chuyển, buôn bán sản phẩm nên nhiều người cứ nghĩ “nhà nước này thật tốt, không thu mình đồng thuế nào, chỉ thu người giàu thôi”. Ở nhiều nước đánh thuế đánh trên thu nhập hộ gia đình nên họ thấy ngay là tiền họ bị lấy đi như thế nào. Có trả tiền mới thấy xót, mới thấy mình có quyền và có động lực để đòi quyền. Nền dân chủ chỉ được bảo đảm và củng cố vững chắc khi người dân thấy quyền của mình. Ai làm cho họ thấy? Người cầm quyền? Người hưởng lợi? Không bao giờ. Không ai khác, chúng ta-những người có chút hiểu biết-mong muốn cho đất nước thật sự dân chủ, thật sự tốt đẹp, mong muốn từng người dân nhỏ bé được tôn trọng, được đối xử xứng đáng như là người chi tiền, người chủ nhân của đất nước. Chúng ta hãy viết bài, hãy phổ biến, hãy chia sẻ sự hiểu biết đến càng nhiều người càng tốt.

Một điều nữa là nhà nước đã khai thác được rất nhiều tài nguyên của đất nước: dầu mỏ, khoáng sản, rừng,…tài sản đó cũng là của nhân dân, chính hàng triệu người qua nhiều thế hệ đã chiến đấu, đã sống gian khổ, đã chết thảm thương để gìn giữ, bảo vệ tài sản đó, suy cho cùng nó là thuế máu của nhân dân. Chúng ta là con cháu họ chứ không ai khác. Ngày nay việc khai thác tài nguyên này là độc quyền của nhà nước, trong khi nhà nước này lại do một đảng lãnh đạo, lãnh đạo các tập đoàn khai khoáng (dầu mỏ, than, kháng sản,….) lại là người của đảng, truyền thông đảng nắm, luật lệ, quyền hành đảng giữ,….trên dưới một giuột thì không khó để hiểu tài sản này bị thất thoát, bị ăn chia đến mức nào. Tôi rất đau lòng khi nghe những tin như “tập đoàn dầu khí để ngoài sổ sách cả ngàn tỷ”, “biếu không cho nước ngoài mỏ than tốt nhất Việt Nam”,….

Đó cũng chỉ là cái đuôi của con khủng long Giraffatitan brancai (con lớn nhất) mà thôi. Chúng ta-hậu duệ của những người đổ cả núi xương sông máu để giữ gìn, là chủ nhân của đất nước-chúng ta hoàn toàn có quyền trong tài sản này. Tất nhiên chúng ta không thể đến, khai thác và đem về nhà. Chúng ta phải yêu cầu những người “đầy tớ”, “người làm thuê” phải có trách nhiệm công khai là đã khai thác những gì, bán cho ai, thu về tiền bao nhiêu. Tất nhiên là họ không đời nào tự nguyện làm cái việc “lấy búa ghè vào chân” được, họ chỉ làm chỉ khi nào chúng ta-hàng triệu người-thể hiện quyền hành của mình, đồng loạt lên tiếng cho cái quyền của mình. Lên tiếng không chưa đủ, chúng phải đồng tâm nhất trí vận động đến Quốc Hội ra luật. Chúng ta phải vận động đến các tổ chức lớn trên thế giới như Liên Hợp Quốc, Ngân Hàng thế giới, quốc hội Hoa Kỳ, tổ chức minh bạch thế giới,….ủng hộ một điều khoản rằng “tất cả những đối tác, những công ty, những tổ chức đến làm ăn với các công ty khai khoáng phải công khai là đã mua được bao nhiêu, đã trả bao nhiêu tiền,…” (Đây là sáng kiến của tôi, tôi thấy rằng việc cấu kết, tham nhũng bán rẻ tài nguyên không chỉ có ở VN mà còn có khắp ở các nước nghèo. Điều này gây ra rất nhiều bất công, các công ty trong sạch của quốc tế (Âu, Mỹ) không làm ăn được, chỉ có công ty các nước độc tài, dung dưỡng tham nhũng là hưởng lợi. Cái họa lại giáng lên đầu dân nghèo, cản trở dân chủ ghê gớm trên tầm toàn cầu. Bạn nào đồng ý với sáng kiến này, xin liên hệ để lập nhóm vận động).

Còn một nguồn thuế vô cùng quan trọng nữa mà chúng ta ít để ý. Thuế đóng trong tương lai. Tất cả các khoản vay nợ, các khoản viện trợ ODA,….không sớm thì muộn chúng ta cũng phải trả. Tôi xin xác quyết một lần nữa là chúng ta chứ không ai khác, không thánh thần nào trả thay chúng ta. Chúng ta trả bằng cách nào? Xin thưa, trả qua đóng thuế. Sẽ có người chép miệng “ối dào, ai đóng thuế chứ không phải tôi” hay “chuyện tương lai lo làm gì” hay ‘mặc kệ, mình mà giàu thì ổn rồi, lo gì”,….Đó là suy nghĩ phổ biến. Người dân có suy nghĩ vậy cũng không thể trách họ, trách là trách chúng ta không giúp họ hiểu. Thuế cao thì công việc kinh doanh khó khăn, rất dễ bị phá sản, sạt nghiệp (ai bị nợ nần, phá sản thì biết nó kinh khủng thế nào), thuế cao thì lương phải thấp, không chỉ công ty tư nhân phải trả thấp mà lương các ngành nghề nhà nước cũng phải thấp, lương thấp thì sống bần cùng, thuế cao thì các sản phẩm do nhà nước độc quyền phải tăng giá (điện, nước, xăng dầu,…). Hàng triệu ông bố bà mẹ ngày đêm làm quần quật, ăn không dám ăn, đau cũng không dám nghỉ là để mong cho con có tương lai tốt hơn nhưng sẽ trở thành công cốc khi đất nước nặng gánh nợ nần. Nếu họ có may mắn dành dụm khoản tiền nhiều hơn người khác để cho con thì chúng cũng sống bất an trong đất nước tiêu điều đầy rẫy trộm cắp, giết người cướp của. Chưa nói là đất nước nợ nần thì tiền phá giá rất nhanh, tài sản bốc hơi nhanh chóng. (Tôi thấy rằng việc cấu kết, tham nhũng trong cho vay hay viện trợ ODA không chỉ có ở VN mà còn có khắp ở các nước nghèo. Cái họa lại giáng lên đầu dân nghèo, cản trở dân chủ ghê gớm trên tầm toàn cầu vì những người cầm quyền hưởng lợi thì không bao giờ muốn dứt ra khỏi bầu sữa. Chúng sẽ tìm mọi cách bưng bít, bao che nhau. Đó là lý do vì sao các nước độc tài càng nhận viện trợ thì càng độc tài, càng khó cải cách trong khi dân các nước nghèo ôm nợ, dân nước giàu đóng thuế để viện trợ lại bị hàm oan là âm mưu diễn biến hòa bình, tạo ra nợ nần cho nước nghèo (đọc cuốn sách “lời thú tội của một sát thủ kinh tế” để biết cái giọng điệu này). Tôi có sáng kiến: chúng ta phải vận động đến các tổ chức lớn trên thế giới như Liên Hợp Quốc, Ngân Hàng thế giới, quốc hội Hoa Kỳ, tổ chức minh bạch thế giới,….ủng hộ một điều khoản rằng “tất cả những đối tác, những công ty, những tổ chức cho chúng ta vay, viện trợ cho chúng ta bao nhiêu tiền thì phải có nghĩa vụ lập cổng thông tin để toàn dân biết, người dân sau này chỉ có trách nhiệm trả những khoản nợ minh bạch, các khoản đi đêm thì bị mất,…” Bạn nào đồng ý với sáng kiến này, xin liên hệ để lập nhóm vận động).

