Live Hỏi thật lòng: Bọn mày có Sợ CHẾT không?

Thì đấy là mày, là người nhà mày nằm 1 chỗ và đau khổ. Muốn chết mà đéo chết đc :D
Còn tao nằm 1 chỗ tao vẫn cười khà khà :)

Mày và người nhà mày nằm liệt giường, sống thực vật... Nhưng có khi trước khi chết vẫn chảy nước mắt, từ giã cõi đời bằng giọt nước mắt.
Còn tao sống thực vật, tao vẫn vui vẻ, vẫn tự thủ dâm tinh thần :))

Đấy là khác biệt giữa Tao vs mày và người nhà mày đó :D
Chúc mừng mày, mày đã thấm nhuần tư tưởng của vinno truyền đạo cho mày rồi. :))
 
Chúc mừng mày, mày đã thấm nhuần tư tưởng của vinno truyền đạo cho mày rồi. :))
Óc Chó :)) Về lo cho người nhà mày Muốn Chết Mấy Lần Mà Đéo Chết Đc Đi :))
Đừng Xàm Lồn trên này nữa :))
 
Thuyết phục về vấn đề: "Làm sao để có cái chết nhẹ nhàng - thanh thản?"
Có phải mục đích của thread này là vậy k? hay t nhầm!?
Tao làm gì đủ "UY TÍN" để thuyết phục mày :D Tao có nói trong bài là tao ko đủ "Trình" để "Độ" cho tụi mày rồi thây.
Mục đích của bài này nói về: Có người Sợ Chết - Có người ko Sợ Chết. Và vấn đề mày hỏi: "Làm sao để có cái chết nhẹ nhàng - thanh thản?" ==> Thì tao bảo mày sớm tìm hiểu Đạo Phật của Phật Thích Ca để đc giác ngộ. Tự mày giác ngộ ra chứ tao nói mày ko tin đâu :D
 
Giáo lý nhà Phật cho rằng điều đáng sợ hơn cái chết là sống một cuộc đời vô nghĩa, không có mục đích và không tỉnh thức. Thay vì sợ chết, hãy sợ sống sai lầm và cố gắng sống một cuộc đời ý nghĩa.
Giáo lý đấy nghe có vẻ Đúng nhưng mày đọc ở đâu? hay tự mày nghĩ ra?
 
Bản thân tao, nếu tứ cố vô thân thì tao không sợ chết.
Tao sợ tao nằm xuống, bố mẹ tao buồn, không ai lo cho vợ con tao.
Đấy mới là điều tao sợ
Tao thật.
Thằng đéo nào chả như mày :D Đức Phật cũng có gia đình, cũng có bố mẹ, vợ con như mày.
Mày tìm ra đc Nỗi Sợ của mày rồi ==> Giờ giải quyết nó đi ==> Thế là hết sợ.
Chúc mày sớm ngày thoát Khổ. A di đà phật.
 
Giáo lý đấy nghe có vẻ Đúng nhưng mày đọc ở đâu? hay tự mày nghĩ ra?

Cái này đếch phải một giáo lý riêng biệt hay cụ thể của Phật giáo nhưng nó có mối liên hệ mật thiết với giáo lý chủ đạo của phật giáo, chắc mày thừa biết rồi nhỉ ? Để thực hiện thành công cái giáo lý chủ đạo này thì điều kiện tiên quyết (ko chỉ duy nhất mỗi nó) là có một lý tưởng sống rõ ràng

Còn tao tự ngẫm nghĩ nỗi sợ chết bắt nguồn CHỦ YẾU từ sự không chắc chắn về thời điểm cái chết xảy đến chứ không phải là chấm dứt sự tồn tại. Cái sự ngẫu nhiên khó đoán trước này tạo ra lo lắng và sợ hãi về những gì sẽ xảy ra sau đó cũng như những mất mát mà cái chết mang lại.
 
Cái này đếch phải một giáo lý riêng biệt hay cụ thể của Phật giáo nhưng nó có mối liên hệ mật thiết với giáo lý chủ đạo của phật giáo, chắc mày thừa biết rồi nhỉ ? Để thực hiện thành công cái giáo lý chủ đạo này thì điều kiện tiên quyết (ko chỉ duy nhất mỗi nó) là có một lý tưởng sống rõ ràng

Còn tao tự ngẫm nghĩ nỗi sợ chết bắt nguồn CHỦ YẾU từ sự không chắc chắn về thời điểm cái chết xảy đến chứ không phải là chấm dứt sự tồn tại. Cái sự ngẫu nhiên khó đoán trước này tạo ra lo lắng và sợ hãi về những gì sẽ xảy ra sau đó cũng như những mất mát mà cái chết mang lại.
Xàm Lồn vãi nhái :)) Mấy cái mày nói đéo phải đạo Phật :D Hoặc là đạo Phật nhưng đéo phải Phật Thích Ca :D

cái Lồn gì mà "Ko chắc chắn về thời điểm cái chết xảy ra" :))
Đức Phật dạy mày về Tứ Diệu Đế, Bát Chánh Đạo cơ mà.

