Live Lịch sử và ngọn nguồn xung đột ISR-Palestin

Nguyvoky

Thích phó đà
T viết tóm gọn nhưng hoàn toàn đủ ý nhé, chứ t thấy nhiều thằng cmt nhưng đéo hiểu vấn đề, đa số bắt nguồn từ việc chưa tìm hiểu lịch sử khu vực này giai đoạn 1921-1948:

Sau ww1, ottoman thua trện nên Theo thỏa thuận, Pháp được ủy nhiệm quản lý Syria còn Anh được ủy nhiệm quản lý vùng Lưỡng Hà và Palestine (vùng này sau này sẽ chia thành ISR và Palestine hiện nay), đường biên giới sẽ được các cường quốc tham gia đàm phán xác lập. Nói chung thua trận thì đéo có tư cách gì nữa, mất đất, bị chia đất phải chịu chấp nhận đéo nói nhiều, giống Thái thua trận mất Trấn Ninh cho Pháp, Pháp nhập TN vô Lào đến giờ vẫn đéo dám đòi, mà thực ra đéo có quyền đòi

Khi này dân số ở palestine như sau: 589.200 người Hồi giáo, 83.800 người Do Thái, 71.500 người Thiên chúa giáo và 7.600 người khác, tuy nhiên số lượng người Do Thái đổ về đây ngày 1 đông hơn, thế là bọn Ả Rập thấy gai mắt, rồi đồn là Do thái âm mưu nô dịch người Ả rập???. Và Dưới sự lãnh đạo của Amin al-Husayni-đại Giáo trưởng Hồi giáo ở Jerusalem, người Ả rập nổi lên chống lại người Anh và liên tục tấn công dân cư Do thái. Các cuộc tấn công lẻ tẻ bắt đầu từ cuộc nổi loạn của người Ả rập năm 1920 và cuộc nổi dậy ở Jaffa năm 1921. Mỗi lần nổi loạn đều có người Do Thái bị giết nhưng khi này còn các cuộc đồ sát chỉ mang tính tự phát, và lẻ tẻ.


Năm 1935 Cái chết của nhà truyền giáo Izz ad-Din al-Qassam bởi tay của cảnh sát Anh tại Jenin tháng 11 làm cho người Hồi giáo đặc biệt tức giận. Vài tháng sau, một cuộc tổng bãi công do người Ả rập khởi xướng đồng loạt diễn ra và kéo dài cho đến tháng 10 năm 1936. Trong mùa hè năm đó, hàng ngàn mẫu ruộng và vườn cây của người Do thái bị chặt phá, người Do thái bị tấn công và bị giết hại, khiến cho một số cộng đồng Do thái, như ở Beisan và Acre, phải bỏ chạy lánh nạn. Cuộc khởi nghĩa vũ trang nổ ra trên toàn lãnh thổ, bọn HG tàn sát người Do Thái và đánh luôn cả quân Anh. Trong vòng 18 tháng tiếp theo, người Anh mất quyền kiểm soát Jerusalem, Nablus, và Hebron-khi này các cuộc tấn công của đám HG mới mang tính quy mô lớn, tổ chức bài bản.

Trong thời gian 1937-1939 quân Anh tuyển mộ nhiều cảnh sát người Do Thái vào làm việc để cùng nhau dẹp loạn bọn HG, và phải mất 3 năm mới dep yên. Trải qua giai đoạn 1935-1939 đầy bất ổn này các phe đều nhận thấy là hai cộng đồng này không thể chung sống hòa bình, nên ý tưởng phân chia lãnh thổ nảy sinh.


Ngày 29 tháng 11 năm 1947, Đại hội đồng Liên hiệp quốc chấp thuận nghị quyết số 181, giải quyết cuộc xung đột Ả rập-Do thái bằng cách phân chia Palestine thành hai quốc gia, Do thái và Ả rập. Với chừng 32% dân số, người Do thái sẽ được 56% lãnh thổ, mặc dù phần lãnh thổ này tính cả hoang mạc Negev ở phía nam-được gọi là nước Israel. Còn người Ả Rập được 42% lãnh thổ-được gọi là Palestine, Vì tính chất tôn giáo thiêng liêng của Jerusalem, nên vùng này, bao gồm cả Bethlehem sẽ được quản trị bởi Liên hiệp quốc. Cuộc bỏ phiếu gồm 56 nước và có 33 phiếu đồng ý, 13 phản đối và 10 phiếu trắng.

