Có Video Hôm nay tao tái phối trí giải tỏa chiến trường An Lộc : An Lộc đại sử ghi chiến tích- Biệt cách dù vị quốc dù vị quốc vong thân.

Coi thấy chạnh lòng.
Nhưng chuyện gì qua thì cho qua đi.
 
sẵn đây tao kể vài câu chơi, nghe dc thì nghe, k dc thì bỏ xem như tao nói xàm
nhà kia có cái giếng, kiểu bị ám, nên nhờ thầy coi, đến nhà thì vong nhập bảo phải báo về hà lội, nhà này đường này tên gì, tôi chết ở đây lâu rồi k ai biết
chủ nhà đi báo, thuê ng moi đáy giếng ra thì dc 2 bộ xương nam, lại thuê thầy đến thỉnh vong thì được biết qua lời kể là 2 bộ xương của 2 phe, 1 ông hà lội vịt cộng, tới đó bị thương nặng, đồng đội biết k qua khỏi, k rảnh chôn vất mịa xuống giếng, bỏ thuốc độc xuống để ai uống là chết
ông vnch thì thám báo, 1 lần mò cứ, đụng độ, thoát ra đến đó, biết k thoát nổi với vết thương nên nhảy xuống luôn, tránh bị địch bắt rồi lộ bí mật
2 vong báo chính xác đơn vị, họ tên, địa chỉ hay mô tả gia đình, nên vụ đó xem như thật
chủ nhà hỏi tại sao tối lại cứ hay nghe ông vịt gào xung phong, tấn công, rồi nghe tiếng đánh nhau, ông vnch bảo thì nó đánh tao chứ ai
2 thằng ở chung chỗ, nó ỷ ma cũ ăn hiếp ma mới, mới đầu tao cũng đánh nhau với nó cho vui, nhưng rồi tao mới nhận ra, ít ra, nếu tao muốn về tao còn đường về, còn nó k biết đường về hà lội, nên tao mặc kệ cho nó đánh
ông chủ nhà bảo vậy ng nhà ông kia đón về rồi, còn ông ng nhà ông qua mỹ tìm k dc, giờ tính sao
ổng nói nếu ông chủ đất thương tình thì thiêu, rải tro hay mang vô chùa, hay cho mảnh đất gần giếng nằm, chả sao cả, còn ng nhà thì có lẽ, họ quên thật rồi, nên thôi
còn ông hà lội thì khi chủ đất nhờ hỏi, đơn vị ngày xưa vẫn còn, ít ra mấy ng quăng xác ổng xuống giếng vẫn còn sống, nhưng hầu như ai cũng mơ hồ bảo nó chết trong nam, chết trận k thấy xác,... chứ k ai nghĩ đi tìm mang về
chủ nhà báo lại, ông này điên lên nhập vô xác chửi bới, bảo chủ nhà nói điêu, bảo đồng đội tao tốt lắm,...
khi mang bộ xương về đó, ngoài ng nhà, đơn vị chỉ cử 1 vài ng cho có lệ, vì khi chết ông này cũng chỉ làm lính nhỏ
có lẽ họ quên
có lẽ họ k muốn nhớ tới
nhưng thứ họ k có, đó là nền giáo dục đã dạy ra những ng mà dù chỉ còn anh linh vẫn đối nhân xử thế tốt, chứ k phải suốt ngày hò hét đòi đánh đòi giết
 
sẵn đây tao kể vài câu chơi, nghe dc thì nghe, k dc thì bỏ xem như tao nói xàm
nhà kia có cái giếng, kiểu bị ám, nên nhờ thầy coi, đến nhà thì vong nhập bảo phải báo về hà lội, nhà này đường này tên gì, tôi chết ở đây lâu rồi k ai biết
chủ nhà đi báo, thuê ng moi đáy giếng ra thì dc 2 bộ xương nam, lại thuê thầy đến thỉnh vong thì được biết qua lời kể là 2 bộ xương của 2 phe, 1 ông hà lội vịt cộng, tới đó bị thương nặng, đồng đội biết k qua khỏi, k rảnh chôn vất mịa xuống giếng, bỏ thuốc độc xuống để ai uống là chết
ông vnch thì thám báo, 1 lần mò cứ, đụng độ, thoát ra đến đó, biết k thoát nổi với vết thương nên nhảy xuống luôn, tránh bị địch bắt rồi lộ bí mật
2 vong báo chính xác đơn vị, họ tên, địa chỉ hay mô tả gia đình, nên vụ đó xem như thật
chủ nhà hỏi tại sao tối lại cứ hay nghe ông vịt gào xung phong, tấn công, rồi nghe tiếng đánh nhau, ông vnch bảo thì nó đánh tao chứ ai
2 thằng ở chung chỗ, nó ỷ ma cũ ăn hiếp ma mới, mới đầu tao cũng đánh nhau với nó cho vui, nhưng rồi tao mới nhận ra, ít ra, nếu tao muốn về tao còn đường về, còn nó k biết đường về hà lội, nên tao mặc kệ cho nó đánh
ông chủ nhà bảo vậy ng nhà ông kia đón về rồi, còn ông ng nhà ông qua mỹ tìm k dc, giờ tính sao
ổng nói nếu ông chủ đất thương tình thì thiêu, rải tro hay mang vô chùa, hay cho mảnh đất gần giếng nằm, chả sao cả, còn ng nhà thì có lẽ, họ quên thật rồi, nên thôi
còn ông hà lội thì khi chủ đất nhờ hỏi, đơn vị ngày xưa vẫn còn, ít ra mấy ng quăng xác ổng xuống giếng vẫn còn sống, nhưng hầu như ai cũng mơ hồ bảo nó chết trong nam, chết trận k thấy xác,... chứ k ai nghĩ đi tìm mang về
chủ nhà báo lại, ông này điên lên nhập vô xác chửi bới, bảo chủ nhà nói điêu, bảo đồng đội tao tốt lắm,...
khi mang bộ xương về đó, ngoài ng nhà, đơn vị chỉ cử 1 vài ng cho có lệ, vì khi chết ông này cũng chỉ làm lính nhỏ
có lẽ họ quên
có lẽ họ k muốn nhớ tới
nhưng thứ họ k có, đó là nền giáo dục đã dạy ra những ng mà dù chỉ còn anh linh vẫn đối nhân xử thế tốt, chứ k phải suốt ngày hò hét đòi đánh đòi giết
VC: xung phong các đồng chí.
CH: sát sát
 
sẵn đây tao kể vài câu chơi, nghe dc thì nghe, k dc thì bỏ xem như tao nói xàm
nhà kia có cái giếng, kiểu bị ám, nên nhờ thầy coi, đến nhà thì vong nhập bảo phải báo về hà lội, nhà này đường này tên gì, tôi chết ở đây lâu rồi k ai biết
chủ nhà đi báo, thuê ng moi đáy giếng ra thì dc 2 bộ xương nam, lại thuê thầy đến thỉnh vong thì được biết qua lời kể là 2 bộ xương của 2 phe, 1 ông hà lội vịt cộng, tới đó bị thương nặng, đồng đội biết k qua khỏi, k rảnh chôn vất mịa xuống giếng, bỏ thuốc độc xuống để ai uống là chết
ông vnch thì thám báo, 1 lần mò cứ, đụng độ, thoát ra đến đó, biết k thoát nổi với vết thương nên nhảy xuống luôn, tránh bị địch bắt rồi lộ bí mật
2 vong báo chính xác đơn vị, họ tên, địa chỉ hay mô tả gia đình, nên vụ đó xem như thật
chủ nhà hỏi tại sao tối lại cứ hay nghe ông vịt gào xung phong, tấn công, rồi nghe tiếng đánh nhau, ông vnch bảo thì nó đánh tao chứ ai
2 thằng ở chung chỗ, nó ỷ ma cũ ăn hiếp ma mới, mới đầu tao cũng đánh nhau với nó cho vui, nhưng rồi tao mới nhận ra, ít ra, nếu tao muốn về tao còn đường về, còn nó k biết đường về hà lội, nên tao mặc kệ cho nó đánh
ông chủ nhà bảo vậy ng nhà ông kia đón về rồi, còn ông ng nhà ông qua mỹ tìm k dc, giờ tính sao
ổng nói nếu ông chủ đất thương tình thì thiêu, rải tro hay mang vô chùa, hay cho mảnh đất gần giếng nằm, chả sao cả, còn ng nhà thì có lẽ, họ quên thật rồi, nên thôi
còn ông hà lội thì khi chủ đất nhờ hỏi, đơn vị ngày xưa vẫn còn, ít ra mấy ng quăng xác ổng xuống giếng vẫn còn sống, nhưng hầu như ai cũng mơ hồ bảo nó chết trong nam, chết trận k thấy xác,... chứ k ai nghĩ đi tìm mang về
chủ nhà báo lại, ông này điên lên nhập vô xác chửi bới, bảo chủ nhà nói điêu, bảo đồng đội tao tốt lắm,...
khi mang bộ xương về đó, ngoài ng nhà, đơn vị chỉ cử 1 vài ng cho có lệ, vì khi chết ông này cũng chỉ làm lính nhỏ
có lẽ họ quên
có lẽ họ k muốn nhớ tới
nhưng thứ họ k có, đó là nền giáo dục đã dạy ra những ng mà dù chỉ còn anh linh vẫn đối nhân xử thế tốt, chứ k phải suốt ngày hò hét đòi đánh đòi giết
Hồi những năm 80 thế,kỷ trước. Xác những người lính sbtn trồi lên ( xương) , dân họ khai hoang phát hiện họ tính gôm 1 chỗ. Ông già tao bảo giờ còn nguyên vị trí xác nào ra xác đó thì ta gôm riêng từng xác chôn cất lại vị trí đó.
Sau này , họ đi tìm , ông già tao chỉ rõ vị trí . Mấy thằng đi tìm cám on rối rít.
Ông già tao éo phải Vịt.
Ông già tao là cộng hành.
 
