Mày so thế cũng đéo đúng. Thời đấy Pháp nó là bố. Nó thích phá cái gì để quy hoạch vuông vắn là quyền của nó. Thằng nào ra ôm đất nó bắn bỏ mẹ.
Chia ô ra cũng là để chúng nó ở. Bán được cho thằng VN nào kiếm tiền đâu. Nên nó cứ chia rộng, thoáng, đẹp mà ở.
Nó muốn quảng bá giá trị thực dân, mang tiếng khai phá thuộc địa để lấy tiếng. Thì nó phải làm đẹp.
Pháp nó lấy đất xây dựng là nó đã thảo luận với triều đình về những khu đất không có dân cư ở hoặc xa dân cư để nó xây khu liên hợp nhà cửa ở đó để không phải dính đến dân. Nó chẳng khác gì cách đầu tư FDI như bây giờ, các khu đó gọi là khu đặc khu công nghiệp, chỗ dành cho lao động nước ngoài ở.
Ban đầu khu đất xây dựng này sẽ để cho những người Pháp ở đó sinh sống và lập các công ty ở đây, nhưng sau đó họ thuê người Việt vào giúp việc, trợ lý đến đây luôn. Những người VN ở đây kiếm tiền bắt đầu mua lại các căn hộ của người Pháp ở đây, dần dà có nhiều người Việt ở xen lẫn Pháp, kéo theo những người VN giàu có khác vào đây kiếm cơ hội làm ăn.
Sách Lịch sử VN ít khi đề cập đến các hiệp ước trao đổi với Pháp: VN cho Pháp khai thác tài nguyên không cần đóng thuế, ngược lại Pháp giúp triều Nguyễn xây dựng trường học, bệnh viện, cầu cống, đường sắt...
Các hiệp ước này về sau bị Cơm Sườn xem là hiệp ước Thuộc Địa hay hiệp ước Bảo Hộ, là sự nhục nhã của triều Nguyễn.
Thực tế hiện nay nó chẳng khác nào FDI với các nước như Nhật Bản, Hàn Quốc, TQ. Không phải tự nhiên Nhật Bản cho VN vốn vay ODA để xây dựng. Khi xây dựng thì NB nó bắt phải dùng kỹ sư của nó, còn VN làm công nhân. Bù lại VN miễn thuế cho các cty NB đang hoạt động nhà máy tại VN khi xuất khẩu.