Bản chất của việc Phàn Thư Khanh Nho như ông và tôi đều hiểu là để triệt tiêu văn hóa đa dạng và đè bẹp sự phản kháng trong giới sĩ nho nhằm tạo thuận lợi hơn cho việc thống trị dựa trên quan điểm chủ quan lẫn độc đoán của Doanh Chính. Đó là chính sách triệt tiêu DỊ BIỆT khi đi thôn tính và chiếm đoạt thành công một vùng lãnh thổ rộng lớn, sáp nhập về thành một thể thống nhất dưới danh nghĩa 1 Quốc Gia.
Vậy khi nhà nước Hậu Kim triển khai cuộc chiến nhằm thôn tính Trung Nguyên, về bản chất cũng không hề khác việc Doanh Chính thôn tính chư hầu. Có thể nói còn khó hơn vì trải qua cả ngàn năm đã có sự hệ thống chỉnh lý hoàn chỉnh thì từ trong tư tưởng các tầng lớp giai cấp, đạt được một thể thống nhất trọn vẹn. Và khi ấy thời cục không còn là cục diện THÀNH BANG như thời Xuân Thu mà đã phân định rõ ra là giữa QUỐC GIA VÀ QUỐC GIA (KHÁI NIỆM QUỐC GIA VÀ THÀNH BANG ĐÃ ĐƯỢC
@congarung1988 đề cập ở cmt trên).
Cho nên có thể thấy bối cảnh lẫn thời thế còn khác biệt và khó kiểm soát hơn ở thời kỳ nhà nước Hậu Kim chiếm Trung Nguyên so với thời Xuân Thu Doanh Chính thống TQ. Vì những lẽ trên tôi có đánh giá cao hơn vào bản lĩnh và trình độ quản lý chính trị của Triều Thanh hơn ở thời Tần. Tất nhiên, mỗi người 1 quan điểm. Nhưng tựu chung chúng ta nên rút tỉa ra cái hay lẫn dỡ trong sông dài lịch sử để tự hoàn thiện ngay tại chính thời đại chúng ta đang sống.