"Bán sinh phong cốt lăng tàng thậm
Nhất phiến u hoài chỉ vị khanh"
Ta say lưu điền chỉ nhất khoảnh
Lưu điền nhất khoảnh, tử tôn canh
# SƠ LƯỢC
Vế đầu được Đỗ Mục viết vào thời Vãn Đường và Hà Thượng Nhân dịch là:
"Nửa đời sương gió ngang tàng
Tấm thân chỉ lụy vì nàng đó thôi"
Còn vế sau chắc có nhẽ được biên bởi một thi khách vô danh, vốn hiểu biết nông cạn mỗ đành tạm dịch nối tiếp như sau:
"Nửa đời sương gió ngang tàng
Tấm thân chỉ lụy vì nàng đó thôi"
Ta say riêng một góc trời
Rừng thiêng nước độc vắng người trông nom"
# CẶN KẼ
- Bán sinh phong cốt lăng tàng thậm
Bán sinh: một nửa cuộc đời
phong cốt: cốt cách thanh cao
lăng tàng: chồng chất, cheo leo
thậm: rất, hết sức
- Nhất phiến u hoài chỉ vị khanh
Nhất phiến: một vật có bề mặt rộng, bằng phẳng, vuông vức
u hoài: buồn nhớ âm thầm, dai dẳng
chỉ: biểu thị một phạm vi hoặc đối tượng cố định, không có gì hoặc không có ai thêm nữa
vị: cách gọi thể hiện sự tôn trọng
khanh: cách gọi thể hiện sự thân cận, thân mật
- Ta say lưu điền chỉ nhất khoảnh
Ta say: tác giả say
lưu điền: ở lại/lưu lại khu ruộng/vườn
chỉ nhất khoảnh: 1 diện tích không rõ ràng (đất đai)
- Lưu điền nhất khoảnh, tử tôn canh
Lưu điền & nhất khoảnh: như trên
tử tôn canh: con cháu canh giữ (đất đai)
@Risa185
ưng bụng thì nhớ còm men
nhấc bài phụ chú kiếm tiền mua cơm