zerolove1990
Trai thôn
Họ không bắn phát súng nào. Không đảo chính. Không lên ngôi. Không tuyên bố thể chế. Nhưng họ đã làm được điều mà cả trăm năm đô hộ không làm nổi: Thâu tóm đất nước này từ trong ruột.
I. Chiến dịch gom đất – Từ đặc khu đến đặc quyền
Vin không đi tìm đất, đất tìm đến Vin. Không phải ngẫu nhiên mà nơi nào có địa thế kim cương, nơi đó lại hiện diện một “đại đô thị kiểu mẫu”. Từ Vinhomes Riverside ở Hà Nội, Grand Park tại TP.HCM, đến các siêu dự án ở Nha Trang, Phú Quốc, Hải Phòng, Quảng Ninh – Vin xuất hiện như một “đạo luật ngầm” về phân bổ tài nguyên.
Bằng các liên minh với địa phương, bằng những “đề xuất xã hội hóa”, bằng các dự án BT – đổi hạ tầng lấy đất – Vin từng bước biến những vùng đất vàng thành lãnh địa riêng. Khi đất chưa kịp sốt, quy hoạch đã uốn theo chân nhà đầu tư.
Vin không mua đất.
Vin mua quyền sinh sát đối với đất đai.
II. Thị trường chứng khoán – Cuộc chơi của tiền và kịch bản
Một thời, cái tên VIC được xem là biểu tượng cho sự “dẫn dắt thị trường”. Nhưng đằng sau biểu tượng ấy là gì?
• Bán chéo cổ phần giữa các công ty con.
• Định giá tài sản ảo để nâng vốn điều lệ.
• Huy động trái phiếu ngắn hạn khổng lồ, rồi tái cơ cấu thành khoản đầu tư dài hạn rủi ro.
• Và cuối cùng: dùng tiền nhà đầu tư để bơm cho các dự án “ảo hóa lợi nhuận”.
Nhiều người tưởng mình đang đầu tư vào một tập đoàn công nghệ, công nghiệp, bất động sản. Nhưng thực chất, họ đang tài trợ cho một ảo vọng mang tên… niềm tin.
III. Hạ tầng giao thông – Bàn tay nắm lấy cả mặt đất
Vin từng đề xuất cao tốc xuyên Việt, từng xây đường dẫn vào dự án của mình, từng “xin” sân bay riêng, từng nhúng tay vào quy hoạch metro, logistics, thậm chí đường sắt cao tốc.
Với Vin, hạ tầng không còn là của dân – nó là đòn bẩy tạo lợi thế độc quyền cho bất động sản Vin.
Người dân tưởng được đi lại thuận tiện. Nhưng họ không biết mình đang trả tiền để làm nền cho giá đất của tập đoàn.
IV. Cơn đói điện – Khi xe chưa chạy, dân đã gánh phụ tải
VinFast – niềm tự hào xe điện Việt – chỉ mới khởi động đã ngốn điện bằng một tỉnh nhỏ.
Một nhà máy pin, một khu công nghiệp điện tử, một chuỗi trạm sạc – không gì đến từ thị trường điện cạnh tranh, tất cả đều đến từ chính sách ưu đãi và lấy của chung làm của riêng.
Khi giá điện tăng, dân trả.
Khi thiếu điện, dân cắt.
Còn Vin vẫn ưu tiên, vẫn “phát triển xanh”, vẫn được gọi là “doanh nghiệp tiên phong”.
Tiên phong trong tiêu hao năng lượng quốc gia cho một giấc mộng chưa chứng minh được hiệu quả.
V. Thuế, ưu đãi và hàng đội lốt nội địa
Có khi nào bạn thắc mắc: VinFast nhận ưu đãi thuế vì là hàng Việt, nhưng… có bao nhiêu phần trăm giá trị tạo ra thực sự từ nội địa?
• Chip? Nhập.
• Pin? Nhập.
• Thiết kế? Giao cho Ý.
• Phần mềm? Đặt mua từ nước ngoài.
Nhưng nhờ một tỷ lệ lắp ráp và chứng nhận nội địa hóa theo cơ chế “linh hoạt”, hàng ngoại khoác áo hàng Việt – rồi giành hết quyền ưu đãi, chính sách, truyền thông và quỹ đất.
Trong khi đó, doanh nghiệp Việt thực thụ – nhỏ, vừa, gia công – bị đè chết dưới bóng “người khổng lồ nhân tạo”.
VI. Sự thao túng truyền thông – Kể câu chuyện một chiều
Cứ thử viết một bài chê Vin mà xem, bạn sẽ biết sức mạnh PR đáng sợ đến đâu. Không chỉ là báo chí, mạng xã hội, mà cả những cơ quan công luận cũng bị hút vào một chiến dịch tôn vinh có chủ đích.
Từ giáo dục (VinUni), y tế (Vinmec), đến từ thiện (VinFuture), tất cả đều được dựng thành câu chuyện về “tập đoàn mang sứ mệnh phụng sự quốc gia”.
Chỉ tiếc, quốc gia ấy… không phải của dân, mà là bản quyền truyền thông của một nhóm lợi ích.
VII. Vin – biểu tượng cho một mô hình kinh tế méo mó
Không phủ nhận: Vin từng có những bước đi táo bạo. Nhưng khi một tập đoàn có thể:
• Vừa làm quy hoạch, vừa xin đất,
• Vừa làm chính sách, vừa nhận ưu đãi,
• Vừa làm doanh nghiệp, vừa “làm truyền thông nhà nước”,
Thì đó không còn là thị trường, đó là một mô hình thao túng chính sách.
VIII. Và câu hỏi cuối cùng: Đất nước này còn lại gì?
Còn lại những người dân phải trả tiền điện cho giấc mơ của kẻ khác.
Còn lại những doanh nghiệp nhỏ bị đẩy khỏi thị trường bởi “quái thú chính sách”.
Còn lại một nền kinh tế bị bẻ cong theo hướng phục vụ một vài tập đoàn thân hữu.
Và còn lại một câu hỏi nhức nhối: Đất nước này có còn của nhân dân, hay đã trở thành sân sau cho những kịch bản giàu lên từ đặc quyền?
VIN VÀ BÀN TAY LÔNG LÁ TRÊN THÂN THỂ QUỐC GIA
⸻
Gã Khờ
I. Chiến dịch gom đất – Từ đặc khu đến đặc quyền
Vin không đi tìm đất, đất tìm đến Vin. Không phải ngẫu nhiên mà nơi nào có địa thế kim cương, nơi đó lại hiện diện một “đại đô thị kiểu mẫu”. Từ Vinhomes Riverside ở Hà Nội, Grand Park tại TP.HCM, đến các siêu dự án ở Nha Trang, Phú Quốc, Hải Phòng, Quảng Ninh – Vin xuất hiện như một “đạo luật ngầm” về phân bổ tài nguyên.
Bằng các liên minh với địa phương, bằng những “đề xuất xã hội hóa”, bằng các dự án BT – đổi hạ tầng lấy đất – Vin từng bước biến những vùng đất vàng thành lãnh địa riêng. Khi đất chưa kịp sốt, quy hoạch đã uốn theo chân nhà đầu tư.
Vin không mua đất.
Vin mua quyền sinh sát đối với đất đai.
II. Thị trường chứng khoán – Cuộc chơi của tiền và kịch bản
Một thời, cái tên VIC được xem là biểu tượng cho sự “dẫn dắt thị trường”. Nhưng đằng sau biểu tượng ấy là gì?
• Bán chéo cổ phần giữa các công ty con.
• Định giá tài sản ảo để nâng vốn điều lệ.
• Huy động trái phiếu ngắn hạn khổng lồ, rồi tái cơ cấu thành khoản đầu tư dài hạn rủi ro.
• Và cuối cùng: dùng tiền nhà đầu tư để bơm cho các dự án “ảo hóa lợi nhuận”.
Nhiều người tưởng mình đang đầu tư vào một tập đoàn công nghệ, công nghiệp, bất động sản. Nhưng thực chất, họ đang tài trợ cho một ảo vọng mang tên… niềm tin.
