Hôm nay nghe Thầy trò chuyện, cười mỏi hàm 😁, giống thời xem video Thầy trên Tuấn container rất vui vẻ thoải mái an lạc hài hước. Những gì rút được trong buổi trò chuyện hôm nay 09.11 (Có thể thiếu và khác với mọi người, chỉ là cảm nhận riêng)
▪️ Mở đầu, sư Minh Tấn sám hối... Nhưng Thầy nói ở đây không có thầy trò gì mà phải sám hối, đặt nặng vấn đề. Lễ nghĩa thầy trò ràng buộc cho mình, đè nặng, khổ, bảo vệ kính trọng thế này thế nọ, nó khổ, bỏ đi, hết khổ.
▪️Câu hỏi người đời có thể chỉ trích người tu không? Thầy giải đáp: có người đời thị danh đủ khả năng để chỉ trích, có người không, chưa làm được thì không nên chỉ trích, có ngươi tu vì giải thoát, có người tu vì danh lợi. Hãy tốt hơn tự mình chỉ trích mình. khi nào hữu duyên, họ tới hỏi mình thì mình nói.
=> Thầy nhắc về cư sĩ thị hiện, thị danh nhiều lần, mọi người tìm hiểu sẽ biết thêm.
▪️ Câu hỏi ăn chay ăn mặn lập đi lặp lại nhiều lần. Thầy nói vấn đề này tranh cãi. Con chỉ nói về con thôi, còn họ hiểu như thế nào họ làm như vậy. VD: Ăn mật gấu để sống thì con thà chết.
▪️ Có duyên này duyên kia sanh, ví dụ do duyên ăn cá, sinh duyên cá con chết.
▪️ Thầy lấy ví dụ ở Lâm Tì Ni đi đâu cũng thấy khỉ rất đông hoà cùng cuộc sống người dân. Còn nơi nào nấu cao khỉ, thì chẳng còn con khỉ ngoài đời sống, chỉ còn số lượng ít và bị xích cổ.
▪️ Thầy kể lại quá trình đi tu, rất hài hước. Đoạn Thầy kể sau khi ra khỏi thất trên chùa, về tu cốc nhà, xin mẹ 1 bữa cơm chay, rồi thời gian cảm thấy ác pháp tăng, rồi có khi người nhà độ mình luôn 😆.
=> làm mình nhớ tới sư Giác Khanh đang giảng pháp cũng nói câu tương tự: tôi ở đây chưa độ được mấy ông bà, lạng quạng mấy ông bà độ tôi luôn 😆.
▪️ Thầy kể câu chuyện trong kinh, có vùng đất ông vua cấm cúng dường cho Phật, thế nhưng vẫn có 1 người cùng dường, rồi sau dân ở đó cũng trái lệnh vua vẫn cúng dường cho Phật, sau đó vua đã thay đổi.
▪️ Thầy nói đời này tu tiết dục ăn, nếu có tái sinh đời sau con không tham ăn nữa, Thầy lấy ví dụ con cá không tham ăn thì không bị cắn câu.
=> rất ý nghĩa, đó tương tự với hành trì cam go thời gian qua của Thầy, dù bao nhiêu bẫy giăng Thầy cũng không vướng, dù những người quanh Thầy hầu hết đều mắc cần câu.
▪️"Cuối cùng cái gì đi theo mình? nghiệp của mình đi theo mình"
▪️ Thầy nói đi tu để kiểm chứng đời sống trong kinh sách, không phải để chứng, không để có được thần thông này kia.
▪️ Thấy nhắc như nhiều người bạn hỏi Thầy đi tu vậy cuối cùng ông được cái gì? Người đời làm lụng cuối đời có được nhiều thứ, nhưng cái cuối cùng đến chắc chắn là sự sợ hãi, còn như con cuối đời cùng đi 1 mình nhưng cái con được là cái "không sợ hãi".
=> Nếu ai tìm hiểu giây phút cận tử nghiệp chắc sẽ phần nào hiểu được lời Thầy nói. Có thể cả phần đời sống trong sung túc, sung sướng, nhưng đến giây phút cận tử nghiệp sợ hãi và nghiệp thức là cái còn lại. Đó là nói trường hợp lý tưởng nhất có đầy đặn phước báu.
