LINH TINH (2)

Tao tưởng mày nghỉ xàm rồi?
Dạ e cũng tính nghỉ, mà số e số thị phi. Toàn ngu mồm nên bị kêu réo miết.
Thôi túc trực ở đây luôn cho khỏi ai kêu réo ạ ^_^
 
Hôm mất nhau chiều buồn ngưng nắng.
Quán lưa thưa .....cười ả say đời.
Nghe phế tích trầm ngâm xốc nổi.
Tóc nhạt màu, bạc phếch, bi ai.

Hôm mất nhau mây trời vương vãi.
Những lối quen nhân loại chẳng về.
Chuyện hôm cũ em còn ngồi kể.
Văn cũ mèm diễn chẳng người xem.

Hôm mất nhau đời chìm lòng chén.
Ngõ liêu xiêu, nghiêng ngã, vật vờ.
Chân dạ khách in hằn trăn trở.
"Cuốn theo chiều, gió" lạnh, riêng môi.

P/s:
Em thai nghén nổi sầu trong cuống phổi.
Tròn tháng năm, hạ sinh đứa thơ buồn.
Chợ hôm ấy, người không mua buồn tủi
Em dẫn buồn đi ở đợ ...... trần gian ^_^
Thành phố buồn như hàng cây thay lá
Vì em đi chẳng hẹn ngày về
Cây cỏ rũ giọt sương thời nông nổi
Trả tương tư về quá khứ xa

Ta co ro như chú mèo thấm lạnh
Trên cành con chim hót run run
Điệu đàn lắng xuống từng ô cửa
Tiếng guitar độc thoại vui buồn...

Nào có thấy một ngày nắng ấm
Những chồi non, lộc biếc khoe màu
Ai đó nhắc mùa xuân đang bên cửa
Ta giật mình... thôi hẹn lại mùa sau...
 
Lâu ngày không gặp anh Huy.
Chẳng hay: ngủ thức, đứng đi thế nào?
Bồ còn giở thói giận lâu?
Thôi thì cố gắng ghé đầu vô mương ^_^
Lăn lê, bò lết trên giường.
Thế nào rồi cũng liệt dương.....
(Nhầm. E nhầm tí)
Lăn lê, bò lết trên giường.
Thế nào rồi cũng tình thương đong đầy.
Tháng Giêng gần khuất tầm tay.
Chúc anh mạnh khoẻ để cày thêm hăng ..... kkkkk

P/s:
E cũng nhớ a mún chớt ...... kkkk
(Thảo mai cho giống tin đồn.
Chứ hiền lành quá hãi hồn lắm anh)
2 mẹ con lên chung cư ở với anh nha :beauty: :vozvn (41):
 
Thành phố buồn như hàng cây thay lá
Vì em đi chẳng hẹn ngày về
Cây cỏ rũ giọt sương thời nông nổi
Trả tương tư về quá khứ xa

Ta co ro như chú mèo thấm lạnh
Trên cành con chim hót run run
Điệu đàn lắng xuống từng ô cửa
Tiếng guitar độc thoại vui buồn...

Nào có thấy một ngày nắng ấm
Những chồi non, lộc biếc khoe màu
Ai đó nhắc mùa xuân đang bên cửa
Ta giật mình... thôi hẹn lại mùa sau...
Thành phố nào chân vừa đi đã mỏi?
Hôm chia tay mắt hờn dỗi lem buồn.
Em hờ hững nom đời bằng lên xuống.
Ném muộn phiền vào tận cuối rừng thơ.

Chú mèo mun anh từng nuôi bữa nọ.
Vễnh tai nghe chim hót tít trên cành.
Du dương mấy khúc tơ lòng đặc quánh.
Ghi ta buồn, chiều lặng lẽ, vàng hoe.

Anh đến chứ? Vào một ngày nắng nhẹ?
Khi mầm non và lộc biếc đâm chồi....
Bên hiên cũ tràn trề mùa Xuân mới.
Manh nha cười "Sao phải hẹn mùa sau?"

"Em bầu rồi! Anh dám hẹn mùa sau?"
 
Sửa lần cuối:
Rồi một sáng chuông đời thôi réo gọi
Sẻ nâu thương mây cuối phố lạc loài
Bao lâu rồi ... ? Em ơi! Còn trẻ dại ?
Mi còn huyền trong trẻo sớm ban mai?

Ta thấy em từ nồng nàn cỏ dại
Hôm giấc chung, mình ngáy ngủ một lần
Khói đan xen, thương cuộn vòng mấy bận
Kinh Giáo Đường giòn giã những li tan.

Em nhớ kể chuỗi ngày mùa đi vắng
Thành phố ta ngoan ngủ lúc anh về
Trong cuộc mộng môi mềm như đứa trẻ
Đêm giật mình, thiêm thiếp, một cơn mê.

Tàn miên giấc em cười như mặc kệ
Sẻ Thiên Di theo dấu tích đoạn đành
Giọt nâu tan. Thơ vây đời đặc quánh
Ngôn ngữ cùn, trường tóc đổi màu nhanh.

