Hôm nay t cảm thấy khá stress, lâu lắm mới đi qua nhà nyc. Tự nhiên kỉ niệm ùa về t không đỡ kịp :(

Đô Rê Mi

Đàn iem Duy Mạnh
P1:
Từ ngày t chia tay, cảm thấy bất lực thấy mình giống như 1 thằng fuckboy vậy đầu óc suốt ngày chịch chọt vì chỉ làm điều đó mới khiến t cảm thấy khá hơn. :too_sad:

Lần đầu tiên t gặp nyc là trên mạng xã hội, thông qua một đứa bạn của t học trường quốc tế SIS hà nội. Cô bé ấy là người nhật, gia đình sinh sống và làm việc ở Hà Nội. Trước khi nói chuyện thì bản thân t cũng không có tí cảm xúc gì đâu, lúc đấy bọn t chỉ nhắn tin với nhau chia sẻ về cuộc sống tình yêu của bản thân vì lúc đó cả 2 đều đang gặp vấn đề trong tình yêu. Sau một thời gian thì bạn ấy block t vì người yêu nó nhìn thấy tin nhắn của nó với t ( ny nó là tomboy nha cm ) .
Lúc đó mất người tâm sự, lại mới chia tay người yêu nên t trầm cảm lắm. T dùng một nick phụ để nhắn tin cho nó, phải đến 3 4 chục tin mất nhưng mọi thứ vẫn im lặng không có hồi âm . T cứ chờ đợi, 6 tháng sau thì nó trả lời lại tin nhắn của t, lúc này cả 2 đều độc thân nhé.
Nó liên tục xin lỗi t và mong t tha thứ vì đã bỏ t một mình và block t. Sau đó thì t tha thứ và bọn t nhắn tin bình thường, tìm hiểu nhau rất nhiều, nói với nhau đủ trên trời dưới đất ( vì là sinh viên ngành ngôn ngữ nên tiếng anh của t là đủ để giao tiếp) . Nhưng rồi có vấn đề xảy ra khi mà đêm nào con bé cũng nhắn tin và gọi điện cho t, rồi mãi rất lâu sau t mới tìm ra nguyên nhân
 
P1:
Từ ngày t chia tay, cảm thấy bất lực thấy mình giống như 1 thằng fuckboy vậy đầu óc suốt ngày chịch chọt vì chỉ làm điều đó mới khiến t cảm thấy khá hơn. :too_sad:

Lần đầu tiên t gặp nyc là trên mạng xã hội, thông qua một đứa bạn của t học trường quốc tế SIS hà nội. Cô bé ấy là người nhật, gia đình sinh sống và làm việc ở Hà Nội. Trước khi nói chuyện thì bản thân t cũng không có tí cảm xúc gì đâu, lúc đấy bọn t chỉ nhắn tin với nhau chia sẻ về cuộc sống tình yêu của bản thân vì lúc đó cả 2 đều đang gặp vấn đề trong tình yêu. Sau một thời gian thì bạn ấy block t vì người yêu nó nhìn thấy tin nhắn của nó với t ( ny nó là tomboy nha cm ) .
Lúc đó mất người tâm sự, lại mới chia tay người yêu nên t trầm cảm lắm. T dùng một nick phụ để nhắn tin cho nó, phải đến 3 4 chục tin mất nhưng mọi thứ vẫn im lặng không có hồi âm . T cứ chờ đợi, 6 tháng sau thì nó trả lời lại tin nhắn của t, lúc này cả 2 đều độc thân nhé.
Nó liên tục xin lỗi t và mong t tha thứ vì đã bỏ t một mình và block t. Sau đó thì t tha thứ và bọn t nhắn tin bình thường, tìm hiểu nhau rất nhiều, nói với nhau đủ trên trời dưới đất ( vì là sinh viên ngành ngôn ngữ nên tiếng anh của t là đủ để giao tiếp) . Nhưng rồi có vấn đề xảy ra khi mà đêm nào con bé cũng nhắn tin và gọi điện cho t, rồi mãi rất lâu sau t mới tìm ra nguyên nhân
Thôi bỏ đi mày ạ. Khuyên thật đấy.
 
