Ký sự dân tổ , chuyện dân chơi nghiện ngập cho ae đọc đỡ chán mùa dịch:))

CHỒNG NHẶT!!

- Địt con mẹ mày! Hôm nay không phải mày chết thì tao chết!!!
Tiếng anh Mạnh oang oang ở đầu ngõ! Kèm theo đó là tiếng bát đĩa vỡ loảng xoảng, tôi cả con Kẹ bỏ cả cơm chạy ra hóng hớt...
Đập vào mắt chúng tôi là anh Mạnh cầm điếu cầy nghiến răng nghiến lợi nhằm chị Mai vụt lấy vụt để, bên kia chị Mai cũng không kém cạnh, chị hai tay hai ghế nhựa nhằm thẳng vào mặt anh mà vã ! Xung quanh hàng xóm người người lắc đầu ngao ngán, riêng có bà Mơ mẹ chị Mai thì nghiến răng, tốc váy lên mà chửi!!
- Đập chết mẹ nó đi, thằng nghiện vô tích sự ăn bám..

Đối với những người dân trong cái ngõ này thì chuyện vợ chồng chị Mai đánh nhau ntn là chuyện thường tình! Nó giống việc ngày ngày bạn ăn 3 bữa cơm và đái ít nhất 3 lần 1 ngày vậy!

Anh Mạnh chồng chị Mai là một con Nghiện chính gốc! Truyện kể rằng, chị Mai là một con vọ già sống đến 22 tuổi ế xưng ế xỉa, không một ai ngó ngàng. Chị Mai buồn nắm, cho đến một hôm chị mò mẫm sang hàng Cháo buôn chuyện thì gặp anh Mạnh nằm ngất bên vệ đường! Vốn bản tính thương người lại nghe anh Mạnh kể mình vốn là con của một vị đại phú hộ, vì lệch sóng cha , không muốn cưới vợ lên bị cha mình ném ra đường!!!

Đéo cần nghe nhiều, chỉ cần thấy cái đoạn “ Đại Phú Hộ “ là chị Mai thích rồi đấy! Thế là chị bế anh Mạnh về nhà, cho ăn cho uống, rồi xin bà Mơ làm lễ cưới.. Bà Mơ tất nhiên là đéo đồng ý rồi, đéo gì ở đâu có ông tướng đến nhà ăn uống rồi nằm xền xễn ra , hầu như hầu bố , cưới xin cái Lồn gì?? Dẹp dẹp hết!!!
Thế nhưng khi nghe câu chuyện hoang đường từ mồm anh Mạnh, cùng với xuất thân vàng choé.. bà Mơ nghe mà sướng, cười rung cả bề hê... bà gật đầu ưng thuận!

Thế rồi, chị Mai cưới anh Mạnh, thời gian đầu cả xóm tôi chẳng ai biết anh nghiện, theo mồm bà Mơ thì anh Mạnh làm Kĩ Sư gì đấy, bà Mơ đi đâu cũng khoe!
- Thằng con rể nhà tôi làm kĩ sư, nhà giàu lắm, cháu nó đi công tác suốt!

Mà cũng đúng thật, anh cứ đi suốt thỉnh thoảng mất hút 1 tuần rồi lại thấy xuất hiện, ai cũng nghĩ anh làm kĩ sư thật!

(Mãi về sau mới biết anh theo bạn Nghiện đi ra cách tỉnh ngoại thành câu trộm chó.. mà nghĩ cũng đúng, chẳng đi công tác còn gì.. Nhưng đấy là mãi về sau mới biết còn giờ thì biết đâu được!! Tiếp nhé!! )

Đã thế bà còn hãm Lồn vô tận khi đến từng nhà kể lể về tấm gương của anh con rể quý, kèm theo cái nhìn bề trên..
- Đấy! Phải như cái Mai nhà tôi, con rể thế mới là con rể chứ!!

Thế nhưng cuộc đời chuyện quái gì cũng có thể xảy ra .Chuyện đéo ai ngờ , một lần có công an về tận nhà bà Mơ mời bà lên bảo lãnh cho anh Mạnh, anh đi trộm chó bị bắt, vỡ lở ra.. cả xóm biết anh Mạnh nghiện!!

Chẳng phải nói bà Mơ buồn và nhục như thế nào, người ta thường nói, ngày buồn thì trời đổ cơn mưa.. sau hôm ấy trời mưa hẳn 1 tuần liền, mưa âm ỉ, mưa ỉ ôi, mưa như kiểu ông trời trêu ngươi đái vào mặt bà Mơ vậy!!

Bà Mơ buồn rầu ngồi nhìn ra khung cửa sổ, nét mặt đượm buồn, đéo hiểu kiểu gì rước ngay ông nghiện về nhà, bà tức nắm, địt con mẹ nhà nó nữa.. nhiều hôm tôi thấy bà ngồi trước hiên cửa mài dao, mồm lẩm bẩm..
- Tiên sư cha mày! Bà băm vằm mày ra!

Tôi sợ bà nổi điên lên xiên chết anh Mạnh thì gay, tôi liền chạy đi tìm anh báo cho anh.
Nhưng tất cả chỉ là lo hão. Anh Mạnh tỉnh vãi Lồn, phải công nhận, mấy tay nghiện có cái giác quan thứ 6 bén thật, giác quan nghiện! Mỗi lần thấy bà Mơ hằm hằm về nhà là anh Mạnh lại bốc hơi trong phút mốt!

Từ ngày bị cả xóm biết nghiện, anh đút buồi giấu diếm, anh nghiện công khai, nghiện hiên ngang luôn. Thói đời, mấy ông nghiện thường thì ngoài ăn cắp ra thì chẳng làm được trò trống gì. Khốn nạn là cả xóm giờ có thằng nghiện lên chẳng ai bảo ai, đồ đạc của cải đều cất kỹ, như nhà chú Vinh từ hôm nghe tin xóm có thằng nghiện chú đi mua một con chó to vãi Lồn về xích ở cửa... rồi đùng một cái nghe nói anh Mạnh có nghề trộm chó, chú liền đem bán mẹ con chó đi luôn! Vãi lồn chưa?

Chẳng kiếm ra tiền , đã thế lại nghiện, số phận anh lại lẽo đẽo ăn bám chị Mai
Gia đình kinh tế chị Mai phụ thuộc cả vào quán trà đá của chị, kết hợp ghi thêm số đề, cuộc sống cũng có phần không thiếu thốn!

Vào đợt mùa hè năm ấy, quán chị Mai ế ẩm ngày nào về cũng chửi anh Mạnh, có hôm tôi còn thấy chị nổi điên cầm chổi vụt đuổi anh ra khỏi nhà giữa đêm mưa.. Sáng hôm sau tôi dậy sớm thấy anh nằm co ro như chó con tránh bão ở hiên nhà!! Thương anh mà chẳng dám ngỏ!
- Hay anh bỏ đi đi, chứ sống thế này, không chết vì thiếu thuốc cũng có ngày chết vì bị chửi! Tôi nhìn anh ái ngại!
Anh nhìn tôi đăm chiêu!!
- Em nói đúng! Anh phải đi thật!!
Dứt lời anh đứng dậy bỏ đi, bữa này anh đi hẳn 1 tuần liền, con ngõ nhỏ sáng sủa hẳn lên, những con chó quanh khu nhà tôi vui mừng ra mặt, từ ngày không có bóng anh Mạnh, chó mèo con nào con lấy mặt mày hớn hở, vô tư đùa vui trong nắng!!

Đùng một cái một hôm tôi đi học về, thấy cả xóm nhốn nháo, chuyện là thế này!

Hình như anh Mạnh chơi đá về ngáo ngáo, cầm dao đòi xiên chết chị Mai với bà Mơ..
Hai mẹ con nhà bà Mơ đóng cửa im ỉm trong nhà!! Ngoài sân anh Mạnh cầm con phóng lợn, đầu tóc rũ rượi, mắt trợn ngược gào thét điên dại!!
- Ra đây, địt mẹ mày ra đây, bố mày xiên chết mẹ mày con chó này nữaaaa!!

