Live Hỏi thật lòng: Bọn mày có Sợ CHẾT không?

Tất cả cái mày nói chỉ là 1 phần nhỏ trong sự lưu luyến của t
T còn rất rất nhiều việc chưa làm và chưa thực hiện được, nhưng mà cuộc đời vô thường lắm, sống nay chết mai mài ơi
Vãi :D Nghĩa là mày có nhiều lưu luyến :D Nhưng chết thì thôi, mặc kệ hết hả :D
 
Chết đi theo quy luật ai cũng phải chấp nhận. Lúc bình thường thì nghĩ nó bình thường nhưng đến khi biết nó sắp đến với mình cũng sợ chứ. Giá mà chết như giấc ngủ thì đỡ sợ chứ giờ toàn chết trong đau đớn vì ung thư
 
Vãi LỒN. mày nói lanh quanh lẩn quẩn vớ va vớ vẩn. Đấy là phàm phu như mày thôi.
Đọc lại bài tao viết đi :D

Cố gắng mà Sống để đến lúc chết, ngửa mặt lên mà nói với con cháu: Đời Đẹp Lắm :)) Chứ đừng Khóc, đừng nói muốn chết nhưng đéo chết đc :v
Tao chờ chừng nào mày bước chân vào bước đó thì hãy quay lại tranh luận với tao. :))
 
ai cũng phải chết mà , ai mà nói k sợ chết chắc chắn là bốc phét
Vãi Lồn :D Tao nói "Tao Ko Sợ Chết" nè :D
Tin hay ko tùy mày :D
Ko phải tự nhiên mà đc như vậy :D Phải giác ngộ dữ lắm mới đc đó mày :D Mày ko TU thì sao mày hiểu đc :D
 
Tao chờ chừng nào mày bước chân vào bước đó thì hãy quay lại tranh luận với tao. :))
Địt tổ bà mày đọc bài tao viết chưa con Bò :)) Dăm ba căn bệnh, nỗi đau thể xác, vs tinh thần... có j mà tao chưa từng trải qua trên con đường Đắc Đạo của mình???

Hôm nay Tiến Béo đi rồi. Đời Vô Thường lắm. Phải lúc nằm trên giường bệnh, đối mặt với ung thư, hay ra đường bị ô tô đâm nằm thoi thóp 5-10 phút... thì chúng mày mới biết "Sợ Chết là gì".

Quan trọng nhất là phải hiểu được "Đời là Vô Thường" để mà "Buông Bỏ". Cái quan trọng nhất trong nghịch cảnh, khi đối diện với sinh tử là giữ được Tinh Thần ==> Vậy cái này ở đâu ra? ==> Ở đạo Phật mà ra chứ đâu ==> Mau mau tìm hiểu đạo Phật, giác ngộ Đạo Phật đi. Tao khuyên thật đấy!

- Bố thằng bạn tao bị Ung Thư ==> Suy sụp tinh thần ==> Ko ăn ko uống gì ==> Ko có sức mà chữa bệnh ấy chứ ==> Khả năng đi sớm.
- Nếu với 1 người giác ngộ đạo Phật như tao ==> Kể cả bị ung thư tao vẫn cứ OK => Có khi còn thọ thêm vài niên.
 
trước thì t không sợ, nhưng từ khi t biết đến Aryminh, t bắt đầu sợ, không muốn chết nữa
 
Bây giờ cuộc sống của mày thế nào? Chưa nói về tiền bạc, sự nghiệp. Mà tinh thần mày có đc vui vẻ sống mỗi ngày ko?
Cũng không vui vẻ gì nếu so với trước đây mười phần không được một nhưng vẫn phải sống vì gia đình vì mẹ già con thơ buông bỏ nhiều thứ trước đây sống chậm đi...
 
Địt tổ bà mày đọc bài tao viết chưa con Bò :)) Dăm ba căn bệnh, nỗi đau thể xác, vs tinh thần... có j mà tao chưa từng trải qua trên con đường Đắc Đạo của mình???

Hôm nay Tiến Béo đi rồi. Đời Vô Thường lắm. Phải lúc nằm trên giường bệnh, đối mặt với ung thư, hay ra đường bị ô tô đâm nằm thoi thóp 5-10 phút... thì chúng mày mới biết "Sợ Chết là gì".

Quan trọng nhất là phải hiểu được "Đời là Vô Thường" để mà "Buông Bỏ". Cái quan trọng nhất trong nghịch cảnh, khi đối diện với sinh tử là giữ được Tinh Thần ==> Vậy cái này ở đâu ra? ==> Ở đạo Phật mà ra chứ đâu ==> Mau mau tìm hiểu đạo Phật, giác ngộ Đạo Phật đi. Tao khuyên thật đấy!

- Bố thằng bạn tao bị Ung Thư ==> Suy sụp tinh thần ==> Ko ăn ko uống gì ==> Ko có sức mà chữa bệnh ấy chứ ==> Khả năng đi sớm.
- Nếu với 1 người giác ngộ đạo Phật như tao ==> Kể cả bị ung thư tao vẫn cứ OK => Có khi còn thọ thêm vài niên.
ĐM tao đã bảo chết là cái Lồn gì mà sợ, sợ là đéo chết được kìa. Nằm 1 chỗ đéo tự ăn ỉa được mày thọ (thọ hay hành) thêm vài năm làm clg. Đắc đắc cái lồn.
 
ĐM tao đã bảo chết là cái lồn gì mà sợ, sợ là đéo chết được kìa. Nằm 1 chỗ đéo tự ăn ỉa được mày thọ (thọ hay hành) thêm vài năm làm clg. Đắc đắc cái lồn.
Thì đấy là mày, là người nhà mày nằm 1 chỗ và đau khổ. Muốn chết mà đéo chết đc :D
Còn tao nằm 1 chỗ tao vẫn cười khà khà :)

Mày và người nhà mày nằm liệt giường, sống thực vật... Nhưng có khi trước khi chết vẫn chảy nước mắt, từ giã cõi đời bằng giọt nước mắt.
Còn tao sống thực vật, tao vẫn vui vẻ, vẫn tự thủ dâm tinh thần :))

Đấy là khác biệt giữa Tao vs mày và người nhà mày đó :D
 
Đưa 2 cái ví dụ tào lao quá!
1. Bố Già: đây là nv trong tiểu thuyết, kp trong đời thật. T/g muốn viết thế nào chẳng được.
2. Tào Tháo: nv có thật nhưng chỉ đc biết qua TQDN - 1 tiểu thuyết sặc mùi hư cấu. Ai mà biết ông ấy nói gì - có thật không!?
Nên đưa người thật - việc thật thì thuyết phục hơn.
 
Đưa 2 cái ví dụ tào lao quá!
1. Bố Già: đây là nv trong tiểu thuyết, kp trong đời thật. T/g muốn viết thế nào chẳng được.
2. Tào Tháo: nv có thật nhưng chỉ đc biết qua TQDN - 1 tiểu thuyết sặc mùi hư cấu. Ai mà biết ông ấy nói gì - có thật không!?
Nên đưa người thật - việc thật thì thuyết phục hơn.
Thì tao nói là theo hiểu biết của tao là vậy :))

Ngoài 2 lão trong tiểu thuyết với phim ảnh ra thì tao cũng chỉ hữu duyên trực tiếp gặp 4-5 người trước khi chết, hoặc nghe kể lại. Rằng: Trc khi chết họ chảy nước mắt. Hoặc khóc rồi nói ra điều trăn trối.

Mày muốn tao thuyết phục cái gì?
 
Thì tao nói là theo hiểu biết của tao là vậy :))

Ngoài 2 lão trong tiểu thuyết với phim ảnh ra thì tao cũng chỉ hữu duyên trực tiếp gặp 4-5 người trước khi chết, hoặc nghe kể lại. Rằng: Trc khi chết họ chảy nước mắt. Hoặc khóc rồi nói ra điều trăn trối.

Mày muốn tao thuyết phục cái gì?
Thuyết phục về vấn đề: "Làm sao để có cái chết nhẹ nhàng - thanh thản?"
Có phải mục đích của thread này là vậy k? hay t nhầm!?
 
Giáo lý nhà Phật cho rằng điều đáng sợ hơn cái chết là sống một cuộc đời vô nghĩa, không có mục đích và không tỉnh thức. Thay vì sợ chết, hãy sợ sống sai lầm và cố gắng sống một cuộc đời ý nghĩa.
 

Có thể bạn quan tâm

Top