Live Giữ quân đội trong tầm kiểm soát: Từ Võ Nguyên Giáp đến Phan Văn Giang

Nguyenanhdung89

Đàn iem Duy Mạnh
England
Trong mọi chế độ chính trị tập trung, đặc biệt là các nước xã hội chủ nghĩa, việc giữ quân đội tuyệt đối trung thành với Đảng luôn là nguyên tắc sống còn. Lịch sử Việt Nam từ sau 1945 đến nay phản ánh rõ xu hướng này: từ chỗ tôn vinh những vị tướng huyền thoại, dần dần chuyển sang cơ chế “quản lý tập thể” để bảo đảm quân đội không bao giờ trở thành lực lượng chính trị độc lập.

1. Thời Võ Nguyên Giáp – hào quang và nỗi lo
1pZtsxc.jpeg


Đại tướng Võ Nguyên Giáp là “Anh cả của Quân đội Nhân dân Việt Nam”, người chỉ huy Điện Biên Phủ và góp công lớn trong thống nhất đất nước. Uy tín của ông trong dân và quân là tuyệt đối.

Tuy nhiên, chính vì quá nổi tiếng, ông trở thành “cái bóng” có thể vượt ra khỏi khuôn khổ kiểm soát chính trị. Từ cuối thập niên 1970, Bộ Chính trị từng bước đưa ông ra khỏi vị trí Bộ trưởng Quốc phòng, giao lại cho các tướng trung thành và “an toàn” hơn.

👉 Đây là bước ngoặt: từ sau Giáp, không còn ai được phép có uy tín quân sự và chính trị vượt tầm Đảng.


2. Thời Văn Tiến Dũng – Lê Đức Anh: Quân đội thuần phục chính trị
  • Văn Tiến Dũng (Bộ trưởng 1980–1986) nổi lên như người của Bộ Chính trị, không xây dựng hình ảnh cá nhân ngoài xã hội, khác hẳn Giáp.
  • Lê Đức Anh (1987–1991) là mẫu tướng chính trị điển hình: nổi tiếng cứng rắn, nhưng tuyệt đối đặt sự trung thành với Đảng lên trên. Khi trở thành Chủ tịch nước, ông càng củng cố nguyên tắc: quân đội không thể “ra riêng”.
Trong giai đoạn này, quân đội tham gia chiến trường Campuchia, căng thẳng biên giới, nhưng mọi quyết định vẫn nằm trong tay Bộ Chính trị, không một tướng nào có quyền lực độc lập.


3. Thời Phùng Quang Thanh: “người giữ ghế an toàn”

56H0KHFf.jpeg

19rD8S.jpeg

Khi làm Bộ trưởng Quốc phòng (2006–2016), Đại tướng Phùng Quang Thanh trở thành gương mặt điển hình cho xu hướng “quản lý quân đội theo khuôn khổ”.


Ông trung thành, ít xây dựng hình ảnh cá nhân với quần chúng.
  • Phát ngôn của ông nhấn mạnh “ổn định, kiềm chế”, phù hợp với đường lối ngoại giao cân bằng.
  • Vai trò chính trị của ông gói gọn trong khuôn khổ Bộ Chính trị, không mang tính cá nhân hóa.
    👉 So với Giáp, đây là sự thay đổi rõ: Bộ trưởng chỉ còn là người điều hành, không phải huyền thoại.

4. Thời Ngô Xuân Lịch – Phan Văn Giang: Quân đội như một nhánh quản lý


  • Ngô Xuân Lịch (2016–2021) và Phan Văn Giang (2021–nay) tiếp tục xu thế “quân đội thuần chính trị”.
  • Họ là các tướng trưởng thành từ cơ chế hiện đại, ít tiếng vang quần chúng, hoạt động trong kỷ luật tập thể.
  • Vai trò quân đội ngày nay thiên về chính quy – hiện đại – bảo vệ chế độ, không còn chỗ cho một “tổng tư lệnh huyền thoại” kiểu Giáp.