Dứt lời anh đạp xoành xoành vào cửa!! Được 5p công an khu vực xuống thì anh cũng té mất hình!!! Hàng xóm mỗi người nói ra nói vào một câu, đại ý là anh Mạnh bị ức chế, dồn nén lên nổi điên..
Từ hôm đó trở đi chị Mai với bà Mơ thay đổi cách cư xử với anh Mạnh, từ hay chửi bới đánh đập, chuyển sang kệ con mẹ mày thích làm gì thì làm... đéo dám động đến anh nữa!!

Sau đợt ấy, anh Mạnh sống như vua, cả bà Mơ lẫn chị Mai đều không giám ho he gì, nhưng người ta thường nói, mọi cuộc chơi đều phải có điểm dừng, nhưng với anh Mạnh thì không, từ ngày mượn cớ ngáo đá anh cứ đòi chị Mai phải chu cấp tiền cho anh mua thuốc, 1 2 lần thì được, nhưng đến lần thứ n thì chị dí Lồn cho nữa.. Anh lại dở bài ngáo đá ra doạ chị!!

A a a địt con mẹ thằng chó này, đéo gì nắm nữa!!
- Cây muốn lặng mà gió cứ hãm Lồn!!

Điên máu Lồn, chị túm cổ anh phệt luôn tại chỗ!! Đéo nói nhiều, anh Mạnh sợ quá vứt cả dao tỉnh cả ngáo!! Chạy mất ảnh!

Hai vợ chồng chị cứ thế cứ thế sống với nhau thấm thoát cũng gần chục năm

Từ đó đến nay, cứ hễ chị Mai khó ở là về lại lôi anh Mạnh ra chửi, của đáng tội con giun xéo mãi cũng quằn!! Hôm nay có lẽ sự ức chế trong sau thẳm con người anh Mạnh bùng phát, anh không thể chịu được nữa, và anh quết tâm vùng lên...
- Địt con mẹ mày! Anh Mạnh đấm thẳng vào mồm chị Mai! Toé máu!
Bà Mơ già thấy thế vồ lấy cái chổi!
- Thằng mất dậy mày giám chửi cả tao

Thế rồi bà lao vào vụt anh Mạnh!!
Chị Mai lồm cồm bò dậy chị vớ được cái ghế nhựa lao vào vụt anh tới tấp!!
Bị hai người đàn bà 1 già 1 trẻ tấn công dồn dập!
Anh Mạnh rú lên
- A a a địt mẹ chúng mày thích quây bố mày à!!!
- Bốp bốp bốp! chị Mai vụt vào mõm anh Mạnh , anh Mạnh ngã ngửa ra đằng sau!!
Bà Mơ nghiến răng vụt!
- Chơi chết con mẹ nó đi!!!!
Chị Mai thấy mẹ cổ vũ thì càng hăng máu chị vớ cả cái guốc bổ thẳng vào đầu anh nghe cộp cộp!! Rợn hết cả người

Anh Mạnh lồm cồn bò dậy, mắt đẫm lệ!!
- Địt mẹ chúng mày đánh bố mày nhớ!!! Bố mày chết cho chúng may sướng, bố chết cho chúng mày đi tù!!

Thế rồi anh vùng chạy thẳng ra đầu ngõ , đầu cắm về phía đường lớn, thôi chết, anh định đầm đầu vào oto mất thôi!!!
Ối anh Mạnh ơi,, cả xóm tôi gào lên!!
- Kìa giữ nó lại
- Nhanh nhanh không nó ra đường
- Mạnh ơi!! Mạnh đứng lại
- Thằng kiaa đứng lai

Cứ thế anh lao nhanh ra đường!!! Đúng lúc đấy chú Vinh cùng con trai phi con SH từ ngoài đường cái về, chú đèo thằng cu con ngồi sau ôm cái tivi Samsung màn hình cong 4k , đéo né kịp cả hai đâm thẳng vào nhau!!

Chú Vinh ngã đập đầu vào tường toé máu, xe thì vỡ yếm, thằng cu con ngồi sau ngã kiểu đéo gì gãy cả chân, còn con ti vi thì vỡ cả màn hình 1 lỗ to tướng!

Riêng anh Mạnh đéo làm sao!!
 
TẮT ĐIỆN!

- Mai ơi!!! Maiiiiii
Tiếng gọi oang oang của mấy thằng thu họ đánh thức con ngõ nhỏ yên bình!! Cứ 3 ngày 1 bận như cơm bữa mấy thằng đàn em của chú Vinh lại đến tìm chị Mai thu tiền!

- Xoành xoành xoành!!! MAI ÊIIIIIIIIII!!!
Thu Họ 1 vén áo qua ti.. tay chống hông đạp vào cửa nhà chị Mai!! Đáp lại tiếng gọi bên trong nhà chị vẫn im lìm!!
Thu họ 2 thấy thế liền thò mặt qua ô cửa sổ cất giọng nam tính đặc sệt!
- CON GÀ GÁY LE TÉ LE SÁNG RỒI MAI ƠI!!! GÀ GÁY TÉ LE TÉ LE SANG RỒI MAI ÈEEEEE !!NẮNG SỚM LÊN RỒI DẬY ĐÓNG HỌ ĐÊ EM ÊIIIIIIIII, DẬY ĐÊ EM MIEEEEEEEEEE!

Tiếng gọi tha thiết, tiếng gọi da diết, nhưng cửa nhà chị Mai vẫn đóng im ỉm!!
Bực mình ông anh thu họ đạp rầm rầm vào cửa gào lên!
- ĐỊT CON MẸ MÀY BỐ MÀY ĐỐT NHÀ MÀY BÂY GIỜ!

Phải đến 3 lần doạ đốt nhà như thế, chị Mai mới thò mặt ra, khuôn mặt nhăn nhúm đôi mắt thâm quầng!!
- 600! 3 hôm 600 ! Tiền đâu??? Thu họ 1 hất hàm!
Chị Mai vò đâu bứt tai, khuôn mặt hiện lên sự thiếu thốn, ánh nhìn ẩn chứa sự van xin!
- Anh ơi em chưa có tiền!!
- Chưa có tiền thì bố mày đá kênh cái mặt Lồn lên đấy! Nhè tiền ra đây!!!
Thu họ 1 mắt trợn lên, tai xì ra khói....
Anh Mạnh trong nhà thò mặt ra định nói khó vài câu, mồm chưa kịp phát đã bị chặn họng!
- Đmm! Cút vào trong nhà, thích nhìn không?? bố mày mút mắt bây giờ!!
Thế là anh cút thằng vào nhà trùm chăn!!

- 600.000 ! Lấy đéo đâu ra 600.000 bây giờ?? Có phải 6000 hay 60 nghìn đâu?? Là 600 nghìn đấy!!!
Làm thế Lồn nào bây giờ?!Chị tự hỏi mình.. đầu óc quay cuồng mặt mày tái nhợt.. cứ nhìn hai thằng thu họ mà chân tay bủn rủn,, chợt chị nhớ ra còn con lợn của cái Tũn!
- Cho mẹ vay tiền mừng tuổi nhé, mai mẹ trả luôn!!
Hỡi ơi!! Đúng là tuổi trẻ thì ai cũng có những sai lầm! Cái Tũn gật đầu lia lịa..
Thế là "bẹp" một cái!! Con lợn vỡ vụn.. những đồng tiền bay lả tả..

Hai ông thu họ cầm tiền rồi biến tan vào trong làn nắng!!
Chị Mai thở dài nhìn anh Mạnh ngao ngán!!
- Mới sáng ra! Hãm Lồn thế!! Dậy mẹ mày đi, sáng bảnh mắt ra còn nằm trương buồi đến bao giờ nữa!!!
Anh Mạnh bật dạy, chưa kịp ngáp lấy hơi thì bị
chị ném vào mồm chiếc cặp lồng cùng 3 chục!!
- Mua cháo về đây!!!
Anh tôi nhổm dậy, cử chỉ nhẹ nhàng, hành động khoan thai, bước chân ung dung!
- Nhanh con bà mày lên!! Chị Mai rú lên!!

