Con mẹ vú mềm lắm. Đợt đó tao đi xem Chung kết Sao Mai có tiếp xúc lúc ăn tiệc. Thêm 1 lần họp hội nữ doanh nhân. Bắt tay cụng ly có nhảy 1 điệu, cảm giác mềm mượt đúng dạng gà mái cho giới thượng lưu. Con con huê hậu thì tao chưa đủ tầm va chạm. Thằng dượng nó là chồng 3 hay 4 gì đó của con mẹ. Cũng dạng mèo mả gà đồng thôi. Nhà này nó kinh doanh thân xác có tí phông bạt, chứ bảo giàu cũng chưa phải phú quý gì đâu. Nên thấy thằng phó FLC nó cũng có tầm 50-100 tỷ là lóa mắt rồi. Chứ ai làm ăn tập đoàn thì đều hiểu bọn phó làm đéo gì có thực tiền, vẫn là dạng làm thuê.
Chúng mày đừng nhìn nhà mặt đường to mà đã tưởng là giàu. Giàu có căn có cốt, người ta vào khu riêng ở hết. Yên tĩnh, sạch sẽ. Nhà mặt đường khói bụi ồn ào lại còn xen kẹt dân cư giàu nghèo lẫn lộn, ko nói lên đẳng cấp. Mày giàu thực sự, giàu có văn hóa, giàu bền vững thì đảm bảo mày ko bao giờ muốn ở 1 cái nhà mặt đường chung kể cả phố lớn, nhất là lại vừa ở vừa kinh doanh. Dạng nhà này có 1-2 chục tỷ tiền mặt trong tay thì vài cơn sóng cồn là lại nợ đìa ra thôi. Cái nhà vay nợ gần chục tỷ xây làm spa đợt đấy con con bòn rút gửi về mãi mới trả đc hết ngay trc khi ly thân. Con RR quà cưới thì là tài sản trc hôn nhân của thằng Phương, nói chung làm màu chứ nó đéo nhả cho cục nào ra tấm ra món đâu.