Từ Võ Nguyên Giáp đến Phan Văn Giang, có thể thấy một đường thẳng chính trị:

Ban đầu, một vị tướng huyền thoại tạo dựng quân đội và giành chiến thắng.
  • Nhưng sau đó, để tránh nguy cơ quân đội biến thành lực lượng chính trị độc lập, lãnh đạo Việt Nam kiên quyết hạ thấp yếu tố cá nhân, nâng cao tính tập thể.
  • Ngày nay, Bộ trưởng Quốc phòng chỉ còn là một ghế quản lý trong Bộ Chính trị, chứ không còn gắn với hình tượng “người hùng dân tộc”.

👉 Đây chính là cách bảo đảm quân đội trung thành tuyệt đối với Đảng, không lệch khỏi trục chính trị trung ương.
 
Sửa lần cuối:
Tướng giáp là người duy nhất ko nằm trong tứ trụ nhưng vẫn được quốc tang.đối với lính trơn mà nói thì ông giáp là 1 huyền thoại,là thần tượng và là anh cả trong ngành thực sự.nếu ngày xưa ổng lên tiếng bụp lại lê duẩn thì duẩn sụm bà chè khẩn trương
 
Tướng giáp là người duy nhất ko nằm trong tứ trụ nhưng vẫn được quốc tang.đối với lính trơn mà nói thì ông giáp là 1 huyền thoại,là thần tượng và là anh cả trong ngành thực sự.nếu ngày xưa ổng lên tiếng bụp lại lê duẩn thì duẩn sụm bà chè khẩn trương
Hào Quang cá nhân quá lớn nên bị tước binh quyền
 
Trong mọi chế độ chính trị tập trung, đặc biệt là các nước xã hội chủ nghĩa, việc giữ quân đội tuyệt đối trung thành với Đảng luôn là nguyên tắc sống còn. Lịch sử Việt Nam từ sau 1945 đến nay phản ánh rõ xu hướng này: từ chỗ tôn vinh những vị tướng huyền thoại, dần dần chuyển sang cơ chế “quản lý tập thể” để bảo đảm quân đội không bao giờ trở thành lực lượng chính trị độc lập.

1. Thời Võ Nguyên Giáp – hào quang và nỗi lo
1pZtsxc.jpeg


Đại tướng Võ Nguyên Giáp là “Anh cả của Quân đội Nhân dân Việt Nam”, người chỉ huy Điện Biên Phủ và góp công lớn trong thống nhất đất nước. Uy tín của ông trong dân và quân là tuyệt đối.

Tuy nhiên, chính vì quá nổi tiếng, ông trở thành “cái bóng” có thể vượt ra khỏi khuôn khổ kiểm soát chính trị. Từ cuối thập niên 1970, Bộ Chính trị từng bước đưa ông ra khỏi vị trí Bộ trưởng Quốc phòng, giao lại cho các tướng trung thành và “an toàn” hơn.

👉 Đây là bước ngoặt: từ sau Giáp, không còn ai được phép có uy tín quân sự và chính trị vượt tầm Đảng.


2. Thời Văn Tiến Dũng – Lê Đức Anh: Quân đội thuần phục chính trị
  • Văn Tiến Dũng (Bộ trưởng 1980–1986) nổi lên như người của Bộ Chính trị, không xây dựng hình ảnh cá nhân ngoài xã hội, khác hẳn Giáp.
  • Lê Đức Anh (1987–1991) là mẫu tướng chính trị điển hình: nổi tiếng cứng rắn, nhưng tuyệt đối đặt sự trung thành với Đảng lên trên. Khi trở thành Chủ tịch nước, ông càng củng cố nguyên tắc: quân đội không thể “ra riêng”.
Trong giai đoạn này, quân đội tham gia chiến trường Campuchia, căng thẳng biên giới, nhưng mọi quyết định vẫn nằm trong tay Bộ Chính trị, không một tướng nào có quyền lực độc lập.


3. Thời Phùng Quang Thanh: “người giữ ghế an toàn”

56H0KHFf.jpeg

19rD8S.jpeg

Khi làm Bộ trưởng Quốc phòng (2006–2016), Đại tướng Phùng Quang Thanh trở thành gương mặt điển hình cho xu hướng “quản lý quân đội theo khuôn khổ”.