Vẫn chưa hết, thưa các bạn. Vẫn còn một thứ thuế nữa. “Thuế” tín dụng, “thuế” phát hành tiền, in tiền. Về thực chất đồng tiền không có giá trị gì cả. Nó chỉ tốn một ít giấy hay polymer và một chút mực, nhà nước có thể in bao nhiêu cũng được. Ví dụ để in ra một khoản tín dụng trị giá 100.000 tỷ bằng tờ 500.000 đồng thì tốn không bao nhiêu. Vậy đồng tiền có giá là do đâu? Đồng tiền có giá khi nó phản ánh một lượng của cải tương ứng đã được lao động sản xuất trong xã hội. Đồng tiền có giá khi có ai đó chịu đến ngân hàng mượn nợ rồi đi sản xuất ra lượng vật chất tương ứng. Ví dụ tôi đến ngân hàng vay nợ 100 triệu về chăn nuôi gà, tôi phải lao động vất vả tạo nên đàn gà có giá trị 100 triệu thì đồng tiền giữ giá. Nếu tôi phá nát 100 triệu mà không có con gà nào, tôi không trả được nợ (nợ xấu), ngân hàng không phá sản mà được nhà nước in cho 100 triệu để cứu thì tiền cứu đó không có lượng vật chất nào trong xã hội tương ứng và tiền mất giá. Đó là nguyên lý giá của đồng tiền. Sống trong đất nước Việt Nam, chúng ta chỉ có một lựa chọn gần như duy nhất là dùng tiền đồng để lưu thông, trao đổi, cất giữ (trước còn có vàng, Đôla nhưng nay nhà nước cấm tiệt). Nhà nước độc quyền phát hành tiền. Trong trường hợp nhà nước thu thuế đủ để chi tiêu thì vòng tiền và vật chất bảo đảm nên giá đồng tiền không mất. Tiếp theo ví dụ trên, nếu tôi nuôi gà có lãi, tôi đóng thuế 10 triệu cho nhà nước. 10 triệu này nó phản ánh số gà trong xã hội. Nhà nước lấy 10 triệu này chi tiêu, chẳng hạn chi cho lễ mừng thành lập đảng, nhân viên lấy tiền đó đi mua gà để ăn mừng thì đã có con gà phản ánh tương ứng số tiền. Trong trường hợp nhà nước chi tiêu hoang phí thu thuế không đủ chi thì nhà nước đi mượn nợ (thuế tương lai) hay in tiền. Khi tiền được in ra mà không có lượng vật chất tương ứng thì nó phải mất giá. Ví dụ tôi nuôi gà lỗ quá không đóng được thuế nhưng chính phủ vẫn chi cho lễ lạt, lễ lạt thì phải ăn mừng, phải mua gà, không có tiền thì in ra. Các bạn để ý, mỗi khi nhà nước có lễ hội lớn (đại lễ 1.000 năm Thăng Long-Hà Nội) hay trả những món nợ lớn (cứu bồ-doanh nghiệp nhà nước) thì vài tháng sau là lạm phát phi mã. Lạm phát bào mòn, làm bốc hơi tài sản của công dân, công dân lao động nặng nhọc hơn (tăng ca, làm thêm) nhưng sống kém đi (tiền lương có vẻ tăng nhưng mua được ít hàng hóa hơn). Cái thứ thuế này vô cùng nghiệp ngã, nó như thứ thuốc độc tiêm dần vào cơ thể con người, làm người ta khô héo, chết dần mà không thấy đau đớn để phản ứng. Làm sao để chống cái thứ độc dược này? Nhà nước phải chi tiêu hiệu quả. Để được thứ này thì hàng tỷ thứ bà rằng phải được giải quyết. Một nguyên lý lớn để chống tiêu hoang là tiền ai người đó tiêu, đồng tiền đi liền khúc ruột. Dẹp tối đa kiểu tiêu tiền OPM (tiền của người khác). Ở đây tôi xin đề xuất một ý kiến đó là tranh đấu để ngân hàng độc lập với chính phủ, chỉ có như vậy thì mới tránh được chuyện chính phủ dùng ngân hàng tạo thành tích (in tiền, bơm tín dụng vào nền kinh tế, tạo ra chỉ số tăng trưởng đẹp nhiệm kỳ mình cầm quyền, sau đó ai chết mặc xác), dùng ngân hàng để giải quyết sự hoang phí của mình (in tiền chi tiêu khi không thu được thuế). Toàn dân, toàn thể trí tức cần dứt khoát vấn đề này, không thể nghe theo kiểu “chính phủ cần nắm ngân hàng để phối hợp điều hành nền kinh tế, tập trung sức mạnh để phát triển đất nước”,…đó chỉ là ngụy biện và không thể kiểm soát được-tin tưởng là tốt nhưng kiểm soát còn tốt hơn. (Bạn nào đồng ý với ý tưởng này, xin liên lạc để thành lập nhóm vận động)

yE9g0yy.jpg

Để đất nước này thịnh vượng, tươi đẹp, người dân ấm no, hạnh phúc, chúng ta phải đấu tranh để quyền của người đóng thuế được tôn trọng và thực thi. Đấu tranh cho quyền người đóng thuế cũng là đấu tranh cho quyền con người, cho dân chủ. Để cho toàn dân biết rằng một khi đã đóng thuế, tức là góp phần xây dựng quốc gia, thì người ta có quyền tham gia việc xây dựng nền tảng pháp chế của đất nước.