Ngôn ngữ cùn. Từ đó tóc còn xanh?


P/s: Ai được trốn đâu mờ biết :))
Chưa hình dung được người 1,45m 90kg sẽ như nào :))

Đông đến rồi em bên hắn lạnh không?
Anh nhớ em, nhớ vãi lồng ra ấy.
Nhớ năm xưa anh cùng em chống đẩy
Không mặc gì mà có thấy lạnh đâu.

Em thích chơi kiểu 69 quay đầu
Nhưng chân ngắn, ta gồng lâu cũng mỏi .
Mùi nước hoa, anh ngửi thêm phát ói
Phút cao trào nên chẳng nói chê bai

Em vẫn khen, anh sung sức dẻo dai
50 phút, ôn các bài đã học
Thế sau lưng anh sờ qua mái tóc
Rất vui mà, sao em khóc lạ ghê

Thấy thương thương, anh chưa hiểu vấn đề
Em lên tiếng "ôi trời!! phê quá mất"
Mấy phút sau người em run bần bật
Ta đắm chìm trong tiếng giật con chym

Bữa đó xong anh ngã xuống nằm im
Sau hôm ấy, em cứ tìm anh gấp
Cũng thế thôi lúc đầu đâm phầm phập
Khi chán dần ta chỉ nhấp qua loa.
 
Thành phố nào chân vừa đi đã mỏi?
Hôm chia tay có hờn dỗi xen buồn.
Em hờ hững nom đời bằng lên xuống.
Ném ly tan vào tận cuối rừng thơ.

Chú mèo mun anh từng nuôi bữa nọ.
Vễnh tai nghe chim hót tít trên cành.
Du dương mấy khúc tơ lòng đặc quánh.
Ghi ta buồn, chiều lặng lẽ, vàng hoe.

Anh đến chứ? Vào một ngày nắng nhẹ?
Khi mầm non và lộc biếc đâm chồi....
Bên hiên cũ tràn trề mùa Xuân mới.
Manh nha cười "Sao phải hẹn mùa sau?"

"Em bầu rồi! Anh dám hẹn mùa sau?"
Anh trở lại nhưng hoàng hôn đã muộn
Dẫu mắt em trong sông nước quê nhà
Ai cứu chuộc lỗi lầm anh đã phạm?

Anh trở lại, cành tường vi đã úa!
Dẫu môi em còn sót những hương nồng
Ai lấp lại những hố đời anh vấp?

Anh trở lại mái nhà xưa đã đổ
Dẫu dáng em vẫn đứng mãi trong chiều
Ai dựng lại những điều anh làm ngã.

Anh trở lại trong hoang tàn lần nữa
Nghe em ru con câu hát cháy đêm dài
Anh trở lại trong muộn phiền lần nữa.

Em đừng khóc, ngày anh đi mắt đỏ
Nước mắt em thắp lại một bình minh.
 
Anh trở lại nhưng hoàng hôn đã muộn
Dẫu mắt em trong sông nước quê nhà
Ai cứu chuộc lỗi lầm anh đã phạm?

Anh trở lại, cành tường vi đã úa!
Dẫu môi em còn sót những hương nồng
Ai lấp lại những hố đời anh vấp?

Anh trở lại mái nhà xưa đã đổ
Dẫu dáng em vẫn đứng mãi trong chiều
Ai dựng lại những điều anh làm ngã.

Anh trở lại trong hoang tàn lần nữa
Nghe em ru con câu hát cháy đêm dài
Anh trở lại trong muộn phiền lần nữa.

Em đừng khóc, ngày anh đi mắt đỏ
Nước mắt em thắp lại một bình minh.

Ôi!
Thơ gì lạ quá anh ơi?
Như ri thì biết đối lời mần răng???
 
Em rót vào thơ mấy vò Xuân tháng Một.
Cái rét nàng Bân cũng rón rén theo về .
Sài Gòn ẩm ương như người thiếu phụ trẻ.
Muộn tối dùng dằng, gật đầu nói yêu nhau.

Tưởng chừng chia ly sau vài lần giông bão.
Đôi ba dặm trường, vừa hay thấm mỏi chân.
Kịch bản thường niên là dăm cuộc dài ngắn.
Vai diễn lẫy lừng tròn một Ả Lưu Linh ^_^

Mình cứ yêu thôi, lâu dài chưa vội tính.
Phận số cợt đùa, lại buông bỏ mấy khi?
Hoa nở hữu tình, hoa rơi là vô ý .....
Biết đâu bất ngờ: bèo nước lại lênh đênh.

Này người em thương, trong vô vàn bờ bến.
Anh cột dây đi, em đã chán tung hoành .
Tay nải đơn sơ, mình gom đời đi tránh.
Sáng muộn, đêm tàn, thơ đối ẩm dăm câu.

Nhân thế quen rồi, mấy lời tụng chúc nhau:
"Nhung gấm xa hoa, tiền nong mãi đủ đầy"
Em thì chỉ ước, lúc trời ngã đằng Tây
Kề vai thưởng Trà, luận nhân thế mua vui.

