Tao không ủng hộ thanh niên chạy xe công nghệ. Nhưng với tính cách dân Việt mình thì rất thích hợp với nghề chạy xe công nghệ.
* Thích làm thì làm, thích nghỉ thì nghỉ: Không những ngày nào nghỉ cũng được, mà giờ nào, phút nào nghỉ cũng được, không cần phải xin phép và chịu đựng bộ mặt khó chịu của thằng dog sếp.
* Không sợ bị sếp đì: Thi thoảng cũng gặp mấy anh khách cà chớn, nói năng không tế nhị, đụng chạm tự ái. Nhưng chỉ gặp một lần rồi thôi, sau đó mãi mãi không thấy nhau. Nếu đây là khách gọi xe thường xuyên, ngại phải gặp lại khi chạy trong khu vực đó, thì ráng nhớ tên rồi sau cuốc có nổ thì đừng nhận là được.
* Không sợ bị đồng nghiệp bắt nạt: Tình trạng ma mới ma cũ rất phổ biến trong môi trường VN, từ học đường cho tới công sở. Hiền thì thiệt thòi, dữ thì khéo đứt dây mất việc, thật không biết sống sao cho vừa lòng người. Giới chú bác xe ôm ngày xưa....cũng không ngoại lệ, các tiền bối đánh nhau bể đầu để giành khách, lắm lúc kẻ lên xe tang, người lên xe tù. Nay nhờ công nghệ nên tình trạng này hầu như không còn xảy ra. App kêu ai người đó hưởng, vậy cũng công bằng rồi. Thêm nữa dạo này khách đông, ai cũng có cuốc đều đều, chạy còn ko hết, chẳng ai rỗi hơi đâu mà đi ghanh ghét.
* Không sợ phải lấy lòng sếp, mua quà tặng sếp: Thực ra chạy xe ôm công nghệ, nếu dẻo mỏ, dễ lấy lòng khách hàng, thì thường được tip nhiều hơn, nhưng cái này hên xui và không quá quan trọng. Ai thích thì cho, không cho cũng không sao, mình vẫn được trả đủ tiền cho cuốc xe, vậy là đủ. Còn ở cty thì không đơn giản vậy, ko biết lấy lòng sếp thì lo viết đơn xin nghỉ việc cho nhanh.
* Làm theo năng lực, hưởng theo năng suất: Tiền tươi thóc thật, trả lương theo thời gian thực, làm tới đầu, tiền về tới đó, không lo cuối tháng bị nợ lương, thậm chí là quịt lương.