Giật mình, Anh tôi sợ quá nhảy phát xuống đất chạy một mạch ra quán cháo lòng!!
Vừa bước chân vào quán anh gặp ngay ông cháu nhà chú Vinh đang ngồi chồm hỗm giữa cửa!!
Thằng cháu chú Vinh nhìn thấy anh Mạnh thì như nhìn thấy đồ chơi mới!!
- Nghiện ! Lêu lêu thằng Nghiện!!
Thằng nhãi lưỡi thè ra, tay vẫy vẫy , chổng mông vào mặt anh Mạnh vỗ bộp bộp!!
Đằng sau là chú Vinh đang cười ngặt nghẽo!!

Anh Mạnh mắt đỏ lòm hằn lên cả tia máu, anh nghiến răng ken két, đôi bàn tay nắm chặt lại.. giận tím con mẹ nó người...

Mẹ nó chứ! Cứ thấy mình hiền là nó lại định điền vào chỗ trống!

Đời anh ghét nhất ai gọi mình là nghiện! Thế mà thằng ôn con này nó lại dám gọi anh là nghiện tận những 2 lần!!! Thật quá đáng quá đii!

"TỨC QUÁ !! TỨC QUÁ!! PHẢI ĐẤM NÓ THÔI"

Lòng tự trọng của anh thì thầm, sự tôn nghiêm của một con nghiện đang xui anh nhai ngọt thằng ranh con này trong phút mốt, nhưng đéo được, lí trí thì lại nói với anh !
- Ông nó là đầu gấu đấy!! Nhai ngọt nó rồi ông nó bẻ cả hàm răng!! Đã nghiện lại còn móm , eo ơi! ghê chết!!

Bất giác, anh đưa tay lên sờ sờ hàm răng của mình!!
Thế rồi! anh chấp nhận sự thật, cụp đuôi quay về nhà với chiếc cặp lồng trống trơn!! Như lồng ngực anh trống trơn lòng tự trọng! Nghiện thì cần buồi gì lòng tự trọng! Công Nhận Không??
- Cháo đâu??? chị Mai hất hàm?? nói đoạn chị quẳng chiếc cặp lồng xuống đất!!
- Hết rồi!!! Anh Mạnh thở dài!!

Địt con mẹ chồng với chẳng con, sai đi mua bát cháo thôi cũng đéo xong thì làm ăn cái đầu buồi gì?? Càng nghĩ càng thấy chối tỉ! Chị tóm tóc tát anh Mạnh 2 phát lấy lệ rồi đẩy xe hàng, xách đồ nghề ra dọn quán như thường ngày!!

Anh Mạnh mặt méo xệch, mới sáng sớm đã xúc miệng 2 cái bánh vả, bước đi nặng nề, lẽo đẽo theo sau đít chị Mai!!!

- Địt cụ mày tác phong tốc độ lên xem nào, cứ xẩm sờ Lồn thế!!

Dứt lời tiện tay chị lại vả thêm phát nữa vào đầu anh, anh tôi nước mắt nuốt ngược vào trong, cúi đầu bước đi!

Xong!! Hàng quán dọn gọn gàng xong xuôi thì cả xóm tôi nhốn nhác khi nghe tin trưa nay con trai bà Bích ra tù!! Khiếp!! Tổ sư địt mẹ từ khi nào mà một thằng tù tội lại khiến người người nhà nhà quan tâm đến thế ??? Thấy bảo nghe đồn ngày xưa là Giang Hồ ở xóm tôi!!
 
Mãi về sau tôi mới được nghe chị Mai kể lại chuyện là như này này!
Hồi đó bà Bích bán phở !
Có 2 chú bộ đội trả góp đến ăn , gọi phè phưỡn phở bia ăn uống ngập mồm, có lẽ thấy bà Bích một mình lên định giở trò ăn quỵt!
Bộ đội 1 tiến đến bà Bích vạch bụng lên hỏi bà Bích :
- Bà cô biết con gì đây không??
Hắn chỉ vào con kỳ lân nằm ngửa dạng háng phơi nắng trước bụng đầy khiêu khích!
Tiếp đó tên bộ đội 2 bước tới cởi phăng chiếc áo ba lỗ ra để lộ con đại bàng to tướng ở sau lưng!!
2 thằng cứ thế vừa vạch vừa gào lên
“ biết con gì đây khôngg?? Thấy con gì đây không???
Cà uồmmmmm gruuu ta là ma đây!! Hù hù hù “
Bấy giờ bà Bích nhẹ nhàng đặt con dao thái thịt xuống! Nhìn 2 tay bộ đội nói :
- Địt mẹ chúng mày ! Tao đéo biết Lân Phượng gì hết nhưng trong nhà tao có con Rồng đang phải chổng mông rửa bát đây này!
- Tí đâuuuuuuuuuuuuu
Nhạc nền vang lên, anh Tí lao ra trên tay cầm 2 con phóng lợn lao vào hỗn chiến với Phượng Hoàng và Kỳ Lân
Thế rồi anh chém chú kỳ lân mất một bàn tay.. chú Phượng hoàng nhanh chân nhảy xuống ao lên thoát đc... Sau đợt ấy anh Tí đi 7 năm!
Đến trưa anh Tí cùng bà Bích về đến xóm, anh tôi bước xuống taxi! Anh về lần này khác quá, cái đầu trọc lốc , răng trắng hếu, cái mặt đen xạm lại, nhìn câng câng!! hai mắt gườm gườm trông chết khiếp.. eo ơi!!! Anh tôi phanh ngực, toàn rồng phượng với kỳ lân!!
Nhìn hình xăm của anh tôi lại nhớ đến cái thứ mà anh Mạnh hoạ lên người!!
" Hận đời , nhớ em " " Hè 1977 " ‍♀️‍♀️
Cái hình xăm lạ Lồn teo tóp mà anh bảo là rồng ở sau lưng anh tôi dám cá là tác phẩm của một người bạn nghiện nào đó xăm cho anh trong lúc phê pha! Chẳng thế! anh gọi nó là rồng, còn tôi tin nếu nó có là rồng thì là " rồng rút xương"
Kể từ ngày anh Tí về, các con nợ tiền lô với tiền đề của bà Bích chày bửa không trả từ đâu ùn ùn kéo đến xếp hàng ngay ngắn! Trong đám đông ấy có cả mẹ tôi, người lạ có ngừoi quen có, thậm chí có cả mấy thằng mỹ đen biết tin anh Tí về cũng bock vội vé bay ngay trong đêm sang Việt Nam để thanh toán nợ nần cho bà Bích!
Nhưng trong đám đông ấy vẫn đéo thấy anh Mạnh!! Những tưởng rằng anh tôi sẽ qua khỏi kiếp nạn này!! Nhưng đéo đâu!! Tối hôm ấy anh Tí cùng Bà Bích sang nhà chị Mai hỏi chuyện, một tí nữa thôi, Thề! chậm một giây thôi, nếu chị Mai không nôn tiền ra thì anh Tí đã xin anh Mạnh đôi bàn tay ngọc ngà
Đêm hôm ấy tôi lại nghe thấy chị chửi anh, chị chửi anh bằng 7 thứ ngôn ngữ, chị gọi anh là thằng đầu Lồn xấu xa, chị nghuyền rủa anh bằng những thứ bùa chú tởm lợm nhất!!
- Chồng con như cái đầu buồi!!! Địt cụ mày lắm nữa!
Mãi đến tận 4g sáng hôm sau chị Mai mới xuống nhạc, hạ volume tạm thời tha cho
anh Mạnh!
Nhưng tự nhiên từ hôm đó, tôi thấy anh ngoan hẳn đi, phải chăng những cú vả chí mạng đến từ đôi tay hộ pháp của chị đã chạm vào lương tâm của anh?? Khiến anh thức tỉnh nắn được cái nết sống!
Chẳng thế mà gần đây anh sống gọn, sống nét, sống đẹp như một đoá hoa!!! Sáng dọn hàng, trưa bán hàng, chiều chăm con, tối giặt quần áo, thời gian thừa thì nhổ lông nách, bóp chân cho chị Mai!! Cuộc sống vô cùng chuẩn mực!
Chị tôi thấy vậy cũng vui vui !! 10 năm chung sống, mãi mới thấy anh tôi khiến chị mở mày mở mặt!! Chính ra nuôi thêm 1 thằng nghiện cũng hay phết, vui cửa vui nhà!
Nhưng đời ai biết đâu chữ ngờ!
Các cụ từng có câu!
Niềm vui ngắn chẳng tày gang , đi lang thang đạp phải cứt
Đùng một cái, đêm nọ, lừa lừa lúc chị tôi ngủ say anh cậy tủ nhấc con mẹ nó nốt 2 chỉ vàng rồi theo đám bạn nghẹo vào Hạ Long du hí!! Bài học rút ra ở đây là đừng bao giờ đặt niềm tin vào những ông nghiện!!
Chiều xuống, ánh mặt trời dìu dịu, chị tôi lại dắt cái Tũn lại ra đầu ngõ đứng ngóng anh về!!
- Địt con mẹ thằng mặt Lồn về đây, mày về đây xem mẹ mày có liên hoan xác thịt mày không!!..
Đến xẩm tối anh tôi mò về , khuôn mặt
lấm lét, đôi mắt lờ đờ , hỏi anh đi đâu về, anh nói anh đi làm ăn đi công chuyện. Tổ sư, xạo Lồn! nghiện lòi ra thì làm ăn cái đéo gì????? Đến cả một thằng trẻ con ba tuổi bập bẹ học nói cũng đéo bao giờ tin vào câu chuyện hoang đường anh kể!
2 Chỉ vàng anh mang đi từ sáng giờ về còn vẻn vẹn 200 nghìn, chẳng hiểu anh ăn chơi giãy nảy kiểu gì mà tiêu tiền còn nhanh hơn cả đốt tiền cho đĩ!! Đéo thể chấp nhận được!! Quả này thì xác định no đòn với chị Mai!! Với ngần này những lỗi lầm thì tôi giám khẳng định ăn trận đòn này xong thì anh có sống được nuôi cũng khó!
Tôi nhìn anh ái ngại!
- Sao anh không bỏ đi, bỏ đi mà làm người!!
Đôi mắt anh trùng xuống, khẽ thở dài anh nói!
- Ở cái xứ này, người như anh không nghiện thì biết làm gì cho qua ngày đoạn tháng!
.................!
Gần 6 giờ anh lững thững đi về phía nhà bà Bích
Vét đĩa còn 200k anh xuống tất tay con 77!
Tôi hỏi anh sao lại đánh 77?
Anh bảo
- Anh sn 77 tối nay mà không trúng đề thì về con Mai nó đập anh chết!! Mà không phải người chết thì hay cho số đề à!!
Thế đéo nào, tối đề về 77 thật!
Anh tôi ăn to, việc đầu tiên anh làm là về báo cho chị Mai, biết tin chị cười sướng rơn, hát vang bài ca " tha thứ lỗi lầm "
Vậy là bát họ múc bên nhà chú Vinh có tiền trả rồi!! Lần đầu tiên trong đời tôi thấy tình cảm vợ chồng anh đúng nghĩa.. lần đầu tiên trong đời tôi thấy chị Mai cười với anh!
Hai vợ chồng anh chị cầm tờ " tích kê " sang nhà bà Bích lấy tiền đề!
Chị tôi còn hào phóng cho hẳn anh 1tr để ăn tiêu, có tiền anh tôi điện cho mấy chiến hữu tụ tập tại quán bà Bích ăn nhậu linh đình!! Màn đêm buông xuống, rượu vẫn chảy tồ tồ, tiệc vẫn căng đét đèn đẹt!
Mệt Lồn bà Bích bảo anh!
- Tao đóng cửa ngủ trước, ăn xong thì gọi nhé!
Anh tôi dạ dạ vâng vâng rồi tiếp tục vùi mình vào cuộc vui!!
Đêm ấy đéo hiểu kiểu Lồn gì ăn nhậu ra làm sao, anh và các chiến hữu của mình làm chập điện cháy mẹ cái ki ốt của bà Bích!!
Cả xóm tôi phải dậy dập lửa, suýt nữa trong cơn nóng giận, nếu mọi người không cản thì có lẽ anh Tí đã ném con mẹ anh Mạnh vào trong đống lửa thui như thui chó!
Sớm hôm sau, anh Tí cùng bà Bích sang nhà chị Mai nói chuyện phải trái, tất nhiên là anh Mạnh thì làm đéo có tiền mà đền , nên số tiền bồi thường 50tr chuyển qua cho chị Mai gánh!!
Vậy là bát họ bên nhà chú Vinh trả chưa hết lại phải múc thêm bát nữa!!
- Mẹ ơi sao nhà mình tối om thế hả mẹ!!‍♀️
Giọng cái Tũn hồn nhiên!!
- Vì nhà này có thằng nghiện! ‍♀️‍♀️
- Nghiện thì sao hả mẹ ? ‍♀️
- Nghiện thì không có tiền đóng tiền điện chứ sao!‍♀️
- Không có tiền đóng tiền điện thì sao hả mẹ? ‍♀️
- Thì Tắt Điện chứ làm sao nữa!... ( Huy Trần )
 
Ae thưởng thức đi nhé !! Tối lên sóng quả truyện a Hải nghiện lô cho ae đọc tiếp
 
Tao đọc đến đoạn 12h đêm đi xem đua xe rồi mê làm idol là bỏ.
Không thể nghĩ đến đam mê này của bọn mày được :haha: :haha:
 