Tất nhiên bọn Ả rập cho rằng chia như vậy là ko công bằng nên đã ko thừa nhận. Chẳng bao lâu sau, xung đột nổ ra và ngày càng lan rộng, khiến cho rất nhiều người ở cả hai phe thiệt mạng. Bên Ả Rập tàn sát dân Do Thái, còn bên Do Thái lần này cũng đáp trả mạnh mẽ-cũng thảm sát tập thể bọn Ả Rập-gọi chung là thảm sát nakba. Đám HG nhanh chóng thành lập lực lượng quân giải phóng Ả Rập, bao vây và phong tỏa 100.000 dân do thái ở Jerusalem. Tình hình những người bị kẹt lại trong các khu Do thái ở vùng hoang mạc negev và miền bắc trở nên khốn quẫn.

Thủ lĩnh người Do thái Ben-Gurion tái tổ chức Haganah, ban hành nghĩa vụ quân sự bắt buộc, tất cả phụ nữ và đàn ông đều phải tham gia huấn luyện quân sự. Nhờ vào nguồn tài chính do Golda Meir quyên góp được từ những người Do Thái ở ngoại quốc và sự hỗ trợ của Stalin cho phong trào Zion, đại diện Do thái ký được những hợp đồng mua vũ khí quan trọng. Các nhân viên Haganah thu mua vũ khí tồn kho từ thời Chiến tranh thế giới thứ hai để góp phần trang bị cho quân đội. Cuối tháng ba, lần đầu tiên họ tiến hành chiến dịch Balak để chuyển vũ khí và trang thiết bị về để đánh giải vây cho Jerusalem. Và tất nhiên quân giải phóng Ả rập bị đánh tơi tả.

Kết thúc giai đoạn 1, giai đoạn 2 thì sẽ có sự tham chiến của liên quân 7 nước Ả Rập đánh vào ISR, nếu bài này nhiều vodka t sẽ làm nốt
 
Sửa lần cuối:
Tao thây nhiều người nói là bọn do thái ở nhờ xong cướp đất. Tml nói rõ hơn đc không
đéo, chúng nó nghĩ là đợt ww2 do thái bị thảm sát ở châu âu nên về palestin ở nhờ, nhưng thực tế đéo phải như thế, năm 1922 dân do thái ở palestin đã có 83.000 người rồi chiếm gần 20% dân số palestin khi đó. khi bị thảm sát ở ww2 thì bọn nó có chạy về đó thật nhưng đất pales khi đó thuộc quản lý của anh lợn chứ đéo phải của bọn ả rập (do ottoman thua trận nên anh đc quản lý đất đó), bọn ả rập ở đó có tư cách đéo gì mà bảo là cho isr ở nhờ, phải nói chính xác là thằng anh lợn nó mở cửa cho isr ở châu âu chạy về đó ở
 
Viết về đề tài này, cũng nên viết về Barbour agreements



Foreign Office
November 2nd, 1917

Dear Lord Rothschild,

I have much pleasure in conveying to you. on behalf of His Majesty's Government, the following declaration of sympathy with Jewish Zionist aspirations which has been submitted to, and approved by, the Cabinet

His Majesty's Government view with favour the establishment in Palestine of a national home for the Jewish people, and will use their best endeavors to facilitate the achievement of this object, it being clearly understood that nothing shall be done which may prejudice the civil and religious rights of existing non-Jewish communities in Palestine or the rights and political status enjoyed by Jews in any other country.

I should be grateful if you would bring this declaration to the knowledge of the Zionist Federation.

Yours,

Arthur James Balfour
 
Mày viết xong nhờ con AI nó chỉnh lại để post cho đàng hoàng, hấp dẫn người xem được thì cho vài tấm hình làm tư liệu nữa.

Xung Đột Israel-Palestine 1921-1948: Hiểu Biết Từ Gốc Rễ


Nhiều người comment mà không hiểu vấn đề, đơn giản vì chưa nắm lịch sử khu vực này. Hãy cùng tui tóm gọn giai đoạn 1921-1948 để bạn thấy rõ tại sao Israel và Palestine "không đội trời chung"!


