Vạn vật đều thua mùa thu Hà Nội
Hà Nội sáng nay… là một sáng mùa thu đúng nghĩa.
Trời trong vắt, nắng dịu như một cái chạm nhẹ.
Gió thì nhẹ nhàng mơn man qua tóc, mùi hoa sữa thoang thoảng len vào từng ngõ nhỏ. Không quá lạnh để phải co ro, cũng chẳng nóng để thấy khó chịu. Chỉ vừa đủ để thở sâu một cái và thấy lòng mình… an.
Mùa thu Hà Nội thật biết cách làm mềm lòng người.
Chỉ cần một sáng thế này thôi, mọi áp lực, mọi mệt mỏi như được xếp gọn lại ở một góc – để nhường chỗ cho một chút bình yên, một chút dịu dàng, một chút biết ơn vì mình vẫn đang ở đây.
Mùa thu Hà Nội vẫn thế - đến lúc nào chẳng hay, nhưng luôn khiến người ta muốn sống chậm lại, muốn đi bộ nhiều hơn, và muốn nhắn một lời tử tế cho ai đó mình thương.
Nếu bạn đang ở Hà Nội, đừng vội. Hôm nay là ngày đẹp để yêu thành phố này hơn một chút.
Chúc bản thân và những người xung quanh một ngày thật nhẹ, như cách Hà Nội sáng nay chạm vào mình – rất khẽ, mà rất sâu.
Chiều thứ 7 này em có rảnh không ?