23 tuổi... lúc đấy thế nào nhỉ. lúc đấy là lúc bị sút ra khỏi nhà - khỏi cv gia đình (làm thì ít chơi thì nhiều, sáng cắp cặp đi làm trưa đã khóa cửa vp đi chơi, cuối tháng lĩnh lương của ông già).bước chân ra đời loanh quanh đủ trò rồi quay lại từ bước căn bản nhất: đi làm thợ (24 tuổi).. vào cty ông chú làm xây dựng, xuống xưởng làm thợ lắp đặt nội thất -> làm nv KD -> quản lý kỹ thuật -> quản lý dự án-> PGĐ dự án. thấy chán nản việc làm thuê, hít 1 hơi cảm tử xin nghỉ tự mở cty làm theo định hướng riêng..đúng vào tháng cuối năm 27 tuổi. theo đuổi bươn trải ngoài đời lên voi xuống chó, sáng ăn cơm chiều ăn cứt..lẽ thường - cuối cùng nhận ra ko nghiện là may lắm rồi
Nói vậy chứ 25 tuổi em có thể cứ từ từ và xác định được rằng đây là thời điểm để học hỏi trau dồi
công việc: hiểu biết - tri thức, kỹ thuật
xã hội:khách hàng, các mối làm ăn, người bạn, kẻ thù trên con đường lập nghiệp, làm việc.
và quan trọng là KINH NGHIỆM SỐNG. tất cả những thứ trên để em có thể tồn tại trước đã. rồi mới tính đến những bước xa hơn, hoạch định hoặc mơ ước đến 1 cái gì đó cụ thể. Cứ mạnh dạn bắt tay vào làm đi,bất kể cái gì.
Chúng ta thường nhầm lẫn là đi tìm đam mê để làm. Mà phải là: làm gì thì hãy tìm đam mê trong đó. Công việc nào cũng nhanh hay và chóng chán cả.Chỉ có điều là hãy tìm thấy 1 điều gì đó để "yêu" nó và duy trì.
p/s: đặc biệt tránh xa cờ bạc, ma túy, rượu bia ...