1. Sau Thế Chiến 1: Đất Đai Bị Chia Cắt


Sau khi Đế chế Ottoman thua trận, Anh và Pháp "xẻ thịt" vùng đất của họ. Pháp quản Syria, Anh nắm Iraq và Palestine (khu vực sau này thành Israel và Palestine). Thua trận thì câm mồm, mất đất là chuyện thường—like Thái Lan mất Trấn Ninh cho Pháp, giờ đòi cũng chẳng ai trả!


2. Dân Số Palestine: Mồi Lửa Bắt Đầu


Lúc này, Palestine có 589.200 người Hồi giáo, 83.800 người Do Thái, 71.500 người Thiên chúa giáo và 7.600 người khác. Nhưng người Do Thái đổ về ngày càng đông, khiến người Ả Rập "gai mắt". Họ đồn đại: "Do Thái muốn nô dịch chúng ta!"—và mâu thuẫn bùng lên.


3. Người Ả Rập Nổi Dậy


Dưới sự dẫn dắt của Amin al-Husayni—đại Giáo trưởng Hồi giáo Jerusalem, người Ả Rập chống lại Anh và tấn công người Do Thái. Các vụ lẻ tẻ như nổi loạn 1920 hay Jaffa 1921 dần leo thang. Ban đầu chỉ là tự phát, nhưng sau thành phong trào lớn.


4. 1935: Cái Chết Châm Ngòi Đại Loạn


Năm 1935, cảnh sát Anh giết nhà truyền giáo Izz ad-Din al-Qassam, làm người Hồi giáo sôi máu. Họ tổng bãi công, khởi nghĩa vũ trang, phá vườn cây, giết người Do Thái. Nhiều cộng đồng Do Thái ở Beisan, Acre phải chạy trốn. Quân Anh mất kiểm soát Jerusalem, Nablus, Hebron suốt 18 tháng.


5. Anh Hợp Tác Với Do Thái Dẹp Loạn


Quân Anh tuyển cảnh sát Do Thái, mất 3 năm (1937-1939) mới dẹp yên. Sau giai đoạn này, ai cũng thấy: hai bên không thể sống chung. Ý tưởng chia đất ra đời.


6. 1947: Liên Hợp Quốc Chia Đôi Palestine


Ngày 29/11/1947, nghị quyết 181 ra đời: Palestine thành 2 nước. Israel (32% dân số) được 56% đất (bao gồm hoang mạc Negev), Palestine được 42%, Jerusalem do Liên Hợp Quốc quản lý. 33 nước đồng ý, 13 phản đối, 10 trung lập. Người Ả Rập cho là bất công, từ chối thẳng thừng.


7. Xung Đột Bùng Nổ: Thảm Sát Hai Bên


Chiến sự nổ ra ngay sau đó. Người Ả Rập tàn sát người Do Thái, người Do Thái đáp trả bằng thảm sát Nakba. Cả hai bên đều tổn thất nặng.


8. Người Do Thái Thắng Lớn


Ben-Gurion tổ chức lại Haganah, bắt buộc quân sự, được Golda Meir quyên tiền và Stalin hỗ trợ vũ khí. Họ mua súng từ Thế Chiến 2, mở chiến dịch Balak giải vây Jerusalem. Quân Ả Rập tan tác, kết thúc giai đoạn 1.




Kết Luận
Giai đoạn 1921-1948 là nền tảng của xung đột Israel-Palestine hôm nay. Hiểu lịch sử này, bạn sẽ thấy vấn đề không đơn giản như lời comment trên mạng!
 
Mày viết xong nhờ con AI nó chỉnh lại để post cho đàng hoàng, hấp dẫn người xem được thì cho vài tấm hình làm tư liệu nữa.

Xung Đột Israel-Palestine 1921-1948: Hiểu Biết Từ Gốc Rễ


Nhiều người comment mà không hiểu vấn đề, đơn giản vì chưa nắm lịch sử khu vực này. Hãy cùng tui tóm gọn giai đoạn 1921-1948 để bạn thấy rõ tại sao Israel và Palestine "không đội trời chung"!


1. Sau Thế Chiến 1: Đất Đai Bị Chia Cắt


Sau khi Đế chế Ottoman thua trận, Anh và Pháp "xẻ thịt" vùng đất của họ. Pháp quản Syria, Anh nắm Iraq và Palestine (khu vực sau này thành Israel và Palestine). Thua trận thì câm mồm, mất đất là chuyện thường—like Thái Lan mất Trấn Ninh cho Pháp, giờ đòi cũng chẳng ai trả!


2. Dân Số Palestine: Mồi Lửa Bắt Đầu


Lúc này, Palestine có 589.200 người Hồi giáo, 83.800 người Do Thái, 71.500 người Thiên chúa giáo và 7.600 người khác. Nhưng người Do Thái đổ về ngày càng đông, khiến người Ả Rập "gai mắt". Họ đồn đại: "Do Thái muốn nô dịch chúng ta!"—và mâu thuẫn bùng lên.


3. Người Ả Rập Nổi Dậy


Dưới sự dẫn dắt của Amin al-Husayni—đại Giáo trưởng Hồi giáo Jerusalem, người Ả Rập chống lại Anh và tấn công người Do Thái. Các vụ lẻ tẻ như nổi loạn 1920 hay Jaffa 1921 dần leo thang. Ban đầu chỉ là tự phát, nhưng sau thành phong trào lớn.


4. 1935: Cái Chết Châm Ngòi Đại Loạn


Năm 1935, cảnh sát Anh giết nhà truyền giáo Izz ad-Din al-Qassam, làm người Hồi giáo sôi máu. Họ tổng bãi công, khởi nghĩa vũ trang, phá vườn cây, giết người Do Thái. Nhiều cộng đồng Do Thái ở Beisan, Acre phải chạy trốn. Quân Anh mất kiểm soát Jerusalem, Nablus, Hebron suốt 18 tháng.


5. Anh Hợp Tác Với Do Thái Dẹp Loạn


Quân Anh tuyển cảnh sát Do Thái, mất 3 năm (1937-1939) mới dẹp yên. Sau giai đoạn này, ai cũng thấy: hai bên không thể sống chung. Ý tưởng chia đất ra đời.


6. 1947: Liên Hợp Quốc Chia Đôi Palestine


Ngày 29/11/1947, nghị quyết 181 ra đời: Palestine thành 2 nước. Israel (32% dân số) được 56% đất (bao gồm hoang mạc Negev), Palestine được 42%, Jerusalem do Liên Hợp Quốc quản lý. 33 nước đồng ý, 13 phản đối, 10 trung lập. Người Ả Rập cho là bất công, từ chối thẳng thừng.


7. Xung Đột Bùng Nổ: Thảm Sát Hai Bên


Chiến sự nổ ra ngay sau đó. Người Ả Rập tàn sát người Do Thái, người Do Thái đáp trả bằng thảm sát Nakba. Cả hai bên đều tổn thất nặng.


8. Người Do Thái Thắng Lớn


Ben-Gurion tổ chức lại Haganah, bắt buộc quân sự, được Golda Meir quyên tiền và Stalin hỗ trợ vũ khí. Họ mua súng từ Thế Chiến 2, mở chiến dịch Balak giải vây Jerusalem. Quân Ả Rập tan tác, kết thúc giai đoạn 1.




Kết Luận
Giai đoạn 1921-1948 là nền tảng của xung đột Israel-Palestine hôm nay. Hiểu lịch sử này, bạn sẽ thấy vấn đề không đơn giản như lời comment trên mạng!
Kkk AI cũng dc việc đấy chứ
 
Do Thái ở đấy mấy nghìn năm rồi, Hồi mọi mới có từ những năm 600
hồi giáo là tôn giáo ăn cắp mà,mới xuất hiện có mấy trăm năm mà lây lan như dịch bệnh tàn phá khắp nơi =))
sau này nhiều khi mấy thằng khùng khùng ở tây ninh,ngồi trong núi tiên tri tiên tréo tùm lum đồ,thành lập đạo xong thành nhà tiên tri giống thằng mù chữ muhamad luôn =))
 