Anh Hải sợ vợ
7h30 t nghe thấy tiếng chửi giòn tan của chị Duyên vọng từ phòng cuối văng ra tận tít ngoài ngõ . liệng qua phòng t . chị rít qua từng kẽ răng , như tiếng cưa kéo gỗ khiến cho ai đang nghẹ giọng chị đều k khỏi lạnh gáy .
-Địt mẹ ! Mày có liệu hồn về nhà mà ăn cơm không ?
K biết trong điện thoại Hải nói gì với chị nhưng lát sau chị nhẹ giọng
- 15p nữa không về thì tối nay a đéo phải về nữa
A Hải và chị Duyên là đôi vợ chồng mới cưới và chuyển đến xóm trọ của t đến nay cũng gần 3 tháng( năm 2010 ) . 2 ac có với nhau 1 đứa con gái , con bé khá xinh và ngoan nên được các chú trong xóm khá là quý . về cơ bản , nguyên 1 xóm trọ của t toàn đực với nhau thì việc có 1 đứa trẻ con mà lại là con gái thì thằng nào cũng quý , hơn nữa nó lại còn rất ngoan . mới đầu ac ở với bố mẹ nhưng vì chị Duyên k thích mẹ a Hải nên chị xúi a Hải ra ở riêng . vào cái thời điểm đó . a Hải chỉ là 1 thằng phụ bán vé xe buýt còn chị Duyên thì làm ở trạm xá xã . 2 ac tính nếu tính về tiền lương thì chắc chắn k đủ tiền xây nhà mua đất , bố mẹ a Hải cũng k có mà cho a Hải đất để xây nhà , tiền thì lại càng không vì ông bà cũng chỉ làm ruộng thì đào đéo đâu ra tiền mà cho a Hải . mà kể cả có đất cho a Hải thì chắc đéo gì vợ chồng a đã tích cóp đủ tiền để xây nhà ? Với cái đồng lương ít ỏi của 1 thằng phụ xe buýt và cô y tá bệnh xá thì khéo nuôi con còn đéo đủ , nói gì đến việc xây nhà ?
Nhưng chị Duyên lại k hiểu cho a , chị chỉ muốn ra ở riêng
1f642.png
:) chị bảo a nếu k ra ở riêng được thì chị tự đi ra ở 1m. A Hải vốn dĩ thương vợ nên a chiều vợ , ra ở riêng . vì không có điều kiện nên a Hải chọn thuê 1 phòng trọ giá bèo nhèo , rộng mỗi 18m² . để làm mái ấm của mình .
Mới mấy hôm đầu dọn đến . phòng a chị là phòng đầy ắp tiếng cười và hạnh phúc vl
1f642.png
:)) đến nỗi thằng Năng phòng sát cạnh vợ chồng a chị còn sang thì thầm cả t
- đm m ạ !!! Nhìn thấy vợ chồng ac mà t chỉ muốn lấy vợ . thích vl m ạ
1f642.png
:)
Thật ra mà nói ! K chỉ mỗi thằng Năng mà tất cả mấy thằng trong xóm , thằng đéo nào nhìn thấy cảnh vợ chồng a chị h.p thì cũng xuýt xoa và chỉ ước bản thân mình được lấy vợ , nói thế cho các b hiểu vợ chồng a.c đã h.p như nào . nhưng mà các b biết đấy . cuộc sống hôn nhân nó đéo hoàn toàn là màu hồng như những gì mà chúng ta vẫn thường vẽ ra . đương nhiên nó cũng đéo hẳn là màu đen như chúng ta vẫn thường kháo nhau rằng * hôn nhân chính là nấm mồ của tình yêu * mà nó là 1 màu đỏ , đm màu đỏ của máu đấy ! Kinh vl cb ạ .
Gần 1 tháng đầu t còn thấy chị Duyên với anh Hải vợ vợ chồng chồng , anh anh em em ngọt xớt , nhưng hơn 1 tháng sau mọi chuyện đã đổi khác , chị mày tao cả a Hải luôn . chị đéo cần giữ hình tượng cho các e trong xóm ngưỡng mộ chị nữa , chị chửi a Hải như hát hay , chị vồ a Hải liên tục mỗi lần a say .
Chắc có lẽ vì nỗi lo cơm áo gạo tiền đè nặng lên vai chị Duyên khiến chị càng ngày càng chó tính hơn , từ 1 người phụ nữ hiền hậu , nết na , chị bỗng chốc biến thành 1 người đàn bà đáng sợ và có uy nhất k chỉ riêng gia đình a Hải mà cả xóm trọ cũng phải nể chị
1f642.png
:)
Sơ qua về chị Duyên . chị cao tầm m6 thuộc hạng cân 60 , người chị phốp pháp , phúc hậu vl
1f642.png
:)) chị làm y tá cho trạm xá của xã , lương bèo bọt lắm , t thấy chị suốt ngày sang phòng t cả phòng thằng Năng xin mắm với dầu ăn , vì thấy chị bảo chị quên mua , vl thật ra chị đéo phải quên mua , mà là chị đéo còn tiền để mua , chứ làm đéo gì có chuyện mỗi chai mắm với chai dầu ăn mà chị quên đến tận 3 4 hôm ?
A Hải cao m65 thuộc hạng cân 50 , người a k gầy nhưng cũng k béo , nếu so với chị duyên thì a k phải là đối thủ của chị , dĩ nhiên vì chị to hơn a
1f642.png
:)A Hải là n.v phụ xe buýt , lương tháng hai triệu rưỡi . nhưng ít khi a đem đủ tiền về cho chị , a toàn phang lô
1f642.png
:)) a có sở thích đó là soi cầu đánh lô vào mỗi buổi chiều
1f642.png
:))) thời gian đầu t thấy chị Duyên nhẹ nhàng khuyên bảo , nhưng vì đéo ăn thua , a vẫn chứng nào tật đấy, vẫn phang lô mặc dù con thì đéo có nổi hộp milô mà húp . chị đâm cáu và gắt gỏng với a , cậy thế đàn ông trong nhà , a Hải bật luôn
Hôm đấy là một buổi chiều tối a chị đang ngồi ăn cơm trong phòng . t thấy a cầm cái bát ăn cơm ném thẳng ra ngoài hiên khiến cả lũ đang ngồi đánh bài quỳ ở hiên giật bắn mình . a quát
- đmm . có để cho t ăn cơm k ? Nói l nói lắm
Chị Duyên lúc này cũng đéo cần nhịn nữa chị gân cổ lên
- thế đm t nói sai chỗ nào à ??
A Hải im lặng đéo nói gì . bồng con bé gái ra gửi cho t
- m trông hộ a con bé , a vào a cho con này lên thớt
T vội vàng :
- thôi a có gì từ từ a làm thế người ta cười cho
A đéo thèm nghe t nói và chạy nhanh vào phòng định đánh chị Duyên . nhưng đen cho a vl . a vừa bước vào chưa đến cửa phòng thì chị Duyên đã đợi sẵn ở cửa , đạp a 1 phát lùi ngược về sau . cú đạp rất mạnh khiến a ngã xõng xoài ra hiên
1f642.png
:) a lồm cồm bò dậy .
- á đm con mất dạy này , m đánh bố m à ?
Chị Duyên lao vào đạp a Hải thêm 1 phát nữa . chưa kịp định thần thì a lại ngã xoài ra
1f642.png
:) chị Duyên ngồi đè lên người a . đấm túi bụi vào mặt . lúc này biết m đã thua , và đéo ăn đc chị Duyên . a đập đập tay ở sàn
- đmm thả t ra , thả t ra có gì từ từ nói
T và mấy thằng trong xóm lúc này lại kéo chị Duyên ra và đỡ a Hải dậy . mắt a đỏ ngàu , đầu tóc rối bời , mồm lấm lem máu . trông chả khác đéo gì thằng ăn trộm mới bị tẩn 1 trận xong
1f642.png
:) vừa thương vừa buồn cười
Sau trận hỗn chiến sinh tử . người thắng là chị Duyên , mà kẻ thua đương nhiên là a Hải . đm đen vl
1f642.png
:) thua 1 lần có nghĩa là thua mãi mãi . vì cái bóng sau cái lần thua đấy nó quá lớn , khiến cho a Hải k thể nào dám bật lại chị Duyên nữa . từ đó a luôn bị chị Duyên át vía . và nhiều trận đòn nhừ tử khác . đương nhiên , a thà bị đánh chứ cái máu ham mê lô đề thì a đéo bỏ đc . nên việc a ăn đập cứ đều đều như cơm bữa mỗi cuối chiều
1f642.png
:)
Bọn t trong xóm thấy a lầm lũi lấm lét mỗi ngày cũng thương a , t mới khuyên
- a Hải ! Hay a bỏ mẹ lô đề đi , chứ thế này có mà suốt ngày ăn đấm à?
- có cl t mà bỏ , t thà chết hoặc bỏ vợ chứ t đéo bỏ lô đề đc
T cũng hết cách
1f642.png
:)
Một sớm tinh mơ . t nghe tiếng a rống lên từ phòng a
- ĐỊT MẸ MÀIIIII . T ĐÉO THỂ SỐNG VỚI M THÊM 1 PHÚT GIÂY NÀO NỮA
t bừng tỉnh dậy , mở cửa phòng chạy ra thì thấy chị Duyên đang cầm tóc a Hải đấm mấy phát vào ngực .
- k sống được với t thì m sống được với ai ? Đm đéo ai chứa cái thằng nghiện lô đề cờ bạc như m ? M có giỏi thì m cuốn đồ cút ra khỏi phòng t xem nào
Tưởng chừng như a Hải đéo dám nhưng chị Duyên đã sai . a Hải chạy vào nhà , vớ lấy vội cái túi ni-long và mấy bộ quần áo nhét vào túi rồi bước ra khỏi cửa phòng , đi ngang qua thấy mấy đứa t đang đứng nhìn a , a nói
- a đi đây ! Đm a đéo thể sống với 1 con đàn bà suốt ngày đánh chồng như cơm bữa thế này đc !!
Bọn t thấy thương cho hoàn cảnh của a . nhìn a rảo bước trong màn sương sớm mà mấy thằng xót lòng , ai cũng tự nhủ " THÔI ! ĐÉO LẤY VỢ NỮA "
 
Anh Hải Cửu Vạn
.
Dạo ấy , kinh tế Mỹ suy thoái , kéo theo đó là 1 loạt những khủng hoảng và suy thoái kinh tế toàn cầu , tỷ lệ thất nghiệp toàn cầu tăng đến chóng mặt , đương nhiên Việt Nam cũng nằm trong cái " toàn cầu " đó mà đm a Hải lại sống ở Việt Nam , từ đấy suy ra a Hải thất nghiệp
1f642.png
:) đm thất nghiệp hẳn hoi chứ đéo phải giả vờ thất nghiệp để xin trợ cấp chính phủ đâu ! Đừng cười .
Chị Duyên lúc này chính là chủ lực về kinh tế gia đình . tất cả mọi sinh hoạt , mọi chi tiêu đều là tiền từ đồng lương nhỏ nhoi của chị , khiến chị từ 1 con người khó tính , sang dạng của 1 con đàn bà keo kiệt , bủn xỉn , và khó ở hơn bao giờ hết . Chị cắt giảm chi tiêu 1 cách rõ rệt , chuyển từ 1 ngày 3 sáng trưa chiều tối , nay chỉ còn 2 bữa, đó là bữa trưa và bữa tối , cắt giảm chế độ và khẩu phần ăn trong mỗi bữa cơm , có hôm chỉ toàn rau luộc với trứng tráng , lắm lúc lại 3 4 ngày liền chị cho a Hải ăn độc đậu với rau không . với bài điệp khúc . sáng ăn Rau với Đậu . chiều chị lại đổi món cho a ăn Đậu với Rau . cuối cùng vì đéo chịu được a mới lên tiếng
- Đm ! Ngoài chợ nó đéo bán cái gì khác ngoài rau Muống với Đậu Phụ hã ? Sao ngày đéo nào cũng rau với đậu thế này ?
Chị Duyên dửng dưng
- Đéo ăn thì để mẹ bát xuống ! Đéo có tiền ăn thế này đòi cái cặc gì nữa ? Địt mẹ a đi làm đưa tiền về đây tôi mua cho thịt bò mà ăn ! Đã ăn bám lại còn hạch sách .
- Đm ! M hơi quá đáng rồi đấy !
- Sao ? Con này nói có gì k đúng à ? Suốt ngày trương dái lên ra ngồi quán Ông Cuôi , đi làm thì đéo chịu đi , đm có cơm với đậu con này nuôi là may lắm rồi nhé !
Anh Hải đéo nói thêm được gì nữa . cố gắng nuốt vội bát cơm rồi đứng dậy bỏ sang phòng t
Cuộc đời a tự nhiên tối tăm quá , a k những bị vợ đánh mà h còn bị vợ nó khinh , đm mang luôn cái tiếng là ăn bám vợ , mà đúng rõ ràng là đang ăn bám vợ chứ tiếng tăm Lồn gì ở đây nữa ?? A chán chường lôi bao Thăng Long mềm nhàu nát , còn đúng 1 điếu ra rồi hỏi t
- Mày có lửa k cho a xin ! A về bên phòng ngứa mắt con Duyên nó lại đấm a chết ?
- Bếp gas ở đằng kia . a lại bật lên mà châm , e k có bật lửa . mà a hút thuốc thì ra ngoài kia ngồi mà hút , e đéo ngửi được mùi thuốc lá .
Anh Hải quay sang nhìn t , chầm chậm cất điếu thuốc vào cái bao nhàu nát và khẽ luồn tay đút bao thuốc vào lại túi quần , a đăm chiêu
- Chắc mai t đi kiếm việc gì làm , chứ cứ ở nhà thế này ! Vừa đéo có tiền tiêu vừa bị vợ nó khinh , sáng nay xin nó sáu ngàn mua bao Thăng Long nó còn hậm hực mãi ! Nhục quá m ạ
T nhìn a thông cảm , nhưng đéo biết giúp gì a , chỉ động viên a được mấy câu
- Thôi a ạ ! Cố đi làm phụ thêm đồng cho chị . chứ để chị 1 mình lo hết thế này.chị cáu bẩn cũng đúng thôi .
A Hải gật gù làm bộ đồng tình
- mày biết chỗ nào có việc gì làm bảo a với .
- A xuống nhà bà Hồng . Đại Lý vật liệu xây dựng ý . xin bốc vác , e có thằng bạn cũng làm bốc vác ở đấy ! Thấy bảo là đang cần người . a xuống hỏi xem
- Ừ ! Vậy để mai t đi hỏi xem sao .
Sáng sớm hôm sau a quần áo gọn gàng , rồi lôi đôi dày da cũ ở gầm giường ra lấy miếng giẻ lau nhà lau sơ qua ít bụi bám ở dày rồi cẩn thận đeo vào , ngắm nghía gật đầu ưng ý . Chị Duyên cho con đi học về thấy a Hải quần áo chỉnh tề , dày dép cơ bản vội lườm hỏi
- Đi đâu mà quần áo dày dép bóng lộn thế kia ?
- t đi xin việc !
Chị Duyên nghe thấy a Hải nói đi xin việc thì đổi thái độ ngay . đm một cái thằng lười thôi dái , ăn bám vợ , nay lại biết đi xin việc thì chả mừng à ?
- Xin việc gì ? Ở đâu ?
- Hôm qua thấy thằng Tuấn bảo ở chỗ bà Hồng Đại Lý vật liệu tuyển người , t xuống hỏi xem có việc gì làm k .
Đéo hiểu sang bình thường chị luôn chửi , luôn đấm anh Hải , ấy vậy mà lúc a bảo a đi xin việc chị lại nhẹ nhàng và dịu dàng đến thế ! Chị đưa cho a Hải khóa xe kèm theo hai chục bạc dặn dò
- A lấy xe mà đi , cầm tiền mà đổ xăng , E xin đi nhờ xe của cái Vân cũng được
Ôi , vl là vợ a đây sao ? Là con vợ suốt ngày đi ra lườm a phát đi vào nguýt a phát đây sao ? Là con vợ chỉ rình anh thở sai một nhịp là lấy cớ để đấm a đây hay sao ? A đéo thể tin vào những gì mắt a đang thấy , tai a đang nghe , A định thần lại nhìn vợ cảm động , có lẽ đã lâu lắm rồi , chị Duyên mới tử tế với a như vậy . lâu lắm rồi mới thấy chị ngọt ngào với a một cách tử tế như thế , lòng a chợt nhẹ tênh , a nhẹ nhàng đặt chìa khóa xe xuống bàn rồi vòng tay ôm lấy chị , a cảm nhận mùi dầu gội dove tỏa ra từ mái tóc vàng cứt của chị , kèm theo mùi cơ thể nồng nàn , a cúi xuống hôn vào cổ chị , phải ! Cũng lâu lắm rội chị mới lại cảm nhận được nụ hôn của a từ phía sau như thế này , chị bất giác rùng mình rồi rướn người lên như muốn hưởng trọn cái cảm giác này . chị quay người lại nhìn a với a mắt âu yếm , a k nói gì , khẽ đặt lên cánh sen mềm mại kia một nụ hôn đầy khao khát mãnh liệt , đôi tay a luồn qua lớp áo mỏng dính trên cở thể chị , để lại tiếng cúc bấm bật bật tung ra , cuối cùng thì tay a cũng đã chạm vào được nơi thanh xuân ấy , lâu lắm rồi a mới lại yêu vợ a như thế , sự tham lam thèm khát của đôi tay k cho phép a dừng lại , a lại luồn đôi tay mềm mại như gãy đàn của mình xuống đến nơi âm u xa xăm ấy , chị khựng lại , kêu lên khe khẽ , mắt chị nhắm hờ cảm nhận khoảng khắc này . ở đâu đó trong căn phòng nhỏ , buổi sáng ấy , có đôi vợ chồng dập dìu , lúc thì nhẹ nhàng như phím đàn , lúc thì cao trào như sóng vỗ , lúc lắng dịu như mặt hồ ....
Hóa ra vợ a vẫn đáng yêu như vậy , vẫn yêu a như vậy . chỉ có điều , thời gian, lo toan , tiền bạc , đã khiến người con gái a yêu trở nên đáng sợ như thế . A vội vàng dậy mặc lại quần áo chỉnh tề . phóng xe xuống Huyện , chỗ đại lý bà Hồng xin việc .
Vì đang là lúc thiếu người bốc vác nên a được bà Hồng nhận luôn .
- Chỗ cô cũng đang thiếu người bốc hàng , nếu cháu làm thì sáng mai qua làm sớm , làm thời vụ thôi , bao h cần cô lại gọi , 1 ngày cô trả cho 1 trăm 6 . làm ngày nào lấy tiền ngày đấy . thích làm thì mai qua làm sớm , k thì thôi
Đương nhiên là thích làm rồi , đm đang đéo có việc , ở nhà mà chết đói à ? Với lại a cũng đang cần tiền. Làm ngày nào lấy công ngày đấy càng tốt , a dạ dạ vâng vâng rồi về chuẩn bị cho buổi sáng mai đi làm sớm
Chiều đấy a về , bữa cơm k như mọi ngày nữa , hôm nay có thịt vịt , có rau xào , có lòng xào , và món canh chua mà a thích . a cảm động nhìn chị Duyên . thầm cảm ơn chị đã đặc ân , rộng lượng nấu cho a bữa cơm ngon đến vậy , a và 1 lúc 4 , 5 bát liền . rồi đợi chị Duyên ăn xong a dọn dẹp bát đũa đem ra sân giếng toan rửa bát , vl a Hải , a định rửa bát thật sao ? Ừ thì với người khác , t đéo thấy ngạc nhiên gì đâu , nhưng với a Hải thì k những ngạc nhiên mà còn nể a vl , a thay đổi đến vậy sao ? Chỉ vì bữa cơm thịt vịt và món canh chua a thích mà từ 1 thằng dái thối như a lại trở nên chăm chỉ như vậy sao ? Đéo phải a rồi ! Ma nhập a rồi .. Đm ai đó làm ơn cứu a Hải đi , hãy lôi a về đi ... Huhu cảm động vãi Lồn a ơi .... Vừa lúc đó thì chị Duyên đi ra . chị vội vàng
- Để đấy e rửa . vào cho con học đi . có hộp sữa đặc e để ở bàn ý , a pha ra rồi 2 bố con uống .
Giọng chị dịu dàng khác lạ , cử chỉ cũng nhẹ nhàng đến ân cần . a quay lại nhìn chị cười hiền , chị nhìn a nháy mắt đầy ẩn ý .
Tối đó a gửi bé bông qua phòng t ngủ , vì con bé quý t lắm , nên đc ngủ với t là điều mà nó ao ước bấy lâu . chỉ là vì chị Duyên k cho nên nó k dám cãi mẹ , ngày hôm nay đây. Đéo hiểu sao a Hải lại bế bé Bông qua cho nó ngủ cùng t
1f642.png
:) đương nhiên con bé răm rắp nghe theo .
Hôm sau , a Hải dậy sớm đi làm , chị Duyên lại đưa xe cho a đi sau khi cho bé Bông đến trường . rồi xin đi nhờ xe của bạn , trước lúc đi , a chị lại tranh thủ làm phát lấy động lực cho buổi sáng .
Công việc chính của a đương nhiên sẽ là bốc vác vật liệu. , đm vì mới đi làm , cũng là lần đầu làm việc nặng như này nên a đéo quen , trầy trật mãi mới vác được 1 bao xi măng , vật lộn mãi mới vác được mấy cây sắt . đúng là , trăm sáu của bà Hồng nuốt đéo dễ tí nào ! Nhưng biết sao đc ? K làm thì lấy gì ăn ? Còn chị Duyên nữa chị kỳ vọng vào a nhiều vl mà . chả thế mà sáng nay chị lại cho a cái động lực đó thôi .
Chiều về , t thấy a lảo đảo bước , trên tay lăm lăm lọ bạch hổ hoạt lạc cao , và mấy miếng cao dán xa lon pát . mặt a méo xệch
- Đm ! Tuấn ạ ! Mệt nhừ người mẹ rồi ! Đau hết cả cơ .
- Cố lên a ạ . vài bữa quen thôi mà
- Ừ ! Chắc vậy . thôi đm m bóp bạch hổ cho a phát .
- lát chị Duyên về a bảo chị ý bóp cho . a bận rồi .
A lẳng lặng ra quán Bác Cuôi nhấp ngụm trà đá rồi tâm sự với Bác hồi lâu lắm, cũng đéo hiểu a nói cái đéo gì , nhưng thây Bác Cuôi cứ gật đầu như bổ củi , ra vẻ đồng tình ghê lắm , rồi a đi về vì thấy chị Duyên cũng đã về , chiều nay a k phang lô , à mà cũng lâu rồi a k có tiền phang lô , hôm nay có tiền , được trăm sáu a lại nộp hết cho chị Duyên . k bớt 1 đồng .
Tối đấy ! T lại thấy anh bồng bé Bông qua phòng t gửi ....
Liền hơn 1 tuần như thế , sáng chị Duyên lại cho a cái " động lực " cả ngày a bốc vác , tối về a lại đem bé Bông qua phòng t gửi , mặc dù ăn uống đầy đủ hơn , thậm chí có hồm còn trứng vịt lộn , thịt bò xào , ấy vậy mà t thấy a hom hem hẳn . nhìn a như thể bị bà Hồng bốc lột sức lao động ghê gớm lắm !
Một tối nọ , a lấm lét như thầng ăn trộm chay sang phòng t dặn
- Đm ! Tối nay a đưa cái Bống sang ngủ phòng mày thì m đừng gật đầu nhé .
T thắc mắc
- Ơ ! Sao vậy a ?
- Đm ! T sắp chết đến nơi rồi đây này ... Ngày đéo nào cũng thế này khéo t đéo khép chân mà đi được mất. Sáng đéo nào cũng làm cái , cả ngày bốc vác , tối ôm con sang gửi m xong thì thêm phát nữa ? Đm a chết chứ sống sao nổi đây ? Thà nó cứ bắt a ăn cơm với rau mà như ngày xưa cho rồi , chứ h ăn cơm với thịt mà cứ ngày mấy cữ như này khéo a đéo thọ được bao lâu nữa , m có thấy dạo này a gầy đi k ?
- làm cái ,là làm gì hã a ?
- đmm ! M giả vờ ngu hay ngu thật đấy ?
- À e hiểu rồi !
Vl a ơi , ngày xưa a ăn rau với đậu thì a thích ăn thịt , bây h có cơm với thịt ăn rồi , a lại thích ăn rau với đậu là sao ? Khó hiểu vl a ơi !
- Đm ! Thân cửu vạn khổ vl Tuấn ạ .....
 
