Chúng mày có ai gặp trường hợp mình được may mắn hy hữu nào đó trong cuộc sống, từ việc nhỏ đến việc lớn, mà lúc đó chỉ có mỗi mình mày chứng kiến, nên kể lại thì đéo ai tin chưa? Kể ra đi.
Tao ở Vĩnh Long, trong một lần đi ăn ốc thì làm quen được ông chủ quán, ổng là tín đồ của Pháp Luân Công, tao thì lúc đó trầm cảm nhẹ tuổi mới lớn, lúc đó ổng ngồi tâm sự với tao rất nhiều và sau đó rủ rê tao gia nhập tín đồ. Lúc đó tao đã theo chủ nghĩa vô thần rồi nhưng tâm lý thì chán nản lắm, thấy người ta nhiệt tình quan tâm nên mềm lòng mà ậm ừ gia nhập, cũng vì tò mò thôi.
Thì sao đó ổng giảng dạy tao sơ lượt, cho tao cuốn Chuyển Pháp Luân kêu tao đọc bất cứ khi nào rảnh, ngày nào cũng phải mở sách ra nhìn vào ảnh chân dung của ' sư phụ ' Lý Hồng Chí mà chào. Tao kiên nhẫn làm theo hướng dẫn của ổng lắm, tại tao chán nản cũng tùy thời tiết thôi chứ đâu phải lúc nào cũng ngáo ngáo đâu, tao sinh lòng muốn tìm hiểu xem cái đạo PLC này nó hay ho chỗ nào mà tin lầm tin lốn thế.
Rồi sau đó khoảng 2 tháng ' tu hành ' , tao thì kết mỗi mấy động tác như tập khí công của PLC thôi, chứ lý luận trong sách hay sư phụ gì đó tao mang chùi đít. Vì sau những lần tụ hợp để giao lưu giữa những đồng tu, tao dần hiểu ra được tất cả bọn họ toàn hiểu sai về PLC một phần nào đó, cái này dựa theo lý luận của họ thì gọi là ' Tầng Thứ ', ai hiều nhiều hiểu ít, hiểu sai hiểu đúng đều nằm ở cái tầng . Tao thấy thắc mắc vì tao hiểu rõ ràng nhiều thứ trong cuốn sách kia lắm nhưng tao vẫn cảm thấy chưa có sự thuyết phục nào sinh ra trong nội tâm tao, nhưng bọn họ thì hiểu sơ lược như học vẹt, lại mù quán tin tưởng vào nó, chẳng lẽ nói ' Tầng ' của tao cao hơn họ? Tao không dám tin là tầng của tao cao hơn họ đâu, làm người nên khiêm tốn một chút
Theo nhận định của tao thì họ bị dắt mũi bởi những thông điệp mang tính dụ hoặc như PLC chửa bách bệnh, hay sự đồng cảm từ những người Trung Quốc bị sát hại dù không rõ có thật không. Tín đồ PLC họ đa phần là người tốt, như bao đạo giáo khác thôi, chỉ là họ lập dị trong tư tưởng và trùng hợp là có một PLC tìm đến họ nên họ mới chọn làm niềm tin mà bám víu. Rõ ràng tao thấy có một bà cụ rất tốt lành, hay làm từ thiện và luôn nghĩ cho người khác nhưng lại theo PLC, trong khi PLC cấm làm từ thiện cho người ngoại giáo nhưng cụ vẫn làm từ thiện, vậy bản chất rõ ràng nằm ở con người chứ những lý luận triết học trong PLC vẫn không thể thuyết phục được, được hiểu bởi những tín đồ. Giống như mấy ông bàn luận tào lao mắc nháo nhưng nghĩ mình đang bàn luận triết lý của PLC vậy đó, rồi tự nghĩ do thứ bậc của mình khác biệt nên nói không chuẩn hoặc đỗ thừa người khác không hiểu, vẫn là do bản chất họ lập dị chứ không phải tại PLC sinh ra họ.
Và dần dần sau khi hiểu được những bản chất rõ ràng trong đó, tao cũng phát hiện ra có nhiều người cũng như tao nhưng họ thông minh hơn, họ biết trục lợi từ những tính đồ PLC. Người trục lợi không ai khác chính là ông chủ quán ốc đã lôi kéo tao vào giáo. Ổng kêu gọi quyên góp để mua mặt bằng, xây một căn nhà để tín đồ tụ hợp mà tu, rồi nhiều mánh khoé dở ra lắm tao không tiện kể.
Vấn đề may mắn ở đây chính là tao phát hiện ra được một bác trong nhóm, một bác rất bình thường nhưng lại vãi Lồn lắm, nói ra tụi mày không tin ngay. Sự thật bác ấy từng là thiếu tướng bộ đội đặc công, con cái dâu rể toàn làm cấp sở. Trong quen bác trong một lần thổ lộ tâm tư, tao lúc đó nghĩ bác là đồng tu nhưng dễ mến nên mới giải bài những thắc mắc ở trên, những mâu thuẫn tao nhìn thấy trong cách tu hành của bọn họ, và tao nói thẳng với bác là tao đang bị lung lai tư tưởng, tao muốn rời nhóm PLC. Bác ấy nghe xong không chửi hay tẩy não tao mà còn khen hay, rồi đến lúc tao rời nhóm vẫn giữ liên lạc với bác đến nay, tao gặp khó khăn cũng hay nhờ bác, bác quan hệ rộng vcl. Thằng chủ quán kia thì phá sản lâu rồi, lừa không được ai cũng trốn nốt.
Nói chung tao thì phải nói là đời quá đỏ luôn rồi, nhưng chắc kể nhiều chuyện nữa tụi mày không tin đâu, nhường tụi mày kể, tao tin.
