Leng keng (chuyện linh tinh)

Lê lết từ thớt của Mr fun2 đến Mrtit rồi sang đây mà chả thấy nổi thàng nào ở SG để giao lưu. Đéo gì hiếm thế...
 
Sáng hôm sau dậy đau đầu kinh khủng, chắc toàn rượu dởm, nghĩ đến lập band cũng thích nhưng phải kiếm đủ người đã. Tao nghĩ đến lão Râu quán Gió.

Nghĩ là làm, đến tối hai thằng vác xác lên quán Gió, gọi đen nóng không đường, chờ lão chủ bưng nước ra rồi trình bày. Hai thằng chém gió mê mải, lão Râu hỏi: ”Hai thằng mài có tiền không mà đòi lập band?”, thấy hai thằng khựng lại, lão nói tiếp: ”ĐM, chúng mày không sắm guitar điện, phơ, trống, âm thanh ngon có chơi vào lỗ đít, sáng tác thì đéo biết thì chỉ có cover cả đời.” Thấy hai thằng buồn buồn, lão cười bảo: ”Trống, âm thanh, địa điểm tao lo được, mỗi thằng mày muốn chơi cũng phải kiếm mỗi thằng một guitar điện, mà đéo có thằng nào chơi bass, xác định anh em chơi vui giải trí thôi, chứ đéo thành nghề được đâu”, hai thằng mừng mừng tủi tủi vì có người chia sẻ, ngồi nghe nhạc, gào hét inh ỏi đến muộn thì xách dái về, lòng đầy phấn khích.

Mấy ngày tiếp theo, thằng Tóc dài dựa vào các mối quan hệ trong trường, xin xỏ đội văn nghệ mượn được hai con đàn đểu, bộ Amply và đôi con loa thùng lôi về vứt ở phòng tao để tập, thỉnh thoảng đảo qua chỗ lão Râu cập nhật tình hình, lão bảo đang định mua bộ trống bãi và lão có thằng Đen, em họ chơi bass. Hai thằng khấp khởi mừng thầm.

Thời gian này, ngoài thời gian cho đam mê thì vẫn chat chit, thư từ thường xuyên với Leng keng, Khóc nhè và Chân ngắn ngủn vẫn hào hứng, mê say kể cho các em về Rock về đam mê âm nhạc còn học thì thỉnh thoảng đến lớp điểm danh đối với những môn bắt buộc chống cấm thi. Học hành càng ngày càng sa sút. Lúc này ở HN có khá nhiều ban nhạc Rock, ngoài Bức Tường thì có Thủy Triểu Đỏ, Gạt Tàn Đầy, The Light … và một số ban underground khác, có show nào, lớn hay nhỏ là tao với Tóc dài, thằng Ái lại kéo nhau đi, Leng keng vốn không thích nghe Rock, rủ một hai lần không đi nên hầu hết tao chỉ đi với mấy thằng bạn, hôm sau mới đảo qua nàng, ăn bữa cơm rồi lại về trường, cũng chẳng có thời gian mà tiến xa hơn, có lần cắm rễ ở café Rock rồi té cũng chẳng gặp nàng.

Thời gian cứ lầm lũi trôi đi, trong lòng tao thì luôn biết, tao yêu Leng keng rất nhiều.
 
Thế giới Internet giúp tao tìm hiểu về thế giới Rock, mở ra cả một thế giới bao la, rộng lớn trong đấy tao đắm chìm trong đam mê, đắm chìm trong cảm xúc. Các diễn đàn nhạc Rock bùng nổ, ở ngoài Bắc từ FC Bức tường cho đến phong trào Rock liên tỉnh, còn trong Nam là các diễn đàn chuyên sâu về nhạc Rock như caferock rồi đến vnrockworld, tiếng Anh của tao cũng khá tốt nên ngoài ra tao còn vào các diễn đàn Rock nước ngoài, đọc và tìm hiểu thêm. Lúc này tại caferock là các bài review album, cảm nhận Rock, phân tích, bình luận và đánh giá thời gian này chữ nghĩa và hiểu biết chưa nhiều nên chủ yếu đọc và gật gù. Rồi cũng với đám bạn mê Rock tụ tập ngày đêm chém gió về các chủ đề nhạc Rock và lên kế hoạch cho các hoạt động xã hội, thấy trong người lúc nào cũng bừng bừng cảm xúc. Chỉ có điều Leng keng không cùng sở thích với tao.

