Có Hình Luôn luôn bồn chồn

Tudini

Khổ vì lồn
T bị ám ảnh lo âu đã lâu, nhưng gần đây t còn bị nặng hơn, t đi khám thấy không có gì bất thường nhưng sau đó t vẫn tiếp tục lo, có quá nhiều thứ để khám, cơ thể của t có quá nhiều cơ quan nội tạng hoạt động riêng nhưng khi hư là hư chung, t nghĩ nó thật mong manh dễ cỡ, t không biết t sẽ còn an toàn như thế nào trong bao lâu nữa, vì t cũng là con người chứ ko phải thần thánh, tuổi khỏe t có giới hạn và có lẽ t cũng sẽ bước sang tuổi đau bệnh, t cảm giác t đang dùng dần sự may mắn của mình nên mới bình an vô sự tới bây giờ, t đang dùng nó, nhưng t chẳng cảm nhận vui sướng gì, khi ăn t cũng sợ bị nhiễm vi khuẩn dạ dày của người khác, khi nắm tay t cũng sợ dính nước bọt có khuẩn dạ dày, kể cả chó, mèo t cũng sợ....lây dại, hay là t đi khám bệnh xong người ta sờ sờ vào bụng t về t thấy bụng t ngứa ngứa t cũng sợ đó là tay họ đã sờ nhiều bụng của nhiều người khác nhau, liệu sờ tới mình thì có lây cái bệnh gì không.

Hôm bữa trước t đi vào 1 quán ăn t đã vô tình quẹt tay vào cạnh bàn làm xước 1 vết nhỏ có rướm máu, t sợ rằng t đã bị nhiễm sida, hiện tại t luôn thấy ngứa ngáy trong các khớp xương, những lúc t lo âu t đều có cảm giác đó, t cảm thấy cuộc sống này ko còn giá trị gì nữa nếu t bị nhiễm sida, vì t đang trên con đường đi đến cái chết, t sẽ chết trong sự xấu xí, khô đét, đau đớn, lở loét đầy mình, ị đái 1 chỗ, xương mặt của t sẽ thò ra như một con ma đói vì bị sida giai đoạn cuối sẽ khô hết người lại, người đầy hôi hám và dịch mủ, với hình ảnh đó trong đầu t thấy sự yên bình ở hiện tại là một sự lừa dối, vô nghĩa, khi t làm việc gì vui t cũng cười gượng, t ăn cũng ko thấy ngon, t chỉ muốn ngồi 1 chỗ, gặm nhấm cái sự hoang mang đó, hoặc ngủ thật dài, thật nhiều để trong giấc ngủ thì ko suy nghĩ được gì nữa, nhưng hình như ngủ t cũng mơ thấy t bị bệnh gì đó nan y lắm. Nói chung là t thấy sinh ra trên cõi đời này như là đang kí nợ, rất nặng nề và chả có gì vui sướng
 
Do mày ở không google quá nhiều. Chưa chết do bệnh, đã chết vì lo âu.
 
Do mày ở không google quá nhiều. Chưa chết do bệnh, đã chết vì lo âu.
T ko google nhiều, nhưng với hiểu biết mà t học được t thấy cái sự bệnh tật xảy đến bản thân ko hề khó, và mỗi 1 ngày t đi ra đường là mỗi 1 sự căng thẳng, tới lúc về nhà bước lên thềm là mới thấy bình yên, nhưng bệnh tật nó ko phải là một sự tổn thương cơ thể nhất thời, mà có những bệnh nó sẽ đeo bám dai dẳng trong suốt cuộc đời, và t rất lo âu khi ko biết mình vừa dính một con vi khuẩn, virus lì lợm nào đó vào người hay ko, bằng cách là để cho chó cắn, mèo cào vào da, hay là một kẻ lạ mặt bỗng dưng sờ vai, nắm tay t, làm lây Sida
 
Top