"lời nguyền" Gái miền tây

dai nguyen

Gió lạnh đầu buồi
“Toàn làm bia ôm”, “đi mát-xa tận nước ngoài mà vẫn gặp gái miền Tây”... những định kiến đã ăn sâu vào đầu biết bao người.

Tôi là con gái miền Tây chính hiệu. Tôi lớn lên trong hàng hàng lớp lớp những quan điểm, rằng con gái thì cần gì đi học, học nhiều rồi cũng ở nhà lo bếp núc, con gái là phải kiếm tiền trả ơn cha mẹ, lo cho gia đình, phải theo lời ba mẹ. Nếu có đứa con gái nào làm khác đi, cả xóm sẽ xầm xì bàn tán, rằng con đó bất hiếu, vô dụng, cha mẹ nó vô phúc.
Thậm chí, chính người thân cũng góp phần bạo hành tinh thần đối với con gái trong nhà khi liên tục đòi hỏi chúng phải làm cái này cái kia hoặc so sánh với con hàng xóm. Tôi từng thấy một bà mẹ tát đứa con gái 14 tuổi rất đau vì đứa bé không thể biểu diễn bài catwalk trên đôi giày cao 15 cm tại lớp học người mẫu. Cô bé tên An. An không muốn làm người mẫu nhưng mẹ bắt em đi học vì con gái bà có chiều cao vượt trội. Bà "muốn nó làm người mẫu để có tiền, nổi tiếng".
Rất nhiều bạn gái cùng lứa với tôi, nếu không nói là phần lớn, đều phải bỏ ngang việc học để lấy chồng. Có chồng, họ vẫn làm thuê làm mướn hoặc chạy chợ để có tiền nuôi con, nuôi cả ông chồng. Cũng phần lớn không có được cuộc hôn nhân vừa ý. Rồi nhanh chóng, họ trở thành mẹ đơn thân.
Tháng trước về quê đi chợ với mẹ, tôi sà vào hàng rau. "Chị ơi, bán cho em bó rau đắng này nhen", chị bán hàng bỏ rau vào bịch, đưa cho tôi. Khuôn mặt dưới vành nón đang nhìn tôi sao quen quá. Tôi ngớ người một lúc để khẳng định đây chính là Ly, bạn học chung hồi cấp hai của mình trong dáng hình một phụ nữ lam lũ tại buổi chợ sáng, bên cạnh còn có bé gái khoảng bốn tuổi.
Tôi và Ly đều sinh ra tại Minh Hải, một tỉnh miền Tây sau này tách ra thành Bạc Liêu và Cà Mau. Ba mẹ chúng tôi đều là nông dân, trông chờ vào một vụ lúa mỗi năm. Năm 2008, khi chúng tôi học xong cấp ba, miền Tây rộ lên phong trào cho con gái nghỉ học để làm công nhân bóc vỏ tôm trong xí nghiệp tôm xuất khẩu hoặc lấy chồng Đài Loan.
Quanh xóm tôi, 10 nhà thì 5 nhà bỗng dưng sắm được tivi, tủ lạnh, xe máy mới vì cho con gái nghỉ học đi kiếm tiền. Lớp tôi, hàng chục bạn nữ bỗng nhiên bỏ học để bắt đầu cuộc chiến kiếm tiền nuôi gia đình, trong đó có Ly. Ba mẹ Ly có ba đứa con gái đi làm công nhân, mỗi tháng họ mang về hơn 10 triệu đồng. Nhà chú Hai ngay cạnh nhà tôi cho con gái lấy chồng Đài Loan, chị gửi tiền về cho cha mẹ mua ti vi, tủ lạnh. Chú hãnh diện lắm, đi đâu cũng ngẩng cao đầu.
