Kể về thời gian khó của tụi mày

Tao ở quê gọi là nhà có điều kiện. Lên học ĐH được ông bà già mua cho cái chung cư. Sau đi làm thì cũng được trời phật phù hộ, với cả tính tao sòng phẳng dễ chơi nên được nhiều sếp nâng đỡ, lên cấp quản lý khá nhanh. Đáng lẽ không được phàn nàn gì nhưng tao lại thấy đời hơi nhàn nhạt.

Sáng tao đi làm ngồi giao việc cho mấy đứa nhân viên xong thì chạy đi ăn sáng cafe đến 10 11h mới vào, vào văn phòng lại ngồi đọc báo xem truyện đến giờ thì về. Thu nhập vị trí tao không thấp nhưng cứ mỗi lần ngồi với bọn làm kinh doanh tao lại thấy hơi tự ti. Chưa nói thành công hay không hoặc có khi thành công của chúng nó cũng đ hơn tiền lương tao, nhưng chúng nó hào sảng, máu chiến, ngày nào sống cũng rất ý nghĩa. Ngồi thấy tụi nó toát ra cái khí chất mà tao đ có được. Tự nhiên ngồi nghĩ sau này tao kể chuyện hồi trẻ với con tao thế nào nhỉ, dm kể ch địt bọp chắc.

Tụi mày thằng nào làm kinh doanh, hay đã có thời gian gian khó kể tao nghe với và vượt qua thế nào.
tự tay làm ko ai giúp đỡ
đi học đại học dành dùm từ đồng từ cắc
bạn tao mới vào đã có xe máy xịn
tao phải đạp xe đạp 2 năm trời từ nhà xuống trường tầm 8km
năm đầu học 2 buổi. buổi trưa đạp xe tới trường nắng tới nổi ướt nhẹp áo
ôi kể ra cực khổ nhìu lắm nhưng tao dc cái lạc quan cứ nghĩ như là cơ hội trãi nghiệm nâng cao tính tự lập sẵn va chạm nhiều riết nâng cao dc cái nhạy bén
 
tự tay làm ko ai giúp đỡ
đi học đại học dành dùm từ đồng từ cắc
bạn tao mới vào đã có xe máy xịn
tao phải đạp xe đạp 2 năm trời từ nhà xuống trường tầm 8km
năm đầu học 2 buổi. buổi trưa đạp xe tới trường nắng tới nổi ướt nhẹp áo
ôi kể ra cực khổ nhìu lắm nhưng tao dc cái lạc quan cứ nghĩ như là cơ hội trãi nghiệm nâng cao tính tự lập sẵn va chạm nhiều riết nâng cao dc cái nhạy bén
Tao cũng giống mày quá , ra trường nói mãi ông bà già vay ngân hàng hộ cho 30 triệu thì ông bà già chỉ gửi cho 14 triệu để mua cái xe máy đi làm .Còn ông bà giữ lại trả nợ sau tao đi làm mãi mới trả hết 30 củ này. Sinh viên làm đủ nghề để sống từ trông quán nét, gia sư, đóng than tổ ong, chạy bàn... cái gì chứ giờ vẫn nhớ bánh mỳ khu cầu mai động và chỗ ngã tư sở vì vừa rẻ vừa to.
 
