Đúng là khoản giao tiếp tao cũng dốt. Tao thì ko phải tự kỷ mà kiểu nói chuyện ko có duyên, độ quan tâm đến mọi người cũng hời hợt nên là kiểu chả có vị gì ý. Đồng nghiệp thì có hàng trăm, hàng ngàn qua thời gian làm việc, sau rồi nghỉ công ty sau đó cũng chả ai liên hệ lại ý. Có liên lạc thì chủ yếu mượn xèng nên tao cũng ko cho mượn. Hoặc là ma chay, cưới xin thì họ mời và tao cũng đi hết. Nhưng đến khi tao có việc mời lại thì khoảng 70% là ko đáp lễ nên tao cũng cay nên ko bao giờ liên lạc nữa. Cũng nghĩ khi họ đã nghỉ cty thì thường là ko liên hệ nữa nên cũng cho qua. Tao thấy tao cứ nhờ nhờ, cái gì cũng kém nên nghĩ loser. Là người thì kiểu gì cũng có cái tài lẻ mà tao chả có cái tài lẻ nào cả. Chắc được mỗi cái khoai to ( 16cm) mà chỉ vk nó biết được thôi...Nghe anh tâm sự thì có vẻ anh là người hiền lành, chịu thương chịu khó và an phận với những gì mình có, thôi cố lên anh ạ, cuộc đời ko ai giống ai, hãy nhìn vào những ưu điểm mình đang có để phấn đấu, anh cần ra ngoài nhiều, giao tiếp nhiều để bớt tự kỷ đi, anh tự kỷ lắm rồi đó, sau dần qua trầm cảm là mệt .
Hãy nhớ rằng, mình có mặt trên đời này, đang tồn tại đã là 1 winner rồi ... mình có thể kém người khác về mặt này mặt kia nhưng phải mạnh mẽ trong ý chí, đừng nhìn lên nhiều quá, mà hãy nhìn xuống, nhiều người còn khổ hơn mình nhiều