Rồi mãi lâu sau t mới có dịp qua nhà căn hộ của nó chơi. Hôm ấy nó khá buồn và kể với t những chuyện mà nó đã gặp phải.

Nyc t đã mất mẹ do ung thư khi mới 8 tuổi hồi còn sống ở Nhật. Ba nó lấy mẹ kế và hiện đang sống cùng nhau đến bây giờ. Nó có một người anh nhưng bị ADHD ( chứng tăng động giảm chú ý ) do đó bố nó đã chuyển gia đình qua Đức sắp đó về Việt Nam với mục đích là không cho nó gặp anh ruột vì sợ việc tiếp xúc với nhau là không tốt
 
T không biết người Nhật có lễ trưởng thành cho con cái trong gia đình không. Nhưng vào hôm t sang thì còn một tuần nữa là đến lễ trưởng thành của nó. Nó chỉ kêu buồn, nhớ mẹ, nhớ anh trai và muốn họ tham gia lễ trường thành cùng. T cảm thấy con bé đã bị stress rất nặng khi đêm nào cũng mang rượu ra uống rồi chụp bảo t Anh đã ngủ chưa vào lúc 3h sáng
 

Rồi mãi lâu sau t mới có dịp qua nhà căn hộ của nó chơi. Hôm ấy nó khá buồn và kể với t những chuyện mà nó đã gặp phải.

Nyc t đã mất mẹ do ung thư khi mới 8 tuổi hồi còn sống ở Nhật. Ba nó lấy mẹ kế và hiện đang sống cùng nhau đến bây giờ. Nó có một người anh nhưng bị ADHD ( chứng tăng động giảm chú ý ) do đó bố nó đã chuyển gia đình qua Đức sắp đó về Việt Nam với mục đích là không cho nó gặp anh ruột vì sợ việc tiếp xúc với nhau là không tốt
 
P3 nãy t ấn nhầm gửi nên đứt đoạn sorry nhé:

Quen nhau một thời gian, bọn t có đi chơi, có chụp ảnh rất nhiều với nhau. Đi đâu t cũng ha waii rằng t có bạn gái người nước ngoài. Đi ăn đi uống ở đâu cũng được người ta nhìn . T vẫn nhớ lần đầu bọn t chịch nhau là ở khách sạn Le Grand Hotel Hà Nội ở Đầm trấu. Về vde này t cũng không muốn nói nhiều, vì giống như chúng m chịch gái Việt thôi nhưng nyc t trắng và thơm lắm, t vẫn nhớ y rằng nó có khá nhiều nốt ruồi ở ngực. đến giờ t vẫn thấy tiếc vì không quay clip lại để sau này làm kỷ niệm

Khi mà mọi thứ đang vui vẻ, t còn có dự định rủ em về nhà t chơi vì trước giờ chỉ có t hay qua nhà nó chơi hoài. Những lần qua nhà chơi thì bà mẹ nó không biết tiếng anh nên ngoài câu xin chào ra t cũng chả biết nói gì. Chính ra vào nhà người Nhật t mới thấy mọi thứ đơn giản, nhưng lại rất hiện đại nhé. Hôm đó t đi đái vào trong cái bồn cầu thông minh có cả chục cái nút, đái xong cứ phải mày mò cái cần xả nước đến mệt cả người. Bọn t chủ yếu qua nhà thì chụp ảnh và coi Netflix là chính thôi chứ cũng chẳng chịch chọt gì đâu. Cũng một phần là có phụ huynh người ta ở nhà.

Tình yêu bọn t đến bất ngờ lắm, gặp nhau nhiều quen mùi rồi yêu thôi cũng không ai biết yêu từ lúc nào. Mọi thứ êm đềm đến 3 tháng sau thì nó báo tin sắp sửa phải quay lại trường học ở Úc sau khi có quyết định cho du học sinh nước ngoài nhập cảnh lại. ( suốt hơn năm chỉ học ở Việt Nam nhé vì dịch Covid nên trường đó không cho học sinh ngoại quốc học off ).

