Chữ nghĩa Miền Nam bị biến dạng từ trong lòng Miền Nam
"Trộm vía hai chị em có bầu" (??). Khi hồn vía bị mất thì hai chị em sẽ đẻ ra con đần độn, khùng khùng mất trí.
Anh Kh-oai L-ang Th-ang thì rù quến một đám fan vì "nước dùng", "ăn sập" thì "chị T-ủn C-ùi B-ắp" cũng kéo bè kéo cánh với "trộm vía".
Chúng ta không thể nói rằng giới tiktoker và youtuber là những người chuẩn mực ngôn ngữ mà bắt lỗi này nọ. Nhưng cái nguy hại là họ từ xóm làng Miền Nam mà lại góp phần rước những thứ oái ăm vô đem nhét vào đầu những người Miền Nam hơi hợt ham vui và có mòi cái gì cũng được, cười và no mắt là xong.
Họ cũng là nạn nhân, rồi từ nạn nhân thành thủ phạm, mà thủ phạm hăng hái mới ghê!
Ngày nào cũng làm clip, rồi giả gái, rồi nói cũng kiểu "nước dùng", "trộm vía", "ăn sập" thì lâu ngày thành quen, nó là cánh tay của tuyên truyền nhồi sọ.
Không cần dơ sạch, đách gì cần sạch dơ, cứ kéo càng đông thì càng có giải thưởng này nọ.
Nam giả gái để kéo view chính là hạ nhục người đàn bà chân chánh, người đàn bà Miền Tây thiệt. Nạn "ăn sập" là kéo lùi văn hoá ăn ở, khuyếch trương văn hoá thô tục.
Xã hội nhìn buồn!
Vô siêu thị thấy bà kia giọng Sài Gòn chánh gốc hỏi bà quản lý: "Em ơi! sao không còn thịt ba chỉ vậy?".
Đi chợ, bà bán thịt mập ú nu ú na mời: "Mua thịt đi cưng! thịt ba chỉ ngon lắm nè"!. Con nhỏ mua :"Chị ơi! bi nhiêu một lạng ba chỉ dzậy hả ?". Rồi hồn nhiên: "Cân cho em ba lạng thịt ba chỉ đi chị!"
Chương trình nấu ăn của người Sài Gòn, món của Miền Nam luôn, vậy mà xài thịt "ba chỉ". Ba chỉ là của người vùng khác.
Nghe muốn lên tăng xông, mắc dịch mắc gió hông? Sao tự dưng thủ tiêu cái chữ thịt ba rọi dễ thương của Nam Kỳ Lục Tỉnh quê mình vậy chèn?
Chữ ba rọi rất thông dụng, là chữ nghĩa ông bà mình đặt ra cho Miền Nam xưa rày. Từ thịt ba rọi có trình độ ba rọi, con người tâm tánh ba rọi chỉ những người học hành lam nham, có cách sống nửa này nửa nọ.
Ngày nay ngôn ngữ Miền Nam đang bị ngôn ngữ miền khác xâm lăng và bức tử đáng sợ.
Các bạn trẻ không ý thức, mình là người Miền Nam mà cứ tự nhiên nói đi "quẩy", đi "phượt", rồi vào "quán ăn vặt" , kêu bánh snack là "bim bim", kêu tã là bỉm, kêu drap trải giường thành "ga giường" , tự xưng mình là "mẹ bỉm sữa", suốt ngày cứ "xin vía, trộm vía, nhả vía".
Trộm vía m-ụ nội mày! Xin không được thì trộm, trộm xong thì nhả. Hồn vía con người coi như cái nùi giẻ rách, khốn nạn từ tâm tánh.
Những ai đẻ ra chữ "xin vía, trộm vía, nhả vía" là thứ vô văn hoá từ tâm thức, những ai xử dụng nó cũng vô văn hoá theo.
Nam Kỳ không có "ăn vặt", Nam Kỳ chỉ có "ăn hàng".Nam Kỳ không có "gà rán".
Mùa dịch, ngày nào trên đài truyền thanh, phát thanh, truyền hình, báo chí đều ra rả "Phạt người vất khẩu trang ra đường".
Miền Nam không có "vất", chỉ có quăng. Nam Kỳ không có "chỗ đỗ xe", Nam Kỳ chỉ có nơi đậu xe thôi.
Nam Kỳ chỉ có bùng binh, ngã năm, ngã bảy và quẹo. Miền Nam không có "vòng xuyến", không có "rẽ lối ".
Đâu có gia đình Nam Kỳ nào kêu gạo nếp gạo tẻ, kêu là gạo và nếp thôi!
Quá lo, chắc có ngày không xa, kêu thịt ba rọi tụi nhỏ sẽ không biết luôn, vì nó chỉ lập trình chữ ba chỉ.
