Lê trung khoa tố cáo tay an ninh nằm vùng hôm trước cho Police Đức, và tiếp tục lên ĐSQ VN "tự thú" lần 2

1-Đã dám tới đsq cà khịa, mà khi nghe thằng ất ơ hỏi phát thì lật đật quay xe? ĐM. Bản lĩnh cùi bắp!
2-Tao thuộc gia đình có người thân bị CS giết, khỏi cần mày thề về việc truy lùng gì đó.
Ai biết dc thằng đó thằng nào mà ất ơ, nhỡ đặc vụ Nâm cài chỉ chờ vắng ng sơ hở nó kéo mẹ vào dsq đánh đập bắt cóc thì sao, mẹ txt núp trong nhà nó còn lôi về dc, mày đặt mình vào vị trí thằng khoa đi rồi mày hẵng chém
 
mày muốn trả đũa kiểu quân tử hả? clm, hãy nghĩ về những người ở trong nước bị tra tấn, chết uất hận vì CS đi.
cái ngày CS bị sụp tao thề với mày là con cháu bọn quan chức có đi khắp thế giới cũng sẽ có những mạng lưới những thằng nó dám dành cả đời để đi săn chúng nó.
Tốt nhất là im mồm và sống tích phước đi
Thôi đi, Mỹ xứ tự do dân có súng 50 năm nay mà có bao h thấy tin thằng Vịt vàng bên đây săn được đầu con cháu quan chức đâu. Bọn nó có sụp thì tiền gửi bank bên đây vẫn còn đó. Vẫn là người đc pháp luật bảo vệ, vẫn có bảo kê.

Săn đc thì đã săn lâu rồi. Toàn đấu đá nhau ko.
 
Lếu bác tô deal đc một con bài chiến lược thì thằng đức sẽ làm ngơ lếu mở chiến dịch đặc biệt bắt người nhỉ, vì dù xao cũng chả phải đức thuần chủng, thằng nhập cư có cuốc tịch cũng có cái đéo gì đâu :vozvn (22):
Con Vịt có cái dái khô để deal với Đức :vozvn (19):
 
Giới hạn.

......................

Báo chí Vn đồng loạt đưa tin vụ bắt giữ ông Phạm Quang Thiện Giám đốc Trung tâm Công nghệ và Truyền thông đa phương tiện thuộc Cổng Thông tin điện tử Chính phủ thuộc Văn phòng Chính phủ về tội “Làm, tàng trữ, phát tán, tuyên truyền thông tin, tài liệu nhằm chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” quy định tại Điều 117 Bộ luật Hình sự; liên quan đến vụ án Lê Trung Khoa.

Khác với lần trước bắt Đỗ Ngà, lần này Lê Trung Khoa không xác nhận liên quan đến ông Thiện.

Lần trước khi Đỗ Ngà bị bắt, nhà báo Lê Trung Khoa có xác nhận anh Ngà là cộng tác. Tôi có live nói anh Khoa nhận vậy là không nên. Anh nhận thế thì anh được tiếng là có ctv bị an ninh bắt, anh được dư luận biết đến. Nhưng còn anh Ngà thì sao, anh Ngà có thể đang chối với cơ quan an ninh rằng không hợp tác gì với anh Khoa, việc anh Khoa nhận vậy là bất lợi cho anh Ngà.

Có lẽ rút kinh nghiệm, anh Khoa lần này không nhận anh Thiện là ctv của mình.

Thế nhưng trên tờ thoibao.de của anh Khoa làm tổng biên tập, anh Hiếu Bá Linh là một cộng tác ruột với tờ báo này lại đăng tin về anh Thiện, với nhận định đây là việc đấu đá nội bộ và việc bắt anh Thiện rồi gán tội liên quan đến LTK là đối tượng phản động đang bị truy nã.

Lẽ ra anh Khoa phải là người phát ngôn chính thức vì sự việc được báo chí VN nhắc liên quan đến anh. Tuy nhiên anh lại né tránh để ctv đưa tin.

Có lần tờ thoibao của anh Khoa đăng bài nói, Trịnh Xuân Thanh đăng ký hộ khẩu tại nhà tôi, địa chỉ số Heidebrinker 8, 13357 Berlin. Việc tờ thoibao đăng như vậy khiến bỗng dưng nhà tôi có nhiều người không hẹn mà cứ tự bấm chuông, gõ cửa đến thăm khiến vợ tôi rất khó chịu. Vợ tôi bảo tôi chơi với anh ấy, sao việc không có thật lại để anh ấy đưa trên báo như vậy.

Tôi đến gặp anh Khoa, nói việc này không có thật, mong anh gỡ chi tiết đó.

Anh Khoa bảo đó là do ctv viết gửi đến, không phải anh ấy viết, nếu tôi muốn gỡ thì phải viết thư đến toà soạn Thoibao , kèm với bằng chứng là không phải Trịnh Xuân Thanh đăng ký hộ khẩu tại nhà tôi. Khi đó toà soạn sẽ xem xét bỏ chi tiết đó hay không?

