Thỏ Trắng Ác Tâm
Đàn iem Duy Mạnh
Từ khi tao biết chuyện và nó không cần che giấu nữa, gần như mẹ nó chẳng vác mặt về nhà. Mấy khoảnh khắc quan trọng đầu tiên của con gái như tiếng nói đầu đời, bước đi đầu tiên… nó đều bỏ lỡ, chỉ để chui rúc bên thằng kia. Còn lại tao với con gái lủi thủi. Chuyện đó đập nát tao ra từng mảnh, biến tao thành con người khác và chắc chắn không phải kiểu tốt đẹp gì. Chia tay, cắt hợp đồng thuê nhà; nó về ở với bố mẹ, tao dạt sang nhà chú ở.
Vài tháng sau, con khốn đó lại mở miệng hỏi tao có chịu quay lại không, vì “không muốn dính dáng đến nó nữa” (theo lời nó nói). Tao lúc đó yếu đuối, ngu người, gật đầu cái rụp, còn hứa ngu sẽ nuôi đứa con trong bụng nó như con ruột.

One of the most intense performances of all time 💔👏Tobey Maguire lost 20 pounds for ‘Brothers’
Image One of the most intense performances of all time 💔👏Tobey Maguire lost 20 pounds for ‘Brothers’ in private album

Quay lại được vài tháng thì bắt đầu kiếm nhà thuê để chuẩn bị cho em bé chào đời. Bố mẹ nó nghe được, gợi ý tao dọn sang nhà họ ở tạm, vì nhà rộng, em bé sẽ lấy phòng nó đang ở, còn tao với nó ở phòng làm việc/kho chứa để tiết kiệm tiền. Thấy nó đã ở đó sẵn nên tao nghĩ “ok, chắc được”. Nhưng căn phòng thì như cái ổ chuột: thảm nát bươm, sơn bạc phếch, bụi mốc bám đầy.
Tao tự tay làm lại hết: sơn mới, thảm mới, dọn sạch bong. Mua giường mới, tủ mới, đủ thứ cho em bé. Tiền mất đống, công sức bỏ ra thì khỏi nói. Ở đó cho đến ngày nó đẻ (mổ bắt theo lịch). Sáng hôm đó, nó đi bệnh viện nhưng quay sang bảo tao đừng đến vì thằng nhân tình nó sẽ có mặt, không muốn “drama”. Tao ngu si nghe lời, ở nhà trông con gái.
Tao không thấy mặt nó suốt 3 tháng sau. Vừa xuất viện, nó dọn luôn sang ở với thằng kia. Tao cố liên lạc, nói chuyện, mà cảm giác như nói với người lạ. Cả quá trình tao bỏ công sức, tiền bạc đều bị nó chơi một vố đau tận óc.

Tao vẫn không tin nổi nó phản bội tao, nhất là sau tất cả những gì tao đã làm để cứu cái hôn nhân này. Lúc nó chửa con gái tao, nghén vật vã, chân sưng, tao bảo nghỉ việc, còn tao nhận thêm việc thứ hai. Suốt 5 tháng trời, tao dậy lúc 5 giờ sáng, làm ca đầu từ 6h-14h, chạy về thay đồ rồi đi làm ca 2 từ 16h-22h, không hề có ngày nghỉ. Tao gầy rộc, chẳng còn tí thời gian sống, nhưng vẫn cắn răng làm vì nghĩ “cần thì phải làm”.
Khi con gái chào đời, nó bị trầm cảm sau sinh, không muốn gần con. Tao kéo cái nôi ra phòng khách, ngủ sofa suốt 4-5 tháng, gần như làm bố đơn thân. Không than vãn, vì tao nghĩ khi vợ mày bệnh, mày gánh hết cho đến khi nó khỏe lại. Rồi nhờ trị liệu với thuốc, nó tỉnh táo lại, làm mẹ cũng tạm ổn… cho đến khi gặp thằng nhân tình.
Chưa hết, nhóm bạn chung (toàn bạn tao, nó quen qua tao) quay lưng, rủ nhau đi chơi đôi, chơi ba với nó và thằng kia, sau lưng tao. Không một đứa nào mở mồm báo tao. Tao phải tự moi ra. Cảm giác bị đâm sau lưng chưa từng có: không bạn, vợ phản bội, tinh thần bị vắt đến cạn. Tao dẹp mẹ luôn chuyện yêu đương, thà chết một mình còn hơn dính vào lại. Muốn chắc 100% không bị cắm sừng? Không yêu, không hẹn hò.
P/s: Chuyện này xảy ra 18 năm trước. Từ lúc con gái tầm 2-3 tuổi, con vợ cũ đã khôn ra chút, làm mẹ cũng tạm gọi là ổn (trong cái khuôn khổ chia quyền nuôi). Giờ nói chuyện ít, nhưng nhắc lại là nó khóc, xin lỗi, ước được thay đổi quá khứ. Tao tha thứ lâu rồi không phải vì nó, mà vì tao, để tự lành. Giữ thù hận chẳng khác nào tự uống thuốc độc rồi chờ người khác chết. Tha thì tha, nhưng quên? Đéo bao giờ.

Normalise living in solitude )🎬 Perfect Days (2023) dir. Wim Wenders
Image Normalise living in solitude )🎬 Perfect Days (2023) dir. Wim Wenders in private album