Cuối kỳ năm ấy Leng keng chuyển chỗ ở, tao cũng mò đến làm cửu vạn. Nàng chuyển đến một khu tập thể cũ gần trường, phòng bên cạnh là mấy thằng xây dựng nhí nhố. Cùng làm cửu vạn có đám bạn cùng lớp nàng nữa, bọn này cũng đã từng gặp tao mà lần này bọn nó nhìn tao như người rừng, tóc khá dài, quần jean bạc màu, áo Rock đen. Tao thấy trong đám bạn đó có cả thằng Điểm danh.
Chiều tối xong việc cả đám tổ chức ăn lẩu ở phòng mới, mấy thằng xây dựng cũng mò qua hóng hớt rồi mang đàn sang giao lưu. Thằng Xây dựng cả chơi Tuyệt tình ca khá hay, giọng cũng cảm xúc, xong bài tao quay sang bảo: ”Anh hát hay, đàn hay nhưng bài bài đem đi tán gái thì buồn quá!”. Nó đáp: ”Chú biết chơi không? Chơi bài nào vui vui đê”. Ừ thì chơi, tao ôm cây đàn như người tình bé nhỏ, căn lại dây một chút, nhẹ nhàng rải trên phím đàn và cất tiếng khàn khàn:

... Nhớ, những góc phố chân quen hàng cây.
Những ký ức bay xa tầm tay.
Và sẽ, mãi gắn bó như chưa hề xa
Dẫu sóng gió đi qua đời ta
Đợi chờ ngày về ta ôm trong tay, tim ta mê say...


Thằng Xây dựng cả vỗ tay nói: ”Hay quá nhưng bài này cũng buồn”, tao cười nhìn Leng keng và nói: ”Yêu xa anh ạ, yêu xa thì lúc nào cũng nhớ”. Leng keng tủm tỉm cười còn thằng Điểm danh im lặng gắp đồ ăn.

Chia tay Leng keng, tao ra cổng trường XD gặp thằng Đầu đinh, nghe thằng bạn trình bày một hồi đại ý là nó hoàn toàn không biết tao và Leng keng yêu nhau, tao thở dài rồi nói: ”Mày chưa biết giờ mày biết rồi đấy, giờ tính sao?”. Nó xin lỗi và bảo tôn trọng chuyện tình cảm của tao và không hề muốn mất thằng bạn thân. Ừ thì cái gì đã qua là đã qua, nó cũng là thằng bạn tao không bao giờ muốn mất, thế là xong. Tối đấy tao vào KTX XD ngủ, tao có mấy thằng bạn học ở đấy, đúng làm mấy thằng đực ở với nhau, nhìn khang trang nhưng cũng bẩn như KTX trường tao.
 
Thế giới Internet giúp tao tìm hiểu về thế giới Rock, mở ra cả một thế giới bao la, rộng lớn trong đấy tao đắm chìm trong đam mê, đắm chìm trong cảm xúc. Các diễn đàn nhạc Rock bùng nổ, ở ngoài Bắc từ FC Bức tường cho đến phong trào Rock liên tỉnh, còn trong Nam là các diễn đàn chuyên sâu về nhạc Rock như caferock rồi đến vnrockworld, tiếng Anh của tao cũng khá tốt nên ngoài ra tao còn vào các diễn đàn Rock nước ngoài, đọc và tìm hiểu thêm. Lúc này tại caferock là các bài review album, cảm nhận Rock, phân tích, bình luận và đánh giá thời gian này chữ nghĩa và hiểu biết chưa nhiều nên chủ yếu đọc và gật gù. Rồi cũng với đám bạn mê Rock tụ tập ngày đêm chém gió về các chủ đề nhạc Rock và lên kế hoạch cho các hoạt động xã hội, thấy trong người lúc nào cũng bừng bừng cảm xúc. Chỉ có điều Leng keng không cùng sở thích với tao.

Cuối kỳ năm ấy Leng keng chuyển chỗ ở, tao cũng mò đến làm cửu vạn. Nàng chuyển đến một khu tập thể cũ gần trường, phòng bên cạnh là mấy thằng xây dựng nhí nhố. Cùng làm cửu vạn có đám bạn cùng lớp nàng nữa, bọn này cũng đã từng gặp tao mà lần này bọn nó nhìn tao như người rừng, tóc khá dài, quần jean bạc màu, áo Rock đen. Tao thấy trong đám bạn đó có cả thằng Điểm danh.
Chiều tối xong việc cả đám tổ chức ăn lẩu ở phòng mới, mấy thằng xây dựng cũng mò qua hóng hớt rồi mang đàn sang giao lưu. Thằng Xây dựng cả chơi Tuyệt tình ca khá hay, giọng cũng cảm xúc, xong bài tao quay sang bảo: ”Anh hát hay, đàn hay nhưng bài bài đem đi tán gái thì buồn quá!”. Nó đáp: ”Chú biết chơi không? Chơi bài nào vui vui đê”. Ừ thì chơi, tao ôm cây đàn như người tình bé nhỏ, căn lại dây một chút, nhẹ nhàng rải trên phím đàn và cất tiếng khàn khàn:

... Nhớ, những góc phố chân quen hàng cây.
Những ký ức bay xa tầm tay.
Và sẽ, mãi gắn bó như chưa hề xa
Dẫu sóng gió đi qua đời ta
Đợi chờ ngày về ta ôm trong tay, tim ta mê say...


Thằng Xây dựng cả vỗ tay nói: ”Hay quá nhưng bài này cũng buồn”, tao cười nhìn Leng keng và nói: ”Yêu xa anh ạ, yêu xa thì lúc nào cũng nhớ”. Leng keng tủm tỉm cười còn thằng Điểm danh im lặng gắp đồ ăn.

Chia tay Leng keng, tao ra cổng trường XD gặp thằng Đầu đinh, nghe thằng bạn trình bày một hồi đại ý là nó hoàn toàn không biết tao và Leng keng yêu nhau, tao thở dài rồi nói: ”Mày chưa biết giờ mày biết rồi đấy, giờ tính sao?”. Nó xin lỗi và bảo tôn trọng chuyện tình cảm của tao và không hề muốn mất thằng bạn thân. Ừ thì cái gì đã qua là đã qua, nó cũng là thằng bạn tao không bao giờ muốn mất, thế là xong. Tối đấy tao vào KTX XD ngủ, tao có mấy thằng bạn học ở đấy, đúng làm mấy thằng đực ở với nhau, nhìn khang trang nhưng cũng bẩn như KTX trường tao.

Bài Nhớ của Gạt tàn đầy tao nghe và thích từ hồi lớp 12, lúc đó đang ôn thi vẽ Kiến Trúc. Hồi đó lớp vẽ hầu như chỉ bật Gạt tàn đầy, Thuỷ Triều đỏ, Bức tường hay các bài rock hay thế giới.
Bức tường thì quá nhiều bài hay rồi. Gạt tàn đầy thì có Nhớ, Phở, Lão cô đơn, đám cưới chuột...
Thuỷ triều đỏ thì có Nắng mới, Cánh thư cuối cùng, Ánh sáng nơi núi rừng...
Nhạc Rock thế giới thì bật Forever and one của Helloween, hay hit đợt đầu của Marron5 là she will be loved...
Đi học mà vừa vẽ vừa nghe Rock nó phiêu vãi Lồn ấy. Một thời đam mê đã xa...
 
Thế giới Internet giúp tao tìm hiểu về thế giới Rock, mở ra cả một thế giới bao la, rộng lớn trong đấy tao đắm chìm trong đam mê, đắm chìm trong cảm xúc. Các diễn đàn nhạc Rock bùng nổ, ở ngoài Bắc từ FC Bức tường cho đến phong trào Rock liên tỉnh, còn trong Nam là các diễn đàn chuyên sâu về nhạc Rock như caferock rồi đến vnrockworld, tiếng Anh của tao cũng khá tốt nên ngoài ra tao còn vào các diễn đàn Rock nước ngoài, đọc và tìm hiểu thêm. Lúc này tại caferock là các bài review album, cảm nhận Rock, phân tích, bình luận và đánh giá thời gian này chữ nghĩa và hiểu biết chưa nhiều nên chủ yếu đọc và gật gù. Rồi cũng với đám bạn mê Rock tụ tập ngày đêm chém gió về các chủ đề nhạc Rock và lên kế hoạch cho các hoạt động xã hội, thấy trong người lúc nào cũng bừng bừng cảm xúc. Chỉ có điều Leng keng không cùng sở thích với tao.

Cuối kỳ năm ấy Leng keng chuyển chỗ ở, tao cũng mò đến làm cửu vạn. Nàng chuyển đến một khu tập thể cũ gần trường, phòng bên cạnh là mấy thằng xây dựng nhí nhố. Cùng làm cửu vạn có đám bạn cùng lớp nàng nữa, bọn này cũng đã từng gặp tao mà lần này bọn nó nhìn tao như người rừng, tóc khá dài, quần jean bạc màu, áo Rock đen. Tao thấy trong đám bạn đó có cả thằng Điểm danh.
Chiều tối xong việc cả đám tổ chức ăn lẩu ở phòng mới, mấy thằng xây dựng cũng mò qua hóng hớt rồi mang đàn sang giao lưu. Thằng Xây dựng cả chơi Tuyệt tình ca khá hay, giọng cũng cảm xúc, xong bài tao quay sang bảo: ”Anh hát hay, đàn hay nhưng bài bài đem đi tán gái thì buồn quá!”. Nó đáp: ”Chú biết chơi không? Chơi bài nào vui vui đê”. Ừ thì chơi, tao ôm cây đàn như người tình bé nhỏ, căn lại dây một chút, nhẹ nhàng rải trên phím đàn và cất tiếng khàn khàn:

... Nhớ, những góc phố chân quen hàng cây.
Những ký ức bay xa tầm tay.
Và sẽ, mãi gắn bó như chưa hề xa
Dẫu sóng gió đi qua đời ta
Đợi chờ ngày về ta ôm trong tay, tim ta mê say...