Tại sao các bạn trẻ Miền Nam vô ý thức thấy thương như vậy?
Là do giáo dục ở sách giáo khoa, ở trường, ở truyền thông và gia đình cha mẹ ông bà cũng lơ là không để ý, họ nghĩ là chuyện không quá quan trọng.
Rất quan trọng là khác, đó là gốc gác, là bản sắc riêng, là cái hồn Miền Nam, là ý thức, là niềm tự hào để mà vun vén, tranh đoạt mọi thứ.
Thịt ba rọi khác thịt ba chỉ hoàn toàn dù nó chỉ một loại thịt. Như cầu Trường Tiền khác hoàn toàn cầu Tràng Tiền.
Cũng như lấy hên khác trộm vía.
Xin các bạn hãy biết đoái nhìn đặng mà thương Miền Nam của chúng ta!
Miền Nam lòng dạ thẳng ngay,luôn hạ mình xuống để nâng người đối diện lên, biết thương người đồng cảnh,đồng loại, nhìn ra cùng một phương đặng mà cùng kiếm chén cơm manh áo.
Người Miền Nam luôn thiệt bụng,thiệt lòng, không lòng vòng và gài bẫy bằng lời nói người đối diện. Nhưng người Miền Nam không a dua, dễ dãi, không bị mất gốc.
Xin các bạn hãy dạ, thưa! đừng "vâng ạ nhé nhỉ"!
"Ngọt ngào hai tiếng dạ thưa
Đôi môi hiền thục gói vừa nết na
Lời thưa từ buổi sanh ra
Lẫn vào tiếng dạ thật thà thành em."
Xin hãy giữ hồn Miền Nam, Tiếng Miền Nam, giữ bằng được ngôn ngữ Lục Tỉnh quê mình!
Chúng ta giữ của chúng ta và không có tham vọng muốn người miền khác phải giống chúng ta, của ai nấy giữ hồn vía mình trên sự tôn trọng.
"Bao nhiêu hưng vong
Đón đợi thu vào tầm tay
Rồi con lớn khôn, hai mươi tuổi đời....."
Nếu không chịu ý thức, không chịu suy nghĩ thì mãi mãi Miền Nam sẽ nằm hoài ở tư thế chót bảng.
Làm ơn! xin đừng làm "đàn con nay lớn khôn mang gươm đao về xóm làng" làm chữ nghĩa Miền Nam mình bị biến dạng!
"Trộm vía hai chị em có bầu" (??). Khi hồn vía bị mất thì hai chị em sẽ đẻ ra con đần độn, khùng khùng mất trí.
Anh Kh-oai L-ang Th-ang thì rù quến một đám fan vì "nước dùng", "ăn sập" thì "chị T-ủn C-ùi B-ắp" cũng kéo bè kéo cánh với "trộm vía".
Chúng ta không thể nói rằng giới tiktoker và youtuber là những người chuẩn mực ngôn ngữ mà bắt lỗi này nọ. Nhưng cái nguy hại là họ từ xóm làng Miền Nam mà lại góp phần rước những thứ oái ăm vô đem nhét vào đầu những người Miền Nam hơi hợt ham vui và có mòi cái gì cũng được, cười và no mắt là xong.
Họ cũng là nạn nhân, rồi từ nạn nhân thành thủ phạm, mà thủ phạm hăng hái mới ghê!
Ngày nào cũng làm clip, rồi giả gái, rồi nói cũng kiểu "nước dùng", "trộm vía", "ăn sập" thì lâu ngày thành quen, nó là cánh tay của tuyên truyền nhồi sọ.
Không cần dơ sạch, đách gì cần sạch dơ, cứ kéo càng đông thì càng có giải thưởng này nọ.
Nam giả gái để kéo view chính là hạ nhục người đàn bà chân chánh, người đàn bà Miền Tây thiệt. Nạn "ăn sập" là kéo lùi văn hoá ăn ở, khuyếch trương văn hoá thô tục.
Xã hội nhìn buồn!
Vô siêu thị thấy bà kia giọng Sài Gòn chánh gốc hỏi bà quản lý: "Em ơi! sao không còn thịt ba chỉ vậy?".
Đi chợ, bà bán thịt mập ú nu ú na mời: "Mua thịt đi cưng! thịt ba chỉ ngon lắm nè"!. Con nhỏ mua :"Chị ơi! bi nhiêu một lạng ba chỉ dzậy hả ?". Rồi hồn nhiên: "Cân cho em ba lạng thịt ba chỉ đi chị!"
Chương trình nấu ăn của người Sài Gòn, món của Miền Nam luôn, vậy mà xài thịt "ba chỉ". Ba chỉ là của người vùng khác.
Nghe muốn lên tăng xông, mắc dịch mắc gió hông? Sao tự dưng thủ tiêu cái chữ thịt ba rọi dễ thương của Nam Kỳ Lục Tỉnh quê mình vậy chèn?
Chữ ba rọi rất thông dụng, là chữ nghĩa ông bà mình đặt ra cho Miền Nam xưa rày. Từ thịt ba rọi có trình độ ba rọi, con người tâm tánh ba rọi chỉ những người học hành lam nham, có cách sống nửa này nửa nọ.
Ngày nay ngôn ngữ Miền Nam đang bị ngôn ngữ miền khác xâm lăng và bức tử đáng sợ.
Các bạn trẻ không ý thức, mình là người Miền Nam mà cứ tự nhiên nói đi "quẩy", đi "phượt", rồi vào "quán ăn vặt" , kêu bánh snack là "bim bim", kêu tã là bỉm, kêu drap trải giường thành "ga giường" , tự xưng mình là "mẹ bỉm sữa", suốt ngày cứ "xin vía, trộm vía, nhả vía".
Trộm vía m-ụ nội mày! Xin không được thì trộm, trộm xong thì nhả. Hồn vía con người coi như cái nùi giẻ rách, khốn nạn từ tâm tánh.
Những ai đẻ ra chữ "xin vía, trộm vía, nhả vía" là thứ vô văn hoá từ tâm thức, những ai xử dụng nó cũng vô văn hoá theo.
Nam Kỳ không có "ăn vặt", Nam Kỳ chỉ có "ăn hàng".Nam Kỳ không có "gà rán".
Mùa dịch, ngày nào trên đài truyền thanh, phát thanh, truyền hình, báo chí đều ra rả "Phạt người vất khẩu trang ra đường".
Miền Nam không có "vất", chỉ có quăng. Nam Kỳ không có "chỗ đỗ xe", Nam Kỳ chỉ có nơi đậu xe thôi.
Nam Kỳ chỉ có bùng binh, ngã năm, ngã bảy và quẹo. Miền Nam không có "vòng xuyến", không có "rẽ lối ".
Đâu có gia đình Nam Kỳ nào kêu gạo nếp gạo tẻ, kêu là gạo và nếp thôi!
Quá lo, chắc có ngày không xa, kêu thịt ba rọi tụi nhỏ sẽ không biết luôn, vì nó chỉ lập trình chữ ba chỉ.
Tại sao các bạn trẻ Miền Nam vô ý thức thấy thương như vậy?
Là do giáo dục ở sách giáo khoa, ở trường, ở truyền thông và gia đình cha mẹ ông bà cũng lơ là không để ý, họ nghĩ là chuyện không quá quan trọng.
Rất quan trọng là khác, đó là gốc gác, là bản sắc riêng, là cái hồn Miền Nam, là ý thức, là niềm tự hào để mà vun vén, tranh đoạt mọi thứ.
Thịt ba rọi khác thịt ba chỉ hoàn toàn dù nó chỉ một loại thịt. Như cầu Trường Tiền khác hoàn toàn cầu Tràng Tiền.
Cũng như lấy hên khác trộm vía.
Xin các bạn hãy biết đoái nhìn đặng mà thương Miền Nam của chúng ta!
Miền Nam lòng dạ thẳng ngay,luôn hạ mình xuống để nâng người đối diện lên, biết thương người đồng cảnh,đồng loại, nhìn ra cùng một phương đặng mà cùng kiếm chén cơm manh áo.
Người Miền Nam luôn thiệt bụng,thiệt lòng, không lòng vòng và gài bẫy bằng lời nói người đối diện. Nhưng người Miền Nam không a dua, dễ dãi, không bị mất gốc.
Xin các bạn hãy dạ, thưa! đừng "vâng ạ nhé nhỉ"!
"Ngọt ngào hai tiếng dạ thưa
Đôi môi hiền thục gói vừa nết na
Lời thưa từ buổi sanh ra
Lẫn vào tiếng dạ thật thà thành em."
Xin hãy giữ hồn Miền Nam, Tiếng Miền Nam, giữ bằng được ngôn ngữ Lục Tỉnh quê mình!
Chúng ta giữ của chúng ta và không có tham vọng muốn người miền khác phải giống chúng ta, của ai nấy giữ hồn vía mình trên sự tôn trọng.
"Bao nhiêu hưng vong
Đón đợi thu vào tầm tay
Rồi con lớn khôn, hai mươi tuổi đời....."
Nếu không chịu ý thức, không chịu suy nghĩ thì mãi mãi Miền Nam sẽ nằm hoài ở tư thế chót bảng.
Làm ơn! xin đừng làm "đàn con nay lớn khôn mang gươm đao về xóm làng" làm chữ nghĩa Miền Nam mình bị biến dạng!
