Cái gì mà hội đồng hàn lâm khoa học thế giới, vãi cẹt.
Thật ra cuộc đời Einstein chả làm đc mấy. Cái thuyết tương đối hẹp thật ra là cóp nhặt ý tưởng từ biến đổi Lorentz (e=mc2 là hệ quả từ biến đổi Lorentz), sự không tồn tại ether từ thí nghiệm Michelson-Morley, mô hình toán và ý tưởng tốc độ ánh sáng bất biến của Poincaré. Đúng kiểu tư duy của một tay xét duyệt hồ sơ patent. Không có Einstein thì nhân loại sẽ vẫn có ngần ấy kiến thức.
Công trình đc công nhận là lý giải hiệu ứng quang điện (giải Nobel duy nhất) thì ý tưởng từ thuyết lượng tử của Plank. Nếu tất cả đều công nhận thuyết của Plank thì hiệu ứng quang điện được lý giải không cần bàn cãi. Einstein chỉ là đứng về phía Plank lúc còn tranh tối tranh sáng khi Vật lý còn đang tranh cãi ánh sáng là sóng hay hạt mà thôi. Tuy nhiên người kết thúc cuộc tranh cãi sóng hay hạt này cũng ếu phải Einstein mà là De Broglie.
Sau lại quay mặt với thuyết lượng tử, đi cắn nhau với Bohr và trường phái Copenhagen. Cơ bản là thua.
Công trình lớn nhất là thuyết tương đối tổng quát, đóng góp lớn nhất về mặt ý tưởng. Mô hình toán học Minkowski phát triển từ hình học phi Euclid vốn đc phát triển với sự hy sinh đặc biệt của Lobashevski, và sự hoàn thiện của Reimann. Tuy nhiên thuyết đó cũng không hoàn thiện.
Công trình mang tư duy đột phá duy nhất tao coi trọng của Einstein là lý giải chuyển động Brown lại đéo quan trọng mấy.
Tao thật sự tin rằng, Einstein là một sản phẩm của truyền thông. Một hình tượng nhà khoa học bỏ Đức quốc xã sang Mỹ. Chứ không phải là Heisenberg người xuất chúng với nguyên lý bất định và nền tảng toán tử cho cơ học lượng tử nhưng quyết không bỏ rơi nước Đức.
Những cái tên quan trọng cần nói đến có lẽ là Lorentz, Reimann, Plank, Borh, Schrödinger, Heisenberg, Poincaré, De Broglie.
Éo có Einstein thế giới éo có gì thay đổi cả.