Lúc đó, nhiều cô dì chú bác, kẻ có con đi làm công nhân, người cho con lấy chồng ngoại đã đến gặp ba mẹ tôi. "Cho nó nghỉ học đi", họ nói, "con gái cần chi học nhiều, đi còn phụ giúp gia đình". Ba mẹ tôi chỉ cười: "cháu nó rất thích đi học nên tui ráng cho nó đi để biết chữ với người ta". Đến lúc tôi lên đường đi thi vào đại học Luật, cha mẹ tôi vẫn phải chịu đựng "sự quan tâm" như: "sau này nó lấy chồng thì cần gì học cho cao", hay "con gái 18 tuổi rồi mà gia đình không nhờ cậy được gì thì không ổn", "lớn rồi không lo kiếm tiền, học hành có làm được cái tích sự gì". Có người muốn giới thiệu cho tôi làm phục vụ ở nhà hàng năm sao, "nhiều tiền bo lắm, toàn tây". Tôi thấy lo lo nên hỏi, ba mẹ kỳ vọng sau này con sẽ làm gì, họ chỉ nói, hãy chọn nghề con thích làm, ba mẹ chỉ cần con sống vui vẻ. Tôi ngay lập tức thở phào vì trút bỏ được áp lực làm ba mẹ nở mày nở mặt như người lớn xung quanh vẫn xầm xì. Nhờ tinh thần vững vàng từ ba mẹ, tôi đã trở thành một luật sư, có công việc ở Sài Gòn, có nhiều dự định.
Trên đường từ chợ về nhà, mẹ bảo Ly không còn làm ở xí nghiệp tôm nữa vì nghe nói giờ đã có máy móc gì đó tự động. Cô lấy chồng sớm, gặp phải người ham nhậu nhẹt tối ngày nên phải ly hôn, đang tự nuôi con. Mẹ tôi kể thêm về một số bạn bè của tôi, người đã bỏ quê lên Bình Dương làm công nhân, người đi làm thuê làm mướn, người đã ly hôn chồng Đài Loan và đem con về quê, có người đi biệt xứ không tin về.
Cho đến tận bây giờ, mỗi khi về nhà thăm ba mẹ, xung quanh tôi luôn có những lời ong tiếng ve rằng ba mẹ tôi vô phước khi có một đứa con gái chỉ biết đến học hành, hay "con gái gì 30 vẫn chưa yên bề gia thất". Những câu nói tưởng như vô hại, theo thói quen, thốt ra nhân danh sự quan tâm lẫn nhau, nhưng nó là xiềng xích mà không mấy cô gái mới lớn đủ sức tự tháo ra cho mình. Ngay khi tôi đang viết bài này, hàng xóm lại đến đưa ba tôi thiệp mời dự đám cưới. Cô dâu 18 tuổi đi lấy chồng Đài Loan sau ba năm nghỉ học làm công nhân ở xưởng bao bì.
Tôi nhớ mãi câu nói vừa thân tình vừa chân thật của Ly khi chúng tôi chào nhau ở chợ. Ly bảo sẽ cho con gái đi học đến nơi đến chốn để nó tự chọn điều nó muốn. Nhưng tôi vẫn tự hỏi, liệu con bé sẽ không lặp lại vòng tuần hoàn như đời mẹ nó?
Sống ở Sài Gòn, tôi còn vô tình nghe được những bình phẩm của nam giới về "gái miền Tây" như: "Ôi giời, lười lao động, ham hưởng thụ chơi bời thì mới thế", "bọn miền Tây ấy"... Tôi chỉ có mong muốn nhỏ bé, rằng ai đó giúp họ hiểu ra, những cô gái miền Tây không hề muốn làm một món hàng.
Các bạn gái học cùng với tôi đều thông minh, nhanh nhẹn và nhiều mơ ước. Họ lớn lên, hồn nhiên và vô tư như sông nước. Và rồi, họ bị những tuyên ngôn như "chân lý" chắc nịch của người lớn ập lên đầu. Mấy ai đủ hiểu biết, liều lĩnh và can đảm bước qua "lời nguyền con gái miền Tây"?