Ông trung thành, ít xây dựng hình ảnh cá nhân với quần chúng.
  • Phát ngôn của ông nhấn mạnh “ổn định, kiềm chế”, phù hợp với đường lối ngoại giao cân bằng.
  • Vai trò chính trị của ông gói gọn trong khuôn khổ Bộ Chính trị, không mang tính cá nhân hóa.
    👉 So với Giáp, đây là sự thay đổi rõ: Bộ trưởng chỉ còn là người điều hành, không phải huyền thoại.

4. Thời Ngô Xuân Lịch – Phan Văn Giang: Quân đội như một nhánh quản lý


  • Ngô Xuân Lịch (2016–2021) và Phan Văn Giang (2021–nay) tiếp tục xu thế “quân đội thuần chính trị”.
  • Họ là các tướng trưởng thành từ cơ chế hiện đại, ít tiếng vang quần chúng, hoạt động trong kỷ luật tập thể.
  • Vai trò quân đội ngày nay thiên về chính quy – hiện đại – bảo vệ chế độ, không còn chỗ cho một “tổng tư lệnh huyền thoại” kiểu Giáp.





5. Kết luận

Từ Võ Nguyên Giáp đến Phan Văn Giang, có thể thấy một đường thẳng chính trị:

Ban đầu, một vị tướng huyền thoại tạo dựng quân đội và giành chiến thắng.
  • Nhưng sau đó, để tránh nguy cơ quân đội biến thành lực lượng chính trị độc lập, lãnh đạo Việt Nam kiên quyết hạ thấp yếu tố cá nhân, nâng cao tính tập thể.
  • Ngày nay, Bộ trưởng Quốc phòng chỉ còn là một ghế quản lý trong Bộ Chính trị, chứ không còn gắn với hình tượng “người hùng dân tộc”.

👉 Đây chính là cách bảo đảm quân đội trung thành tuyệt đối với Đảng, không lệch khỏi trục chính trị trung ương.
Đi trước đón đầu lừa được cả chat gpt thì cũng ghê gứm thiệc
 
Tướng giáp là người duy nhất ko nằm trong tứ trụ nhưng vẫn được quốc tang.đối với lính trơn mà nói thì ông giáp là 1 huyền thoại,là thần tượng và là anh cả trong ngành thực sự.nếu ngày xưa ổng lên tiếng bụp lại lê duẩn thì duẩn sụm bà chè khẩn trương
Rõ là bị nắm thóp chứ sao.
Xem phát biểu hội nghị vênh váo lắm,.nào là dạy đế quốc bài học các kiểu. Trong khi quân dân ta chết cả triệu. Không phải người khiêm tốn gì đâu. Chắc chắn có phốt to nên a 3 xe lửa mới đè dễ thế
 
Do lũ dân ngu bị dân túy.
Chứ các tướng lãnh vào sinh ra tử cùng thời khinh Giáp chết mẹ.
Sau vụ xét lại, Giáp án binh bất động mặc kệ anh em tù tội là đã đéo còn tí tôn trọng nào rồi
ở nhà m cũng hay ỉa lên đầu bố m ah thằng mọi rợ
 
Do lũ dân ngu bị dân túy.
Chứ các tướng lãnh vào sinh ra tử cùng thời khinh Giáp chết mẹ.
Sau vụ xét lại, Giáp án binh bất động mặc kệ anh em tù tội là đã đéo còn tí tôn trọng nào rồi
Thằng nào khinh giáp?
Rõ là bị nắm thóp chứ sao.
Xem phát biểu hội nghị vênh váo lắm,.nào là dạy đế quốc bài học các kiểu. Trong khi quân dân ta chết cả triệu. Không phải người khiêm tốn gì đâu. Chắc chắn có phốt to nên a 3 xe lửa mới đè dễ thế
nhẽ giáp cũng dạng ngu trung dĩ hoà vi quý
 
Thằng nào khinh giáp?

nhẽ giáp cũng dạng ngu trung dĩ hoà vi quý
Ko rõ. T thì nghe trực tiếp ng trong quân đội kể có đợt ô này còn muốn tổ chức clb khiêu vũ cho sĩ quan ( ảnh hưởng giáo dục pháp). Nên bị quy vấn đề lối sống. Nhớ mỗi vụ này.
Quân đụ nhiều idol bịp lắm. Ngay cha mang bèo lên vũ trụ cũng bị khinh. Chứ bay giỏi có mấy tay như Kiều Thanh Lục thì phải đào ngũ trốn
 
