Cảnh báo lừa đảo‼️ Loser bế tắc trầm cảm

Duckknightx

Thích phó đà
Nepal
Ngồi xàm ngày nào cũng thấy: nào là lạm phát, nào là vỡ nợ, nào là đổi tiền, nào là xã hội sắp sập… Ờ thì nghe quen tai rồi, đọc riết thành như mấy bản nhạc bolero tua đi tua lại.

Trong khi đó, tao thì U40, thất nghiệp, gà trống nuôi con, ăn bám ông bà già. Sáng mở mắt ra đã thấy mình vô dụng, tối nhắm mắt lại thì vẫn vô dụng. Đúng nghĩa sống để chiếm chỗ, thở để tốn oxy.

Ngoài kia, bọn người ta vẫn vay ngân hàng đầu tư, kinh doanh, sản xuất. Tụi nó vẫn xây nhà, mua đất, chạy xe hơi, còn tao thì xây dần cái nghĩa địa tinh thần trong đầu. Nhìn tụi nó chăm chỉ mà tao ước xã hội này sập cho nhanh, để khỏi phải thấy cảnh bất công mỗi ngày.

Nhiều lúc tự hỏi, mình cố gắng để làm gì? Cố gắng để mai mốt vẫn thất nghiệp, vẫn gà trống, vẫn ăn bám, vẫn đọc xàm và vẫn chờ xã hội cháy cho đỡ cay à? Hay cố gắng để biến thành một thằng loser có học vấn cao hơn, nhưng vẫn loser?

Thôi thì chắc kiếp này chỉ để làm khán giả, ngồi trong rạp đời, nhìn màn hình chiếu cảnh sập tiệm. Biết đâu lúc đó tao lại thấy vui – ít nhất thì cuối cùng xã hội cũng theo kịp tốc độ mục rữa trong tao.
 
Ừ, 2 bố con tao ở chung. Ông bà nội phụ tao một phần, tao lo tiền sữa tiền học, ông bà thì lo bữa cơm bữa cháo. Mỗi người gánh một khúc, chứ đâu phải vứt hết cho ai nuôi.
Chứng tỏ mày cũng có thu nhập, có công việc đấy chứ. Giờ mày đang làm gì?
 
Có nhà có ông già để ăn bám là hơn nhiều người rồi.
Than than cc 🤣🤣
Ừ đúng rồi, tao cũng thấy mình vô dụng ăn bám, nên đầu óc lúc nào cũng căng như dây đàn, đêm nằm nghĩ mai con uống hộp sữa nào, học phí tới hạn lấy đâu ra. Ăn bám ông bà thì vẫn còn thở được, nhưng sống kiểu này thì mỗi bữa cơm nuốt vào thấy toàn vị nợ nần, áp lực, nhục nhã. Chẳng qua chưa dám chết chứ trong bụng ngày nào cũng tự chửi mình cả trăm lần. Thế nên lên đây chém gió xàm xí cũng coi như xả stress, còn hơn để stress nó bóp cổ chết trong im lặng.
Lên đây thì tha hồ chửi chính quyền, đổ lỗi xã hội, nhưng càng đọc càng thấy u ám, vô phương vô lối. Riết rồi trong đầu chỉ còn mong cho mấy thứ quái thai dị hợm gọi là ‘xã hội’ này sập một cái rầm, hoặc thiên tai bão lũ cuốn sạch, cho nhẹ não… Thấy mà cũng ngờ ngợ chính mình biến dạng theo nó.
 
Ngồi xàm ngày nào cũng thấy: nào là lạm phát, nào là vỡ nợ, nào là đổi tiền, nào là xã hội sắp sập… Ờ thì nghe quen tai rồi, đọc riết thành như mấy bản nhạc bolero tua đi tua lại.

Trong khi đó, tao thì U40, thất nghiệp, gà trống nuôi con, ăn bám ông bà già. Sáng mở mắt ra đã thấy mình vô dụng, tối nhắm mắt lại thì vẫn vô dụng. Đúng nghĩa sống để chiếm chỗ, thở để tốn oxy.

Ngoài kia, bọn người ta vẫn vay ngân hàng đầu tư, kinh doanh, sản xuất. Tụi nó vẫn xây nhà, mua đất, chạy xe hơi, còn tao thì xây dần cái nghĩa địa tinh thần trong đầu. Nhìn tụi nó chăm chỉ mà tao ước xã hội này sập cho nhanh, để khỏi phải thấy cảnh bất công mỗi ngày.

Nhiều lúc tự hỏi, mình cố gắng để làm gì? Cố gắng để mai mốt vẫn thất nghiệp, vẫn gà trống, vẫn ăn bám, vẫn đọc xàm và vẫn chờ xã hội cháy cho đỡ cay à? Hay cố gắng để biến thành một thằng loser có học vấn cao hơn, nhưng vẫn loser?