Haha tối up chuyện a hải tiếp nhé , ae cứ yên tâm trong mùa dịch này k thiếu cho ae đọc
 
Đàn ông.
Ngày mình còn bé! Bố mình thường bảo mình, sống trên đời này, có hai việc mà một thằng con trai cần nhớ nếu muốn làm người được xã hổi nể trọng!

1 - Phải chăm sóc cho người phụ nữ của mình, vì đàn ông hơn nhau không phải xem thằng nào tiền nhiều hơn thằng nào, thằng nào đẹp trai hơn thằng nào! Đàn ông hơn nhau ở người phụ nữ đi cạnh bên! Biết sao không??
Vì người cạnh bên mình, hàng ngày đầu ấp tay gối mà còn không chăm lo được thì nói cái gì đến chuyện ra ngoài xã hội ,tư cách gì vẫy vùng biển khơi!

2 - Đừng bao giờ quá nuông chiều một cô gái!
Dù có yêu thương đến như thế nào đi chăng nữa, cũng đừng bao giờ thể hiện cho cô ấy thấy
" Em là tất cả của cuộc đời anh "
Đàn ông phải có cái uy của mình, nói 1 là 1 2 là 2! Anh có thể mua cho em một chiếc túi vài chục triệu, tặng em một lọ nước hoa bằng 4 lần tháng lương của anh! Miễn là anh đọc được trong mắt em, em thích nó! Em không cần nói, anh hiểu mà! Đàn ông rất tinh ý!
Chứ không phải kiểu nhắc khéo anh
- " Dổ ôi! Nước hoa kia xịn nhờ! Chồng ơi ! em đố anh chữ Gucci này đọc ntn " ‍♀️
Thay vì việc em cứ chăm chăm nhìn vào ví tiền của anh rồi chảy nước dãi thì nghe anh, lau nước dãi đi!! Xắn tay áo, lao vào bếp làm món gì đó thật ngon, mua vài chai bia.. rình hôm nào anh lĩnh lương! Chuẩn bị tất cả thật thịnh soạn, một bài nhạc nhẹ nhàng, đón anh về bằng nụ hôn sau cánh cửa! Hỏi thăm về những mệt mỏi anh trải qua trong 1 ngày! Tin anh đi! Em muốn mua cái gì cũng được! Kể cả anh bán thận!

