nguyenvanfinn
Bò lái xe

NGUYỄN TRẬT - TÊN "TRẬT" NHƯNG THI ĐÂU CŨNG "TRÚNG"
Nguyễn Trật là người sống dưới thời Hậu Lê. Ông quê Hoằng Hóa, chính là Thanh Hóa ngày nay. Trật hiền lành chăm chỉ nhưng tự nhận thấy năng lực mình có hạn nên bỏ ngang chuyện thi cử.
Một ngày nọ có một thầy địa lý đi ngang qua nhà, thấy Nguyễn Trật hiền lành lễ độ nên khuyên ông nên tiếp tục con đường khoa cử, thầy sẽ tặng cho miếng đất quý giúp đỗ tiến sĩ. Nguyễn Trật nghi lắm nhưng vẫn nghe theo. Ông lại cày cuốc đèn sách để chuẩn bị cho kỳ thi Hội dù đã 40 tuổi.
Tuy học hành í ẹ, nhưng kết thân được với mấy sĩ tử ở chung trọ trên con đường thi thố. Nhờ anh em mách nước, Nguyễn Trật may mắn thi đỗ trường thứ nhất, trường thứ hai và trường thứ ba trong kỳ thi Hội. Đến trường thứ tư thì xui cho Trật vì bạn bè rơi rớt hết cả, chẳng còn ai giúp được ông nữa.
Trước ngày thi, trong khi các thí sinh khác sắm sửa đồ dùng để mang vào trường thi thì Nguyễn Trật lại đắp chăn đi ngủ. Trong lúc thiu thiu ngủ, Trật mơ thấy có một vị thần hiện ra kêu: Khương khương. Khương nghĩa là củ gừng, ông nghe thần linh mách bảo, mang theo gừng vào trường thi thật.
Hôm đi thi, nho sinh bên cạnh Nguyễn Trật tự dưng vật ra kêu đau bụng. Nguyễn Trật bèn đem nước gừng cho người đó uống. Để cảm tạ ân đức, nho sinh này đưa cho Nguyễn Trật bài thi của mình, nói: "Đây là bài thi rất đắc ý của tôi nhưng chưa đề tên vào, nay xin tặng ông để đền ơn…”. Vì bạn thỉnh cầu, nên Nguyễn Trật bỏ thi để cõng nho sinh ra khỏi trường. Không lâu sau đó, người này qua đời do bệnh nặng. Nguyễn Trật nhận bài thi, quay lại viết thêm phần cuối, ký tên rồi nộp luôn. Tuy bài bị đầu voi đuôi chuột, nhưng Trật vẫn tằng tằng lọt vào kỳ thi cuối cùng là thi Đình.
Lần này không có anh em gánh cùng, cũng không có thần linh độ, Nguyễn Trật chỉ nộp giấy trắng. Đúng lúc này triều đình có biến, Chúa Trịnh ốm nặng qua đời, các con trai tranh giành quyền lực. Trong lúc hỗn loạn, Nguyễn Trật có công hộ giá Thế tử đến Thanh Hóa, nhờ vậy nên khi Thế tử lên ngôi đã đặc cách cho Trật đỗ tiến sĩ khoa thi năm đó.
Sau này Nguyễn Trật được làm quan tới chức Công khoa Đô Cấp sự trung. Dù không có văn hay, nhưng nhờ thanh liêm thương dân, nên ông được triều đình và người đời rất yêu quý, xưng gọi với cái tên trìu mến: Ông Nghè Nguyệt Viên.
Nguyễn Trật là người sống dưới thời Hậu Lê. Ông quê Hoằng Hóa, chính là Thanh Hóa ngày nay. Trật hiền lành chăm chỉ nhưng tự nhận thấy năng lực mình có hạn nên bỏ ngang chuyện thi cử.
Một ngày nọ có một thầy địa lý đi ngang qua nhà, thấy Nguyễn Trật hiền lành lễ độ nên khuyên ông nên tiếp tục con đường khoa cử, thầy sẽ tặng cho miếng đất quý giúp đỗ tiến sĩ. Nguyễn Trật nghi lắm nhưng vẫn nghe theo. Ông lại cày cuốc đèn sách để chuẩn bị cho kỳ thi Hội dù đã 40 tuổi.
Tuy học hành í ẹ, nhưng kết thân được với mấy sĩ tử ở chung trọ trên con đường thi thố. Nhờ anh em mách nước, Nguyễn Trật may mắn thi đỗ trường thứ nhất, trường thứ hai và trường thứ ba trong kỳ thi Hội. Đến trường thứ tư thì xui cho Trật vì bạn bè rơi rớt hết cả, chẳng còn ai giúp được ông nữa.
Trước ngày thi, trong khi các thí sinh khác sắm sửa đồ dùng để mang vào trường thi thì Nguyễn Trật lại đắp chăn đi ngủ. Trong lúc thiu thiu ngủ, Trật mơ thấy có một vị thần hiện ra kêu: Khương khương. Khương nghĩa là củ gừng, ông nghe thần linh mách bảo, mang theo gừng vào trường thi thật.
Hôm đi thi, nho sinh bên cạnh Nguyễn Trật tự dưng vật ra kêu đau bụng. Nguyễn Trật bèn đem nước gừng cho người đó uống. Để cảm tạ ân đức, nho sinh này đưa cho Nguyễn Trật bài thi của mình, nói: "Đây là bài thi rất đắc ý của tôi nhưng chưa đề tên vào, nay xin tặng ông để đền ơn…”. Vì bạn thỉnh cầu, nên Nguyễn Trật bỏ thi để cõng nho sinh ra khỏi trường. Không lâu sau đó, người này qua đời do bệnh nặng. Nguyễn Trật nhận bài thi, quay lại viết thêm phần cuối, ký tên rồi nộp luôn. Tuy bài bị đầu voi đuôi chuột, nhưng Trật vẫn tằng tằng lọt vào kỳ thi cuối cùng là thi Đình.
Lần này không có anh em gánh cùng, cũng không có thần linh độ, Nguyễn Trật chỉ nộp giấy trắng. Đúng lúc này triều đình có biến, Chúa Trịnh ốm nặng qua đời, các con trai tranh giành quyền lực. Trong lúc hỗn loạn, Nguyễn Trật có công hộ giá Thế tử đến Thanh Hóa, nhờ vậy nên khi Thế tử lên ngôi đã đặc cách cho Trật đỗ tiến sĩ khoa thi năm đó.
Sau này Nguyễn Trật được làm quan tới chức Công khoa Đô Cấp sự trung. Dù không có văn hay, nhưng nhờ thanh liêm thương dân, nên ông được triều đình và người đời rất yêu quý, xưng gọi với cái tên trìu mến: Ông Nghè Nguyệt Viên.