(Ngô Tú Ngân)
 
t đi massage o sai gòn 10 e hết 10 e nói quê ở đồng tháp, vĩnh long, lục tỉnh, éo biết nói giả hay thật nhưng toàn khai MT
 
qui luật cung cầu mà nhiều thằng ngu cứ miền tây là auto làm gái.
mày có muốn ôm 1 con hàng đen thui tay chân thô ráp như miền trung, hay 1 con nói chuyện thái độ sách mé khách của gái bắc, đặc thù của cafe , massage , bia ôm , gái ... mày ít nhiều phải có giao tiếp, nếu tao là chủ các cơ sở đó tao ưu tiên sẽ chọn gái miền tây và nhiều thằng cũng thích gái miền tây.
 
Cái định kiến đó cũng chỉ 1 số người thôi. Và giờ thì cũng khác rồi. T gốc 5 căn. Sinh ở SG. Giờ ta lấy vk VL. T thấy đâu phải đâu phảu gái MT là vậy đâu. Mài nên suy nghĩ khác đi. Đừng vơ đũa cả nắm.
 
lời nguyền đéo gì, tao từng quen bạn gái miền tây đủ cả đây, con gái tử tế gia đình nho nhã, cũng chẳng giàu có gì.
với 1/3 con gái đi làm vp ở sg cũng miền tây chứ đâu.
không lẽ người ta nói mày là phò thì mặc định mày sẽ nghĩ mày là phò?
 
Miền tây đông gái thôi chứ mấy miền khác cũng bia ôm như thường

qui luật cung cầu mà nhiều thằng ngu cứ miền tây là auto làm gái.
mày có muốn ôm 1 con hàng đen thui tay chân thô ráp như miền trung, hay 1 con nói chuyện thái độ sách mé khách của gái bắc, đặc thù của cafe , massage , bia ôm , gái ... mày ít nhiều phải có giao tiếp, nếu tao là chủ các cơ sở đó tao ưu tiên sẽ chọn gái miền tây và nhiều thằng cũng thích gái miền tây.

đúng là đông thật với cả các em MT có đủ điều kiện gia nhập ngành: da trắng, dáng đẹp, giọng nói, cách cư xử nên được săn đón nhiều.

Với 1 điều cần phải ghi nhận thực tế là đại đa số dân MT có tư tưởng hưởng thụ nhiều, muốn việc nhẹ lương cao, 1 phần là do điều kiện sinh sống từ xưa đã thuận lợi hơn các khu vực Trung với Bắc nên sinh ra nếp sống như thế.
 
Tao dân miền Tây đây.
Nhiều vì : nghèo thất học, đi làm bia ôm matxa nhiều.
Gái miền Tây điểm mạnh : hiền lành, dễ dụ, dễ chịu chỉ cần có tiền, phục vụ tận tình tận tâm nên dễ làm mấy ngành nghề đó.
Thử hỏi vào matxa mà gặp gái Bắc : chưa gì nó đã trề môi, nói này nói nọ, linh tinh còn chửi khách thì thôi...
 
Tao thấy MT họ sống phóng khoáng, hết mình. Chỗ tao cứ vô mùa hái cà phê là dân MT ào ào lên, xong vụ lấy tiền về ăn chơi tiêu xài không tích góp, sang năm cũng đâu lại vào đó cả nam lẫn nữ luôn. Nhiều khi thấy cách sống của họ như vậy nên mình cũng không nói được.
 
Tao thấy MT họ sống phóng khoáng, hết mình. Chỗ tao cứ vô mùa hái cà phê là dân MT ào ào lên, xong vụ lấy tiền về ăn chơi tiêu xài không tích góp, sang năm cũng đâu lại vào đó cả nam lẫn nữ luôn. Nhiều khi thấy cách sống của họ như vậy nên mình cũng không nói được.
Uhm phóng khoáng hết mình và không nghĩ chuyện tương lại.
Hỏi câu "sau này tính gì?" thì sẽ được trả lời "kệ đi, trước mắt hết mình đã"
Cái này thì tao thấy miền Bắc và miền Trung không có.
 
Tao thấy MT họ sống phóng khoáng, hết mình. Chỗ tao cứ vô mùa hái cà phê là dân MT ào ào lên, xong vụ lấy tiền về ăn chơi tiêu xài không tích góp, sang năm cũng đâu lại vào đó cả nam lẫn nữ luôn. Nhiều khi thấy cách sống của họ như vậy nên mình cũng không nói được.
kiểu thiên nhiên ưu đãi, nghèo chứ nhà mà có đám giỗ là 7-8 món ăn liên tục từ sáng đến tối , rượu bú liên tục còn đám cưới thì 2 ngày liên tục như vậy, đám ma còn dã man hơn đãi ăn uống đến khi chôn thì thôi, nhà thằng nào thằng nấy xập xệ mà say sưa tối ngày tầm 40 là lên y dược chữa gan, nhưng bọn gái thì dễ thương vô cùng bếp núc, việc nhà rất giỏi cực kì chiều chồng và giỏi chịu đựng lắm.
 