Thế nhưng!! Sau khi tôi lớn dần lên, tôi biết tất cả những gì ông nói đều là giả dối, vì ông có làm được gì đâu! Ngoài việc say khướt khườn khượt! Thỉnh thoảng hứng lên ông lại vả mẹ tôi vài vả! ‍♀️ Từ bé đến giờ tôi thấy bố tôi mua cho mẹ tôi món đồ duy nhất đó là chiếc nồi cơm điện! Vì đơn giản là ông chê mẹ tôi nấu cơm dở tệ! Có lần tôi thắc mắc với ông? Tại sao bố lại không làm được những điều bố dạy con!
Biết ông trả lời sao không???

- " Thực ra khi mày là một thằng con trai, mày tán tỉnh một đứa con gái, mày muốn người ta nể trọng thì mày sẽ làm như những gì tao nói"
- Vầng! Đúng thế!
- " Nhưng con trai của ta à! Tao giờ là đàn ông? Hiểu không??? Đàn ông thì cần gì phải làm những thứ ngớ ngẩn ấy! Nhìn này! Mày thấy không?? Ở đây tao có một chai rượu chivas 24 và một chai vokda chợ xanh"
- A! Con hiểu rồi! Ý bố là " Đàn ông sẽ ủ lâu ngon và xịn như chai Chivas 24 " Còn con là con trai thì sẽ ngây thơ và nhẹ nhàng như chai Vokda phải không??
..
.
- "Không con ạ! Đồng ý là Đàn Ông trải đời sẽ xịn xò như chai Chivas24! Còn trai Vodak này để tí tao uống! Nhìn ra ngoài sân kia kìa! đấy thấy cái vũng vàng vàng dưới chân con Dabu không??
Đấy đây!! Đúng rồi!! Thế thế!! Đấy, nó vừa bước qua ý! Đấy!!
Bọn con trai chưa trải đời như chúng mày như vũng nước đái của con Dabu thôi! Ngu si! Ngớ ngẩn ! cái đéo gì cũng tin ! Và bốc mùi nghèo khổ "
...........
 
Chuyện như này! Trong một ngôi làng nọ, có một cậu bé ham chơi, cậu mải chơi vãi Lồn, đéo thích làm ăn cái gì cả mà chỉ có thích chơi thôi...ờ!!!! Cậu thường ham vui theo chúng bạn đó đây mà quên mất một điều là, đéo làm thì chỉ có ăn đầu buồi, ăn cứt thôi!
Vào một lần nọ cậu ta đang ngồi uống bia trực ở CK với lũ bạn thân của mình thì cậu nghe được một tin! Đó là! Ở một nơi xa xôi nào đó, đang có party nảy con mẹ nó lửa, những cuộc vui nhấc con mẹ nó người! Thế là cậu bé buông chai bia ra và đi về nhà! Về đến nhà cậu lục tung phòng mình lên để tìm xem tiền ở đâu, cuối cùng cậu phát hiện ra một điều! Trong phòng này đéo có tiền, thứ duy nhất có ở đây là cậu! Một con đĩ nghèo khổ!

Quá thất vọng và nhục nhã, cậu gục mặt xuống khóc tu tu tu! Một lát sau, bụt hiện lên ném vào mặt cậu một cục tiền to như nắm đấm! Kèm với lời dặn!
- Chơi chết con mẹ chúng nó đi!
Dứt lời bụt liền đi lên phòng ngủ với mẹ của cậu bé!

Có tiền cậu bé gọi cho con Nga hàng xóm, cậu bảo nó cho một con kiệu 4 người khiêng đến! Một lát sau, cậu bé xuất hiện tại nơi tiệc tùng! Tại đây cậu gặp những người bạn mới, thật kì lạ, họ đéo uống coca mà thay vào đó là rượu! Đm là rượu! Đéo phải nước màu trá hình! Tổ sư dụi mắt đến lần thứ 6 rồi nó vẫn là rượu!
Đang phân vân không biết có lên nhập cuộc không thì bụt lại gọi điện đến!
- Chơi đi! Sợ Lồn gì buồi! Đã là quàng tử thì ngại lồn gì vết bẩn! Múch!

Dứt lời bụt cúp máy cái rụp!
Nghe lời bụt, cậu bé chẳng còn sợ hãi nữa! Cậu bắt đầu uống rượu bằng cả hai tay, mỗi tay 1 chén! Càng uống cậu càng thấy mình trẻ ra, rượu vào cậu thấy người bắt đầu nóng nóng, cậu thấy ngứa ngay chân tay, cậu muốn đấm một ai đó! Nhưng đm đấm ai?? Cậu chỉ là thằng nhóc còi cọc, người ta đéo đấm cậu là may rồi, cậu đấm ai??
- À à đéo đấm được ai thì mình đấm cái chén rượu vậy! Cậu tự nhủ!
Rồi cậu lại tiếp tục uống! Nhưng uống thêm 20 chén nữa cậu bắt đầu thấy mờ mờ! Sóng não không còn được nét nữa! Cậu bắt đầu đến tầm bênh bênh! Cậu nhìn vào bát rượu, cậu thấy bát đã gần vơi! Cậu tự nhủ
- May quá ! May quá! Tan cuộc rồi! Được về rồi!

Nhưng cậu đéo biết rằng chiếc bát này được yểm bởi lời nguyền của mụ phù thuỷ chủ quán! Về căn bản là cứ uống hết là nó lại tự đầy! Chết con mẹ cậu bé rồi! Bát rượu lại đầy ứ ự! Cậu bé toán mồ hôi đít! Người sốt sình sịnh! Ăn Lồn thật sự!
Cứ thế , cứ thế, bát rượu cứ với đi thì tiếng thằng bồi bàn lại leo lẻo
- Apple meow meow đến đâyyyyyyyyy!!!

Đêm đó, bên nồi lẩu bập bùng, cậu bé cùng những người bạn đã uống rất nhiều, đéo ai biết họ uống bao nhiêu nhưng nghe mụ phù thuỷ chủ quán bảo ngồi đọc thần chú rượu cho chúng nó mà mỏi hết mồm!
Sáng hôm say cậu bé phải lên công ty lúc 8g vì có bản hợp đồng rất quan trọng cần cậu! Vậy mà đến 6g cậu mới mò về đến nhà! Đặt lưng xuống giường cậu hẹn chuông báo thức 7g30! Nhưng trằn trọc đéo ngủ được, cậu lăn lộn mãi vẫn ko tài nào nhắm được mắt! Cậu quyết định thức luôn, nhưng đến 7g29p thì cậu lại lăn con mẹ nó ra ngủ! Rồi cậu ngủ một mạch đến tận 12g trưa hôm sau!

Sau khi ngủ dậy cậu thấy đầu nặng vãi Lồn, cổ họng cậu đau rát như vừa nuốt phải than! Cậu định cất lời nhưng đéo thể nói được vì quá đau! Mắt cậu lồi con mẹ nó ra, lưỡi dài ngoằng, phồng rộp vì uống rượu quá nhiều, xung quanh mồm mụn mọc chi chít! Con nào con lấy to như quả ổi! Chưa hết! Cậu còn mọc thêm hai cái tai, to như tai voi ở hai bên cánh mũi!

Trông như cái mặt....

- Thằng mặt Lồn kiaaaaaaaaa! Xuống đây tao bảo!

Tiếng hét của bà phủ thuỳ Hoàng Nhàn khiến cậu bé hoảng hốt!
 
Top