SOG
Cuộc chiến bí mật của biệt kích Mỹ ở Việt Nam
“…Vào trung tuần tháng Bảy năm 1967, Hạ sĩ nhất Hary Brown cũng với năm biệt kích người Nùng đang trinh sát gần Quốc lộ 922 ở Lào, cách Huế khoảng 60 dặm về hướng Tây thì bị phục kích – không phải bởi đám linh Bắc Việt bắn ầm ĩ mà là bọn đặc công cứ như chui lên từ hư không. Một tay đặc công đánh văng khẩu CAR-15 khỏi Sullivan rồi bắn anh ấy chết tươi, lộn một vòng rồi bắn tiếp đội phó Brown xuyên qua vai, trong khi tay đặc công còn lại bắn chết Almendariz.
Brown với nửa đội trinh sát vỡ tóe ra và chạy trối chết; mãi rồi mới cố gửi được tin qua điện đài”
[đoạn này là mô tả lằng nhằng đoạn giải cứu đám biệt kích]
“…Cho dù cuộc giải cứu cũng quá kỳ diệu, những những gì xảy ra với Almendariz và Sullivan mới là chủ đề chiếm phần lớn đánh giá hậu chiến dịch. Họ không bị phục kích bởi đám lính Bắc Việt thông thường, cũng chẳng phải đám linh cựu dày dạn chiến trận, không hề. Quân phục kích được ngụy trang một cách tài tình, xuất kỳ bất ý từ hư không như đám ninja, thi triển võ công và thậm chí còn cố bắt sống một linh Mỹ. Vụ phục kích chắc chắn đã được lên kế hoạch một cách hoàn hảo và tiến hành rất thuần thục, hẳn là đã được tập dượt kỹ càng. Biệt kích Mỹ chưa từng đối đầu với binh chủng nào của Bắc Việt như vậy.”
[rồi đến một đoạn dài mô tả một vụ trinh sát tiếp theo, dò theo vết đặc công – đoạn sau đây là đoạn kết của vụ trinh sát đó]
Bắt đầu là từ lúc máy bay trinh sát tiền phương Covey báo về khi bay ngang qua Nam Lào, “chúng tôi bắt được giọng một ai đó đang gào thét trên điện đài”.
Một giọng trẻ măng van nài, “Làm ơn, làm ơn đến đón tao với”. Phi công trinh sát tiền phương cố làm cho anh ta binh tĩnh hơn, mãi mới hiểu ra rằng hắn có mỗi một mình, vì lạc khỏi đội, nhưng nhất định không thể giải thích nổi chuyện gì đã xảy ra.
[…..]
Khi chiếc Huey tới nơi thì một cái Huey khác đã vớt được tay biệt kích trẻ đã gọi kêu cứu trên điện đài bằng rọ kiểu McGuire, một thứ giống như cái xích đu, thả từ trực thăng xuống xuyên qua tán rừng. […]
Tối hôm đó Zabitosky được nghe một câu chuyện đầu huyền khí. Tay chuyến viên bậc bốn trẻ măng, Glenn, thoát về chỉ với mỗi bộ đồ mặc trên người trần tình rằng đám Bắc Việt đã lột sạch những thứ khác. Vẫn còn run lẩy bẩy, nó kể lại quân Bắc Việt đã lệnh cho nó phải gọi cứu hộ qua điện đài ra sao, rồi sau đó đặt nó vào rọ McGuire như thế nào.
Nếu thật như vậy, sao bọn nó không bắn hạ chiếc Huey, một việc mà lúc đó thật là dễ như trò trẻ con. Bởi vị họ muốn gã được vớt về, Glenn nói, để gã có thể kể lại chuyện gì đã xảy ra với Miguez (1)
[ (1): Miguez là đội phó đội thám báo của Glenn]
Quân Bắc Việt đánh úp họ sáng hôm đó, hắn kể. Họ bị quây nhanh đến mức không một ai kịp bắn phát nào, có mỗi đội trưởng Pilton là cố chạy thoát, còn nguyên đội bị bắt sống.
Một tay sĩ quan Bắc Việt biết nói tiếng Anh bảo Glenn hãy mở mắt và xem cho kỹ vào, rồi rạch toang bụng của Paul Miguez, lòng ruột xổ đầy ra đất. Rồi tay sĩ quan lấy súng phun lửa từ một thằng quân của ông ta, thục đầu phun lửa vào bụng Miguez và đun chảy nội tạng khi anh ấy vẫn còn sống, theo nghĩa đen, ngay trước mắt tay chuyên viên bậc bốn.
Tay sĩ quan Bắc Việt bảo Glenn để về truyền đời lại cho đám đồng ngũ Mũ Nồi Xanh rằng đây là những gì sẽ chờ đợi chúng nó ở Lào.