Hỏi rất nghiêm túc: làm sao để sống tốt trong lúc chiến tranh, loạn lạc?

Bạn hiền muốn kinh nghiệm chuyện gì nào?
Kinh nghiệm kiếm tiền, né đi lính, né đi dân phu, kinh nghiệm kiếm lợi từ cuộc chiến, kinh nghiệm vượt biên, v v
 
Kinh nghiệm kiếm tiền, né đi lính, né đi dân phu, kinh nghiệm kiếm lợi từ cuộc chiến, kinh nghiệm vượt biên, v v
Kinh nghiệm gia đình bán cho lính nha:
- Kiếm xèng, thì nên kiếm chỗ nào có lính bán buôn cho lính đồ tạp hoá thôi, thuốc cafe, bia bọt, tiền lính là tính liền, lính VNCH hồi xưa thì lãnh tiền ra 1 cục trả nợ xong là nợ tiếp lính phe chính phủ thì cứ nợ nần xòng phẳng ko trả cứ chụp áo réo không trả là vô trại réo tên. Lính đối nghịch thì phải nhẹ nhàng, tặng luôn, rồi tìm cách dẹp quán đi chứ ăn chặp là sập tiệm thóc đâu mà đãi gà rừng mãi, lính đối nghịch đi, phe ta vô tiếp quản thì mở ra làm ăn tiếp.
Năm 68, anh AK quần đùi vô quán nhìn cây AK ông bà nhẹ nhàng, ăn làm ly trà nóng, tay ảnh mân mân trái lựu đạn, ông bà khiếp ví dạ dạ thưa thưa, ăn xong thì ko tính tiền còn tặng thêm nải chuối đem đi ăn thôi xem như ủng hộ...

- Né lính + vượt biên: chịu cái này trong nhà chưa ai có kinh nghiệm. Hehe
 
Bạn hiền muốn kinh nghiệm chuyện gì nào?
- Gạo cơm mắm muốii thì cũng chuẩn bị tí trong nhà, phòng khi pháo kích thì có cái mà ăn
- Trong nhà nên có cái máng sối, năm 68 chú tôi núp trên đó ngày 1 và 2 tết, mới sống được, do thằng trong xóm chỉ điểm, may ổng ngủ ở cửa sổ, nghe súng nổ mà tưởng mùng 1 nhà ai đốt pháo, nhìn ra thấy Quần Đùi AK, hết hồn tót lên máng sối nước, trên mái nhà (sối bằng xi măng) giữa nhà trước và nhà sau nằm đó im lặng, thời đó chưa có UAV chứ nếu có UAV nó bay trên cao chỉ xuống thì xong. Sau đó đám AK vào nhà theo chỉ điểm tìm ko có nên đi ra. Hehe chứ ko thì banh xác rồi!
Ủa chú bạn hoat động cho 1 phe trong địa bàn phe đối thủ hả
 
Chiến tranh thì gần đây có năm 1945 chiến tranh thế giới thứ 2 và với VN kéo dài tới 75 giải phóng đất nước đồng thời đánh pôn pốt và giải phóng lào cũng có dấu chân bộ đội Việt

Nên điều đầu tiên Những người 45 - 75 tuổi là sinh ra và sống trong chiến tranh là những người có kinh nghiệm nhiều nhất nhưng mày không đánh giá cao vậy ai mới là người mày cần xin ý kiến

Tộc chém gió ?? AHBP ??
 
Chiến tranh thì gần đây có năm 1945 chiến tranh thế giới thứ 2 và với VN kéo dài tới 75 giải phóng đất nước đồng thời đánh pôn pốt và giải phóng lào cũng có dấu chân bộ đội Việt

Nên điều đầu tiên Những người 45 - 75 tuổi là sinh ra và sống trong chiến tranh là những người có kinh nghiệm nhiều nhất nhưng mày không đánh giá cao vậy ai mới là người mày cần xin ý kiến

Tộc chém gió ?? AHBP ??
Ko phải những thằng đi buôn ve chai thì hiểu về kim loại hơn nhưng nhà hoá học.
 