Thằng Xây dựng cả vỗ tay nói: ”Hay quá nhưng bài này cũng buồn”, tao cười nhìn Leng keng và nói: ”Yêu xa anh ạ, yêu xa thì lúc nào cũng nhớ”. Leng keng tủm tỉm cười còn thằng Điểm danh im lặng gắp đồ ăn.

Chia tay Leng keng, tao ra cổng trường XD gặp thằng Đầu đinh, nghe thằng bạn trình bày một hồi đại ý là nó hoàn toàn không biết tao và Leng keng yêu nhau, tao thở dài rồi nói: ”Mày chưa biết giờ mày biết rồi đấy, giờ tính sao?”. Nó xin lỗi và bảo tôn trọng chuyện tình cảm của tao và không hề muốn mất thằng bạn thân. Ừ thì cái gì đã qua là đã qua, nó cũng là thằng bạn tao không bao giờ muốn mất, thế là xong. Tối đấy tao vào KTX XD ngủ, tao có mấy thằng bạn học ở đấy, đúng làm mấy thằng đực ở với nhau, nhìn khang trang nhưng cũng bẩn như KTX trường tao.

Liệu ban nhạc của mày có phải là ngũ cung ko tml
 
Quay lại trường thi học kỳ, xuống gặp mấy thằng bạn BK, XD công nhận bọn nó chăm vãi, về trường thấy bọn bạn toàn ôn thi ngoài quán game, trên bàn nhậu hoặc đan quạt chia tiền học phí, đến lúc gần thi mới cuống cuồng xoay tiền học phí không cấm thi. Lúc này lão Râu đã sắm được con trống bãi, mấy thằng suốt ngày tụ tập tại quán Gió ôn thi, chủ yếu cover của The Beatles, Nirvana và một số band Rock Việt khác. Vừa chơi, vừa thi chả lo lắng mẹ gì cả thế nào mà kỳ đấy chỉ phải thi lại một môn cũng là may mắn, có môn khoai vãi thì có phao của ông anh Thợ săn cho trúng tủ ăn ngay con 9 mới chất, cả lớp cứ trầm trồ mãi, kỳ đấy mà không dính một môn thi lại có khi được học bổng.

Thi xong, nghỉ hè đành gác đàn về quê. Leng keng không về mà chờ Mắt biếc thi ĐH. Đầu tiên có thoáng buồn nhưng nghĩ lại thì cả năm cũng có được ở gần nhau đâu, cảm giác đấy lúc nào cũng thường trực trong lòng. Thời gian trước qua các diễn đàn cũng quen biết kha khá anh em đồng hương nghe Rock, về quê tao tập hợp bọn nó lại, tổ chức các hoạt động xã hội như hồi ở trường vẫn làm. Gom đồ cũ, xin tài trợ rổi cùng nhau đến Trung tâm bảo trợ xã hội tỉnh. Đến nơi gặp bao con người khó khăn, nhưng cụ già neo đơn, lũ trẻ mồ côi, bị bỏ rơi … mỗi con người, mỗi số phận, bọn tao đứa nào cũng đầy thương cảm nhưng đến mới thấy lũ trẻ vô tư nô đùa, hoan hỉ nhận quà, nhận đồ chơi là vẫn còn tìm thấy niềm vui trong nỗi buồn. Lại lôi đàn ra hát say mê, từng đứa hát rồi tất cả cùng hát, bọn trẻ thì vỗ tay. Chia tay Trung tâm, cả bọn lòng đầy xúc động nhưng cũng ngập tràn niềm vui và bọn tao vẫn duy trì hoạt động này rất lâu sau đấy.

Mắt biếc thi xong, Leng keng đưa em về, tao lại quấn lấy nàng cho thỏa bao ngày xa nhớ.

Một buổi chiều nắng Hạ, tao đưa Leng keng lên chân núi Trắng, xung quanh là cánh đồng lau xanh mướt xa ngút ngàn. Hai đứa ngồi trên tảng đá trắng lớn nhất, dựa vào nhau trong không gian mơ mộng, yên bình. Tao lại say mê nói về Rock về những bài hát rồi hát cho nàng nghe một đoạn bài mà tao sáng tác tặng nàng, nàng cười e lệ rồi khóa môi tao bằng một nụ hôn ngọt ngào. Hôn nhau, ôm ấp, những va chạm thể xác khiến hai đứa nóng bừng, nhưng giữa đồng không mông quạnh, lúc đấy tao không dám làm gì mà đưa nàng về nhà tao.
 
Top