▪️ Thầy đã tập ngồi kiết già gần 3 tháng, sớm đi khất thực, về kiết già, đi tiểu vào chai tại chỗ, chân sưng phù, bể tĩnh mạch, ngày thứ 26 thì hết, tự lành.
▪️ Thầy ko tự lấy lá cây, không tự lấy đồ khất thực, rớt giữa đường cũng không lấy mà ăn - đó là cái hạnh khất thực như thế. Đoạn này Thầy kể cũng hài 😁
▪️ Từ khi đi tu ngày ăn 1 bữa, tu thiền, sức khoẻ tốt hơn, ít bệnh. Khi với đoàn đông từ Thái Lan thì thọ "đánh" nhiều, bệnh nhiều hơn, sống 1 mình an lạc hơn ít bệnh.
=> Thời gian này Thầy đang an lạc hơn, sức khoẻ hồi phục hơn, hảo tướng và thần sắc hơn trước.
▪️ Con đi tu thế này cong 4 thứ bị "dính": đồ ăn, y áo, trú xứ, dược liệu. Đồ ăn thì tin rằng kiểu gì ngày mai cũng có người cho. Y áo thì đi nhặt, không lệ thuộc. Trú xứ thì lên thuộc nhưng con không suy nghĩ chiếm, không nghĩ có ai mua cho mình ở không?Trị bệnh thì không nghĩ tới thuốc. Vẫn còn nghĩ mong đừng ai đến đuổi để mình nghỉ qua đêm sáng mình đi.
▪️ Câu hỏi về thiền Vipassana Thầy trả lời cũng hay. Tựu chung lại ai tập theo lối ấy thì Thầy nói cứ nên tu tập theo quy định của họ, còn hỏi Thầy về lối ấy thì Thầy không nói được vì Thầy không hành lối ấy, Thầy hành theo lối thiền ly dục theo Đức Phật. Thiền thì tựu chung là thiền tứ niệm xứ, thiền chỉ, thiền quán, hoặc cả chỉ cả quán. Tâm32 biện luận thiền vipassana cũng của đạo Phật. Thầy bảo, chính vì thế con cũng không dám nói con là đạo Phật nữa. Mọi người cười.
▪️ Con thiền ly dục, tập trung vào cuộc sống thực tại mà mình có thể kham nhẫn vượt qua được hay không, xem ngày mai không có ăn thì có sân không, ngày mai có kham được youtube không 😆, ruồi muỗi có vượt qua được không, cuộc sống thực tế, không viển vông thấy mình bay lên hay tưởng sắc ánh sáng gì...
▪️ Người đời 5 giới cắt cỏ không vấn đề gì. Người tu hành mà cắt cỏ, chặt cây thì phạm.
▪️ Thiền là trong tứ oai nghi, đi đứng nằm ngồi. Không chỉ riêng ngồi là thiền. VD đi bộ hành dẫm đạp đinh gai xem có sân không? chứ không phải mỗi ngồi. Đi đứng nằm ngồi không sân si là thiền.
▪️ Sông Lam hôm nay mang đến màu sắc giải trí tích cực chứ không tiêu cực dù vẫn những câu hỏi tương tự trước. SL hỏi 5 câu, nhưng mình chỉ thấy mới mẻ ở 1 câu.
▪️Thầy trả lời Sông Lam, với con Thầy ở đây là giới luật, giáo pháp của Như Lai. Chánh kiến thì con chưa thể có mà mượn của Như Lai của Kinh sách, chánh kiến không sát sanh, không nói láo, không tàm dâm, không trộm cắp, không rượu bia... để mình tư duy về những chánh kiến đó.
▪️ Nếu tu hành mà dẫn đến từ bỏ tham sân si gọi là trung đạo. Còn dẫn đến tham sân si không phải trung đạo.
Hôm nay kết thúc lúc hơn 3h Thầy rất vui hoan hỷ, nghe giọng HỒNG CHÉO NÓI: TỪ MAI GIỚI HẠN LẠI 1 GIỜ THÔI. Lạ thật, tự cho mình cái quyền trên tất cả mọi người và Thầy, chưa hề hỏi ý Thầy.