Tao vẫn hay tự tin rằng mình là một thằng uống được - chơi được nhưng nhìn lại hoá ra là tao là thằng NÁT rượu bia, tưởng mình hay và giỏi hoá ra chẳng là cái mẹ gì. (Thằng nào chẳng may mò ra info của t thì thôi cũng đừng nói nhé để tao được tâm sự). Tao sẽ cố gắng kể lại quá trình thành một thằng NÁT thế nào nên sẽ đi từ hồi xa xưa.
“Được sinh ra và lớn lên trong một gia đình tri thức và gia giáo, hồi đó thì nhà tao cũng như bao gia đình khác tạm đủ ăn, nghe kể lại thì ngày đó cái bếp bé tý chỉ đủ một mình mẹ vào nấu cơm và bữa ăn chỉ có 1 quả trứng tráng và đĩa rau muống, thế mà có hôm tao vào phá thì chỉ còn rau muống ăn với cơm. Rồi cả nhà tao chuyển đến một chỗ khác gần họ hàng hơn vì lý do hồi đó bố mẹ t phải đi làm xa gần như cả tuần. T vẫn nhớ có một hôm nhà có khách mẹ bổ quả dưa hấu mời mọi người, vì t bé nên sẽ được một miếng dưa ưu tiên cơ mà mồm bé ăn không hết nên t chỉ gặm được 3/4 miếng dưa xong vứt cơ mà sự việc đến tận bây giờ t vẫn nhớ là lúc đó sau khi t vứt miếng dưa xuống đất thì mẹ t ngay lập tức nhặt lên và ăn phần còn lại (nghĩ lại vẫn thấy đau). T được mẹ t đào tạo làm việc nhà một cách cực kỳ chuẩn chỉ ko thiếu xót một việc nào đến thời điểm sau này mình t làm một mâm cơm tất niên thì việc đó quá là đơn giản. Sự khó khăn của gia đình kết thúc vào năm 2007 khi bố t lên làm lãnh đạo”.
Hãy cho t được tâm sự và nếu có dài hay kể nhiều quá thì bọn m thông cảm.
“Được sinh ra và lớn lên trong một gia đình tri thức và gia giáo, hồi đó thì nhà tao cũng như bao gia đình khác tạm đủ ăn, nghe kể lại thì ngày đó cái bếp bé tý chỉ đủ một mình mẹ vào nấu cơm và bữa ăn chỉ có 1 quả trứng tráng và đĩa rau muống, thế mà có hôm tao vào phá thì chỉ còn rau muống ăn với cơm. Rồi cả nhà tao chuyển đến một chỗ khác gần họ hàng hơn vì lý do hồi đó bố mẹ t phải đi làm xa gần như cả tuần. T vẫn nhớ có một hôm nhà có khách mẹ bổ quả dưa hấu mời mọi người, vì t bé nên sẽ được một miếng dưa ưu tiên cơ mà mồm bé ăn không hết nên t chỉ gặm được 3/4 miếng dưa xong vứt cơ mà sự việc đến tận bây giờ t vẫn nhớ là lúc đó sau khi t vứt miếng dưa xuống đất thì mẹ t ngay lập tức nhặt lên và ăn phần còn lại (nghĩ lại vẫn thấy đau). T được mẹ t đào tạo làm việc nhà một cách cực kỳ chuẩn chỉ ko thiếu xót một việc nào đến thời điểm sau này mình t làm một mâm cơm tất niên thì việc đó quá là đơn giản. Sự khó khăn của gia đình kết thúc vào năm 2007 khi bố t lên làm lãnh đạo”.
Hãy cho t được tâm sự và nếu có dài hay kể nhiều quá thì bọn m thông cảm.