Hiện tại tao đang rơi vào thời kỳ khó khăn (tính ra cũng được 1 năm rồi kể từ ngày tao nghỉ việc làm thuê để ra làm riêng). Đéo biết tâm sự cùng ai, thôi lên đây chi sẻ với chúng m. Kể về quãng thời gian mà t cảm thấy không bế tắc thì như này, t tốt nghiệp năm 2008, hồi đó đi làm dự án lương đã 8tr rồi, sáng vác chym đi làm, chiều về chơi thể thao, tối đi nhâu (1 tuần 1-2 lần), hồi đó éo thích yêu đương gì, chỉ thích chén gái và tay vịn. Làm dự án được 7 năm thì t xin chuyển chuyển chỗ làm, lương cũng được 30 củ/tháng, 2 năm thì lấy vợ, 2 vợ chồng lương cũng được 50 củ, và ngoài ra lại làm thêm ngoài mỗi tháng được 50-70 củ nữa (làm được nửa năm thì đứt), ăn ở và đi lại công ty lo hết, thế mà tính đến giờ vẫn éo có đồng cẹc nào. Cuộc sống ko phải nghĩ ngợi gì thì cảm giác ko cống hiến được lại trỗi dậy, tao nghĩ kiếm 10-15tr/tháng nó đơn giản vậy là tao xin nghỉ ra ngoài làm riêng, xa gia đình vợ con, đi theo tiếng gọi của a e bạn bè, t thích kiếm tiền, thích đàu tư. Nhưng...,Kể từ khi ra ngoài (2019), lương éo ăn thua mà chi phí lại nhiều, cả năm rồi éo làm được việc gì vì chính sách của Vietnam như bòi (t đang làm dự án điện mặt trời và đang tìm thêm hướng khác, đang vật vã vẫy vùng để tìm một hướng đi mà đang bế tắc). Cũng 1 năm trôi qua rồi, kết quả vẫn chưa có gì và nhìn lại thì đang cảm thấy nản....nhiều lúc nhìn lại éo thấy mình làm được gì cả...Nhưng thôi, éo phải bi quan đâu chúng m a, t vẫn có 1 niềm tin hết tối rồi trời sẽ sáng, dù sao thì vẫn phải nỗ lực và ko được dừng lại...Cuối năm rồi, cũng chúc mấy thăng ml kiên định ý chí, có nhiều sức khỏe và thành công trong năm mới. :))
 
Hiện tại tao đang rơi vào thời kỳ khó khăn (tính ra cũng được 1 năm rồi kể từ ngày tao nghỉ việc làm thuê để ra làm riêng). Đéo biết tâm sự cùng ai, thôi lên đây chi sẻ với chúng m. Kể về quãng thời gian mà t cảm thấy không bế tắc thì như này, t tốt nghiệp năm 2008, hồi đó đi làm dự án lương đã 8tr rồi, sáng vác chym đi làm, chiều về chơi thể thao, tối đi nhâu (1 tuần 1-2 lần), hồi đó éo thích yêu đương gì, chỉ thích chén gái và tay vịn. Làm dự án được 7 năm thì t xin chuyển chuyển chỗ làm, lương cũng được 30 củ/tháng, 2 năm thì lấy vợ, 2 vợ chồng lương cũng được 50 củ, và ngoài ra lại làm thêm ngoài mỗi tháng được 50-70 củ nữa (làm được nửa năm thì đứt), ăn ở và đi lại công ty lo hết, thế mà tính đến giờ vẫn éo có đồng cẹc nào. Cuộc sống ko phải nghĩ ngợi gì thì cảm giác ko cống hiến được lại trỗi dậy, tao nghĩ kiếm 10-15tr/tháng nó đơn giản vậy là tao xin nghỉ ra ngoài làm riêng, xa gia đình vợ con, đi theo tiếng gọi của a e bạn bè, t thích kiếm tiền, thích đàu tư. Nhưng...,Kể từ khi ra ngoài (2019), lương éo ăn thua mà chi phí lại nhiều, cả năm rồi éo làm được việc gì vì chính sách của Vietnam như bòi (t đang làm dự án điện mặt trời và đang tìm thêm hướng khác, đang vật vã vẫy vùng để tìm một hướng đi mà đang bế tắc). Cũng 1 năm trôi qua rồi, kết quả vẫn chưa có gì và nhìn lại thì đang cảm thấy nản....nhiều lúc nhìn lại éo thấy mình làm được gì cả...Nhưng thôi, éo phải bi quan đâu chúng m a, t vẫn có 1 niềm tin hết tối rồi trời sẽ sáng, dù sao thì vẫn phải nỗ lực và ko được dừng lại...Cuối năm rồi, cũng chúc mấy thăng ml kiên định ý chí, có nhiều sức khỏe và thành công trong năm mới. :))
Không biết mai sau bác có thành công không nhưng em nể bác.Dám bước ra khỏi ngưỡng an toàn !!!
 
Hiện tại tao đang rơi vào thời kỳ khó khăn (tính ra cũng được 1 năm rồi kể từ ngày tao nghỉ việc làm thuê để ra làm riêng). Đéo biết tâm sự cùng ai, thôi lên đây chi sẻ với chúng m. Kể về quãng thời gian mà t cảm thấy không bế tắc thì như này, t tốt nghiệp năm 2008, hồi đó đi làm dự án lương đã 8tr rồi, sáng vác chym đi làm, chiều về chơi thể thao, tối đi nhâu (1 tuần 1-2 lần), hồi đó éo thích yêu đương gì, chỉ thích chén gái và tay vịn. Làm dự án được 7 năm thì t xin chuyển chuyển chỗ làm, lương cũng được 30 củ/tháng, 2 năm thì lấy vợ, 2 vợ chồng lương cũng được 50 củ, và ngoài ra lại làm thêm ngoài mỗi tháng được 50-70 củ nữa (làm được nửa năm thì đứt), ăn ở và đi lại công ty lo hết, thế mà tính đến giờ vẫn éo có đồng cẹc nào. Cuộc sống ko phải nghĩ ngợi gì thì cảm giác ko cống hiến được lại trỗi dậy, tao nghĩ kiếm 10-15tr/tháng nó đơn giản vậy là tao xin nghỉ ra ngoài làm riêng, xa gia đình vợ con, đi theo tiếng gọi của a e bạn bè, t thích kiếm tiền, thích đàu tư. Nhưng...,Kể từ khi ra ngoài (2019), lương éo ăn thua mà chi phí lại nhiều, cả năm rồi éo làm được việc gì vì chính sách của Vietnam như bòi (t đang làm dự án điện mặt trời và đang tìm thêm hướng khác, đang vật vã vẫy vùng để tìm một hướng đi mà đang bế tắc). Cũng 1 năm trôi qua rồi, kết quả vẫn chưa có gì và nhìn lại thì đang cảm thấy nản....nhiều lúc nhìn lại éo thấy mình làm được gì cả...Nhưng thôi, éo phải bi quan đâu chúng m a, t vẫn có 1 niềm tin hết tối rồi trời sẽ sáng, dù sao thì vẫn phải nỗ lực và ko được dừng lại...Cuối năm rồi, cũng chúc mấy thăng ml kiên định ý chí, có nhiều sức khỏe và thành công trong năm mới. :))

Mày làm gì về điện mặt trời? Bên tao cũng có mảng nayg
 
Sau này thì ko rõ như nào, nhưng khó khăn nhất với tao trước giờ là lúc lấy vợ, làm ăn thua lỗ, nợ thêm bank, lấy vợ đéo có tiền phải vay bạn bè. Lấy vợ xong nhai lưng trả nợ, thực sự là stress vl. Giờ thì đỡ hơn, nợ đã trả gần hết rồi, có 1 cô công chúa, tuy chưa có nhà cửa xe pháo vốn liếng gì nhưng cuộc sống tạm bình yên. Hi vọng sang năm mới mọi thứ ổn hơn.
 
Không biết mai sau bác có thành công không nhưng em nể bác.Dám bước ra khỏi ngưỡng an toàn !!!
Giờ thì t đang phải đánh đổi nhiều thứ, xa vợ con, lại quay về Hanoi thue cái nhà sống như sinh viên. Khi ra ngoài t cũng xác định 1 xanh cỏ, 2 đỏ ngực..
 
T đi tìm các mái nhà xưởng lớn của các công ty lớn để thuê lại và lắp pin mặt trời bán điện

như thế thì chỉ làm ở các tỉnh BT, QN miền trong thôi nhỉ, ở ngoài HN này có mà ăn lol
 
Khổ nhất là ra trường xong tao mở công ty riêng làm ăn ko tốt vay ngân hàng hơn 200 triệu , vay bọn cầm đồ mấy chục nữa . lấy vợ lúc éo có đồng nào nhà vợ tao khinh ra mặt . Thằng em vợ còn nói với mẹ nó " tưởng thoát cục nợ lại thêm cục nợ " vợ tao không nghề nghiệp vì dính bâu lên phải lấy tao . Láy vợ xong éo có đồng nào , rồi tiền trả lãi , tiền nuôi vợ con . Thuê nhà cửa ở hà nội . Cay nhất là con vợ tao và đằng nhà vợ tao lúc đó thấy tao nợ nần ko có tiền khinh ra mặt nhiều cái nhục nhã lắm nhiều lúc còn đéo muốn sống nhưng tính tao từ bé chịu đựng nhiều đéo chấp nhận đầu hàng cái gì. May tao còn có vốn liếng là còn có cái nghề rồi gặp được cơ hội . 3 năm qua tao trả hết nợ mua được cái nhà hà nội , xây cho ông bà già ở quê cái nhà gần 2 tỷ cũng là làm sẵn để sau có tuổi tao về sống. Giờ thì nhà cửa , tiền bạc xe cộ tao cũng có hết từ đôi tay của mình . Nhiều lúc nhìn lại éo hiểu sao mình có thể vượt qua những ngày khó khăn như thế chúng mày ạ . Đéo biết bọn mày thế nào nhưng thật sự cái khổ nhục nhã nào tao cũng nếm hết rồi
Mày gặp thời nên phát nhanh. Nhưng công nhận là có chí vượt khó. Sau mấy năm mà mua nhà HN, xây nhà quê, là quá ok rồi. Còn cay nhất vẫn là nhà vợ khinh mày hồi xưa thôi.
 
thời sv đi học đc có 3tr 1 tháng, đóng tiền phòng với điện nước mất mẹ 1tr7 đến 1tr8 còn khoảng 1tr2 để ăn, nghĩ nó khổ
 
Tao ở quê gọi là nhà có điều kiện. Lên học ĐH được ông bà già mua cho cái chung cư. Sau đi làm thì cũng được trời phật phù hộ, với cả tính tao sòng phẳng dễ chơi nên được nhiều sếp nâng đỡ, lên cấp quản lý khá nhanh. Đáng lẽ không được phàn nàn gì nhưng tao lại thấy đời hơi nhàn nhạt.

Sáng tao đi làm ngồi giao việc cho mấy đứa nhân viên xong thì chạy đi ăn sáng cafe đến 10 11h mới vào, vào văn phòng lại ngồi đọc báo xem truyện đến giờ thì về. Thu nhập vị trí tao không thấp nhưng cứ mỗi lần ngồi với bọn làm kinh doanh tao lại thấy hơi tự ti. Chưa nói thành công hay không hoặc có khi thành công của chúng nó cũng đ hơn tiền lương tao, nhưng chúng nó hào sảng, máu chiến, ngày nào sống cũng rất ý nghĩa. Ngồi thấy tụi nó toát ra cái khí chất mà tao đ có được. Tự nhiên ngồi nghĩ sau này tao kể chuyện hồi trẻ với con tao thế nào nhỉ, dm kể ch địt bọp chắc.

Tụi mày thằng nào làm kinh doanh, hay đã có thời gian gian khó kể tao nghe với và vượt qua thế nào.
Kể về ông bà già mày cho tụi tao nghe đi
 
Ông bà già tao ngày xưa buôn than ở QN rồi đi đánh hàng TQ, có ít vốn thì lao vào đủ ngành nghề. Chủ yếu là ông già tao, đi với 4 5 ông chú bác nữa. Nghe kể ngày xưa đi xe hàng hay bị chặn nên mấy ông còn rủ nhau ra đê tự học võ vẽ, đánh nhau liên tục cho lì để tự vệ. Đến bây giờ các chú bác đều khá cả. Tao có thể cũng nhiễm tính cách đấy được một ít nên tao cũng thích chơi sòng phẳng, mình thiệt một ít nhưng anh em đối tác bạn bè vui, cuối cùng mình lại không thiệt gì.
 
Từ miền Trung trở vào
Cái này lời khủng lắm hay sao mà chỗ tao người người nhà nhà mở công ty lắp điện mặt trời, thằng nào liên quan tới xây lắp điện đều tính mở thêm mảng này hết
 
Mày gặp thời nên phát nhanh. Nhưng công nhận là có chí vượt khó. Sau mấy năm mà mua nhà HN, xây nhà quê, là quá ok rồi. Còn cay nhất vẫn là nhà vợ khinh mày hồi xưa thôi.
Ờ lại nói về con VK tao cũng mất nết , hồi tao ở chung với nó mấy năm nhưng thây tính nó đỏng đảnh , không tự lực. Tao cũng chán , đột đó bố tao ốm , tao về quê chăm sóc ông hơn 1 tháng xuống thì nó cặp với thằng khác rồi đưa cả thằng đó về phòng tao . Bà chủ nhà và bọn ở xóm nói tao mới biết , tao đuổi đi . Mấy tháng sau vk tao nhắn cho tao có thai to không phá được bắt buộc phải sinh . Mẹ nó cũng xin tao cưới , mẹ nó ( mẹ vợ tao bây giờ) ốm đau mấy lần lên hà nội cũng 1 tay tao đưa đi khám chữa nên bà cũng hiểu quý tao vì tính tao tự lập từ bé. Nhưng tao ko cưới mấy tháng sau thì con tao sinh đầu tháng 11/2015 . Tao chỉ định về thăm và cho ít tiềnthôi chuyện vợ tao lúc đó chả ai biết chỉ có mẹ vợ tao biết đưa đi sinh xong thuê cho cái nhà trợ để 2 mẹ con ở đó rồi bà cũng kệ . Tao về thăm lúc đó mùa đông rét căm căm nhà trọ tồi tàn , có mỗi 2 mẹ con thằng bé được 2,6kg lạnh tím tái . Tao thương quá vì giờ nếu tao bỏ thì mẹ con nó chỉ có nước chết hoặc đợi thằng ku cứng cáp vợ tao mang đi cho . Đời tao từ nhỏ cũng khổ rồi nghĩ đi lại nhìn thằng bé giống tao như đúc rồi tao quyết định cưới cho cho con cái có cuộc đời . Cưới xong lên đưa dâu anh em họ hàng nhà vk tao thấy trên quê tao nghèo rồi khinh ra mặt , cưới xong mọi thứ tao lo liệu hết mọi khó khăn dồn đến như tao kể ở trên ý . Vk tao cũng không động viên câu nào lúc khó khăn , nhà nó còn khuyên nó bỏ tao lấy thằng khác. Lúc đó đến cái xe máy tao đéo có phải đi bằng xe máy của nó , để nó và mẹ nó kêu ca là sước nọ sước kia. Nói thế chúng mày hiểu phần nào . Thế nên tao mới bảo đời tao cái khổ nhục nào tao cũng trải qua rồi chính vì thế , năm 2018 tao có tiền xây hẳn cái nhà 2 tỷ ở quê cho bố mẹ để ông bà đỡ tủi hổ bởi cái nghèo và sự khinh khi của người đời. Giờ bố mẹ vợ tao lúc nào cũng thích tao về nhưng ít khi tao về , tao đối xử với bố mẹ vk tao luôn tròn đạo làm con vì tao cũng là loại có học và va vấp chứ không vì ông bà đối xử với mình ko tốt trong quá khứ mà giờ mình có tý lên mặt, nên ông bà giờ cũng xấu hổ ngượng với tao nhiều thú . Cách đây 2 năm mẹ vợ tao cũng xin lỗi tao vì nhiều cái cư xử không đúng , tao cũng ko để bụng . Giờ bố mẹ vợ tao vẫn đang nợ tao 120 triệu vì thằng cậu cờ bạc bị xiết nợ tao vay tao . thỉnh thoảng tao vẫn mua thuốc thang quà cáp biếu gửi về , cho tiền sửa sang nhà cửa . Nói chung tao đối với bố mẹ vợ tao rất tử tế lên ông bà càng ngại .
 
Sửa lần cuối:
Ờ lại nói về con VK tao cũng mất nết , hồi tao ở chung với nó mấy năm nhưng thây tính nó đỏng đảnh , không tự lực. Tao cũng chán , đột đó bố tao ốm , tao về quê chăm sóc ông hơn 1 tháng xuống thì nó cặp với thằng khác rồi đưa cả thằng đó về phòng tao . Bà chủ nhà và bọn ở xóm nói tao mới biết , tao đuổi đi . Mấy tháng sau vk tao nhắn cho tao có thai to không phá được bắt buộc phải sinh . Mẹ nó cũng xin tao cưới , mẹ nó ( mẹ vợ tao bây giờ) ốm đau mấy lần lên hà nội cũng 1 tay tao đưa đi khám chữa nên bà cũng hiểu quý tao vì tính tao tự lập từ bé. Nhưng tao ko cưới mấy tháng sau thì con tao sinh đầu tháng 11/2015 . Tao chỉ định về thăm và cho ít tiềnthôi chuyện vợ tao lúc đó chả ai biết chỉ có mẹ vợ tao biết đưa đi sinh xong thuê cho cái nhà trợ để 2 mẹ con ở đó rồi bà cũng kệ . Tao về thăm lúc đó mùa đông rét căm căm nhà trọ tồi tàn , có mỗi 2 mẹ con thằng bé được 2,6kg lạnh tím tái . Tao thương quá vì giờ nếu tao bỏ thì mẹ con nó chỉ có nước chết hoặc đợi thằng ku cứng cáp vợ tao mang đi cho . Đời tao từ nhỏ cũng khổ rồi nghĩ đi lại nhìn thằng bé giống tao như đúc rồi tao quyết định cưới cho cho con cái có cuộc đời . Cưới xong lên đưa dâu anh em họ hàng nhà vk tao thấy trên quê tao nghèo rồi khinh ra mặt , cưới xong mọi thứ tao lo liệu hết mọi khó khăn dồn đến như tao kể ở trên ý . Vk tao cũng không động viên câu nào lúc khó khăn , nhà nó còn khuyên nó bỏ tao lấy thằng khác. Lúc đó đến cái xe máy tao đéo có phải đi bằng xe máy của nó , để nó và mẹ nó kêu ca là sước nọ sước kia. Nói thế chúng mày hiểu phần nào . Thế nên tao mới bảo đời tao cái khổ nhục nào tao cũng trải qua rồi chính vì thế , năm 2018 tao có tiền xây hẳn cái nhà 2 tỷ ở quê cho bố mẹ để ông bà đỡ tủi hổ bởi cái nghèo và sự khinh khi của người đời. Giờ bố mẹ vợ tao lúc nào cũng thích tao về nhưng ít khi tao về , tao đối xử với bố mẹ vk tao luôn tròn đạo làm con vì tao cũng là loại có học và va vấp chứ không vì ông bà đối xử với mình ko tốt trong quá khứ mà giờ mình có tý lên mặt, nên ông bà giờ cũng xấu hổ ngượng với tao nhiều thú . Cách đây 2 năm mẹ vợ tao cũng xin lỗi tao vì nhiều cái cư xử không đúng , tao cũng ko để bụng . Giờ bố mẹ vợ tao vẫn đang nợ tao 120 triệu vì thằng cậu cờ bạc bị xiết nợ tao vay tao . thỉnh thoảng tao vẫn mua thuốc thang quà cáp biếu gửi về , cho tiền sửa sang nhà cửa . Nói chung tao đối với bố mẹ vợ tao rất tử tế lên ông bà càng ngại .

♡ Khá lắm tml!
 
Lười kể quá tại cũng kể mấy lần trên xam r. Đại khái là thất nghiệp ko có tiền, crush lấy chồng, bạn bè phản bội, anh em thân tín đâm sau lưng, vợ nó chơi cuckold, thằng con chỉ mặt nói sau này tôi ko muốn giống như ông :feel_good:
 
Lười kể quá tại cũng kể mấy lần trên xam r. Đại khái là thất nghiệp ko có tiền, crush lấy chồng, bạn bè phản bội, anh em thân tín đâm sau lưng, vợ nó chơi cuckold, thằng con chỉ mặt nói sau này tôi ko muốn giống như ông :feel_good:
Đm, nói đéo ngoa nhưng khi gian khó, tml nào cũng tương tự như nhau. "Có tiền thì đời sẽ tha thứ cho mày rất nhiều thứ". Cái câu châm ngôn đúng nhất mọi thời đại mà tao từng được biết. Đang nghỉ trốn dịch lẫn trốn nợ. Chủ nhà đòi, ngân hàng đòi, chủ nợ đòi, bạn hàng đòi, nhân viên đòi, tiền điện nước internet đòi, còn có những người nghĩ là không bao giờ đòi nhưng mà bây giờ vì cái dịch người ta phải đòi, mà không thể xoay ra được mà trả. Chỉ mong hết dịch kiếm lại được trả cho người ta gấp đôi gấp ba cho nhẹ cái nợ ân tình. Muốn ngủ một giấc đéo bao giờ phải dậy nữa, không biết có hết được khó khăn không? Dịch này làm đám ma có khi cũng chả ai đến viếng, lại khổ gia đình. U ám vl...
 
Ờ lại nói về con VK tao cũng mất nết , hồi tao ở chung với nó mấy năm nhưng thây tính nó đỏng đảnh , không tự lực. Tao cũng chán , đột đó bố tao ốm , tao về quê chăm sóc ông hơn 1 tháng xuống thì nó cặp với thằng khác rồi đưa cả thằng đó về phòng tao . Bà chủ nhà và bọn ở xóm nói tao mới biết , tao đuổi đi . Mấy tháng sau vk tao nhắn cho tao có thai to không phá được bắt buộc phải sinh . Mẹ nó cũng xin tao cưới , mẹ nó ( mẹ vợ tao bây giờ) ốm đau mấy lần lên hà nội cũng 1 tay tao đưa đi khám chữa nên bà cũng hiểu quý tao vì tính tao tự lập từ bé. Nhưng tao ko cưới mấy tháng sau thì con tao sinh đầu tháng 11/2015 . Tao chỉ định về thăm và cho ít tiềnthôi chuyện vợ tao lúc đó chả ai biết chỉ có mẹ vợ tao biết đưa đi sinh xong thuê cho cái nhà trợ để 2 mẹ con ở đó rồi bà cũng kệ . Tao về thăm lúc đó mùa đông rét căm căm nhà trọ tồi tàn , có mỗi 2 mẹ con thằng bé được 2,6kg lạnh tím tái . Tao thương quá vì giờ nếu tao bỏ thì mẹ con nó chỉ có nước chết hoặc đợi thằng ku cứng cáp vợ tao mang đi cho . Đời tao từ nhỏ cũng khổ rồi nghĩ đi lại nhìn thằng bé giống tao như đúc rồi tao quyết định cưới cho cho con cái có cuộc đời . Cưới xong lên đưa dâu anh em họ hàng nhà vk tao thấy trên quê tao nghèo rồi khinh ra mặt , cưới xong mọi thứ tao lo liệu hết mọi khó khăn dồn đến như tao kể ở trên ý . Vk tao cũng không động viên câu nào lúc khó khăn , nhà nó còn khuyên nó bỏ tao lấy thằng khác. Lúc đó đến cái xe máy tao đéo có phải đi bằng xe máy của nó , để nó và mẹ nó kêu ca là sước nọ sước kia. Nói thế chúng mày hiểu phần nào . Thế nên tao mới bảo đời tao cái khổ nhục nào tao cũng trải qua rồi chính vì thế , năm 2018 tao có tiền xây hẳn cái nhà 2 tỷ ở quê cho bố mẹ để ông bà đỡ tủi hổ bởi cái nghèo và sự khinh khi của người đời. Giờ bố mẹ vợ tao lúc nào cũng thích tao về nhưng ít khi tao về , tao đối xử với bố mẹ vk tao luôn tròn đạo làm con vì tao cũng là loại có học và va vấp chứ không vì ông bà đối xử với mình ko tốt trong quá khứ mà giờ mình có tý lên mặt, nên ông bà giờ cũng xấu hổ ngượng với tao nhiều thú . Cách đây 2 năm mẹ vợ tao cũng xin lỗi tao vì nhiều cái cư xử không đúng , tao cũng ko để bụng . Giờ bố mẹ vợ tao vẫn đang nợ tao 120 triệu vì thằng cậu cờ bạc bị xiết nợ tao vay tao . thỉnh thoảng tao vẫn mua thuốc thang quà cáp biếu gửi về , cho tiền sửa sang nhà cửa . Nói chung tao đối với bố mẹ vợ tao rất tử tế lên ông bà càng ngại .
Tóm lại mày làm nghề gì mà phất nhanh z, kể ra quá trình để ae học hỏi chứ khổ thì thằng nào chả khổ.
 

Có thể bạn quan tâm

Top