Có một điều vô cùng quan trọng mà chúng ta hay suy nghĩ: “chúng ta chỉ là một cá nhân, một con người nhỏ bé, một hạt cát. Chúng ta cảm thấy nhỏ bé, không là gì khi đối diện với nhân viên nhà nước luôn nhân danh nhà nước, chúng ta thấy khiếp sợ trước sự nhân danh to lớn này” . Thật ra suy nghĩ này không đúng.

Để chúng ta có thể tự tin, tự hào khi nói câu “tôi không chỉ là tôi, tôi là công dân, là hàng triệu người trên nước VN này” thì bạn phải suy nghĩ, phải tư duy trách nhiệm như một công dân. Cái gì ảnh hưởng đến công dân là ảnh hưởng đến ta, cái gì công dân có quyền thì ta có quyền.
Có thể mày đúng nhưng tao k thích nói nhiều thế. Tao cũng nói thẳng luôn. Chả có thằng địt nào trong sạch cả. Bố mẽo chúng mày cũng điếm như con chó chứ minh bạch con đâù buồi. Còn cả bọn cô xả cũng khốn nạn đéo kém. chính quyền hiện tại thối nát tao là người đầu tiên đồng ý. Nhưng gọi thằng mẽo hay thằng khựa tham dự vào cái đất nước này tạo cũng là thằng đầu tiên địt vào mồm mấy thắng đấy. Tóm lại địt mẹ bọn 3/// địt mẹ bọn định hướng dư luận. Địt mẹ bọn bò đỏ
 
Có thể mày đúng nhưng tao k thích nói nhiều thế. Tao cũng nói thẳng luôn. Chả có thằng địt nào trong sạch cả. Bố mẽo chúng mày cũng điếm như con chó chứ minh bạch con đâù buồi. Còn cả bọn cô xả cũng khốn nạn đéo kém. chính quyền hiện tại thối nát tao là người đầu tiên đồng ý. Nhưng gọi thằng mẽo hay thằng khựa tham dự vào cái đất nước này tạo cũng là thằng đầu tiên địt vào mồm mấy thắng đấy. Tóm lại địt mẹ bọn 3/// địt mẹ bọn định hướng dư luận. Địt mẹ bọn bò đỏ
Thế tiền thuế dân đóng vào rồi đem xây tượng thay vì xây trường học bệnh viện là đúng hay sai???
Mày biết nguyên cả saigon phải gánh cho toàn bộ miền nam về y tế nhưng mấy chục năm nay bao nhiêu cái bv dc xây mới
Mày biết mỗi thứ vật tư y tế về vn bắc buộc phải thông qua các ctt con của quan chức và giá đội lên gấp mấy lần không. Đợt bv bạch mai là 1 góc bé xíu thôi.
Thế chổ nước khác tụi nó tham nhũng nhưng đéo công khai như vậy. Tụi nó chỉ dựa vào chiến tranh để tham nhũng thôi. Còn ở vn thì đến cứt quan chức cũng ăn. Mày chưa thấy nhà vệ sinh 500tr đến cả tỷ đồng rồi
 
Có thể mày đúng nhưng tao k thích nói nhiều thế. Tao cũng nói thẳng luôn. Chả có thằng địt nào trong sạch cả. Bố mẽo chúng mày cũng điếm như con chó chứ minh bạch con đâù buồi. Còn cả bọn cô xả cũng khốn nạn đéo kém. chính quyền hiện tại thối nát tao là người đầu tiên đồng ý. Nhưng gọi thằng mẽo hay thằng khựa tham dự vào cái đất nước này tạo cũng là thằng đầu tiên địt vào mồm mấy thắng đấy. Tóm lại địt mẹ bọn 3/// địt mẹ bọn định hướng dư luận. Địt mẹ bọn bò đỏ

Tao cũng đồng ý quan điểm với mày đoạn này, cái đoạn liên quan đến "Quốc hội Hoa Kỳ" tao cũng thấy đéo liên quan gì VN cả. Người Việt Nam muốn tốt cho mình, cho đất nước thì tự đấu tranh với cái sai cái nát chứ đừng chờ ai ban phát, đó là tư duy nô lệ.
Tuy nhiên, những cái sai thì phải chửi, chứ im là chúng nó tưởng dân ngu hết mà làm tới
Diễn đàn là để cho nhiều người đọc, đóng góp ý kiến cho người chưa biết, chưa nhận thức đọc. Đoạn nào sai thì mày chỉ ra nó sai, đoạn nào đúng thì nói đúng, không nên chửi chung chung gộp cả đúng sai vô làm 1 như thế
 
Đang nói vấn đề người dân có đóng thuế hay không.
Các bạn đừng để đám dlv đánh lái sang chủ đề khác nhé
tml nghỉ đi, tao gác thay ca cho. Tao xin đính chính với mày 2 điều.

1 - Dân phải đóng thuế, thuế là tiền để duy trì nhà nước. Nên dân CHẮC CHẮN phải đóng thuế.

2 - topic này đang bàn về tỷ lệ thuế mà người dân đóng / thu nhập ở Việt Nam là cao hay là thấp.

Theo tao phân tích, tỷ lệ thuế mà người dân Việt Nam đang phải đóng là trung bình, ngang với thái, phi và dưới trung bình các nước châu á thái bình dương 1 chút, và đéo thể cao bằng các nước phát triển Oced được.
Ngoài ra tao bổ sung thêm 1 luận điểm: Bảo hiểm xã hội có phải lầ thuế không? Bảo hiểm xã hội có nên tính vào tổng thuế thu được của nhà nước không.

Về việc bảo hiểm xã hội ở VN có phải là 1 loại thuế không, tụi cậu vàng bảo là có, tụi red bull bảo là không.

Tao thuộc hội chym cánh cụt xin thưa với tụi mày như sau: Quan điểm của cả 2 phe đều không chính xác. Bảo hiểm xã hội, đối với người lao động thì không phải là thuế, nhưng đối với người sử dụng lao động thì là 1 loại thuế

Bảo hiểm ở VN có 2 phần: 1 phần do người lao động nộp và 1 phần do doanh nghiệp nộp.

Bảo hiểm xã hội về bản chất, là quỹ hưu trí hoặc bảo hiểm nhân thọ của người lao động, nhưng do nhà nước quản lý quỹ (tao không bàn về vấn đề tham nhũng ở đây, tao đang nói về bản chất), người lao động vẫn có thể rút ra sử dụng khỏan tiền này khi đạt được 1 số điều kiện nhất định, do đó >>>> đối với người lao động đây không phải là thuế, nó thiên về 1 khoản tiết kiệm hơn.