sẵn đây tao kể vài câu chơi, nghe dc thì nghe, k dc thì bỏ xem như tao nói xàm
nhà kia có cái giếng, kiểu bị ám, nên nhờ thầy coi, đến nhà thì vong nhập bảo phải báo về hà lội, nhà này đường này tên gì, tôi chết ở đây lâu rồi k ai biết
chủ nhà đi báo, thuê ng moi đáy giếng ra thì dc 2 bộ xương nam, lại thuê thầy đến thỉnh vong thì được biết qua lời kể là 2 bộ xương của 2 phe, 1 ông hà lội vịt cộng, tới đó bị thương nặng, đồng đội biết k qua khỏi, k rảnh chôn vất mịa xuống giếng, bỏ thuốc độc xuống để ai uống là chết
ông vnch thì thám báo, 1 lần mò cứ, đụng độ, thoát ra đến đó, biết k thoát nổi với vết thương nên nhảy xuống luôn, tránh bị địch bắt rồi lộ bí mật
2 vong báo chính xác đơn vị, họ tên, địa chỉ hay mô tả gia đình, nên vụ đó xem như thật
chủ nhà hỏi tại sao tối lại cứ hay nghe ông vịt gào xung phong, tấn công, rồi nghe tiếng đánh nhau, ông vnch bảo thì nó đánh tao chứ ai
2 thằng ở chung chỗ, nó ỷ ma cũ ăn hiếp ma mới, mới đầu tao cũng đánh nhau với nó cho vui, nhưng rồi tao mới nhận ra, ít ra, nếu tao muốn về tao còn đường về, còn nó k biết đường về hà lội, nên tao mặc kệ cho nó đánh
ông chủ nhà bảo vậy ng nhà ông kia đón về rồi, còn ông ng nhà ông qua mỹ tìm k dc, giờ tính sao
ổng nói nếu ông chủ đất thương tình thì thiêu, rải tro hay mang vô chùa, hay cho mảnh đất gần giếng nằm, chả sao cả, còn ng nhà thì có lẽ, họ quên thật rồi, nên thôi
còn ông hà lội thì khi chủ đất nhờ hỏi, đơn vị ngày xưa vẫn còn, ít ra mấy ng quăng xác ổng xuống giếng vẫn còn sống, nhưng hầu như ai cũng mơ hồ bảo nó chết trong nam, chết trận k thấy xác,... chứ k ai nghĩ đi tìm mang về
chủ nhà báo lại, ông này điên lên nhập vô xác chửi bới, bảo chủ nhà nói điêu, bảo đồng đội tao tốt lắm,...
khi mang bộ xương về đó, ngoài ng nhà, đơn vị chỉ cử 1 vài ng cho có lệ, vì khi chết ông này cũng chỉ làm lính nhỏ
có lẽ họ quên
có lẽ họ k muốn nhớ tới
nhưng thứ họ k có, đó là nền giáo dục đã dạy ra những ng mà dù chỉ còn anh linh vẫn đối nhân xử thế tốt, chứ k phải suốt ngày hò hét đòi đánh đòi giết
À còn vụ nữa trước 1975 .
Ông già tao với chú ổng( ông chú họ của ông già tao là 2 người xem xem tuổi , ông già tao vai cháu trong họ). Buổi chiều ra khỏi đơn vị ( ở hậu cứ) đi tắm biển men theo vách đá bắt cá thấy 1 cái hốc , leo lên chui vô thử : 2 xác vixi , 1 nam 1 nữ ,2 khẩu ak. Dự đoán là du kích địa phương hoặc bộ đội công trường 3 Sao vàng mò xuống bị phục kích , bị thương rút không được nên chui vô hốc đá nằm chết. 2 chú cháu gôm xác họ an táng . Chỉ lụm 2 khẩu ak về nộp.

sẵn đây tao kể vài câu chơi, nghe dc thì nghe, k dc thì bỏ xem như tao nói xàm
nhà kia có cái giếng, kiểu bị ám, nên nhờ thầy coi, đến nhà thì vong nhập bảo phải báo về hà lội, nhà này đường này tên gì, tôi chết ở đây lâu rồi k ai biết
chủ nhà đi báo, thuê ng moi đáy giếng ra thì dc 2 bộ xương nam, lại thuê thầy đến thỉnh vong thì được biết qua lời kể là 2 bộ xương của 2 phe, 1 ông hà lội vịt cộng, tới đó bị thương nặng, đồng đội biết k qua khỏi, k rảnh chôn vất mịa xuống giếng, bỏ thuốc độc xuống để ai uống là chết
ông vnch thì thám báo, 1 lần mò cứ, đụng độ, thoát ra đến đó, biết k thoát nổi với vết thương nên nhảy xuống luôn, tránh bị địch bắt rồi lộ bí mật
2 vong báo chính xác đơn vị, họ tên, địa chỉ hay mô tả gia đình, nên vụ đó xem như thật
chủ nhà hỏi tại sao tối lại cứ hay nghe ông vịt gào xung phong, tấn công, rồi nghe tiếng đánh nhau, ông vnch bảo thì nó đánh tao chứ ai
2 thằng ở chung chỗ, nó ỷ ma cũ ăn hiếp ma mới, mới đầu tao cũng đánh nhau với nó cho vui, nhưng rồi tao mới nhận ra, ít ra, nếu tao muốn về tao còn đường về, còn nó k biết đường về hà lội, nên tao mặc kệ cho nó đánh
ông chủ nhà bảo vậy ng nhà ông kia đón về rồi, còn ông ng nhà ông qua mỹ tìm k dc, giờ tính sao
ổng nói nếu ông chủ đất thương tình thì thiêu, rải tro hay mang vô chùa, hay cho mảnh đất gần giếng nằm, chả sao cả, còn ng nhà thì có lẽ, họ quên thật rồi, nên thôi
còn ông hà lội thì khi chủ đất nhờ hỏi, đơn vị ngày xưa vẫn còn, ít ra mấy ng quăng xác ổng xuống giếng vẫn còn sống, nhưng hầu như ai cũng mơ hồ bảo nó chết trong nam, chết trận k thấy xác,... chứ k ai nghĩ đi tìm mang về
chủ nhà báo lại, ông này điên lên nhập vô xác chửi bới, bảo chủ nhà nói điêu, bảo đồng đội tao tốt lắm,...
khi mang bộ xương về đó, ngoài ng nhà, đơn vị chỉ cử 1 vài ng cho có lệ, vì khi chết ông này cũng chỉ làm lính nhỏ
có lẽ họ quên
có lẽ họ k muốn nhớ tới
nhưng thứ họ k có, đó là nền giáo dục đã dạy ra những ng mà dù chỉ còn anh linh vẫn đối nhân xử thế tốt, chứ k phải suốt ngày hò hét đòi đánh đòi giết
À còn vụ nữa trước 1975 .
Ông già tao với chú ổng( ông chú họ của ông già tao là 2 người xem xem tuổi , ông già tao vai cháu trong họ). Buổi chiều ra khỏi đơn vị ( ở hậu cứ) đi tắm biển men theo vách đá bắt cá thấy 1 cái hốc , leo lên chui vô thử : 2 xác vixi , 1 nam 1 nữ ,2 khẩu ak. Dự đoán là du kích địa phương hoặc bộ đội công trường 3 Sao vàng mò xuống bị phục kích , bị thương rút không được nên chui vô hốc đá nằm chết. 2 chú cháu gôm xác họ an táng . Chỉ lụm 2 khẩu ak về nọp
 
