Tao ko thể tư vấn được từng thằng từng hoàn cảnh. Vì vấn đề của mỗi thằng chỉ có thể đc giải quyết bởi chính nỗ lực và lì lợm của mình thôi. Ko có đường tắt nào cả.
Tao sơ qua về bức tranh chung giống như bản đồ. Hi vọng bọn mày tìm đc lối đi và đi tới cùng.
Những thằng sinh trước 85, lúc đó vào đời rất dễ. Đất nước vừa mở cửa nghèo như nhau cùng ở vạch xuất phát. Việc nhiều vô kể vì vn bắt đầu chuyển mình. Tao đã ko hình dung nổi khi biết bọn sv ở Nhật để tìm đc công việc bọn nó phải đi phỏng vấn trung bình hơn 40 cty mới kiếm đc Job. Tâm lý bọn mày là ko quen với cạnh tranh
Những thằng 2x sau này. Là sản phẩm của thế hệ bắt đầu có tý tích lũy. Bố mẹ có tí cảm giác về áp lực cường độ và trả giá trong công việc. Nên có cái gì đều dồn hết đầu tư cho chúng mày.
Nhưng đầu tư rất bề mặt như bắt học hành, điểm chác, hơn kém nhau… làm cho bọn mày nghĩ rằng mọi thứ là có sẵn. Và đc đầu tư để bọn mày có thể lấy đc nhiều về cho mình. (Đéo dạy, và chắc đéo thể dạy đc cho bọn mày sự sáng tạo giá trị, sự đóng góp giá trị, sự có ích với người khác với khách hàng.). Tâm lý có sẵn và chờ đợi là chủ đạo.
Giờ xã hội ko còn phẳng nữa. Những thằng nhà giàu đã rất giàu. Của cải, các vị thế, các ngành kinh doanh đã bị các cty tập đoàn vốn khổng lồ chiếm dần từ quán cafe, chợ cóc, cửa hàng, nuôi gà nuôi lợn rau… giờ đều bị hệ thống hoá quy mô lớn với lợi thế vượt trội.
Nên xác định:
Cơ hội để đc làm việc ở các cty lớn là rất khốc liệt. Nếu thằng nào đang làm thì cày hết sức. Lơ là là bị xóc xóc cho bay thay ngay.
Chính sách đang bảo vệ tuyệt đối thằng chủ. Nên đừng mơ dân chủ phương tây. Nó đuổi ngay lập tức phút mốt bất kỳ thằng nào.
Cơ hội về kinh doanh: nhỏ lẻ lặt vặt thì vẫn còn nhưng làm chủ ở đó thì culi bục mặt nhục hơn thằng nhân viên gấp nhiều lần (Nếu làm ăn nghiêm túc). Còn làm láo trước sau chính sách cũng minh bạch để giết bọn này đầu tiên(bọn làm láo lớn như thằng ape thì ko nhé)
Nên bọn mày xách định thật rõ ràng là đang bước vào 1 cuộc cạnh tranh công việc rất khốc liệt. Đừng kiếm lý do đổ lỗi củ Lồn AI Âi yếc rồi chờ đợi than vãn. Thủ dâm cho mình là nạn nhân nhé.
Sự lười biếng, thụ động và thiếu định hướng của chính mình là thủ phạm nhé. Chính mày và ko ai khác là thủ phạm. Nên nhớ kỹ điều đó.
Xỏ chân vào giầy và chạy thật nhanh. Bắt đầu từ bất kỳ việc gì. Nếu chưa rải 100 cái CV viết đàng hoàng. Chưa kiếm đc 40 lần phỏng vấn thì đừng kêu.
Bọn làm chân tay ko văn phòng thì hãy lượn khắp nơi xem chỗ nào tuyển nhân viên. Thì xin vào. Chạy nhanh hơn thằng khác. Làm bất kỳ việc gì.
Cuối cùng dù bọn mày khổ sở vất vả bị thằng chủ ép đến đâu thì phải tập yêu khách hàng. Ko cần yêu thằng chủ. Đừng dại Lồn trút sức nặng bọn mày lên khách hàng. Bọn mày mà yêu và đc kh yêu rồi sẽ có lúc mày đuổi thằng chủ đi đc và mày sẽ làm chủ.
Tao vừa ngồi Grab mà thằng ml lái xe cứ thở dài thườn thượt. Nhìn dáng thằng đó đúng dân quản lý làm việc ở vp bị thải. Dáng tao phèn hơn nó nhiều nó đéo thèm xác vali tao cho vào cốp. Tao nhục quen rồi Fine rất vui vì lại chứng kiến đc thêm 1 bài học cho tao. Phải yêu khách hàng từng milimet
Tao sơ qua về bức tranh chung giống như bản đồ. Hi vọng bọn mày tìm đc lối đi và đi tới cùng.