Như tao đã trình bày, bảo hiểm xã hội chính là 1 loại bảo hiểm nhân thọ mà người lao động bắt buộc phải mua. Mày đóng nhiều, sau này mày hưởng nhiều, mày đóng ít, hưởng ít, và đéo đóng là đéo hưởng. >>> Phần tiền của người lao động nộp vào quỹ bảo hiểm này không phải là thuế, vì là thuế thì 1 đi không trở lại, trong khi phần này người lao động vẫn đc lĩnh (1 lần, theo tháng, ... tiền tuất....., hình thức tùy tụi mày chọn). Tụi mày có thể kiểm chứng, mà kiểm chứng làm cái đéo gì nữa, khi mà tụi mày nhảy việc lúc đéo nào cũng share nhau những tip, những trick để lãnh bảo hiểm thất nghiệp đấy thôi

Tuy nhiên, đối với người sử dụng lao động (tức doanh nghiệp), họ phải nộp thêm 1 khoản ngoài khoản lương đã deal với người lao động, nên đối với người sử dụng lao động (tức doanh nghiệp) đây là 1 loại thuế. (theo thế giới quan của ********, tao tạm gọi đây là thuế "bóc lột") Thuế này đánh vào doanh nghiệp và để cho người lao động hưởng >>>> đây giống như việc lấy của nhà giàu chia cho tụi nghèo hơn, nhà nước, theo lý thuyết (đm tao nói là lý thuyết nhé), không hưởng lợi từ khoản này. (cơ mà nhà nước hưởng lợi từ việc vận hành quỹ bảo hiểm, lấy tiền bảo hiểm để đầu tư sinh lời, cái này tao đéo bàn vì nó ko thuộc phạm trù topic này)

Do nhà nước không hưởng lợi trực tiếp từ việc thu bảo hiểm, nên gộp bảo hiểm vào để tính tổng thuế là không thỏa đáng.

Vẫn như mọi khi, tao hóng những tml vác lý lẽ, luận cứ, luận chứng đến đây tranh luận, không tiếp các thành phần cậu vàng tự cho mình là "thông minh" và "khôn hết phần thiên hạ".
 
Thế tiền thuế dân đóng vào rồi đem xây tượng thay vì xây trường học bệnh viện là đúng hay sai???
Mày biết nguyên cả saigon phải gánh cho toàn bộ miền nam về y tế nhưng mấy chục năm nay bao nhiêu cái bv dc xây mới
Mày biết mỗi thứ vật tư y tế về vn bắc buộc phải thông qua các ctt con của quan chức và giá đội lên gấp mấy lần không. Đợt bv bạch mai là 1 góc bé xíu thôi.
Thế chổ nước khác tụi nó tham nhũng nhưng đéo công khai như vậy. Tụi nó chỉ dựa vào chiến tranh để tham nhũng thôi. Còn ở vn thì đến cứt quan chức cũng ăn. Mày chưa thấy nhà vệ sinh 500tr đến cả tỷ đồng rồi
Tao chia sẻ ý kiến với tml, tuy nhiên tao phản biện 1 chút:
Bất cứ tỉnh nào muốn phát triển đều phải trải qua quá trình tích lũy vốn, mà tích nhanh nhất là phân lô bán nền. Muốn phân lô bán nền thì mày phải làm gì???? Làm cách nào để thổi giá đất lên.

Vâng, đó là đầu tư cơ sở hạ tầng. Xây tượng đài thực chất là 1 chuỗi đầu tư cơ sở hạ tầng: mày đặt tượng đài ở đâu, tượng đài ấy cần 1 khu đất rộng như thế nào, xây các tuyến đường nào để kết nối với cái tượng ấy.

Tml cứ để ý, chỗ nào xây tượng là xung quanh đấy đa số (tao nó đa số) thành đất vàng hết :) Và 1 vòng lặp mới về phân lô bán nền, sai phạm khiếu kiện đất đai bắt đầu.

Về lý thuyết, xây tượng đài là tốt, nhưng ...
 
tml nghỉ đi, tao gác thay ca cho. Tao xin đính chính với mày 2 điều.

1 - Dân phải đóng thuế, thuế là tiền để duy trì nhà nước. Nên dân CHẮC CHẮN phải đóng thuế.

2 - topic này đang bàn về tỷ lệ thuế mà người dân đóng / thu nhập ở Việt Nam là cao hay là thấp.

Theo tao phân tích, tỷ lệ thuế mà người dân Việt Nam đang phải đóng là trung bình, ngang với thái, phi và dưới trung bình các nước châu á thái bình dương 1 chút, và đéo thể cao bằng các nước phát triển Oced được.
Ngoài ra tao bổ sung thêm 1 luận điểm: Bảo hiểm xã hội có phải lầ thuế không? Bảo hiểm xã hội có nên tính vào tổng thuế thu được của nhà nước không.

Về việc bảo hiểm xã hội ở VN có phải là 1 loại thuế không, tụi cậu vàng bảo là có, tụi red bull bảo là không.

Tao thuộc hội chym cánh cụt xin thưa với tụi mày như sau: Quan điểm của cả 2 phe đều không chính xác. Bảo hiểm xã hội, đối với người lao động thì không phải là thuế, nhưng đối với người sử dụng lao động thì là 1 loại thuế

Bảo hiểm ở VN có 2 phần: 1 phần do người lao động nộp và 1 phần do doanh nghiệp nộp.

Bảo hiểm xã hội về bản chất, là quỹ hưu trí hoặc bảo hiểm nhân thọ của người lao động, nhưng do nhà nước quản lý quỹ (tao không bàn về vấn đề tham nhũng ở đây, tao đang nói về bản chất), người lao động vẫn có thể rút ra sử dụng khỏan tiền này khi đạt được 1 số điều kiện nhất định, do đó >>>> đối với người lao động đây không phải là thuế, nó thiên về 1 khoản tiết kiệm hơn.

Như tao đã trình bày, bảo hiểm xã hội chính là 1 loại bảo hiểm nhân thọ mà người lao động bắt buộc phải mua. Mày đóng nhiều, sau này mày hưởng nhiều, mày đóng ít, hưởng ít, và đéo đóng là đéo hưởng. >>> Phần tiền của người lao động nộp vào quỹ bảo hiểm này không phải là thuế, vì là thuế thì 1 đi không trở lại, trong khi phần này người lao động vẫn đc lĩnh (1 lần, theo tháng, ... tiền tuất....., hình thức tùy tụi mày chọn). Tụi mày có thể kiểm chứng, mà kiểm chứng làm cái đéo gì nữa, khi mà tụi mày nhảy việc lúc đéo nào cũng share nhau những tip, những trick để lãnh bảo hiểm thất nghiệp đấy thôi

Tuy nhiên, đối với người sử dụng lao động (tức doanh nghiệp), họ phải nộp thêm 1 khoản ngoài khoản lương đã deal với người lao động, nên đối với người sử dụng lao động (tức doanh nghiệp) đây là 1 loại thuế. (theo thế giới quan của ********, tao tạm gọi đây là thuế "bóc lột") Thuế này đánh vào doanh nghiệp và để cho người lao động hưởng >>>> đây giống như việc lấy của nhà giàu chia cho tụi nghèo hơn, nhà nước, theo lý thuyết (đm tao nói là lý thuyết nhé), không hưởng lợi từ khoản này. (cơ mà nhà nước hưởng lợi từ việc vận hành quỹ bảo hiểm, lấy tiền bảo hiểm để đầu tư sinh lời, cái này tao đéo bàn vì nó ko thuộc phạm trù topic này)

Do nhà nước không hưởng lợi trực tiếp từ việc thu bảo hiểm, nên gộp bảo hiểm vào để tính tổng thuế là không thỏa đáng.