Uhm phóng khoáng hết mình và không nghĩ chuyện tương lại.
Hỏi câu "sau này tính gì?" thì sẽ được trả lời "kệ đi, trước mắt hết mình đã"
Cái này thì tao thấy miền Bắc và miền Trung không có.
Mày thấy những năm chiến tranh miền Bắc với miền Trung còng lưng ra để hỗ trợ miền Nam đấu tranh nên họ có suy nghĩ về cuộc sống và tương lai khác nhau.
 
Mày thấy những năm chiến tranh miền Bắc với miền Trung còng lưng ra để hỗ trợ miền Nam đấu tranh nên họ có suy nghĩ về cuộc sống và tương lai khác nhau.
hổ trợ cái cc, miền nam trước chiến tranh giàu bao nhiêu sau chiến tranh mới đói treo mỏ.
 
Xin lỗi em t quen gái cần thơ vừa xinh vừa giỏi . Đang học mà nó mở đc quán bún rất đông khách nhé .
 
Tôi, một chàng trai xứ Bắc. đã sống và làm việc ở SG 6 năm nay. Đã yêu, thương và chia tay với 1 người con gái miền Tây. Thời gian 3 năm, có thể chưa để lâu để hiểu sâu hết thảy, nhưng cũng không hề ngắn để biết thêm về tính cách và cảm quan của bạn gái mình, cũng như các bạn gái miền Tây khác.
Thực sự họ quá đỗi chân thành, hồn nhiên và vô tư trong suy nghĩ cũng như cách sống. Họ kế thừa sự phóng khoáng, thoải mái và tự nhiên vốn quý của người Phương Nam từ xưa đến nay. Họ thương Cha Mẹ, biết nghe lời, thậm chí nghe và chịu làm theo mọi thứ từ ý Cha Mẹ muốn một cách thái quá. Nhiều điều rất đáng trân quý, nhất là trong 1 xã hội xô bồ như hiện nay. Họ như những dòng suối mát lành, ở cạnh họ người đàn ông sẽ cảm thấy thư thái và vô cùng thoải mái.
Tuy nhiên, sau những giây phút đó, chúng ta phải trở về với thực tại. Bon chen và cạnh tranh trong cuộc sống, khiến cho những cô gái miền Tây nhẹ nhàng và dịu dàng trở nên yếu đuối, họ yếu và thiếu từ trong giáo dục của gia đình, lẫn từ bản thân. Sức chịu đừng, dám từ chối là những điều khó khăn đối với họ.
Tuy nhiên, không để lấy 1, vài hoặc 1 số để đánh đồng cho tất cả. Nhưng, vì chính bản thân mình, vì gia đình và vì tương lai. Mạnh mẽ, can đảm và quyết đoán lên nhé các Cô Gái Miền Tây.
(bài tao cóp - đéo phải của tao) mà tao thấy đúng.
Tóm lại với con gái miền Tây thì chỉ làm người tình, bồ bịch là sướng thôi chứ lấy vợ thì không phù hợp
 
Không phải đứa con g ngành nào cũng là ng miền tây. Nhưng g miền tây con nào cũng là g ngành, nói thế cho vuông :feel_good:
 
Tml hên hơn tao nên toàn là gặp miền tây
Còn tao đi đâu cũng gặp toàn là miền bắc
 
Kể cho chúng m câu chuyện chỗ cty cũ của tao. Mấy lão đi công trường ở 1 tỉnh miền Tây (đéo nói cụ thể nhé vì cũng là trường hợp cá biệt thôi) ăn nằm đấy cả năm. Làm quen chơi bời nhậu nhẹt với nhà này, ông chồng thì lành ham nhậu, bà vợ thì đéo biết nên mô tả tính cách ntn nhưng ngon. 1 ông trong đội tà lưa vài lần là đã chén được. Qua vài lần vào nhậu, ông chồng cứ say nằm đơ tại chỗ ở nhà ngoài, mấy ông kia thì thay nhau vào nện bà vợ ở trong nhà. Không bao biếc gì luôn, bắn trực tiếp vào trong, xong về cũng rén, chỉ lo bệnh tật :))
Mấy ông kêu miền tây lai rai thì khỏe, ngồi toàn từ trưa đến đêm, gặp bọn nhậu sốc nên đéo chịu đc nhiệt là lăn luôn. Nhưng mình ngồi lâu thì đéo lại được, mỏi lưng bỏ mẹ. Ông anh bảo 1 lần vào đi đái cũng 1 lão ng ở đấy mà sốt hết cả ruột, lão ấy đái 5p chưa hết nước =))
 
Top