Ủa chú bạn hoat động cho 1 phe trong địa bàn phe đối thủ hả
Chú mình là lính Lôi Hổ, học hành ko được như anh chị, bỏ nhà đi bụi sao chán đời nhảy mẹ nó vào cảm tử quân Lôi Hổ. Ngày giao thừa Mậu Thân 68, trốn về nhà chiều 30 ăn tết thăm ba mạ, xui cho ổng là thằng hàng xóm thấy, nó chỉ điểm, sáng mùng 1 ổng ngủ ngay cửa sổ lúc 6h sáng nghe súng nổ, ổng tưởng nhà ai đốt pháo, nhưng tiếng pháo nghe lạ, giống AK nổ mở cửa sổ hé ra coi, thì thấy Ak quần đùi, hết hồn! Ổng chạy ra cửa hông tót lên máng sối xi măng, nằm đó, ông mệ nội nghe đập cửa chạy ra mở thì Ak quần đùi mặc áo len vô tìm, nhưng ko thấy! Nhà bán quán tạp hoá nên cũng mời ăn uống nước trà bánh, đồ cúng giao thừa xôi chè đem ra mời gọi là uỷ lạo tí, làm ngoại giao tí! Kẻ chỉ điểm hỏi chú tôi đâu, thì ôn mệ khôn, ko chối là chú tôi ko về mà nói có về rồi tối trở lại trại rồi, vì có lệnh cấm trại. Thằng kia cũng ko tin nên đi tìm trong nhà, nó đâu biết chú tôi núp trên máng sối! Nó vô tận bàn thờ soi đèn pin, cũng ko thấy, thôi dọn cơm canh nóng ra cho cán bộ ăn tí rồi gói tí bánh trái cho cán bộ đi.
Ông hàng xóm đáng mến chỉ điểm đó sau này cũng lên rừng vì đã lộ, rồi nghe nói chết vì bị bom sau 75 ko thấy về... chú tôi sau chiến cuộc thì đu trực thăng ra được hạm đội 7 vẫn sống giờ ở bên Canada dưỡng già
Hú hồn hehe
 
Sửa lần cuối:
Chú mình là lính Lôi Hổ, học hành ko được như anh chị, bỏ nhà đi bụi sao chán đời nhảy mẹ nó vào cảm tử quân Lôi Hổ. Ngày giao thừa Mậu Thân 68, trốn về nhà chiều 30 ăn tết thăm ba mạ, xui cho ổng là thằng hàng xóm thấy, nó chỉ điểm, sáng mùng 1 ổng ngủ ngay cửa sổ lúc 6h sáng nghe súng nổ, ổng tưởng nhà ai đốt pháo, nhưng tiếng pháo nghe lạ, giống AK nổ mở cửa sổ hé ra coi, thì thấy Ak quần đùi, hết hồn! Ổng chạy ra cửa hông tót lên máng sối xi măng, nằm đó, ông mệ nội nghe đập cửa chạy ra mở thì Ak quần đùi mặc áo len vô tìm, nhưng ko thấy! Nhà bán quán tạp hoá nên cũng mời ăn uống nước trà bánh, đồ cúng giao thừa xôi chè đem ra mời gọi là uỷ lạo tí, làm ngoại giao tí! Kẻ chỉ điểm hỏi chú tôi đâu, thì ôn mệ khôn, ko chối là chú tôi ko về mà nói có về rồi tối trở lại trại rồi, vì có lệnh cấm trại. Thằng kia cũng ko tin nên đi tìm trong nhà, nó đâu biết chú tôi núp trên máng sối! Nó vô tận bàn thờ soi đèn pin, cũng ko thấy, thôi dọn cơm canh nóng ra cho cán bộ ăn tí rồi gói tí bánh trái cho cán bộ đi.
Ông hàng xóm đáng mến chỉ điểm đó sau này cũng lên rừng vì đã lộ, rồi nghe nói chết vì bị bom sau 75 ko thấy về... chú tôi sau chiến cuộc thì đu trực thăng ra được hạm đội 7 vẫn sống giờ ở bên Canada dưỡng già
Hú hồn hehe
Vậy là chú bạn nhà thì nằm ở đia phận cs, đi lính cho cộng hoà đúng ko.
Qua canada có dẫn dc ng nhà qua chưa ban
 
Vậy là chú bạn nhà thì nằm ở đia phận cs, đi lính cho cộng hoà đúng ko.
Qua canada có dẫn dc ng nhà qua chưa ban
Nhà mình (cũ) nằm ở Huế, ngay nội thành Huế năm 68 thì cố đô Huế đổi chủ sở hữu 3 lần trong trong 2 tháng mà.

Qua Can thì ổng bảo lãnh vợ con ổng qua thôi my friend, ôn mệ mình ko thích đi, ở Việt Nam thôi, ôn mệ thích Việt Nam hơn. Đi làm chi.
 
Nhà mình (cũ) nằm ở Huế, ngay nội thành Huế năm 68 thì cố đô Huế đổi chủ sở hữu 3 lần trong trong 2 tháng mà.

Qua Can thì ổng bảo lãnh vợ con ổng qua thôi my friend, ôn mệ mình ko thích đi, ở Việt Nam thôi, ôn mệ thích Việt Nam hơn. Đi làm chi.
Đổi đời nghe sướng thật
 
Đổi đời nghe sướng thật
Chiến trận mà ai biết được ngày mai đâu my friends, có điều ổng sống hay, ko thù hận! Ổng là 3/ như bây giờ nói đó, nhưng ông yêu quê hương, không thù hận, không chửi bới, về Việt Nam hoài.
Con gái ổng đẹp lắm, rể là con nhà + sản gộc (về hưu rồi) haha! Hài dã man! Ổng hay chọc xui gia, hồi xưa tui gặp ông chắc đứng cách nhau 50 mét, ko thì 1 trong 2 rút súng bắn liền
 
Trước 1975 ông già tao đi lính bên vnch nhưng làm y tá, ổng kể y tá dc an toàn 1 tí do nếu có hành quân này nọ thì đi sau cùng lỡ gặp phục kích cũng đỡ chết trước, sau 1975 đi cải tạo cũng đỡ hơn bọn lính thuần tuý cầm súng hoặc sĩ quan chỉ huy do y tá cũng có súng nhưng chủ yếu ôm thùng thuốc cấp kíu là chính. Nhưng sống qua dc chiến tranh cũng hên xui, chiến trường tên bay đạn lạc cho dù mày đi cuối hàng lính lỡ vấp mình ven đường hay đang lấp ló núp có viên đạn lạc bay éo qua vỡ sọ cũng toi cơm. Nói chung học cho giỏi vào làm bác sĩ hay gì gì đấy cần đầu óc thì đỡ ra chiến trường hoặc có ra cũng đỡ phải đối mặt trực tiếp mà sau thời bình cũng dễ xoai sở phe nào cũng cần bs. Ông già tao đi lính +hoà nhưng ko trực tiếp chiến đấu nên sau vẫn vào làm nhà nước vẫn đảng viên này nọ bình thường.
 
Thứ nhất là di tản nhé, té gia đình sang được quốc gia nào yên ổn thì té.

Còn thứ hai nếu mày bị kẹt lại trong cuộc chiến thì nên có sẵn kiến thức mà tham gia phần hậu cần của một phe nào đó. Gái thì đi làm y tá quân đội, trai thì đi làm kĩ sư điện tuyến. Bọn hậu cần thường chết cuối, hoặc được tha để chuyển sang hậu cần cho phe thắng.

Còn nếu mày ko có kiến thức và bị kẹt lại thì kiếm chỗ nào ko phải là trọng tâm cuộc chiến mà sống. Tránh xa thủ đô, đô thị lớn ra. Nếu mày sống chỗ nào ít người có mỗi mày biết là cũng hơi đi đúng đường rồi, nhưng phải thủ sẵn dụng cụ y tế khẩn cấp và phải có kĩ năng sống nhờ tự nhiên
Mày cứ làm như ai cũng chọn đc đấy, mẹ nó túm đc bắt làm gì phải làm đấy
 
Mày cứ làm như ai cũng chọn đc đấy, mẹ nó túm đc bắt làm gì phải làm đấy
Thường nó túm lại sẽ hỏi kiến thức, đào tạo của mày như nào để phân bổ. Tao có người nhà ngày xưa làm bên hậu cần nên biết vậy
 
Top