Vẫn như mọi khi, tao hóng những tml vác lý lẽ, luận cứ, luận chứng đến đây tranh luận, không tiếp các thành phần cậu vàng tự cho mình là "thông minh" và "khôn hết phần thiên hạ".
Cái tao quan tâm là nguồn thuế đó dc sử dụng hiểu quả ntn? Sẽ phục vụ lại cho người dân dfupjcw bao nhiêu % hay vào túi quan chức qua các tượng đài ngàn tỷ, qua nhà veejsinh trăm triệu qua đường sắt chục tỷ đô qua các công ty làm ăn thualoox của nhà nước???
 
Tuy nhiên, mọi công dân ở nước Việt Nam này phải có nghĩa vụ đóng thuế. Nhiều người nghĩ rằng chỉ có người giàu, chỉ có những người kinh doanh mới đóng thuế, suy nghĩ vậy không đúng. Sáng bạn đi làm, đến cây xăng đổ xăng là bạn đã đóng thuế, giá một lít xăng đã có VAT và hàng trăm thứ thuế khác nữa, bạn ghé quán uống ly café là bạn đã đóng thuế, trưa đi ăn cũng đóng thuế, bạn đi vệ sinh dùng giấy cũng đã có thuế. Tất cả giá thành sản phẩm đã có thuế, người chủ doanh nghiệp hàng tháng đi nộp thuế là thay bạn nộp thuế. Nếu chỉ lấy riêng thuế V.A.T thì mỗi một trăm ngàn bạn chi tiêu bạn đã phải đóng thuế ít nhất 5.000đ. Đất nước nào mà thuế ít thì giá hàng hóa rẻ, lương người lao động nhận được cao hơn, dân có nhiều tiền để mua hàng hóa, để đi du lịch hơn.

Theo thống kê, ở VN bạn đóng thuế ít nhất 36 đồng cho mỗi một 100 đồng bạn kiếm được (tiền lời). Nếu cộng hết các loại phí có danh và vô danh thì còn cao hơn nữa.

Lẽ tự nhiên trong cuộc sống, chúng ta làm ra tiền cực khổ thì chúng ta có quyền trong chi tiền. Chúng ta chỉ mở ví cho những ai phục vụ ta tốt nhất, ta có quyền yêu cầu, đòi hỏi; người nào muốn lấy tiền thì phải lịch sử, phục vụ tốt, làm hài lòng người chi tiền. Đó là điều đã trở thành bình thường trong xã hội hiện đại. Và không gì bất công bằng người đã đóng tiền thuê mình lại bị hành lên hành xuống.

qRfMBBZ.jpg

Trong quan hệ nhà nước-công dân cũng vậy. Công dân là người đóng thuế để nuôi nhà nước. Chúng ta hoàn toàn có quyền đòi được phục vụ tốt, chuẩn mực từ những người ăn tiền của chúng ta. Cái lý này có lẽ ai cũng biết nhưng tại sao không được thực hiện trong cuộc sống?

Một trong những nguyên nhân dễ thấy là cách thu thuế, người dân đóng thuế thông qua giá cả trên sản phẩm, người nộp thuế là người kinh doanh sản xuất, vận chuyển, buôn bán sản phẩm nên nhiều người cứ nghĩ “nhà nước này thật tốt, không thu mình đồng thuế nào, chỉ thu người giàu thôi”. Ở nhiều nước đánh thuế đánh trên thu nhập hộ gia đình nên họ thấy ngay là tiền họ bị lấy đi như thế nào. Có trả tiền mới thấy xót, mới thấy mình có quyền và có động lực để đòi quyền. Nền dân chủ chỉ được bảo đảm và củng cố vững chắc khi người dân thấy quyền của mình. Ai làm cho họ thấy? Người cầm quyền? Người hưởng lợi? Không bao giờ. Không ai khác, chúng ta-những người có chút hiểu biết-mong muốn cho đất nước thật sự dân chủ, thật sự tốt đẹp, mong muốn từng người dân nhỏ bé được tôn trọng, được đối xử xứng đáng như là người chi tiền, người chủ nhân của đất nước. Chúng ta hãy viết bài, hãy phổ biến, hãy chia sẻ sự hiểu biết đến càng nhiều người càng tốt.

Một điều nữa là nhà nước đã khai thác được rất nhiều tài nguyên của đất nước: dầu mỏ, khoáng sản, rừng,…tài sản đó cũng là của nhân dân, chính hàng triệu người qua nhiều thế hệ đã chiến đấu, đã sống gian khổ, đã chết thảm thương để gìn giữ, bảo vệ tài sản đó, suy cho cùng nó là thuế máu của nhân dân. Chúng ta là con cháu họ chứ không ai khác. Ngày nay việc khai thác tài nguyên này là độc quyền của nhà nước, trong khi nhà nước này lại do một đảng lãnh đạo, lãnh đạo các tập đoàn khai khoáng (dầu mỏ, than, kháng sản,….) lại là người của đảng, truyền thông đảng nắm, luật lệ, quyền hành đảng giữ,….trên dưới một giuột thì không khó để hiểu tài sản này bị thất thoát, bị ăn chia đến mức nào. Tôi rất đau lòng khi nghe những tin như “tập đoàn dầu khí để ngoài sổ sách cả ngàn tỷ”, “biếu không cho nước ngoài mỏ than tốt nhất Việt Nam”,….

