Bầu tử tự do đa đảng không phải vạn năng - nó có thể và cũng khá dễ mắc lỗi. Nhưng nó có cơ chế phản hồi, và cơ chế tự sửa lỗi - thứ mà ở đâu đó không có.
Thử nghĩ xem, bất kỳ ai, thế lực nào, tổ chức nào cũng luôn muốn tối đa hoá lợi ích của mình, nhóm mình, cái này rất bình thường và nó là bản năng con người - không đáng trách. Nên xung đột lợi ích giữa chính quyền và dân chúng là dĩ nhiên và không thể xoá bỏ dù ở thể chế nào.
Ví dụ như chuyện thuế má đang sôi sục đi, ở khía cạnh nhà nước, nếu là tao hay bất cứ thằng nào, tao cũng tin là luôn muốn setup làm sao để thu được nhiều thuế nhất có thể (tối ưu), nên việc tăng thuế luôn là ý định của tao. Nhưng nếu ở 1 thể chế có phản hồi hiệu quả, tao sẽ gặp cực kỳ nhiều rào cản, từ trực tiếp những người tao chuẩn bị đánh thuế - dân, đại diện bởi hạ viện, và từ những đối thủ đang muốn hạ bệ tao - thượng viện.
À thế thì tao vừa lên chức tao sẽ mua chuộc những thằng hạ nghị sĩ đã để nó ko phản đối tao. Nhưng ohshietman, khoá của nó lại chéo cánh với khoá của tao, tức là 2 năm là nó bầu lại cmnr, và tao chưa kịp mua chuộc hoặc vừa mua chuộc được, vừa ra chính sách có lợi cho tao mà hại cho dân, thì dân nó ngứa mắt nó bầu cmn thằng khác rồi. Nên thằng hạ nghị sĩ nào muốn luôn có tiếng nói, thì phải đại diện thực sự cho quyền lợi, và chịu trách nhiệm với lá phiếu bầu của những người bầu cho mình, tức là dân.
Tóm lại, không phải việc bầu cử "như Mỹ" là tốt hay "không như Mỹ" là xấu, mà cần 1 cơ chế phản hồi hiệu quả, 1 quốc hội mạnh và độc lập. Sở hữu những nghị viên thực sự đại diện cho dân và chịu trách nhiệm với lá phiếu bầu của dân. Dân có khả năng phạt nhà cầm quyền ngay nhiệm kỳ sau, còn nghị sĩ phải trả giá bằng ghế nếu phản dân. Không có hai điều này thì mọi mô hình dân chủ chỉ là hình thức.