Ăn chơi Lính Cứu Hộ 'Ăn Lương' Hay 'Làm Ơn'? Đã Đến Lúc Khẳng Định: Đây Là Nghĩa Vụ Thiêng Liêng!

VIXENVIETNAM

Lỗ đýt gợi cảm
Cứ mỗi mùa thiên tai ập đến, hình ảnh người lính dầm mình trong nước lũ, vượt đèo băng suối cứu dân lại trở thành tâm điểm, đi kèm theo đó là những lời ca ngợi. Bên cạnh sự biết ơn chân thành, vẫn len lỏi một luồng ý kiến cho rằng quân đội đang "làm ơn" hay "thương hại" người dân. Tuy nhiên, việc gán mác "làm ơn" cho hành động của quân đội là một sự hiểu lầm căn bản, thậm chí là làm lu mờ đi tính chất nghĩa vụ và trách nhiệm mà họ đã cam kết. Bài viết này sẽ phân tích rõ: Cứu trợ thiên tai chắc chắn là nhiệm vụ, là nghề nghiệp của quân đội, không phải là một hành động từ thiện hay làm phúc.

1. Trách nhiệm Pháp lý: Nhiệm vụ "Chiến đấu trong thời bình"



Việc cứu trợ không phải là hành động tự phát, mà đã được luật hóa.

Theo Luật Quốc phòng và các văn bản pháp lý liên quan của Nhà nước, một trong những chức năng cơ bản của Quân đội Nhân dân không chỉ là sẵn sàng chiến đấu bảo vệ Tổ quốc mà còn là tham gia vào các hoạt động phòng, chống, khắc phục hậu quả thiên tai, tìm kiếm cứu nạn.

Đây là nhiệm vụ chiến đấu trong thời bình. Nếu việc huấn luyện chiến đấu là để đối phó với kẻ thù bên ngoài, thì việc cứu trợ là để đối phó với thiên tai – một loại "kẻ thù" vô hình đe dọa trực tiếp đến tính mạng và tài sản của nhân dân. Do đó, việc tham gia vào công tác cứu trợ là thực hiện mệnh lệnh, thực thi pháp luật, không phải là hành động tự nguyện "làm thêm" ngoài giờ hay tùy hứng.


2. Bản chất Nghề nghiệp: Quân đội được trang bị để làm việc này



Quân đội là lực lượng được trả lương để thực hiện các nhiệm vụ nguy hiểm.

Luận điệu "họ ăn lương nên phải làm" không hề sai, nhưng cần được hiểu đúng và đầy đủ. Lương và phụ cấp mà quân nhân nhận được là để duy trì sự sẵn sàng, huấn luyện kỹ năng chuyên biệt, và chấp nhận rủi ro nghề nghiệp, bao gồm cả rủi ro đối mặt với bão lũ, sạt lở.

  • Về Kỹ năng: Họ được huấn luyện kỹ năng sơ cứu, công binh, điều khiển phương tiện đặc chủng (thuyền, xe lội nước), những kỹ năng mà lực lượng dân sự bình thường không có.
  • Về Tổ chức: Họ có khả năng điều động lớn, kỷ luật thép và sự phối hợp đồng bộ.
Nếu một công nhân xây dựng được trả lương để làm việc trên cao, đối mặt với rủi ro té ngã, thì người lính được trả lương để sẵn sàng xông pha vào vùng nguy hiểm nhất khi Tổ quốc và nhân dân cần. Đó là bản chất của nghề nghiệp này.


3. Phản biện "Làm Ơn": Phân định rõ trách nhiệm và nhân dân



Việc coi quân đội "làm ơn" vô tình hạ thấp vai trò của lực lượng này.

"Làm ơn" thường được hiểu là một hành động không có ràng buộc, mang tính chất từ thiện cá nhân. Gắn từ này vào hành động cứu trợ của quân đội sẽ tạo ra hai hệ lụy nghiêm trọng:

  • Thứ nhất: Nó phủ nhận tính chính danhtrách nhiệm tổ chức của quân đội. Cứu trợ là nhiệm vụ của quân đội, gắn liền với chế độ, không phải là việc làm dựa trên lòng trắc ẩn cá nhân của từng chiến sĩ.
  • Thứ hai: Nó làm lu mờ mối quan hệ máu thịt giữa Quân đội và Nhân dân. Quân đội từ nhân dân mà ra, vì nhân dân mà phục vụ. Đó là mối quan hệ trách nhiệm và sự tin tưởng, không phải mối quan hệ "người ban ơn - người nhận ơn".


III. Kết Luận​



Cứu trợ thiên tai là sự hội tụ của Nghĩa vụ, Trách nhiệm và Tinh thần Phụng sự.

Không ai phủ nhận sự hy sinh, dũng cảm của từng cá nhân chiến sĩ khi đối mặt với hiểm nguy. Sự dấn thân của họ là đáng trân trọng và cần được biểu dương. Tuy nhiên, chúng ta cần phân biệt rõ: Quân đội làm việc này là thực hiện nghĩa vụ cao cả đã được quy định, đó là nhiệm vụ chính trị, pháp lý và đạo đức của một lực lượng vũ trang cách mạng.

Việc ghi nhận và tôn vinh người lính nên tập trung vào chất lượng thực thi nhiệm vụ—sự kịp thời, sự chuyên nghiệp, và lòng dũng cảm vượt lên trên mọi hiểm nguy—chứ không phải là ca ngợi họ vì "lòng tốt" hay "làm ơn". Đó chính là cách tôn trọng đúng đắn nhất đối với nghề nghiệpvai trò thiêng liêng của Quân đội Nhân dân.
 
Cứ mỗi mùa thiên tai ập đến, hình ảnh người lính dầm mình trong nước lũ, vượt đèo băng suối cứu dân lại trở thành tâm điểm, đi kèm theo đó là những lời ca ngợi. Bên cạnh sự biết ơn chân thành, vẫn len lỏi một luồng ý kiến cho rằng quân đội đang "làm ơn" hay "thương hại" người dân. Tuy nhiên, việc gán mác "làm ơn" cho hành động của quân đội là một sự hiểu lầm căn bản, thậm chí là làm lu mờ đi tính chất nghĩa vụ và trách nhiệm mà họ đã cam kết. Bài viết này sẽ phân tích rõ: Cứu trợ thiên tai chắc chắn là nhiệm vụ, là nghề nghiệp của quân đội, không phải là một hành động từ thiện hay làm phúc.

1. Trách nhiệm Pháp lý: Nhiệm vụ "Chiến đấu trong thời bình"






2. Bản chất Nghề nghiệp: Quân đội được trang bị để làm việc này






3. Phản biện "Làm Ơn": Phân định rõ trách nhiệm và nhân dân






III. Kết Luận​

thử ko đưa hết người ra mà cứu thử mai dân đen nó có dỡ 2 cây búa liềm xuống, rồi lên tới tận Ba đình bứng luôn cái lăng đi không,

bản chất cuối cùng lúc nào cũng là vậy cả, "An dân đến Yên dân rồi Mị dân để mà Giữ lấy chế độ" :embarrassed:
 
Sửa lần cuối:
Top