T buồn lắm, và nó cũng vậy. Bọn t gặp nhau cãi nhau rất nhiều, tìm đủ mọi cách để tiếp tục mối quan hệ này nhưng không thể. Em ấy nói: Nếu chúng ta tiếp tục ở trong mối quan hệ này, anh sẽ không muốn để em đi và em cũng vậy. T đã cố đưa nó một vài idea, thế nhưng cái gì quá cũng không tốt mà đúng không. Nó bảo t về nhà trước khi bọn t trở thành toxic relationship.
 
T về nhà, tìm đến rượu để quên đi, không có đêm nào mà t ngủ ngon cả, lúc nào cũng trong tình trạng mê mệt. T có nhắn tin nhưng t biết rằng nyc t sợ nếu không kết thúc sớm thì khi đi cả 2 sẽ khó mà vượt qua được. Số lượng tin nhắn của bọn t ít dần đi, chỉ còn là mấy câu nói hỏi thăm hằng ngày. Sau 3 tháng, t cũng đã quyết định đã đến lúc để nó đi, việc níu kéo của t cũng chỉ làm cho cả 2 cảm thấy mệt mỏi. Bọn t không huỷ kết bạn fb hay bỏ fl insta. 2 đứa vẫn xem tin của nhau bình thường nhưng tiếc là không có hồi âm.

Hôm nay, t lái xe đi có việc một chút nhưng nào ngờ t đi qua Vincom Nguyễn Chí Thanh, trước đây t rất kị đi qua đây vì t sợ đi qua t sẽ nhớ nó và biết đâu t lại lên tìm bố mẹ nó thì sao :)) m. T cảm thấy mình điên khùng thật sự, tìm đến gái để quên đi nhưng thực sự là t vẫn không thể thắng nổi con tim t nữa rồi .
 
P1:
Từ ngày t chia tay, cảm thấy bất lực thấy mình giống như 1 thằng fuckboy vậy đầu óc suốt ngày chịch chọt vì chỉ làm điều đó mới khiến t cảm thấy khá hơn. :too_sad:

Lần đầu tiên t gặp nyc là trên mạng xã hội, thông qua một đứa bạn của t học trường quốc tế SIS hà nội. Cô bé ấy là người nhật, gia đình sinh sống và làm việc ở Hà Nội. Trước khi nói chuyện thì bản thân t cũng không có tí cảm xúc gì đâu, lúc đấy bọn t chỉ nhắn tin với nhau chia sẻ về cuộc sống tình yêu của bản thân vì lúc đó cả 2 đều đang gặp vấn đề trong tình yêu. Sau một thời gian thì bạn ấy block t vì người yêu nó nhìn thấy tin nhắn của nó với t ( ny nó là tomboy nha cm ) .
Lúc đó mất người tâm sự, lại mới chia tay người yêu nên t trầm cảm lắm. T dùng một nick phụ để nhắn tin cho nó, phải đến 3 4 chục tin mất nhưng mọi thứ vẫn im lặng không có hồi âm . T cứ chờ đợi, 6 tháng sau thì nó trả lời lại tin nhắn của t, lúc này cả 2 đều độc thân nhé.
Nó liên tục xin lỗi t và mong t tha thứ vì đã bỏ t một mình và block t. Sau đó thì t tha thứ và bọn t nhắn tin bình thường, tìm hiểu nhau rất nhiều, nói với nhau đủ trên trời dưới đất ( vì là sinh viên ngành ngôn ngữ nên tiếng anh của t là đủ để giao tiếp) . Nhưng rồi có vấn đề xảy ra khi mà đêm nào con bé cũng nhắn tin và gọi điện cho t, rồi mãi rất lâu sau t mới tìm ra nguyên nhân
Nhất m nhưng mà cũng tội m pro :too_sad::too_sad::too_sad:
 
Top