Những thằng sinh trước 85, lúc đó vào đời rất dễ. Đất nước vừa mở cửa nghèo như nhau cùng ở vạch xuất phát. Việc nhiều vô kể vì vn bắt đầu chuyển mình. Tao đã ko hình dung nổi khi biết bọn sv ở Nhật để tìm đc công việc bọn nó phải đi phỏng vấn trung bình hơn 40 cty mới kiếm đc Job. Tâm lý bọn mày là ko quen với cạnh tranh
Những thằng 2x sau này. Là sản phẩm của thế hệ bắt đầu có tý tích lũy. Bố mẹ có tí cảm giác về áp lực cường độ và trả giá trong công việc. Nên có cái gì đều dồn hết đầu tư cho chúng mày.
Nhưng đầu tư rất bề mặt như bắt học hành, điểm chác, hơn kém nhau… làm cho bọn mày nghĩ rằng mọi thứ là có sẵn. Và đc đầu tư để bọn mày có thể lấy đc nhiều về cho mình. (Đéo dạy, và chắc đéo thể dạy đc cho bọn mày sự sáng tạo giá trị, sự đóng góp giá trị, sự có ích với người khác với khách hàng.). Tâm lý có sẵn và chờ đợi là chủ đạo.
Giờ xã hội ko còn phẳng nữa. Những thằng nhà giàu đã rất giàu. Của cải, các vị thế, các ngành kinh doanh đã bị các cty tập đoàn vốn khổng lồ chiếm dần từ quán cafe, chợ cóc, cửa hàng, nuôi gà nuôi lợn rau… giờ đều bị hệ thống hoá quy mô lớn với lợi thế vượt trội.
Nên xác định:
Cơ hội để đc làm việc ở các cty lớn là rất khốc liệt. Nếu thằng nào đang làm thì cày hết sức. Lơ là là bị xóc xóc cho bay thay ngay.
Chính sách đang bảo vệ tuyệt đối thằng chủ. Nên đừng mơ dân chủ phương tây. Nó đuổi ngay lập tức phút mốt bất kỳ thằng nào.
Cơ hội về kinh doanh: nhỏ lẻ lặt vặt thì vẫn còn nhưng làm chủ ở đó thì culi bục mặt nhục hơn thằng nhân viên gấp nhiều lần (Nếu làm ăn nghiêm túc). Còn làm láo trước sau chính sách cũng minh bạch để giết bọn này đầu tiên(bọn làm láo lớn như thằng ape thì ko nhé)
Nên bọn mày xách định thật rõ ràng là đang bước vào 1 cuộc cạnh tranh công việc rất khốc liệt. Đừng kiếm lý do đổ lỗi củ Lồn AI Âi yếc rồi chờ đợi than vãn. Thủ dâm cho mình là nạn nhân nhé.
Sự lười biếng, thụ động và thiếu định hướng của chính mình là thủ phạm nhé. Chính mày và ko ai khác là thủ phạm. Nên nhớ kỹ điều đó.
Xỏ chân vào giầy và chạy thật nhanh. Bắt đầu từ bất kỳ việc gì. Nếu chưa rải 100 cái CV viết đàng hoàng. Chưa kiếm đc 40 lần phỏng vấn thì đừng kêu.
Bọn làm chân tay ko văn phòng thì hãy lượn khắp nơi xem chỗ nào tuyển nhân viên. Thì xin vào. Chạy nhanh hơn thằng khác. Làm bất kỳ việc gì.
Cuối cùng dù bọn mày khổ sở vất vả bị thằng chủ ép đến đâu thì phải tập yêu khách hàng. Ko cần yêu thằng chủ. Đừng dại Lồn trút sức nặng bọn mày lên khách hàng. Bọn mày mà yêu và đc kh yêu rồi sẽ có lúc mày đuổi thằng chủ đi đc và mày sẽ làm chủ.
Tao vừa ngồi Grab mà thằng ml lái xe cứ thở dài thườn thượt. Nhìn dáng thằng đó đúng dân quản lý làm việc ở vp bị thải. Dáng tao phèn hơn nó nhiều nó đéo thèm xác vali tao cho vào cốp. Tao nhục quen rồi Fine rất vui vì lại chứng kiến đc thêm 1 bài học cho tao. Phải yêu khách hàng từng milimet
Sửa lần cuối: