Mối tình đầu

  • Tạo bởi Tạo bởi ALau
  • Start date Start date

ALau

Người đến từ Triều Tiên
North-Korea
Anh học năm nhất, theo chúng bạn lên biên giới đánh hàng về Hà Nội bán.
Anh gặp nàng ở thị xã nghèo biên giới.
Chiều nào nàng cũng đánh cầu lông hoặc nhảy dây. 2 bím tóc tung tăng bên nọ bên kia che đôi mắt to đẹp như thiên thần . Chốc nhát nàng lại chạy vào vì bà chủ gọi. Nàng ghé tai tôi : em phải đi khách , khách tàu , chắc chỉ mươi phút là xong.
Hôm nào ko đi khách qua đêm là nàng ở với tôi. Nàng bảo : anh đi với e bà chủ vẫn tính tiền , nhưng anh trả bà 1 nửa thôi, còn phần của e thì thôi ko phải trả , vì anh là người yêu em. .
Đánh xong lô hàng , tôi về thành phố , lúc chia tay , tôi ngậm ngùi: anh về hỏi mẹ rồi lên đây đón em , thế này mãi sao dc.
Nàng nhìn xa xăm : em thế này kiếm tiền nuôi cả nhà ở quê, xây nhà cho mẹ xong thì e thôi . Chứ giờ anh đón e , a làm sao nuôi nổi cả gia đình e . Thôi về đi , khi nào đánh hàng biên giới thăm e dc rồi .
3 tháng sau tôi quay lại thị xã biên giới . Bà chủ gặp mặt , mắng té tát. : dcm lũ thành phố chúng mày lên toàn yêu nhân viên của tao, sau tương tư đéo chịu làm ăn gì , nay đòi về mai đòi về, từ giờ bà mày cấm cửa.
Giờ nó đâu - tôi hỏi.
Đi ròi- bà xuống giọng - sau hôm mày đi ít bữa , nó buồn chán rồi xin vào Bằng Tường. Nghe đâu mới cưới thẳng đại gia bên Vân nam . Mày ko tìm dc nó đâu.
Tôi về học nốt năm cuối, rồi ko đi buôn biên giới từ đó nữa. đôi khi bất giác nghĩ đến nàng , lòng thấy vui vì biết nàng đang hạnh phúc.
Tình đầu của tôi diễn ra như vậy đó.
 
Anh học năm nhất, theo chúng bạn lên biên giới đánh hàng về Hà Nội bán.
Anh gặp nàng ở thị xã nghèo biên giới.
Chiều nào nàng cũng đánh cầu lông hoặc nhảy dây. 2 bím tóc tung tăng bên nọ bên kia che đôi mắt to đẹp như thiên thần . Chốc nhát nàng lại chạy vào vì bà chủ gọi. Nàng ghé tai tôi : em phải đi khách , khách tàu , chắc chỉ mươi phút là xong.
Hôm nào ko đi khách qua đêm là nàng ở với tôi. Nàng bảo : anh đi với e bà chủ vẫn tính tiền , nhưng anh trả bà 1 nửa thôi, còn phần của e thì thôi ko phải trả , vì anh là người yêu em. .
Đánh xong lô hàng , tôi về thành phố , lúc chia tay , tôi ngậm ngùi: anh về hỏi mẹ rồi lên đây đón em , thế này mãi sao dc.
Nàng nhìn xa xăm : em thế này kiếm tiền nuôi cả nhà ở quê, xây nhà cho mẹ xong thì e thôi . Chứ giờ anh đón e , a làm sao nuôi nổi cả gia đình e . Thôi về đi , khi nào đánh hàng biên giới thăm e dc rồi .
3 tháng sau tôi quay lại thị xã biên giới . Bà chủ gặp mặt , mắng té tát. : dcm lũ thành phố chúng mày lên toàn yêu nhân viên của tao, sau tương tư đéo chịu làm ăn gì , nay đòi về mai đòi về, từ giờ bà mày cấm cửa.
Giờ nó đâu - tôi hỏi.
Đi ròi- bà xuống giọng - sau hôm mày đi ít bữa , nó buồn chán rồi xin vào Bằng Tường. Nghe đâu mới cưới thẳng đại gia bên Vân nam . Mày ko tìm dc nó đâu.
Tôi về học nốt năm cuối, rồi ko đi buôn biên giới từ đó nữa. đôi khi bất giác nghĩ đến nàng , lòng thấy vui vì biết nàng đang hạnh phúc.
Tình đầu của tôi diễn ra như vậy đó.


chiếc khăn gió ấm by khánh phương :vozvn (37):
 
:surrender::surrender:ở tình đầu của mày là yêu phò ah ?, hay như nào ?, sao kì vậy ta
 
Mai tao viết về mối tình đầu của tao cho chúng mày nghe. Đang trong giai đoạn căng thẳng, muốn có cái gì giải toả. Tự sự cho chúng mày nghe.
 
vẫn có sức nhảy dây thì dự là phò đang còn ngon chưa tã :vozvn (36):
 
địt mệ, đây là chuyện thật vì đọc ra thấy bùi ngùi xúc cảm, tinh trùng tụ lên... dái! :ah::ah::ah:
 
