Lúc sụp hố nhất người thân lại là người đẩy ta vào hố.

Chào mấy tml. Lâu nay nằm vùng nay tâm trạng quá nên đăng mấy dòng cho nhẹ người. Tao gần 30. Cách đây vài năm làm ăn được có nhà có xe đầy đủ. Mọi thứ vui vẻ dễ chịu. Giờ tao làm ăn thua lỗ. Bán hết cả nhà với xe đi để trả nợ. Mọi người thân gần nhất k ai hỏi tao được câu nào. Ai cũng nghĩ xấu tao rồi nói này nói kia. Mỗi người một tay đẩy tao càng lún sâu xuống hố. Giờ mỗi lần về nhà như ác mộng. Muốn bỏ mẹ nó đi đâu đó xa xa rồi làm lại từ hai bàn tay trắng quá.
Cuộc sống ai cũng kể khổ mà không ai hiểu cho nỗi khổ của người khác. hazz
Tiện đây có thằng nào ở sài gòn không. Tao định dắt lấy chục củ vào đấy bươn chải. Không biết có đủ không nhỉ ?
Tao cũng như mày. Người thân khắc nghiệt lắm. Nên lúc lời thì báo Hiếu tí. Còn lúc lỗ thì tự chịu. Bế tắc thì reset. Chứ cũng chả chia sẻ được với gia đình nữa. Cuộc đời đàn ông là vậy. Đôi khi người thân là cú headshot. Đời buồn chả biết chia sẻ cùng ai. Lên nc với chúng mày tí cho vui
 
Sửa lần cuối:
Tao hiểu hoàn cảnh của m vì tao trải qua rồi. Về cơ bản thì đời thằng đàn ông rất khổ. 99% đàn ông chỉ được tôn trọng và đồng cảm khi họ làm ra nhiều tiền. Mày phải xác định, khi thất thế thì bố mẹ, vợ con, bạn bè mày cũng sẽ lời ra tiếng vào. Có thể họ vẫn yêu thương mày đấy, nhưng họ sẽ không đồng cảm và thấu hiểu cho mày. Vậy nên sau lần vấp ngã này, mày phải xác định, mày cố gắng 50% cho gia đình thôi, còn 50% còn lại phải cho bản thân mày. Sống vì bản thân, lấy công việc vì đam mê. Rồi mày sẽ dần nhận ra, ý kiến của người khác dần dần sẽ đéo còn quan trọng nữa. Mày sẽ biết, dù mày có mất ai thì mày vẫn sẽ sống ổn.

thật ra tao thấy ngoài bố mẹ ra chả có ai tốt thật sự ngoài đời với mình đâu

mày sa cơ còn về ăn bám ông bà già chứ dkm anh em bạn bè ruột lúc ấy đéo thằng nào quan tâm, nó còn cười cho thối mũi
 
Tao cũng như mày. Người thân khắc nghiệt lắm. Nên lúc lời thì báo Hiếu tí. Còn lúc lỗ thì tự chịu. Cuộc đời là vậy. Đôi khi người thân là cú headshot. Đời buồn chả biết chia sẻ cùng ai. Lên nc với chúng mày tí cho vui
Đúng cú headshot mày à. Đang ngắc ngoải nghe 1 câu chửi khéo từ người thân thôi là muốn nhảy cầu luôn
 
Đúng cú headshot mày à. Đang ngắc ngoải nghe 1 câu chửi khéo từ người thân thôi là muốn nhảy cầu luôn
Đôi khi họ cũng tốt cho chúng ta thôi. Mình cùng đường chửi thì chửi nhưng họ vẫn giúp. Hi vọng mày có thể vượt qua được cái này để làm lại
 
Ừm. Giờ mình mới để ý. Mấy thằng thành công bền vững thường khá cô độc. Hoặc nó cũng từng giống mình. Hoặc nó ngăn ngừa hậu hoạ từ người thân trước khi nó xảy ra

chả qua nó va chạm nhiều nên dần dần tự hiểu là trong cuộc đời ngoài bố mẹ và bản thân mày ra , chả dựa được vào ai đâu
 
thật ra tao thấy ngoài bố mẹ ra chả có ai tốt thật sự ngoài đời với mình đâu

mày sa cơ còn về ăn bám ông bà già chứ dkm anh em bạn bè ruột lúc ấy đéo thằng nào quan tâm, nó còn cười cho thối mũi
Bám thì k đến nỗi. Nhưng bê bát cơm lên ăn mà nghe nói bóng gió. Nằm ngủ 7h dậy thì ông bà hỏi khéo này nọ. Lại phải lamg thang hết ngày chứ k dám về nữa
 
Bám thì k đến nỗi. Nhưng bê bát cơm lên ăn mà nghe nói bóng gió. Nằm ngủ 7h dậy thì ông bà hỏi khéo này nọ. Lại phải lamg thang hết ngày chứ k dám về nữa

bố mẹ mày khắc nghiệt quá, sau này già yếu đéo ai chăm bây giờ

bố mẹ là chỗ dựa cuối cùng của con cái bao giờ cũng thế, sa cơ đéo còn nhờ ai thì còn bố mẹ thôi
 
Cho đến giờ tao có chút tự hào cuối cùng về bản thân là vẫn bình tĩnh xử lí xong đống nợ. Giữa việc phân vân bán nhà bán xe lấy tiền trốn nợ mặc kệ đời và ở lại xử lí cho xong đống nợ. Tao vẫn chọn ở lại. Mày cs nó nghiệt ngã quá
 
Chào mấy tml. Lâu nay nằm vùng nay tâm trạng quá nên đăng mấy dòng cho nhẹ người. Tao gần 30. Cách đây vài năm làm ăn được có nhà có xe đầy đủ. Mọi thứ vui vẻ dễ chịu. Giờ tao làm ăn thua lỗ. Bán hết cả nhà với xe đi để trả nợ. Mọi người thân gần nhất k ai hỏi tao được câu nào. Ai cũng nghĩ xấu tao rồi nói này nói kia. Mỗi người một tay đẩy tao càng lún sâu xuống hố. Giờ mỗi lần về nhà như ác mộng. Muốn bỏ mẹ nó đi đâu đó xa xa rồi làm lại từ hai bàn tay trắng quá.
Cuộc sống ai cũng kể khổ mà không ai hiểu cho nỗi khổ của người khác. hazz
Tiện đây có thằng nào ở sài gòn không. Tao định dắt lấy chục củ vào đấy bươn chải. Không biết có đủ không nhỉ ?
M có nhà có xe rồi thì lực chắc cũng ổn ổn, dính vụ gì mà đi sâu đến mức mất hết tài sản vậy
 
nghe bác còm mà thấm dã man, t trải qua r. T ăn cơm còn bị ông già đổ muối vào cho t khỏi ăn cơ. chán vc luôn
Rồi dần cũng quen thôi bác. Khó chịu quá thì đi lamg thang đâu đó đốt thuốc. Người nhà đi làm hoặc ngủ rồi thì lại về thôi
 
1920px-Himmler_besichtigt_die_Gefangenenlager_in_Russland._Heinrich_Himmler_inspects_a_prisoner_of_war_camp_in_Russia%2C_circa..._-_NARA_-_540164.jpg


Rõ ràng, thằng ĐỆ ruột TAO, phút chót nó bán đứng tao !
cũng buốt nhưng đỡ hơn tao
 
Tao hiểu hoàn cảnh của m vì tao trải qua rồi. Về cơ bản thì đời thằng đàn ông rất khổ. 99% đàn ông chỉ được tôn trọng và đồng cảm khi họ làm ra nhiều tiền. Mày phải xác định, khi thất thế thì bố mẹ, vợ con, bạn bè mày cũng sẽ lời ra tiếng vào. Có thể họ vẫn yêu thương mày đấy, nhưng họ sẽ không đồng cảm và thấu hiểu cho mày. Vậy nên sau lần vấp ngã này, mày phải xác định, mày cố gắng 50% cho gia đình thôi, còn 50% còn lại phải cho bản thân mày. Sống vì bản thân, lấy công việc vì đam mê. Rồi mày sẽ dần nhận ra, ý kiến của người khác dần dần sẽ đéo còn quan trọng nữa. Mày sẽ biết, dù mày có mất ai thì mày vẫn sẽ sống ổn.
Thằng này nó chuẩn quá. Đó là thứ t đã đang chiêm nghiệm
 
M làm lĩnh vực nào mà toang vậy. Nói chung tao mấy lần thất bại, tao tự đúc kết 1 điều: khi m tự tạo dựng ra tiền bạc thì m là thằng được tiêu đầu tiên, vì vậy người khác tung hô hay nịnh hót m đéo quan trọng. Quan trọng m có tiền trong ví và tiêu sướng, thế là đủ, khi m thất bại, người khác k ai giúp được m, may ra chỉ có bố mẹ là giúp, bạn bè cùng lắm cho m đc 5, 10 triệu. Vì vậy khi mày vấp ngã m hãy nghĩ điều quan trọng nhất: chỉ bản thân m mới giúp được m thôi. Ngã thì đứng dậy.
 
Ừm. Giờ mình mới để ý. Mấy thằng thành công bền vững thường khá cô độc. Hoặc nó cũng từng giống mình. Hoặc nó ngăn ngừa hậu hoạ từ người thân trước khi nó xảy ra
Phần lớn nó từng trải qua thăng trầm. Nên bình thản. Lãnh đạm. Cô độc. Kiểu như trời có sập cũng ko có cảm xúc gì. Mà có thế thì lại mới hiệu quả
 
thật ra tao thấy ngoài bố mẹ ra chả có ai tốt thật sự ngoài đời với mình đâu

mày sa cơ còn về ăn bám ông bà già chứ dkm anh em bạn bè ruột lúc ấy đéo thằng nào quan tâm, nó còn cười cho thối mũi
Vấn đề là ko phải ai cũng may mắn như mày. Như thằng thớt, ăn bám ông bà già được 1 miếng thì nghe bóng gió 2 câu. Đồng ý là bố mẹ nào cũng thương và sẵn sàng hi sinh vì con. Nhưng văn hóa chung của người Việt khiến đứa con cảm nhận thấy điều ngược lại. Nhiều thằng log out có phải vì không có ai thương nó đâu. Chúng nó log out vì cảm giác không có ai đồng cảm và chấp nhận sự thất bại của chúng nó.
 
Tao may mắn ôm được ít đất lúc chưa sốt. Đợt sau k còn may mắn nữa thì sập mày ạ
Thôi cố làm lại thôi m, t cũng tầm tuổi m, vừa r cũng mất rất nhiều, trầm cảm stress các kiểu nhưng cuối cùng cũng vượt qua đc, m phải tự cân bằng lại cảm xúc thôi, dần dần sẽ ok
 
Chào mấy tml. Lâu nay nằm vùng nay tâm trạng quá nên đăng mấy dòng cho nhẹ người. Tao gần 30. Cách đây vài năm làm ăn được có nhà có xe đầy đủ. Mọi thứ vui vẻ dễ chịu. Giờ tao làm ăn thua lỗ. Bán hết cả nhà với xe đi để trả nợ. Mọi người thân gần nhất k ai hỏi tao được câu nào. Ai cũng nghĩ xấu tao rồi nói này nói kia. Mỗi người một tay đẩy tao càng lún sâu xuống hố. Giờ mỗi lần về nhà như ác mộng. Muốn bỏ mẹ nó đi đâu đó xa xa rồi làm lại từ hai bàn tay trắng quá.
Cuộc sống ai cũng kể khổ mà không ai hiểu cho nỗi khổ của người khác. hazz
Tiện đây có thằng nào ở sài gòn không. Tao định dắt lấy chục củ vào đấy bươn chải. Không biết có đủ không nhỉ ?
tao xưa giờ tính ra toàn người ngoài giúp đỡ lúc khó khăn, khốn khó chuyện tiền bạc. còn người thân tao mong đừng có đay nghiến và nói ra nói vào là tao thấy mừng rồi
 
nghe bác còm mà thấm dã man, t trải qua r. T ăn cơm còn bị ông già đổ muối vào cho t khỏi ăn cơ. chán vc luôn
Ông già tao y hệt ông già mày. Chắc ông già mày miền Bắc hoặc trung gia trưởng lắm đúng ko
 
thật ra tao thấy ngoài bố mẹ ra chả có ai tốt thật sự ngoài đời với mình đâu

mày sa cơ còn về ăn bám ông bà già chứ dkm anh em bạn bè ruột lúc ấy đéo thằng nào quan tâm, nó còn cười cho thối mũi
uhm thôi đành vậy, dẫu sao cũng có cơm ăn
 
Ông già tao y hệt ông già mày. Chắc ông già mày miền Bắc hoặc trung gia trưởng lắm đúng ko
đúng r m, t dân Bắc. Mẹ t thì còn cộng viên t, mà một tay bà gánh vác hết từ xưa đến h. Ông già t gia trưởng, thích t đi làm, bên cạnh việc muốn t tự kiếm miếng, thì cũng muốn mang t đi khoe với thiên hạ. rất trọng sĩ diện. t ko đáp ứng đc nhu cầu nên bị ghét.
 
Ông già tao y hệt ông già mày. Chắc ông già mày miền Bắc hoặc trung gia trưởng lắm đúng ko
Oh vậy hả, chia sẻ với m. Ăn học toàn mẹ t bỏ tiền ra nuôi, ông già t trc toàn đi nhậu. Có thành tích thì "con con con", lúc thất bại thì "cái loại mày"... t chấp nhận và làm thinh thôi, h lo cho mẹ t là chủ yếu.
 

Có thể bạn quan tâm

Top