Ko rõ. T thì nghe trực tiếp ng trong quân đội kể có đợt ô này còn muốn tổ chức clb khiêu vũ cho sĩ quan ( ảnh hưởng giáo dục pháp). Nên bị quy vấn đề lối sống. Nhớ mỗi vụ này.
Quân đụ nhiều idol bịp lắm. Ngay cha mang bèo lên vũ trụ cũng bị khinh. Chứ bay giỏi có mấy tay như Kiều Thanh Lục thì phải đào ngũ trốn
Phạm tuân thì cả nước cười chứ đéo phải mỗi quân đội.tao cũng đéo hiểu vì sao.nhưng năm 85 giáp vẫn đứng duyệt đội hình đó
 
Trong mọi chế độ chính trị tập trung, đặc biệt là các nước xã hội chủ nghĩa, việc giữ quân đội tuyệt đối trung thành với Đảng luôn là nguyên tắc sống còn. Lịch sử Việt Nam từ sau 1945 đến nay phản ánh rõ xu hướng này: từ chỗ tôn vinh những vị tướng huyền thoại, dần dần chuyển sang cơ chế “quản lý tập thể” để bảo đảm quân đội không bao giờ trở thành lực lượng chính trị độc lập.

1. Thời Võ Nguyên Giáp – hào quang và nỗi lo
1pZtsxc.jpeg


Đại tướng Võ Nguyên Giáp là “Anh cả của Quân đội Nhân dân Việt Nam”, người chỉ huy Điện Biên Phủ và góp công lớn trong thống nhất đất nước. Uy tín của ông trong dân và quân là tuyệt đối.

Tuy nhiên, chính vì quá nổi tiếng, ông trở thành “cái bóng” có thể vượt ra khỏi khuôn khổ kiểm soát chính trị. Từ cuối thập niên 1970, Bộ Chính trị từng bước đưa ông ra khỏi vị trí Bộ trưởng Quốc phòng, giao lại cho các tướng trung thành và “an toàn” hơn.

👉 Đây là bước ngoặt: từ sau Giáp, không còn ai được phép có uy tín quân sự và chính trị vượt tầm Đảng.


2. Thời Văn Tiến Dũng – Lê Đức Anh: Quân đội thuần phục chính trị
  • Văn Tiến Dũng (Bộ trưởng 1980–1986) nổi lên như người của Bộ Chính trị, không xây dựng hình ảnh cá nhân ngoài xã hội, khác hẳn Giáp.
  • Lê Đức Anh (1987–1991) là mẫu tướng chính trị điển hình: nổi tiếng cứng rắn, nhưng tuyệt đối đặt sự trung thành với Đảng lên trên. Khi trở thành Chủ tịch nước, ông càng củng cố nguyên tắc: quân đội không thể “ra riêng”.
Trong giai đoạn này, quân đội tham gia chiến trường Campuchia, căng thẳng biên giới, nhưng mọi quyết định vẫn nằm trong tay Bộ Chính trị, không một tướng nào có quyền lực độc lập.


3. Thời Phùng Quang Thanh: “người giữ ghế an toàn”

56H0KHFf.jpeg

19rD8S.jpeg

Khi làm Bộ trưởng Quốc phòng (2006–2016), Đại tướng Phùng Quang Thanh trở thành gương mặt điển hình cho xu hướng “quản lý quân đội theo khuôn khổ”.


Ông trung thành, ít xây dựng hình ảnh cá nhân với quần chúng.
  • Phát ngôn của ông nhấn mạnh “ổn định, kiềm chế”, phù hợp với đường lối ngoại giao cân bằng.
  • Vai trò chính trị của ông gói gọn trong khuôn khổ Bộ Chính trị, không mang tính cá nhân hóa.
    👉 So với Giáp, đây là sự thay đổi rõ: Bộ trưởng chỉ còn là người điều hành, không phải huyền thoại.

4. Thời Ngô Xuân Lịch – Phan Văn Giang: Quân đội như một nhánh quản lý


  • Ngô Xuân Lịch (2016–2021) và Phan Văn Giang (2021–nay) tiếp tục xu thế “quân đội thuần chính trị”.
  • Họ là các tướng trưởng thành từ cơ chế hiện đại, ít tiếng vang quần chúng, hoạt động trong kỷ luật tập thể.
  • Vai trò quân đội ngày nay thiên về chính quy – hiện đại – bảo vệ chế độ, không còn chỗ cho một “tổng tư lệnh huyền thoại” kiểu Giáp.





5. Kết luận

Từ Võ Nguyên Giáp đến Phan Văn Giang, có thể thấy một đường thẳng chính trị:

Ban đầu, một vị tướng huyền thoại tạo dựng quân đội và giành chiến thắng.
  • Nhưng sau đó, để tránh nguy cơ quân đội biến thành lực lượng chính trị độc lập, lãnh đạo Việt Nam kiên quyết hạ thấp yếu tố cá nhân, nâng cao tính tập thể.
  • Ngày nay, Bộ trưởng Quốc phòng chỉ còn là một ghế quản lý trong Bộ Chính trị, chứ không còn gắn với hình tượng “người hùng dân tộc”.

👉 Đây chính là cách bảo đảm quân đội trung thành tuyệt đối với Đảng, không lệch khỏi trục chính trị trung ương.
Con heo đất của cảng thôi, đập 1 phát lòi ra đến 10 năm dự trữ ngoại hối.
 
Tướng giáp là người duy nhất ko nằm trong tứ trụ nhưng vẫn được quốc tang.đối với lính trơn mà nói thì ông giáp là 1 huyền thoại,là thần tượng và là anh cả trong ngành thực sự.nếu ngày xưa ổng lên tiếng bụp lại lê duẩn thì duẩn sụm bà chè khẩn trương
Do làm hình ảnh. Vs là Tướng đời đầu. Chứ trong ngành chưa chắc hơn ai
 
Phe QĐ xưa g chắc chỉ có Tướng Lê Đức Anh là hét ra lửa lẫn quyền khuynh đảo . Còn Tướng Phiêu thì thấy thua xa
 
Thế xao lại cho quân đội làm kinh tế, hay đây là deal ngầm để kiểm xoát đc bộ đội
 
Phe QĐ xưa g chắc chỉ có Tướng Lê Đức Anh là hét ra lửa lẫn quyền khuynh đảo . Còn Tướng Phiêu thì thấy thua xa
Thua xa mà kéo được 3 ông cố vấn về cùng. Ông P về là đồng quy vu tận với 3 ông cố vấn đấy, chứ người khác tuổi Lồn. Đợt 2016 chính ô P đứng sau lưng Tnus để đấu với 3X cơ, mặc dù ô P từng là thủ trưởng cũ của 3X.
 
Thua xa mà kéo được 3 ông cố vấn về cùng. Ông P về là đồng quy vu tận với 3 ông cố vấn đấy, chứ người khác tuổi lồn. Đợt 2016 chính ô P đứng sau lưng Tnus để đấu với 3X cơ, mặc dù ô P từng là thủ trưởng cũ của 3X.
Ghê v
 
Thua xa mà kéo được 3 ông cố vấn về cùng. Ông P về là đồng quy vu tận với 3 ông cố vấn đấy, chứ người khác tuổi lồn. Đợt 2016 chính ô P đứng sau lưng Tnus để đấu với 3X cơ, mặc dù ô P từng là thủ trưởng cũ của 3X.
P về hưu và năm 2016 là 85 tuổi rồi không có quyền lực cũng như sức khỏe để tham gia chính trị nữa thì lấy đâu ra đứng sau lưng Tnú đấu với 3X khi đã gần đất xa trời và chả có thế lực nào. Ngay cả Đỗ Mười thời đó còn sống tham gia đại hội Đảng còn chưa tham dự vào nữa.
 
Do làm hình ảnh. Vs là Tướng đời đầu. Chứ trong ngành chưa chắc hơn ai
Trước những năm phải về làm kế hoạch hoá thì giáp uy to vl đấy.1 điều nữa là mỹ lại đánh giá khá cao tướng giáp,3 lần lên bìa tạp chí time,truyện tranh lấy ý tưởng của ông này và tao nhớ cái phim tài liệu gì chiếu trên vtv có nói tướng giáp là người có tầm nhìn
 

Có thể bạn quan tâm

Top