Anh Khoa nói thế khiến tôi vào thế khó xử, nếu tôi đâm đơn kiện ra toà vì tờ báo anh đưa tin sai, làm gia đình tôi bị ảnh hưởng. Những người chống Cộng sẽ quy tôi là tay sai an ninh đánh phá anh ấy. Còn bọn dlv hay bọn bên ngoài thích khích động sẽ mỉa mai là dân chủ cắn xé nhau.

Còn tôi cũng không thể đến cơ quan chức năng để xin giấy xác nhận anh Thanh đăng ký hộ khẩu ở đâu, hoặc cũng không thể bảo cơ quan đó xác nhận rằng anh Thanh không đăng ký hộ khẩu chỗ tôi. Chuyện này vô lý, chả cơ quan nào chứng nhận cho cả.

Tôi nghĩ thôi chuyện rồi cũng qua đi, đúng như vậy, thời gian trôi cũng không ai để ý chuyện đó nữa.

Anh Khoa bị đóng Facebook, anh nhờ tôi đăng bài thông báo và đưa facebook mới của anh ấy lên. Tôi làm theo yêu cầu của anh. Thời gian sau anh nhờ Tổ Chức Phóng Viên Không Biên Giới lấy lại được trang facebook của mình, đến lượt trang facebook của tôi lại bị khoá do anh Khế thuê người báo cáo vi phạm bản quyền. Tôi có hỏi anh Khoa lấy lại facebook kiểu gì thì giúp tôi. Anh Khoa hăng hái, nhiệt tình đưa tôi email của luật sư, bảo tôi liên hệ để luật sư kiện facebook đòi cho tôi. Tôi viết thư và vị luật sư kia nói sẽ tốn rất nhiều tiền, trước mắt là 5 nghìn euro. Nhưng đòi được hay không thì không chắc chắn, vì Facebook là công ty tư nhân, họ có quyền từ chối cung cấp dịch vụ cho khách hàng.

Tôi nói với anh Khoa đăng chia sẻ cái trang facebook mới của tôi. Anh Khoa không đăng mà lại bảo tôi viết bài cho tờ báo của anh. Không viết gì thì cũng chán, nên tôi viết cho anh ấy.

Được vài bài thì anh ấy bảo, nội dung tôi viết có nhiều tin nội bộ không được kiểm chứng, tờ báo của anh là tờ báo uy tín, chính thống. Không thể đăng tin không căn cứ, anh đề nghị tôi cho tiếp cập nguồn tin để anh thẩm tra.

Đến nước này thì tôi đành chịu thua, tôi bảo thôi anh không đăng thì thôi, tôi lại về đi buôn đồ cổ.

Sau đó tôi tình cờ nhờ được người khác, họ liên hệ với tổ chức phóng viên không biên giới và dễ dàng xin lại được facebook cho tôi.

Hôm nay thấy việc anh Đỗ Ngà, anh Thiện bị bắt.

Nếu ngày ấy để được đăng bài, tôi giới thiệu nguồn cấp tin cho anh Khoa, thì chắc hẳn những người ấy số phận giờ đã như anh Đỗ Ngà, anh Phạm Quang Thiện.

Anh Khoa rêu rao tay nọ tay kia là người của an ninh ******** cài cắm, anh còn giỏi phát hiệt ra cả bí danh của người ta, rồi anh tự hào vì anh có tin nội bộ cấp cho, bóc mẽ được tay H. Gió nên tay này đã bị sa thải khỏi B03.

Thế nhưng anh lại không đủ giỏi để người cộng tác của mình được an toàn. Anh ở thủ đô của nước Đức, khi những người liên quan đến anh bị bắt trong nước, anh cưỡi Mẹc bóng loáng, hiên ngang ra đại sứ quán VN tại Đức để thách đố công an VN bắt anh.

Anh ấy làm thế để người ta thấy anh ta là anh hùng, anh chỉ nghĩ đến bản thân.

Nhưng anh ấy làm thế, chỉ khiến cho gia đình của anh Thiện, anh Đỗ Ngà cay đắng, chua chát hơn.

Tôi không thanh minh tôi có phải người của an ninh cài cắm hay không. Nhưng tôi tôi làm gì cũng định ra giới hạn. Chính vì thế nhiều người không thích tôi, cho rằng tôi nửa nạc, nửa mỡ, đi hai hàng.

Giới hạn của tôi là mình làm gì có người cộng tác mà việc cộng tác với mình khiến họ bị nguy hiểm hơn mình, tôi sẽ không làm.

Giới hạn của tôi là doanh nghiệp Việt Nam mang sản phẩm ra nước ngoài bán, không ủng hộ thì thôi, chẳng bới móc chất lượng hàng hoá họ làm gì. Hàng của Thổ, Trung kém chất lượng đầy ở Đức này, có người Thổ, Trung nào bóc mẽ đâu. Không phải chỉ Vinfast mà bất cứ hãng naò, tập đoàn nào mang sản phẩm của họ ra nước ngoài chào bán, tôi đều ủng hộ. Chính vì việc này người ta đặt điều là tôi là người của Vin, đến gặp tay nọ để môi giới hàng trăm nghìn euro để không viết về Vin. Tay kia cố ý rêu rao facebook hàng trăm nghìn người theo dõi ở Đức đến gặp để môi giới. Cố hướng thiên hạ nghĩ là tôi. Một sự đê hèn, khiến tôi ghê tởm. Tôi hoàn toàn không làm việc ấy. Nếu tôi là người môi giới vậy, chắc phiên toà vừa rồi hẳn nhiên tay kia sẽ lôi tên tôi ra, hoặc còn báo công an Đức, tôi đã bị gọi lên để điều tra rồi. Chuyện nghe đâu đâu tay đó còn nói tôi là tay sai an ninh, đặc tình còn nói ra được, thì chuyện rõ ràng tôi gặp để nói chuyện môi giới hối lộ lẽ nào nó vì sự chân ái đoàn kết mà tha cho tôi ?

Một kiểu vu khống đê tiện gây sức ép, giống như trước kia đăng tin Trịnh Xuân Thanh đăng ký hộ khẩu ở nhà tôi. Ép tôi vào thế nếu bảo không phải người môi giới của Vin thì tại sao không chửi Vin đi, nếu không phải là tay sai của an ninh ********, thì chửi an ninh ******** để chứng minh đi.

Giới hạn cùa tôi không phải viết để nổi tiếng, không thích bị ai nghi vấn tạo sức ép phải làm gì. Tôi không có nhu cầu phải được niềm tin của những người chống Cộng, cũng chẳng có nhu cầu lấy niềm tin của nhà nước ******** Việt Nam. Tôi thích gì, thấy gì muốn nói thì tôi nói. Không thích ai khích bác gì cũng không nói. Đặc tình an ninh cũng được, lưu manh cũng được, ba sọc Cali cũng được.

Giới hạn nữa của tôi là không muốn nước Đức và Việt Nam quá căng thẳng thành thù hận với nhau vì những chuyện của người bất đồng chính kiến. Còn có cả trăm ngàn người Việt đang sinh sống tại Đức. Chuyện nước Đức yêu cầu Việt Nam cải thiện về quyền con người là điều tôi ủng hộ. Nhưng là một công dân Đức và mang nguồn gốc Việt Nam. Tôi không mong muốn vì chuyện vì một cá nhân mà Đức mang tên lửa Tarus nã vào quê hương của tôi như anh Lê Trung Khoa nói.

Nước Đức dung chứa nhiều chủng tộc, có vô vàn người từ các quốc gia khác đến Đức tị nạn, sinh sống. Ai trong số họ vì bất đồng với quốc gia của họ, đều khiêu khích thách đố quốc gia kia bắt hay ám toán họ, để nước Đức phải mang tên lửa Tarus nã vào quốc gia đó. Thử hỏi với bao nhiêu sắc dân như thế, thì nước Đức lấy đâu ra tên lửa để mà phòng thủ nếu Nga tấn công? Tinh thần hy sinh của những người quấn khăn rằn màu đỏ hoặc khăn đen, trắng trùm đầu còn mạnh mẽ gấp trăm lần dân châu Á, nên nhớ là vậy.

Chuyện của anh Khoa thách đố vậy sẽ không xảy ra, nhưng nó cho thấy bản chất anh sẵn sàng mang cá nhân của mình để đẩy nước Đức và Việt Nam có thù hận, có chiến tranh anh cũng làm. Anh phát ngôn như thế, cũng khiến một số bò đỏ được dịp chửi bới, mạt sát nước Đức, căm thù nước Đức, nơi đang bao dung hàng trăm ngàn người Việt sinh sống, làm ăn chăm chỉ.

Đó là những lý do mà tôi không đi cùng đường anh Khoa, bởi tôi có những giới hạn của mình.

Tuy anh Khoa chỉ đặt giả thiết rằng động đến anh ấy, tên lửa Tarus sẽ nã vào lăng Ba Đình. Nhưng tôi cho rằng đó thể hiện của sự dã tâm của anh Lê Trung Khoa.

Anh Lê Trung Khoa, tổng biên tập tờ thoibao, anh sinh năm 1971 tại Thanh Hoá, hiện đang sống và làm việc tại Berlin, Đức. Tôi nói rõ như này, để anh Khoa có căn cứ khởi kiện tôi ra toà về tội tôi vu khống anh có dã tâm gây chiến tranh.

Hiếu gió trần tình về Khoa
 

Có thể bạn quan tâm

Top