À còn vụ nữa trước 1975 .
Ông già tao với chú ổng( ông chú họ của ông già tao là 2 người xem xem tuổi , ông già tao vai cháu trong họ). Buổi chiều ra khỏi đơn vị ( ở hậu cứ) đi tắm biển men theo vách đá bắt cá thấy 1 cái hốc , leo lên chui vô thử : 2 xác vixi , 1 nam 1 nữ ,2 khẩu ak. Dự đoán là du kích địa phương hoặc bộ đội công trường 3 Sao vàng mò xuống bị phục kích , bị thương rút không được nên chui vô hốc đá nằm chết. 2 chú cháu gôm xác họ an táng . Chỉ lụm 2 khẩu ak về nộp.


À còn vụ nữa trước 1975 .
Ông già tao với chú ổng( ông chú họ của ông già tao là 2 người xem xem tuổi , ông già tao vai cháu trong họ). Buổi chiều ra khỏi đơn vị ( ở hậu cứ) đi tắm biển men theo vách đá bắt cá thấy 1 cái hốc , leo lên chui vô thử : 2 xác vixi , 1 nam 1 nữ ,2 khẩu ak. Dự đoán là du kích địa phương hoặc bộ đội công trường 3 Sao vàng mò xuống bị phục kích , bị thương rút không được nên chui vô hốc đá nằm chết. 2 chú cháu gôm xác họ an táng . Chỉ lụm 2 khẩu ak về nọp
nộp cơ đấy, phải còn giữ lại là kách mệnh rồi
 
An Lộc oai hùng, chỉ tiếc thời cuộc, ko hiểu giờ bem nhau ko còn Liên Xô, Tàu nó xem như kẻ thù, ASEAN coi khinh như mọi thì CS lấy gì qua cơn bỉ cực này ta???
 
Có phải năm nào đấy ở an lộc vùng chiến trường xưa có cái nhà thờ đổ nát đc khóa trái dân ko biết gì hóa ra bên trong chứa đựng mấy chục bộ xương lính vnch được để ở đó từ hồi đánh xuân lộc tới tận thời điểm phát hiện là 3 mấy năm mới đem đi chôn đúng ko ?
 
Hồi 2016 tao gặp 1 chú biệt động , chú dân nam bị cụt chân bán vé số ở Gần bến xe Hiệp Thành. Tao chụp ảnh, với giấy quân nhân và giấy chứng nhận thương phế binh. Nhờ người giúp, chú ấy có hy vọng. Sau ổng giới thiệu 7 người ở Gò Vấp đù mé : toàn sư đoàn 3 , 1 nhảy dù , 1 tqlc bị cụt tay, cụt chân.
( Lưu ý tao không nhận hiện kim người khác rồi đưa cho mấy ổng. Tao chỉ đưa thông tin cho mấy người kia , họ về vn họ đi xác minh và họ gửi trực tiếp).
Cảm ơn tấm lòng vàng của mày. Khi mình làm vậy thì mấy chú vui vì nhận được hiện vật 1 nhưng hạnh phúc vì vẫn còn được mọi người quan tâm và yêu thương thì tới 10 lần.

Hồi năm 2023, tao có duyên lành đọc được một trường hợp một chú thuộc tiểu đoàn 2 TQLC - QLVNCH tại Triệu Phong, Quảng Trị. Chú này thương lắm, sống một mình, ở trọ bên quận 7, đợt đó chú mới bị tai biến mà vẫn phải đi bán vé số để trả tiền nhà trọ và nuôi sống bản thân. Nhưng chú có lòng tự trọng lắm, đi bán vé số chứ ko đi xin nha. Tao chuyển tiền về rồi nhờ bạn tao lại tận nơi gởi tận tay cho chú. Tao cũng sợ chú suy nghĩ nhiều khi nhận tiền nên có dặn bạn phải nói là cái này tụi con gởi chú vì chú đã chiến đấu cho miền Nam, tụi con có nghĩa vụ làm vậy nên mong chú nhận để tụi con vui. Tao không có dịp nói chuyện với chú nhưng bạn tao nói là khi nói chuyện với chú thì thấy chú tuy sống khổ nhưng rất bản lãnh và tự trọng! Đúng người lính VNCH thì dù trong hoàn cảnh khổ cực bị đuổi cùng, truy tận như vậy họ vẫn thể hiện được lời thề sông núi là: Tổ quốc - Danh dự - Trách nhiệm!
 
Top