hoangbach0
Phóng viên hợp đồng Xamvn
Tục ta trọng việc sự thần lại trọng việc ăn uống, động một tí thì nào bò nào lợn, nào xôi nào thịt, nay tế bái thì mai lại giỗ hậu(*), nay việc công thì mai lại việc tư, quanh năm chỉ những ăn uống. Nhân việc ăn uống mới lại sinh ra nào khao nào vọng, nào lình nào lão, hết thứ tiền này đến thứ tiền khác, kể một đời người biết bao nhiêu sự đóng góp với làng. Mà có ra gì đâu, chỉ đến đóng vai theo chân ra ngồi chiếu trên chiếu dưới, phần nhiều phần ít là cùng. Ai lên đến hàng chức sắc, hàng tiên chỉ vắt vẻo ngồi trên, một mình một chiếu, là vinh hạnh tuyệt phẩm rồi. Mục đích chỉ vọng về nắm xôi miếng thịt và lấy hãnh diện với đàn con em mà thôi, chứ không có ý tứ cao kỳ gì hết.
(*) Giỗ hậu: giỗ người chết đi mà không có con cái nhưng có ruộng đất cúng cho chùa.
Phan Kế Bính
Việt Nam phong tục, 1915
Việt Nam phong tục, 1915
(*) Giỗ hậu: giỗ người chết đi mà không có con cái nhưng có ruộng đất cúng cho chùa.
Sửa lần cuối: