Cách đây hơn chục năm, tao có thằng cu em nhà tận mạn Hoài Đức.
Nó quảng cáo trong hội bạn vừa mua được mấy đôi giầy lacoste hàng hịn do bọn công nhân trong nhà máy tắt mắt tuồn ra ngoài. Chỗ anh em nể lắm em mới để cho 1 đôi, giá đâu đó 2 củ rưỡi, không nợ..
Tao hí hửng lắm, đóng con giầy lacoste này thêm quả quần bò Levis mua trên Hàng Bông , tối về xách PS đi lượn thì các em gái trên phố cứ gọi là nứng tụt cả quần.. Đúng là thằng em tốt có khác, anh em phải thế chứ có hàng ngon là nhớ tới em ngay.
Đợt đó HN cũng chớm vào đông, thời tiết những cơn mưa phùn ướt át khiến đường xá lầy lội nhớt nhát. Tiếc cho con lacoster hàng hịn tao nảy ra ý tưởng đi xe Bus đi làm. Biết đâu duyên số lại chả gặp được em sinh viên nào kháu khỉnh thấy con lacoster hàng hiệu của tao mà đổ đứ đừ thì sao..
Lên xe Bus chưa kịp nhòm các cháu sinh viên đâu cái đập vào mắt tao là 1,2,3,4... đôi giầy. Đôi nào cũng là lacoster hàng hịn giống y hệt đôi của tao, nhìn tướng ta bọn đó thằng thì mặc quần vải thằng thì quần bò ống loe mua ở chợ đêm. Có thằng còn mặc cả cây quần cáo công nhân đằng sau có hàng chữ " cơ khí Đông Anh"..
Ơ thế địt mẹ hàng hiệu đại trà à, cái con công nhân nhà máy lacoster ở KCN Bắc Thăng Long nó ăn cắp theo lô à, hàng số lượng có hạn sao đến mấy đứa sinh viên nghèo nó cũng ăn chơi thế này..
Mãi sau này tao mới biết , KCN Bắc Thăng Long làm đéo gì có cái nhà máy lacoster nào. Và cái thằng cu em kia nó đã kịp số lượng có hạn cho đâu đó hơn chục thằng trong nhóm bạn của tao.
Địt mẹ thằng em...