Do Thái ở đấy mấy nghìn năm rồi, Hồi mọi mới có từ những năm 600
Đm xuyên suốt quá trình toàn thấy bọn HG hành hạ bọn do thái, đến đoạn 1948 do thái nhờ dựa vào quyết định chia đất của lhq ms bắt đầu đấm lại bọn hg, còn trước đó dân do thái toàn bị hg nó dí sống khổ như chó
 
Đm xuyên suốt quá trình toàn thấy bọn HG hành hạ bọn do thái, đến đoạn 1948 do thái nhờ dựa vào quyết định chia đất của lhq ms bắt đầu đấm lại bọn hg, còn trước đó dân do thái toàn bị hg nó dí sống khổ như chó
 
T viết tóm gọn nhưng hoàn toàn đủ ý nhé, chứ t thấy nhiều thằng cmt nhưng đéo hiểu vấn đề, đa số bắt nguồn từ việc chưa tìm hiểu lịch sử khu vực này giai đoạn 1921-1948:

Sau ww1, ottoman thua trện nên Theo thỏa thuận, Pháp được ủy nhiệm quản lý Syria còn Anh được ủy nhiệm quản lý vùng Lưỡng Hà và Palestine (vùng này sau này sẽ chia thành ISR và Palestine hiện nay), đường biên giới sẽ được các cường quốc tham gia đàm phán xác lập. Nói chung thua trận thì đéo có tư cách gì nữa, mất đất, bị chia đất phải chịu chấp nhận đéo nói nhiều, giống Thái thua trận mất Trấn Ninh cho Pháp, Pháp nhập TN vô Lào đến giờ vẫn đéo dám đòi, mà thực ra đéo có quyền đòi

Khi này dân số ở palestine như sau: 589.200 người Hồi giáo, 83.800 người Do Thái, 71.500 người Thiên chúa giáo và 7.600 người khác, tuy nhiên số lượng người Do Thái đổ về đây ngày 1 đông hơn, thế là bọn Ả Rập thấy gai mắt, rồi đồn là Do thái âm mưu nô dịch người Ả rập???. Và Dưới sự lãnh đạo của Amin al-Husayni-đại Giáo trưởng Hồi giáo ở Jerusalem, người Ả rập nổi lên chống lại người Anh và liên tục tấn công dân cư Do thái. Các cuộc tấn công lẻ tẻ bắt đầu từ cuộc nổi loạn của người Ả rập năm 1920 và cuộc nổi dậy ở Jaffa năm 1921. Mỗi lần nổi loạn đều có người Do Thái bị giết nhưng khi này còn các cuộc đồ sát chỉ mang tính tự phát, và lẻ tẻ.


Năm 1935 Cái chết của nhà truyền giáo Izz ad-Din al-Qassam bởi tay của cảnh sát Anh tại Jenin tháng 11 làm cho người Hồi giáo đặc biệt tức giận. Vài tháng sau, một cuộc tổng bãi công do người Ả rập khởi xướng đồng loạt diễn ra và kéo dài cho đến tháng 10 năm 1936. Trong mùa hè năm đó, hàng ngàn mẫu ruộng và vườn cây của người Do thái bị chặt phá, người Do thái bị tấn công và bị giết hại, khiến cho một số cộng đồng Do thái, như ở Beisan và Acre, phải bỏ chạy lánh nạn. Cuộc khởi nghĩa vũ trang nổ ra trên toàn lãnh thổ, bọn HG tàn sát người Do Thái và đánh luôn cả quân Anh. Trong vòng 18 tháng tiếp theo, người Anh mất quyền kiểm soát Jerusalem, Nablus, và Hebron-khi này các cuộc tấn công của đám HG mới mang tính quy mô lớn, tổ chức bài bản.

Trong thời gian 1937-1939 quân Anh tuyển mộ nhiều cảnh sát người Do Thái vào làm việc để cùng nhau dẹp loạn bọn HG, và phải mất 3 năm mới dep yên. Trải qua giai đoạn 1935-1939 đầy bất ổn này các phe đều nhận thấy là hai cộng đồng này không thể chung sống hòa bình, nên ý tưởng phân chia lãnh thổ nảy sinh.