III. Hạ tầng giao thông – Bàn tay nắm lấy cả mặt đất
Vin từng đề xuất cao tốc xuyên Việt, từng xây đường dẫn vào dự án của mình, từng “xin” sân bay riêng, từng nhúng tay vào quy hoạch metro, logistics, thậm chí đường sắt cao tốc.
Với Vin, hạ tầng không còn là của dân – nó là đòn bẩy tạo lợi thế độc quyền cho bất động sản Vin.
Người dân tưởng được đi lại thuận tiện. Nhưng họ không biết mình đang trả tiền để làm nền cho giá đất của tập đoàn.
IV. Cơn đói điện – Khi xe chưa chạy, dân đã gánh phụ tải
VinFast – niềm tự hào xe điện Việt – chỉ mới khởi động đã ngốn điện bằng một tỉnh nhỏ.
Một nhà máy pin, một khu công nghiệp điện tử, một chuỗi trạm sạc – không gì đến từ thị trường điện cạnh tranh, tất cả đều đến từ chính sách ưu đãi và lấy của chung làm của riêng.
Khi giá điện tăng, dân trả.
Khi thiếu điện, dân cắt.
Còn Vin vẫn ưu tiên, vẫn “phát triển xanh”, vẫn được gọi là “doanh nghiệp tiên phong”.
Tiên phong trong tiêu hao năng lượng quốc gia cho một giấc mộng chưa chứng minh được hiệu quả.
V. Thuế, ưu đãi và hàng đội lốt nội địa
Có khi nào bạn thắc mắc: VinFast nhận ưu đãi thuế vì là hàng Việt, nhưng… có bao nhiêu phần trăm giá trị tạo ra thực sự từ nội địa?
• Chip? Nhập.
• Pin? Nhập.
• Thiết kế? Giao cho Ý.
• Phần mềm? Đặt mua từ nước ngoài.
Nhưng nhờ một tỷ lệ lắp ráp và chứng nhận nội địa hóa theo cơ chế “linh hoạt”, hàng ngoại khoác áo hàng Việt – rồi giành hết quyền ưu đãi, chính sách, truyền thông và quỹ đất.
Trong khi đó, doanh nghiệp Việt thực thụ – nhỏ, vừa, gia công – bị đè chết dưới bóng “người khổng lồ nhân tạo”.
VI. Sự thao túng truyền thông – Kể câu chuyện một chiều
Cứ thử viết một bài chê Vin mà xem, bạn sẽ biết sức mạnh PR đáng sợ đến đâu. Không chỉ là báo chí, mạng xã hội, mà cả những cơ quan công luận cũng bị hút vào một chiến dịch tôn vinh có chủ đích.
Từ giáo dục (VinUni), y tế (Vinmec), đến từ thiện (VinFuture), tất cả đều được dựng thành câu chuyện về “tập đoàn mang sứ mệnh phụng sự quốc gia”.
Chỉ tiếc, quốc gia ấy… không phải của dân, mà là bản quyền truyền thông của một nhóm lợi ích.
VII. Vin – biểu tượng cho một mô hình kinh tế méo mó
Không phủ nhận: Vin từng có những bước đi táo bạo. Nhưng khi một tập đoàn có thể:
• Vừa làm quy hoạch, vừa xin đất,
• Vừa làm chính sách, vừa nhận ưu đãi,
• Vừa làm doanh nghiệp, vừa “làm truyền thông nhà nước”,
Thì đó không còn là thị trường, đó là một mô hình thao túng chính sách.
VIII. Và câu hỏi cuối cùng: Đất nước này còn lại gì?
Còn lại những người dân phải trả tiền điện cho giấc mơ của kẻ khác.
Còn lại những doanh nghiệp nhỏ bị đẩy khỏi thị trường bởi “quái thú chính sách”.
Còn lại một nền kinh tế bị bẻ cong theo hướng phục vụ một vài tập đoàn thân hữu.
Và còn lại một câu hỏi nhức nhối: Đất nước này có còn của nhân dân, hay đã trở thành sân sau cho những kịch bản giàu lên từ đặc quyền?
VIN VÀ BÀN TAY LÔNG LÁ TRÊN THÂN THỂ QUỐC GIA
⸻
Gã Khờ