Đường tới công ty tao đi qua đường này. Không có sáng nào tao đi làm mà không chạnh lòng. Nghĩ tới việc dân mình phải phục vụ ngoại bang mà thấy tiếc. Nhưng thầm nghĩ thôi có cầu có cung, ngành phục vụ đấy làm thì cũng một thời thôi.
Nhưng mà tao thấy khó chịu nhất, là mấy ẻm từ chối phục vụ người Việt mình và cứ khinh khinh thế nào ấy. Kì thằng bạn thân bên Can về nó bảo dắt nó ra đây thử. Mấy thằng hẹn nhau ra đi dọc theo con đường vừa đi vừa nói tiếng Việt tụi nó bơ đẹp. Hỏi tới thì mới biết không tiếp khách Việt. Mẹ nó lúc đấy quê vãi Lồn luôn. Thằng bạn tao bảo nó người Can về thì tụi nó đáp lại không tiếp dân tộc mình chung luôn. Thế là tụi tao rẽ qua kế bên ăn cà ri Nhật rồi đi ra Bùi Viện đú. Từ đó tụi tao khinh đám làm ở đây luôn. Mẹ nó phò trên web còn tình cảm hơn đám này.
Tao đọc trên mạng thì thấy bảo phí dịch vụ đám này rất cao. Tuy nhiên bị ăn chặn nhiều nên tụi nó thu nhập cũng không phải là quá cao. Và thường xuyên chia bè phái đấu đá nhau. Kì ngồi nhậu nghe lén bàn kế tụi nó kể nhỏ nào kêu người dưới quê lên đánh nhỏ nào được nhiều anh chọn. Mẹ sợ.