Thôi thì chắc kiếp này chỉ để làm khán giả, ngồi trong rạp đời, nhìn màn hình chiếu cảnh sập tiệm. Biết đâu lúc đó tao lại thấy vui – ít nhất thì cuối cùng xã hội cũng theo kịp tốc độ mục rữa trong tao.
ko sao my fen, có gì đâu mà thất vọng, chăm con cho tốt, chỉ nó những sai lầm mình mắc phải, my fen còn có ba mẹ,còn có nhà cửa của ông bà già, ngoài kia vẫn còn nhiều trường hợp éo le hơn kìa
 
  • Vodka
Reactions: Ftm
Ừ đúng rồi, tao cũng thấy mình vô dụng ăn bám, nên đầu óc lúc nào cũng căng như dây đàn, đêm nằm nghĩ mai con uống hộp sữa nào, học phí tới hạn lấy đâu ra. Ăn bám ông bà thì vẫn còn thở được, nhưng sống kiểu này thì mỗi bữa cơm nuốt vào thấy toàn vị nợ nần, áp lực, nhục nhã. Chẳng qua chưa dám chết chứ trong bụng ngày nào cũng tự chửi mình cả trăm lần. Thế nên lên đây chém gió xàm xí cũng coi như xả stress, còn hơn để stress nó bóp cổ chết trong im lặng.
Lên đây thì tha hồ chửi chính quyền, đổ lỗi xã hội, nhưng càng đọc càng thấy u ám, vô phương vô lối. Riết rồi trong đầu chỉ còn mong cho mấy thứ quái thai dị hợm gọi là ‘xã hội’ này sập một cái rầm, hoặc thiên tai bão lũ cuốn sạch, cho nhẹ não… Thấy mà cũng ngờ ngợ chính mình biến dạng theo nó.
Tml này bi quan vậy.
M biết hút cần k.
Đi kiếm đồ chơi vô cho vui vẻ lên.
Đm đói có đồ ăn, đêm có chỗ ngủ mà sao nghe khổ dữ vậy. 🤣🤣🤣

Adidas phật
Quán thọ khổ
 
Chứng tỏ mày cũng có thu nhập, có công việc đấy chứ. Giờ mày đang làm gì?
Tao thì zombie văn phòng thôi, sáng lướt xàm chiều về. Làm nhờ quen biết, vô dụng như bảo vệ giữ chỗ. Người ta không nói gì, mà tự tao thấy nhục. Sống kiểu loser, rối loạn lo âu, lúc nào cũng nặng nề như đi đưa đám.
 
Tml này bi quan vậy.
M biết hút cần k.
Đi kiếm đồ chơi vô cho vui vẻ lên.
Đm đói có đồ ăn, đêm có chỗ ngủ mà sao nghe khổ dữ vậy. 🤣🤣🤣

Adidas phật
Quán thọ khổ
Trước còn hút thì thấy vui vui, giờ hút vô chỉ càng paranoid hơn. Nghĩ đủ trò: ông sếp chắc coi tao như thằng ký sinh, nhưng vẫn để làm vì nể tình. Tao thì chả có chuyên môn, ngồi văn phòng mà như thằng giữ miếu cho có bóng người. Nói thẳng ra, hút hay không thì tao vẫn chỉ là thằng thất bại bám víu. Đúng kiểu loser tỉnh táo tự nhận ra mình chỉ là ký sinh trùng cao cấp thôi, nghe cho sang mồm vậy.
 
ra ngoài kiếm việc mà làm đi tml, online xam ít thôi mụ mị đầu óc
Tao ôm CV đi như tiếp thị đa cấp. U40 thất nghiệp, bộ dạng như tờ rơi biết đi: áo rách, xe cà tàng, mặt thì héo úa. Người ta chưa kịp đọc CV đã nghĩ trong bụng ‘thằng này xin việc hay xin cơm từ thiện đây?
 
Tao ôm CV đi như tiếp thị đa cấp. U40 thất nghiệp, bộ dạng như tờ rơi biết đi: áo rách, xe cà tàng, mặt thì héo úa. Người ta chưa kịp đọc CV đã nghĩ trong bụng ‘thằng này xin việc hay xin cơm từ thiện đây?
mày tự ti thế, học lấy 1 kỹ năng mà kiếm sống, zombie văn phòng thì đến lúc nào nó cho nghỉ là chết hẳn. T cũng đi con xe số chục năm rồi đây, vẫn vui vẻ yêu đời như thường :))
 
Ông già mày giàu thế? Có con rồi vẫn lo cho mày :vozvn (19):Ước gì tao được ông bà già tao lo hết thì khỏe nhỉ

Tao ôm CV đi như tiếp thị đa cấp. U40 thất nghiệp, bộ dạng như tờ rơi biết đi: áo rách, xe cà tàng, mặt thì héo úa. Người ta chưa kịp đọc CV đã nghĩ trong bụng ‘thằng này xin việc hay xin cơm từ thiện đây?
Up cái mặt mày lên xàm biết đâu có người lại cho tiền ăn cơm:vozvn (17):
 
nên dành 1 giờ mỗi ngày để chạy bộ hoặc tập workout nó sẽ tiêu hao bớt năng lượng tiêu cực vì khủng hoảng tuổi trung niên chưa giàu mà đã sắp gìa cmnr
 
mày làm sao có vợ được hay vậy?
Cũng lạ thật, chắc ngày đó cô ấy mù tạm thời nên mới chịu lấy tao. Giờ sáng mắt ra rồi thì biến luôn, để lại thằng zombie như tao lửng lơ giữa đời. Có vợ rồi mất vợ, rốt cuộc cũng chứng minh: ngay cả cái quyền được làm chồng tao cũng đéo xứng.
 
Ông già mày giàu thế? Có con rồi vẫn lo cho mày :vozvn (19):Ước gì tao được ông bà già tao lo hết thì khỏe nhỉ


Up cái mặt mày lên xàm biết đâu có người lại cho tiền ăn cơm:vozvn (17):
Ông bà già tao lo là vì tao phế vật chứ có phải ngon nghẻ gì đâu. U40 còn ăn bám thì nhục hơn chó gặm giẻ. Tao đủ nhục với gia đình họ hàng rồi, mạng xã hội tao deactivate sạch. Bạn bè thì chả ai biết tao sống hay chết, quan hệ gói gọn trong lòng bàn tay. Lên đây cũng chỉ để tự phơi mặt cho thêm nhục thôi.
 

Có thể bạn quan tâm

Top