Đó cũng chỉ là cái đuôi của con khủng long Giraffatitan brancai (con lớn nhất) mà thôi. Chúng ta-hậu duệ của những người đổ cả núi xương sông máu để giữ gìn, là chủ nhân của đất nước-chúng ta hoàn toàn có quyền trong tài sản này. Tất nhiên chúng ta không thể đến, khai thác và đem về nhà. Chúng ta phải yêu cầu những người “đầy tớ”, “người làm thuê” phải có trách nhiệm công khai là đã khai thác những gì, bán cho ai, thu về tiền bao nhiêu. Tất nhiên là họ không đời nào tự nguyện làm cái việc “lấy búa ghè vào chân” được, họ chỉ làm chỉ khi nào chúng ta-hàng triệu người-thể hiện quyền hành của mình, đồng loạt lên tiếng cho cái quyền của mình. Lên tiếng không chưa đủ, chúng phải đồng tâm nhất trí vận động đến Quốc Hội ra luật. Chúng ta phải vận động đến các tổ chức lớn trên thế giới như Liên Hợp Quốc, Ngân Hàng thế giới, quốc hội Hoa Kỳ, tổ chức minh bạch thế giới,….ủng hộ một điều khoản rằng “tất cả những đối tác, những công ty, những tổ chức đến làm ăn với các công ty khai khoáng phải công khai là đã mua được bao nhiêu, đã trả bao nhiêu tiền,…” (Đây là sáng kiến của tôi, tôi thấy rằng việc cấu kết, tham nhũng bán rẻ tài nguyên không chỉ có ở VN mà còn có khắp ở các nước nghèo. Điều này gây ra rất nhiều bất công, các công ty trong sạch của quốc tế (Âu, Mỹ) không làm ăn được, chỉ có công ty các nước độc tài, dung dưỡng tham nhũng là hưởng lợi. Cái họa lại giáng lên đầu dân nghèo, cản trở dân chủ ghê gớm trên tầm toàn cầu. Bạn nào đồng ý với sáng kiến này, xin liên hệ để lập nhóm vận động).

Còn một nguồn thuế vô cùng quan trọng nữa mà chúng ta ít để ý. Thuế đóng trong tương lai. Tất cả các khoản vay nợ, các khoản viện trợ ODA,….không sớm thì muộn chúng ta cũng phải trả. Tôi xin xác quyết một lần nữa là chúng ta chứ không ai khác, không thánh thần nào trả thay chúng ta. Chúng ta trả bằng cách nào? Xin thưa, trả qua đóng thuế. Sẽ có người chép miệng “ối dào, ai đóng thuế chứ không phải tôi” hay “chuyện tương lai lo làm gì” hay ‘mặc kệ, mình mà giàu thì ổn rồi, lo gì”,….Đó là suy nghĩ phổ biến. Người dân có suy nghĩ vậy cũng không thể trách họ, trách là trách chúng ta không giúp họ hiểu. Thuế cao thì công việc kinh doanh khó khăn, rất dễ bị phá sản, sạt nghiệp (ai bị nợ nần, phá sản thì biết nó kinh khủng thế nào), thuế cao thì lương phải thấp, không chỉ công ty tư nhân phải trả thấp mà lương các ngành nghề nhà nước cũng phải thấp, lương thấp thì sống bần cùng, thuế cao thì các sản phẩm do nhà nước độc quyền phải tăng giá (điện, nước, xăng dầu,…). Hàng triệu ông bố bà mẹ ngày đêm làm quần quật, ăn không dám ăn, đau cũng không dám nghỉ là để mong cho con có tương lai tốt hơn nhưng sẽ trở thành công cốc khi đất nước nặng gánh nợ nần. Nếu họ có may mắn dành dụm khoản tiền nhiều hơn người khác để cho con thì chúng cũng sống bất an trong đất nước tiêu điều đầy rẫy trộm cắp, giết người cướp của. Chưa nói là đất nước nợ nần thì tiền phá giá rất nhanh, tài sản bốc hơi nhanh chóng. (Tôi thấy rằng việc cấu kết, tham nhũng trong cho vay hay viện trợ ODA không chỉ có ở VN mà còn có khắp ở các nước nghèo. Cái họa lại giáng lên đầu dân nghèo, cản trở dân chủ ghê gớm trên tầm toàn cầu vì những người cầm quyền hưởng lợi thì không bao giờ muốn dứt ra khỏi bầu sữa. Chúng sẽ tìm mọi cách bưng bít, bao che nhau. Đó là lý do vì sao các nước độc tài càng nhận viện trợ thì càng độc tài, càng khó cải cách trong khi dân các nước nghèo ôm nợ, dân nước giàu đóng thuế để viện trợ lại bị hàm oan là âm mưu diễn biến hòa bình, tạo ra nợ nần cho nước nghèo (đọc cuốn sách “lời thú tội của một sát thủ kinh tế” để biết cái giọng điệu này). Tôi có sáng kiến: chúng ta phải vận động đến các tổ chức lớn trên thế giới như Liên Hợp Quốc, Ngân Hàng thế giới, quốc hội Hoa Kỳ, tổ chức minh bạch thế giới,….ủng hộ một điều khoản rằng “tất cả những đối tác, những công ty, những tổ chức cho chúng ta vay, viện trợ cho chúng ta bao nhiêu tiền thì phải có nghĩa vụ lập cổng thông tin để toàn dân biết, người dân sau này chỉ có trách nhiệm trả những khoản nợ minh bạch, các khoản đi đêm thì bị mất,…” Bạn nào đồng ý với sáng kiến này, xin liên hệ để lập nhóm vận động).

Vẫn chưa hết, thưa các bạn. Vẫn còn một thứ thuế nữa. “Thuế” tín dụng, “thuế” phát hành tiền, in tiền. Về thực chất đồng tiền không có giá trị gì cả. Nó chỉ tốn một ít giấy hay polymer và một chút mực, nhà nước có thể in bao nhiêu cũng được. Ví dụ để in ra một khoản tín dụng trị giá 100.000 tỷ bằng tờ 500.000 đồng thì tốn không bao nhiêu. Vậy đồng tiền có giá là do đâu? Đồng tiền có giá khi nó phản ánh một lượng của cải tương ứng đã được lao động sản xuất trong xã hội. Đồng tiền có giá khi có ai đó chịu đến ngân hàng mượn nợ rồi đi sản xuất ra lượng vật chất tương ứng. Ví dụ tôi đến ngân hàng vay nợ 100 triệu về chăn nuôi gà, tôi phải lao động vất vả tạo nên đàn gà có giá trị 100 triệu thì đồng tiền giữ giá. Nếu tôi phá nát 100 triệu mà không có con gà nào, tôi không trả được nợ (nợ xấu), ngân hàng không phá sản mà được nhà nước in cho 100 triệu để cứu thì tiền cứu đó không có lượng vật chất nào trong xã hội tương ứng và tiền mất giá. Đó là nguyên lý giá của đồng tiền. Sống trong đất nước Việt Nam, chúng ta chỉ có một lựa chọn gần như duy nhất là dùng tiền đồng để lưu thông, trao đổi, cất giữ (trước còn có vàng, Đôla nhưng nay nhà nước cấm tiệt). Nhà nước độc quyền phát hành tiền. Trong trường hợp nhà nước thu thuế đủ để chi tiêu thì vòng tiền và vật chất bảo đảm nên giá đồng tiền không mất. Tiếp theo ví dụ trên, nếu tôi nuôi gà có lãi, tôi đóng thuế 10 triệu cho nhà nước. 10 triệu này nó phản ánh số gà trong xã hội. Nhà nước lấy 10 triệu này chi tiêu, chẳng hạn chi cho lễ mừng thành lập đảng, nhân viên lấy tiền đó đi mua gà để ăn mừng thì đã có con gà phản ánh tương ứng số tiền. Trong trường hợp nhà nước chi tiêu hoang phí thu thuế không đủ chi thì nhà nước đi mượn nợ (thuế tương lai) hay in tiền. Khi tiền được in ra mà không có lượng vật chất tương ứng thì nó phải mất giá. Ví dụ tôi nuôi gà lỗ quá không đóng được thuế nhưng chính phủ vẫn chi cho lễ lạt, lễ lạt thì phải ăn mừng, phải mua gà, không có tiền thì in ra. Các bạn để ý, mỗi khi nhà nước có lễ hội lớn (đại lễ 1.000 năm Thăng Long-Hà Nội) hay trả những món nợ lớn (cứu bồ-doanh nghiệp nhà nước) thì vài tháng sau là lạm phát phi mã. Lạm phát bào mòn, làm bốc hơi tài sản của công dân, công dân lao động nặng nhọc hơn (tăng ca, làm thêm) nhưng sống kém đi (tiền lương có vẻ tăng nhưng mua được ít hàng hóa hơn). Cái thứ thuế này vô cùng nghiệp ngã, nó như thứ thuốc độc tiêm dần vào cơ thể con người, làm người ta khô héo, chết dần mà không thấy đau đớn để phản ứng. Làm sao để chống cái thứ độc dược này? Nhà nước phải chi tiêu hiệu quả. Để được thứ này thì hàng tỷ thứ bà rằng phải được giải quyết. Một nguyên lý lớn để chống tiêu hoang là tiền ai người đó tiêu, đồng tiền đi liền khúc ruột. Dẹp tối đa kiểu tiêu tiền OPM (tiền của người khác). Ở đây tôi xin đề xuất một ý kiến đó là tranh đấu để ngân hàng độc lập với chính phủ, chỉ có như vậy thì mới tránh được chuyện chính phủ dùng ngân hàng tạo thành tích (in tiền, bơm tín dụng vào nền kinh tế, tạo ra chỉ số tăng trưởng đẹp nhiệm kỳ mình cầm quyền, sau đó ai chết mặc xác), dùng ngân hàng để giải quyết sự hoang phí của mình (in tiền chi tiêu khi không thu được thuế). Toàn dân, toàn thể trí tức cần dứt khoát vấn đề này, không thể nghe theo kiểu “chính phủ cần nắm ngân hàng để phối hợp điều hành nền kinh tế, tập trung sức mạnh để phát triển đất nước”,…đó chỉ là ngụy biện và không thể kiểm soát được-tin tưởng là tốt nhưng kiểm soát còn tốt hơn. (Bạn nào đồng ý với ý tưởng này, xin liên lạc để thành lập nhóm vận động)

yE9g0yy.jpg

Để đất nước này thịnh vượng, tươi đẹp, người dân ấm no, hạnh phúc, chúng ta phải đấu tranh để quyền của người đóng thuế được tôn trọng và thực thi. Đấu tranh cho quyền người đóng thuế cũng là đấu tranh cho quyền con người, cho dân chủ. Để cho toàn dân biết rằng một khi đã đóng thuế, tức là góp phần xây dựng quốc gia, thì người ta có quyền tham gia việc xây dựng nền tảng pháp chế của đất nước.

Có một điều vô cùng quan trọng mà chúng ta hay suy nghĩ: “chúng ta chỉ là một cá nhân, một con người nhỏ bé, một hạt cát. Chúng ta cảm thấy nhỏ bé, không là gì khi đối diện với nhân viên nhà nước luôn nhân danh nhà nước, chúng ta thấy khiếp sợ trước sự nhân danh to lớn này” . Thật ra suy nghĩ này không đúng.

Để chúng ta có thể tự tin, tự hào khi nói câu “tôi không chỉ là tôi, tôi là công dân, là hàng triệu người trên nước VN này” thì bạn phải suy nghĩ, phải tư duy trách nhiệm như một công dân. Cái gì ảnh hưởng đến công dân là ảnh hưởng đến ta, cái gì công dân có quyền thì ta có quyền.
Tao vodka cho mày, không phải tao đồng ý với ý kiến của mày, mà vì cái công mày biên bài/ copy bài về.
đmm dài quá, trên điện thoại đọc mỏi mắt tao đọc không được
 
Cái tao quan tâm là nguồn thuế đó dc sử dụng hiểu quả ntn? Sẽ phục vụ lại cho người dân dfupjcw bao nhiêu % hay vào túi quan chức qua các tượng đài ngàn tỷ, qua nhà veejsinh trăm triệu qua đường sắt chục tỷ đô qua các công ty làm ăn thualoox của nhà nước???
Tao chia sẻ sự quan tâm và quan điểm của mày, tuy nhiên trong topic của chủ đề này tao sẽ không bàn thêm.

Mà đmm nhiều lúc đi qua tuyến Sand link river east tao thấy a cay đéo chịu đc
 
Tao vodka cho mày, không phải tao đồng ý với ý kiến của mày, mà vì cái công mày biên bài/ copy bài về.
đmm dài quá, trên điện thoại đọc mỏi mắt tao đọc không được
Đm bài 2013 sắp dc 10năm rồi. Mày chuẩn bị tinh thần trả lãi oda là vừa. Bài này bên voz bị xóa sau vài ngày vì bò đỏ bên đó bó tay. Trong thớt bên đó có liệt kê tầm mấy trăm thuế thuế lận nhưng tao chưa kịp save
 
Thế tiền thuế dân đóng vào rồi đem xây tượng thay vì xây trường học bệnh viện là đúng hay sai???
Mày biết nguyên cả saigon phải gánh cho toàn bộ miền nam về y tế nhưng mấy chục năm nay bao nhiêu cái bv dc xây mới
Mày biết mỗi thứ vật tư y tế về vn bắc buộc phải thông qua các ctt con của quan chức và giá đội lên gấp mấy lần không. Đợt bv bạch mai là 1 góc bé xíu thôi.
Thế chổ nước khác tụi nó tham nhũng nhưng đéo công khai như vậy. Tụi nó chỉ dựa vào chiến tranh để tham nhũng thôi. Còn ở vn thì đến cứt quan chức cũng ăn. Mày chưa thấy nhà vệ sinh 500tr đến cả tỷ đồng rồi
Thế mà lũ chó vẫn đổ tội cho dân k đóng thuế, dân gian. Ô cái địt con mẹ nhà chúng nó. Tao k phủ nhận việc lũ quan tham súc vật. Điều đó hiển nhiên như ban ngày có ánh sáng vậy. Có điều ở tư bản chúng nó ăn cách khác mà đéo ai bắt bẻ được. Có khi mấy thằng ngáo đá, nghiện lòi ra cũng nhập thuốc phiện từ bọn mẽo chứ đây xa, chỉ là kk đích danh thôi. Nhìn vào việc thằng mẽo nó bán vũ khí cho cả 2 phe là biết nó điếm cỡ nào rồi. Tao yêu đất nước, con người VN. Nhưng bọn hút máu dân VN thì không. Nhất là bọn trọ trẹ. Địt thằng cụ nó đợt trên tao có thằng 37 lên giám đốc ca tỉnh phát nó kéo nguyên dàn trọ trẹ lên đông vcl. Toàn mấy thằng nghĩa vụ các kiểu ra ngoài vênh như con chó. Từ đấy tạo ghét Bọn trọ trẹ vl. Nó cơ hội khôn lỏi vãi cả Lồn
 
Thế mà lũ chó vẫn đổ tội cho dân k đóng thuế, dân gian. Ô cái địt con mẹ nhà chúng nó. Tao k phủ nhận việc lũ quan tham súc vật. Điều đó hiển nhiên như ban ngày có ánh sáng vậy. Có điều ở tư bản chúng nó ăn cách khác mà đéo ai bắt bẻ được. Có khi mấy thằng ngáo đá, nghiện lòi ra cũng nhập thuốc phiện từ bọn mẽo chứ đây xa, chỉ là kk đích danh thôi. Nhìn vào việc thằng mẽo nó bán vũ khí cho cả 2 phe là biết nó điếm cỡ nào rồi. Tao yêu đất nước, con người VN. Nhưng bọn hút máu dân VN thì không. Nhất là bọn trọ trẹ. Địt thằng cụ nó đợt trên tao có thằng 37 lên giám đốc ca tỉnh phát nó kéo nguyên dàn trọ trẹ lên đông vcl. Toàn mấy thằng nghĩa vụ các kiểu ra ngoài vênh như con chó. Từ đấy tạo ghét Bọn trọ trẹ vl. Nó cơ hội khôn lỏi vãi cả lồn
Cái chuyện miền bắc lên làm lãnh đạo xong cocc lên là quá bt ở miền nam. Nhưng lên làmđéo ra hồn chỉ biết phá hoại, vòi tiền, tham nhũng thôi
 
Đm bài 2013 sắp dc 10năm rồi. Mày chuẩn bị tinh thần trả lãi oda là vừa. Bài này bên voz bị xóa sau vài ngày vì bò đỏ bên đó bó tay. Trong thớt bên đó có liệt kê tầm mấy trăm thuế thuế lận nhưng tao chưa kịp save
Có 4 loại thế chính thôi, mày quy hết về đấy là đc. Chứ nếu tính vài trăm loại thuế thì nước đéo nào cũng có 1 cái sớ dài như thế. Trăm loại nhưng không phải ai cũng phải nộp cả trăm loại đấy.

Đm lúc đéo có tiền xây dựng hạ tầng thì lại chả phải vay ODA. Như thằng Hàn Quốc đéo có viện trợ (đmm nói thẳng ra là vay vốn) từ mỹ thì cũng đéo có hạ tầng như bây giờ. Cái vấn đề ở đây là vay 10 đồng thì mất mẹ nó 4 ~ 5 đồng, thế thôi

Tao thấy tụi mày khi diễn giải vấn đề thường có xu hướng cường điệu hóa, chỉ nhìn thấy 1 mặt, như thế là không tốt.
 
Có 4 loại thế chính thôi, mày quy hết về đấy là đc. Chứ nếu tính vài trăm loại thuế thì nước đéo nào cũng có 1 cái sớ dài như thế. Trăm loại nhưng không phải ai cũng phải nộp cả trăm loại đấy.

Đm lúc đéo có tiền xây dựng hạ tầng thì lại chả phải vay ODA. Như thằng Hàn Quốc đéo có viện trợ (đmm nói thẳng ra là vay vốn) từ mỹ thì cũng đéo có hạ tầng như bây giờ. Cái vấn đề ở đây là vay 10 đồng thì mất mẹ nó 4 ~ 5 đồng, thế thôi

Tao thấy tụi mày khi diễn giải vấn đề thường có xu hướng cường điệu hóa, chỉ nhìn thấy 1 mặt, như thế là không tốt.
Chuẩn là chả có cái Lồn miễn phí. Nhưng mày có đồng ý với tao là bọn chóp bu như buồi không? Toàn thất thoát trăm ngàn tỉ. Mẹ cái đường tàu cát linh hà đông đã gần 1 đời người chưa. Tổn thất bao tiền?? Dân đóng tiền chứ cán bộ có lồn đóng đồng nào. Xây biệt phủ, mua siêu xe các kiểu. Ông dân đen ăn cắp cái bánh mỳ đi tù.... Còn vụ vay vốn nhìn thế giới bao thằng lao đao vị vay vốn rồi. K nói, k đấu tranh thì con cháu mãi cày cho chó ăn
 
Chuẩn là chả có cái lồn miễn phí. Nhưng mày có đồng ý với tao là bọn chóp bu như buồi không? Toàn thất thoát trăm ngàn tỉ. Mẹ cái đường tàu cát linh hà đông đã gần 1 đời người chưa. Tổn thất bao tiền?? Dân đóng tiền chứ cán bộ có lồn đóng đồng nào. Xây biệt phủ, mua siêu xe các kiểu. Ông dân đen ăn cắp cái bánh mỳ đi tù.... Còn vụ vay vốn nhìn thế giới bao thằng lao đao vị vay vốn rồi. K nói, k đấu tranh thì con cháu mãi cày cho chó ăn
Đm cái sân bay long thành sắp tới lại thêm 1 quả tạ nữa cho dân tộc
Nhìn qua tàu nó xây sân bay mà thèm
Vn giá gấp 10 lần thì phải. Tại sao đội giá thì chả ai hiểu. Cơ bản đất nông nghiệp nên đền bù đéo tốn mấy. Chưa kể xây sân bay phải làm thêm đường lại tốn 1 mớ ngoài dự kiến
 
Top