Tưởng tượng tấm thân tròn lẳn nặng 80 ký kia mà nó đè xuống thân hình mỏng manh của cô Hoa thì còn gì "thương hoa tiếc ngọc" nữa mà là "vùi hoa dập liễu".... Vày vò, dày vò cả ngày cả đêm "làm ngày không đủ, tranh thủ đụ đêm" thì chỉ có nước trợn mắt chìm đắm trong cơn khoái lạc chết đi sống lại. Với nụ cười khả ố, ánh mắt đĩ thõa, tiếng nói đứt quãng trong hơi thở phì phò như kéo bễ "Hoa, anh chỉ cần em là đụ (đủ)".