Chú ý : nên thật thà để luôn được gặp may mắn.
Tao ở Vĩnh Long, trong một lần đi ăn ốc thì làm quen được ông chủ quán, ổng là tín đồ của Pháp Luân Công, tao thì lúc đó trầm cảm nhẹ tuổi mới lớn, lúc đó ổng ngồi tâm sự với tao rất nhiều và sau đó rủ rê tao gia nhập tín đồ. Lúc đó tao đã theo chủ nghĩa vô thần rồi nhưng tâm lý thì chán nản lắm, thấy người ta nhiệt tình quan tâm nên mềm lòng mà ậm ừ gia nhập, cũng vì tò mò thôi.
Thì sao đó ổng giảng dạy tao sơ lượt, cho tao cuốn Chuyển Pháp Luân kêu tao đọc bất cứ khi nào rảnh, ngày nào cũng phải mở sách ra nhìn vào ảnh chân dung của ' sư phụ ' Lý Hồng Chí mà chào. Tao kiên nhẫn làm theo hướng dẫn của ổng lắm, tại tao chán nản cũng tùy thời tiết thôi chứ đâu phải lúc nào cũng ngáo ngáo đâu, tao sinh lòng muốn tìm hiểu xem cái đạo PLC này nó hay ho chỗ nào mà tin lầm tin lốn thế.
Rồi sau đó khoảng 2 tháng ' tu hành ' , tao thì kết mỗi mấy động tác như tập khí công của PLC thôi, chứ lý luận trong sách hay sư phụ gì đó tao mang chùi đít. Vì sau những lần tụ hợp để giao lưu giữa những đồng tu, tao dần hiểu ra được tất cả bọn họ toàn hiểu sai về PLC một phần nào đó, cái này dựa theo lý luận của họ thì gọi là ' Tầng Thứ ', ai hiều nhiều hiểu ít, hiểu sai hiểu đúng đều nằm ở cái tầng . Tao thấy thắc mắc vì tao hiểu rõ ràng nhiều thứ trong cuốn sách kia lắm nhưng tao vẫn cảm thấy chưa có sự thuyết phục nào sinh ra trong nội tâm tao, nhưng bọn họ thì hiểu sơ lược như học vẹt, lại mù quán tin tưởng vào nó, chẳng lẽ nói ' Tầng ' của tao cao hơn họ? Tao không dám tin là tầng của tao cao hơn họ đâu, làm người nên khiêm tốn một chút

Theo nhận định của tao thì họ bị dắt mũi bởi những thông điệp mang tính dụ hoặc như PLC chửa bách bệnh, hay sự đồng cảm từ những người Trung Quốc bị sát hại dù không rõ có thật không. Tín đồ PLC họ đa phần là người tốt, như bao đạo giáo khác thôi, chỉ là họ lập dị trong tư tưởng và trùng hợp là có một PLC tìm đến họ nên họ mới chọn làm niềm tin mà bám víu. Rõ ràng tao thấy có một bà cụ rất tốt lành, hay làm từ thiện và luôn nghĩ cho người khác nhưng lại theo PLC, trong khi PLC cấm làm từ thiện cho người ngoại giáo nhưng cụ vẫn làm từ thiện, vậy bản chất rõ ràng nằm ở con người chứ những lý luận triết học trong PLC vẫn không thể thuyết phục được, được hiểu bởi những tín đồ. Giống như mấy ông bàn luận tào lao mắc nháo nhưng nghĩ mình đang bàn luận triết lý của PLC vậy đó, rồi tự nghĩ do thứ bậc của mình khác biệt nên nói không chuẩn hoặc đỗ thừa người khác không hiểu, vẫn là do bản chất họ lập dị chứ không phải tại PLC sinh ra họ.
Và dần dần sau khi hiểu được những bản chất rõ ràng trong đó, tao cũng phát hiện ra có nhiều người cũng như tao nhưng họ thông minh hơn, họ biết trục lợi từ những tính đồ PLC. Người trục lợi không ai khác chính là ông chủ quán ốc đã lôi kéo tao vào giáo. Ổng kêu gọi quyên góp để mua mặt bằng, xây một căn nhà để tín đồ tụ hợp mà tu, rồi nhiều mánh khoé dở ra lắm tao không tiện kể.
Vấn đề may mắn ở đây chính là tao phát hiện ra được một bác trong nhóm, một bác rất bình thường nhưng lại vãi Lồn lắm, nói ra tụi mày không tin ngay. Sự thật bác ấy từng là thiếu tướng bộ đội đặc công, con cái dâu rể toàn làm cấp sở. Trong quen bác trong một lần thổ lộ tâm tư, tao lúc đó nghĩ bác là đồng tu nhưng dễ mến nên mới giải bài những thắc mắc ở trên, những mâu thuẫn tao nhìn thấy trong cách tu hành của bọn họ, và tao nói thẳng với bác là tao đang bị lung lai tư tưởng, tao muốn rời nhóm PLC. Bác ấy nghe xong không chửi hay tẩy não tao mà còn khen hay, rồi đến lúc tao rời nhóm vẫn giữ liên lạc với bác đến nay, tao gặp khó khăn cũng hay nhờ bác, bác quan hệ rộng vcl. Thằng chủ quán kia thì phá sản lâu rồi, lừa không được ai cũng trốn nốt.
Nói chung tao thì phải nói là đời quá đỏ luôn rồi, nhưng chắc kể nhiều chuyện nữa tụi mày không tin đâu, nhường tụi mày kể, tao tin.
Chú ý : nên thật thà để luôn được gặp may mắn.