Mày sợ Chết. Sợ cái Chết nó là 1 phần nhỏ thôi :D Vấn đề chính của mày "Tham, Sân, Si". Mày chưa Buông đc nó nên mày Sợ.
 
Xàm LỒN vãi nhái :)) Mấy cái mày nói đéo phải đạo Phật :D Hoặc là đạo Phật nhưng đéo phải Phật Thích Ca :D

cái LỒN gì mà "Ko chắc chắn về thời điểm cái chết xảy ra" :))
Đức Phật dạy mày về Tứ Diệu Đế, Bát Chánh Đạo cơ mà.

Mày sợ Chết. Sợ cái Chết nó là 1 phần nhỏ thôi :D Vấn đề chính của mày "Tham, Sân, Si". Mày chưa Buông đc nó nên mày Sợ.

Mày tu nhiều quá bị tẩu hỏa nhập ma hay gì mà ko hiểu là tao thay mặt những thằng sợ chết lôi cái cảm xúc xàm Lồn của chúng nó ra để nói =))

Còn tao ko sợ chết ko phải vì tao đã hết tham sân si mà vì tao là người theo quan điểm vật chất và ý thức là 2 thứ độc lập và chi phối lẫn nhau chứ đéo có cái nào quyết định cái nào cả mày hiểu ý tao là gì ko =))
 
Giây phút cận tử mới biết được, giờ có sợ hay không thì làm đéo gì, cứ sống đã, mà chết là điều chắc chắn, không tránh được nên bơ đi, hiện tại cứ sống chánh niệm tối đa là ổn rồi
 
Hỏi thật lòng: Bọn mày có Sợ CHẾT không?

Hôm nay Tiến Béo đi rồi. Đời Vô Thường lắm. Phải lúc nằm trên giường bệnh, đối mặt với ung thư, hay ra đường bị ô tô đâm nằm thoi thóp 5-10 phút... thì chúng mày mới biết "Sợ Chết là gì".

Quan trọng nhất là phải hiểu được "Đời là Vô Thường" để mà "Buông Bỏ". Cái quan trọng nhất trong nghịch cảnh, khi đối diện với sinh tử là giữ được Tinh Thần ==> Vậy cái này ở đâu ra? ==> Ở đạo Phật mà ra chứ đâu ==> Mau mau tìm hiểu đạo Phật, giác ngộ Đạo Phật đi. Tao khuyên thật đấy!

XÀM này tao tự tin tuyên bố đắc quả A-La-Hán thoát Khổ => Vì tao ko còn Khổ nữa, ko còn Sợ Chết nữa. Tao cũng chưa đủ Trình để "Độ" cho tụi bay. Nếu muốn Thoát Khổ ==> hãy tìm hiểu Đạo Phật của Phật Thích Ca đi.

- Bố thằng bạn tao bị Ung Thư ==> Suy sụp tinh thần ==> Ko ăn ko uống gì ==> Ko có sức mà chữa bệnh ấy chứ ==> Khả năng đi sớm.
- Nếu với 1 người giác ngộ đạo Phật như tao ==> Kể cả bị ung thư tao vẫn cứ OK => Có khi còn thọ thêm vài niên.

Theo hiểu biết của tao. Có 2 lão:

1 - Một là: Bố Già, trước khi lão Chết vì đột quỵ khi đang ở vườn cà chua với đứa cháu. Lão vẫn tận hưởng khoảnh khắc ngắm ánh nắng xế chiều, mồm lẩm bẩm: "Đời Đẹp Lắm"
2 - Hai là Tào Tháo. Sau khi truyền ngôi cho Tào Phi và dặn dò an bài mọi chuyện. Lão xin chén rượu, chỉ tay ra phía ngoài rồi cũng nói: "Đời Đẹp Lắm"

Còn đa số những "phàm phu" tao gặp ở ngoài đời, thì trước khi Chết. Hoặc đang điều trị bệnh mà tự bản thân người ta biết sẽ chết, thì họ thường kết thúc cuộc đời bằng việc Khóc, bằng những giọt nước mắt. Kể cả bất tỉnh, nằm liệt giường, nhưng mắt vẫn ứa nước ra. Họ chết mà chưa buông bỏ đc. Họ chết mà còn vương vấn đấy. Họ chết mà còn nhiều tâm nguyện chưa hoàn thành...

Nam mô A Di Đà Phật!
Nam mô bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật!
Sadhu, Sadhu, Lành thay!
Bạn nói đúng
 
Mày tu nhiều quá bị tẩu hỏa nhập ma hay gì mà ko hiểu là tao thay mặt những thằng sợ chết lôi cái cảm xúc xàm LỒN của chúng nó ra để nói =))

Còn tao ko sợ chết ko phải vì tao đã hết tham sân si mà vì tao là người theo quan điểm vật chất và ý thức là 2 thứ độc lập và chi phối lẫn nhau chứ đéo có cái nào quyết định cái nào cả mày hiểu ý tao là gì ko =))
Mày sống có lý tưởng rồi mày chết ko hối hận là vì bản thân mày??? mày đọc cmt xem. Bọn nó sợ chết vì sợ ko ai lo mẹ già con thơ, vợ dại :)) Chứ mày sống như 1 con CHÓ thì mày vẫn có thể chết như 1 con Chó mà :D
 
Giây phút cận tử mới biết được, giờ có sợ hay không thì làm đéo gì, cứ sống đã, mà chết là điều chắc chắn, không tránh được nên bơ đi, hiện tại cứ sống chánh niệm tối đa là ổn rồi
Cần đéo j phải cận tử :D Quan trọng là có chánh niệm hay ko :D
Mẹ tao 6x vẫn sợ ma. Bà tao 9x gần 100 sống ko còn j nữa rồi mà thi thoảng vẫn sợ chết kia kìa. Còn tao thì không! Tiếc là tao chưa Độ đc cho mẹ vs bà tao

M hỏi có sợ chết k mà
Vậy mày có sợ chết không?
 
Mày ko vương vấn nơi trần thế cái j à??? Tửu, sắc, tiền bạc, địa vị, tình thân...???
Có chứ. Nhưng sợ chết và muốn chết khác nhau mà mày.
Thú thật với bọn mày là t nghĩ chết là hết, nhưng qua nhiều vụ vong nhập, tao sợ Chết mà ĐÉO HẾT lắm. :vozvn (3)::vozvn (3):
 
Cần đéo j phải cận tử :D Quan trọng là có chánh niệm hay ko :D
Mẹ tao 6x vẫn sợ ma. Bà tao 9x gần 100 sống ko còn j nữa rồi mà thi thoảng vẫn sợ chết kia kìa. Còn tao thì không! Tiếc là tao chưa Độ đc cho mẹ vs bà tao


Vậy mày có sợ chết không?
uh, chánh niệm, khi sợ thấy sợ, không sợ thấy không sợ, lúc cận tử đéo biết nghiệp nào nó về lúc đó, sợ lúc đó mê man không giữ được chánh niệm
 
Mày sống có lý tưởng rồi mày chết ko hối hận là vì bản thân mày??? mày đọc cmt xem. Bọn nó sợ chết vì sợ ko ai lo mẹ già con thơ, vợ dại :)) Chứ mày sống như 1 con CHÓ thì mày vẫn có thể chết như 1 con Chó:D
Kể cả mày có sống như là 1 con người thì mày vẫn có thể chết như 1 con chó đấy (đúng nhận sai cãi). Khi mày giác ngộ được điều đó thì mày sẽ ngừng hỏi những câu hỏi cắc cớ không có một sự lý giải phù hợp luận lí học như đám đông chưa giác ngộ thường hay hỏi. Những câu hỏi đó là gì chắc mày cũng sự giác ngộ để biết rồi nhỉ :D
 
Kể cả mày có sống như là 1 con người thì mày vẫn có thể chết như 1 con chó đấy (đúng nhận sai cãi). Khi mày giác ngộ được điều đó thì mày sẽ ngừng hỏi những câu hỏi cắc cớ không có một sự lý giải phù hợp luận lí học như đám đông chưa giác ngộ thường hay hỏi. Những câu hỏi đó là gì chắc mày cũng sự giác ngộ để biết rồi nhỉ :D
Lý tưởng sống của mày là gì :))
 
uh, chánh niệm, khi sợ thấy sợ, không sợ thấy không sợ, lúc cận tử đéo biết nghiệp nào nó về lúc đó, sợ lúc đó mê man không giữ được chánh niệm
Thế thì chưa hiểu đc Vô Thường, Vô Ngã rồi. Cái j nó đến thì mình đón nhận thôi :D
 
Lý tưởng sống của mày là gì :))
Cái bôi đậm ở trên nó cũng ko có sự khác biệt đáng kể với sứ mệnh cuộc đời của tao, đó là giúp mọi người đối mặt kiểm soát và giải quyết triệt để các vấn đề của chính họ tự tạo ra cho bản thân hay người khác tạo ra cho họ. Nôm na là vậy :))
 

Có thể bạn quan tâm

Top