Ngày 29 tháng 11 năm 1947, Đại hội đồng Liên hiệp quốc chấp thuận nghị quyết số 181, giải quyết cuộc xung đột Ả rập-Do thái bằng cách phân chia Palestine thành hai quốc gia, Do thái và Ả rập. Với chừng 32% dân số, người Do thái sẽ được 56% lãnh thổ, mặc dù phần lãnh thổ này tính cả hoang mạc Negev ở phía nam-được gọi là nước Isarael. Còn người Ả Rập được 42% lãnh thổ-được gọi là Palestine, Vì tính chất tôn giáo thiêng liêng của Jerusalem, nên vùng này, bao gồm cả Bethlehem sẽ được quản trị bởi Liên hiệp quốc. Cuộc bỏ phiếu gồm 56 nước và có 33 phiếu đồng ý, 13 phản đối và 10 phiếu trắng.

Tất nhiên bọn Ả rập cho rằng chia như vậy là ko công bằng nên đã ko thừa nhận. Chẳng bao lâu sau, xung đột nổ ra và ngày càng lan rộng, khiến cho rất nhiều người ở cả hai phe thiệt mạng. Bên Ả Rập tàn sát dân Do Thái, còn bên Do Thái lần này cũng đáp trả mạnh mẽ-cũng thảm sát tập thể bọn Ả Rập-gọi chung là thảm sát nakba. Đám HG nhanh chóng thành lập lực lượng quân giải phóng Ả Rập, bao vây và phong tỏa 100.000 dân do thái ở Jerusalem. Tình hình những người bị kẹt lại trong các khu Do thái ở vùng hoang mạc negev và miền bắc trở nên khốn quẫn.

Thủ lĩnh người Do thái Ben-Gurion tái tổ chức Haganah, ban hành nghĩa vụ quân sự bắt buộc, tất cả phụ nữ và đàn ông đều phải tham gia huấn luyện quân sự. Nhờ vào nguồn tài chính do Golda Meir quyên góp được từ những người Do Thái ở ngoại quốc và sự hỗ trợ của Stalin cho phong trào Zion, đại diện Do thái ký được những hợp đồng mua vũ khí quan trọng. Các nhân viên Haganah thu mua vũ khí tồn kho từ thời Chiến tranh thế giới thứ hai để góp phần trang bị cho quân đội. Cuối tháng ba, lần đầu tiên họ tiến hành chiến dịch Balak để chuyển vũ khí và trang thiết bị về để đánh giải vây cho Jerusalem. Và tất nhiên quân giải phóng Ả rập bị đánh tơi tả.

Kết thúc giai đoạn 1, giai đoạn 2 thì sẽ có sự tham chiến của liên quân 7 nước Ả Rập đánh vào ISR, nếu bài này nhiều vodka t sẽ làm nốt
Mày kể thiếu chi tiết quan trọng nhất
Jerusalem thánh địa của 3 tôn giáo cội nguồn của 3 tôn giáo và là nguyên nhân gây sung đột israel và cả thế giới hồi giáo
Jerusalem là đất thánh của người Do Thái là nơi thượng đế ban cho họ sau khi trốn thoát khỏi Ai Cập và lang thang trong sa mạc 30 năm.
Jerusalem nơi chúa jessus Nazareth ra đời
Và jerusalem nơi Muhammad người sáng lập Hồi giáo được gặp thiên thần và trao cho ông ấy bộ kinh coran.
Cho nên vùng đất này là thánh địa 3 tôn giáo quyết tâm giành cho bằng được
Jerusalem và toàn bộ đất Israel vốn ban đầu nó thuộc về Do Thái và do thượng đế ban cho họ.
Sau đó nó bị Thiên Chúa giáo chiếm cho đến trước thế kỷ thứ 10
Sau thế kỷ thứ 10 thì bị Hồi giáo chiếm
Thiên Chúa giáo đã tổ chức các cuộc chiến giành lại đất thánh từ tay Hồi giáo trong các cuộc thập tự chinh
Nhưng họ bị vua hủi của Hồi giáo đánh bại hồi giáo quản lý vùng đất này
Và sau đó nó thuộc đế quốc Ottoman của Thổ Nhĩ Kỳ
Và người Anh giành được nó sau thế chiến thứ nhất
 

Có thể bạn quan tâm

Top