Anh học năm nhất, theo chúng bạn lên biên giới đánh hàng về Hà Nội bán.
Anh gặp nàng ở thị xã nghèo biên giới.
Chiều nào nàng cũng đánh cầu lông hoặc nhảy dây. 2 bím tóc tung tăng bên nọ bên kia che đôi mắt to đẹp như thiên thần . Chốc nhát nàng lại chạy vào vì bà chủ gọi. Nàng ghé tai tôi : em phải đi khách , khách tàu , chắc chỉ mươi phút là xong.
Hôm nào ko đi khách qua đêm là nàng ở với tôi. Nàng bảo : anh đi với e bà chủ vẫn tính tiền , nhưng anh trả bà 1 nửa thôi, còn phần của e thì thôi ko phải trả , vì anh là người yêu em. .
Đánh xong lô hàng , tôi về thành phố , lúc chia tay , tôi ngậm ngùi: anh về hỏi mẹ rồi lên đây đón em , thế này mãi sao dc.
Nàng nhìn xa xăm : em thế này kiếm tiền nuôi cả nhà ở quê, xây nhà cho mẹ xong thì e thôi . Chứ giờ anh đón e , a làm sao nuôi nổi cả gia đình e . Thôi về đi , khi nào đánh hàng biên giới thăm e dc rồi .
3 tháng sau tôi quay lại thị xã biên giới . Bà chủ gặp mặt , mắng té tát. : dcm lũ thành phố chúng mày lên toàn yêu nhân viên của tao, sau tương tư đéo chịu làm ăn gì , nay đòi về mai đòi về, từ giờ bà mày cấm cửa.
Giờ nó đâu - tôi hỏi.
Đi ròi- bà xuống giọng - sau hôm mày đi ít bữa , nó buồn chán rồi xin vào Bằng Tường. Nghe đâu mới cưới thẳng đại gia bên Vân nam . Mày ko tìm dc nó đâu.
Tôi về học nốt năm cuối, rồi ko đi buôn biên giới từ đó nữa. đôi khi bất giác nghĩ đến nàng , lòng thấy vui vì biết nàng đang hạnh phúc.
Tình đầu của tôi diễn ra như vậy đó.
Biết là tao có mời rượu mày thì cũng chả có ảnh hưởng quá lớn đến nick của mày. Nhưng chén này mời mày vì bồi hồi trước câu truyện của mày. Chúc mày luôn vui.
Tình đầu của tao thì nó ngây ngô đúng như câu tình yêu bọ xít chổng đít vào nhau. Nhưng đến mối tình thứ 2 thì đúng là cả đời khó quên. Nhưng người phụ nữ làm tao hạnh phúc là gấu hiện tại của tao... nếu viết ra chắc cũng thành truyện đc nhưng văn chương k giỏi nên để riêng mình tao vậy.
 
Anh học năm nhất, theo chúng bạn lên biên giới đánh hàng về Hà Nội bán.
Anh gặp nàng ở thị xã nghèo biên giới.
Chiều nào nàng cũng đánh cầu lông hoặc nhảy dây. 2 bím tóc tung tăng bên nọ bên kia che đôi mắt to đẹp như thiên thần . Chốc nhát nàng lại chạy vào vì bà chủ gọi. Nàng ghé tai tôi : em phải đi khách , khách tàu , chắc chỉ mươi phút là xong.
Hôm nào ko đi khách qua đêm là nàng ở với tôi. Nàng bảo : anh đi với e bà chủ vẫn tính tiền , nhưng anh trả bà 1 nửa thôi, còn phần của e thì thôi ko phải trả , vì anh là người yêu em. .
Đánh xong lô hàng , tôi về thành phố , lúc chia tay , tôi ngậm ngùi: anh về hỏi mẹ rồi lên đây đón em , thế này mãi sao dc.
Nàng nhìn xa xăm : em thế này kiếm tiền nuôi cả nhà ở quê, xây nhà cho mẹ xong thì e thôi . Chứ giờ anh đón e , a làm sao nuôi nổi cả gia đình e . Thôi về đi , khi nào đánh hàng biên giới thăm e dc rồi .
3 tháng sau tôi quay lại thị xã biên giới . Bà chủ gặp mặt , mắng té tát. : dcm lũ thành phố chúng mày lên toàn yêu nhân viên của tao, sau tương tư đéo chịu làm ăn gì , nay đòi về mai đòi về, từ giờ bà mày cấm cửa.
Giờ nó đâu - tôi hỏi.
Đi ròi- bà xuống giọng - sau hôm mày đi ít bữa , nó buồn chán rồi xin vào Bằng Tường. Nghe đâu mới cưới thẳng đại gia bên Vân nam . Mày ko tìm dc nó đâu.
Tôi về học nốt năm cuối, rồi ko đi buôn biên giới từ đó nữa. đôi khi bất giác nghĩ đến nàng , lòng thấy vui vì biết nàng đang hạnh phúc.
Tình đầu của tôi diễn ra như vậy đó.
Phò à m
 
Buồn. Bị từ chối mà lúc ngủ nước mắt còn chảy ra. Sợ hãi tình yêu một thời gian dài trước khi buông bỏ được.
 
Thằng lẩu nó bốc mộ rồi mà vẫn lôi cái thớt này lên..
Mấy thằng trẻ con mới chơi xàm để yên cho nó vào quên lãng đi, cẩn thận không thằng Lồn Mạnh Thường nó lại chém bay đầu bây giờ.
 
Top