Hôm nào lánh đời, mình đi trốn anh ơi ^_^


P/s:
# Thơ cũ thôi các bác. Nay e đang chán đời nên các bác cho e đi thính dạo tí.
# E nghĩ lại rồi các bác ạ. E chả trốn đi đâu nữa. Trốn mãi lại thành hèn ^_^
# E cao 1.45m. nặng 90kg. E nói trước như rứa để sau này lỡ các bác thấy ảnh "ba rọi mỡ" của e, các bác đừng ngất lâm sàng.
# E vẫn giữ quan điểm cũ: trình sex 5 điểm, ngoại hình 5 điểm.
Các bác cứ chờ đến lúc e bị thảy ảnh lên, coi ngoại hình e có đủ 5 điểm ko? Hay là e nổ????
# Trình sex e bao nhiêu thì ng yêu e hưởng (hoặc chịu đựng) chứ chả ảnh hưởng hay chết chóc gì tới ai. Phải ko ạ?

Chúc các bác vào cmt thiện chí chiều mát ^_^

Em ở HN hay SG?
 
Chưa hình dung được người 1,45m 90kg sẽ như nào :))

Đông đến rồi em bên hắn lạnh không?
Anh nhớ em, nhớ vãi lồng ra ấy.
Nhớ năm xưa anh cùng em chống đẩy
Không mặc gì mà có thấy lạnh đâu.

Em thích chơi kiểu 69 quay đầu
Nhưng chân ngắn, ta gồng lâu cũng mỏi .
Mùi nước hoa, anh ngửi thêm phát ói
Phút cao trào nên chẳng nói chê bai

Em vẫn khen, anh sung sức dẻo dai
50 phút, ôn các bài đã học
Thế sau lưng anh sờ qua mái tóc
Rất vui mà, sao em khóc lạ ghê

Thấy thương thương, anh chưa hiểu vấn đề
Em lên tiếng "ôi trời!! phê quá mất"
Mấy phút sau người em run bần bật
Ta đắm chìm trong tiếng giật con chym

Bữa đó xong anh ngã xuống nằm im
Sau hôm ấy, em cứ tìm anh gấp
Cũng thế thôi lúc đầu đâm phầm phập
Khi chán dần ta chỉ nhấp qua loa.

Hay ạ. Hay ạ ^_^
 
Ôi!
Thơ gì lạ quá anh ơi?
Như ri thì biết đối lời mần răng???
Ta đi nhặt mảnh tình mơ
Vương trong nhung nhớ dại khờ gió bay
Ta đi nhặt mảnh đời say
Hương nồng chén đắng rượu cay men tình
Ta đi tìm lại chính mình
Rơi trên đá sỏi,đăng trình đã qua
Tìm lại tình yêu thiết tha
Trôi theo năm tháng mênh mông mây trời
Ta đi đi giữa dòng đời
Tinh ta ai đã đánh rơi giữa đường.
P/s: Hết lạ chưa.
 
Em là thợ may sao anh không là chiếc máy?
Để lúc vào ca em được ngắm nhìn anh,
Để mỗi khi sờ tay lên máy
Nghe thổn thức chuyện đôi mình đôi ta.
Em là thợ may sao anh không là thước dây?
Để em cuộn trong mình cho đỡ nhớ, đỡ thương
Để lúc vắng anh em còn tìm được
Trong khoảnh khắc đo lường những cảm giác nhớ thương.
Em là thợ may sao anh không là kéo sắc?
Để cho em cầm nắm mỗi ngày
Dẫu biết rồi đây kéo không còn cắt được
Em vẫn nâng niu nắn nót bóng hình anh
Em là thợ may còn anh là ai?
Giữa dòng đời xuôi ngược, bon chen
Sao anh dửng dưng, sao anh hững hờ
Để em mãi tìm anh trong khao khát đắm say
 
Ta đi nhặt mảnh tình mơ
Vương trong nhung nhớ dại khờ gió bay
Ta đi nhặt mảnh đời say
Hương nồng chén đắng rượu cay men tình
Ta đi tìm lại chính mình
Rơi trên đá sỏi,đăng trình đã qua
Tìm lại tình yêu thiết tha
Trôi theo năm tháng mênh mông mây trời
Ta đi đi giữa dòng đời
Tinh ta ai đã đánh rơi giữa đường.
P/s: Hết lạ chưa.
Ai đi trên những suối nguồn
Mà chưa qua hết đoạn buồn tên anh?
Ai đi theo lối chậm nhanh
Bây giờ lạc lõng tường thành bủa vây?
Ai đi ngậm đắng nuốt cay
Để rồi uống nước đầm lầy tanh hôi?
Ai đi quên hết buồn vui
Thẫn thờ tẩy rửa cuộc người vướng chân?
Ai đi về giữa ăn năn
Tay lần đếm mãi hạt tràng từ bi?
Ai đi từ lúc vu quy
Thói đời môi lưỡi cần chi giãi bày?

Ai đi dừng bút ở đây.
Em đi tắm đã, thơ này ấy sau ^_^
 

Có thể bạn quan tâm

Top