Có phải mục tiêu của đời người là phải có nhà, có xe , địt dc nhiều gái xinh, tiền tiêu không phải nghĩ thì lúc đó mới cảm thấy hạnh phúc?
Tao chỉ là thằng nhà quê lên thành phố học, chẳng phải cố bám trụ lấy đất thủ đô nhưng cuộc sống nó cứ cuốn tao vào ko dứt ra được. 15 năm sống ở đất này, tao cũng leo lên được chức giám đốc 1 chi nhánh của công ty. Tao mới trả góp xong cái nhà hơn 6 tỷ, cũng chả đáng gì so với nhiều thằng nhưng với tao nó là công sức không nhỏ. Mục tiêu tiếp theo của tao là có 1 con xế hộp, tao nghĩ ko hẳn tao cần đến nó, nhưng nó như một cột mốc mà tao mong ước. Nhưng đời địt như mơ. Tháng trước chi nhánh của tao bết bát quá phải sát nhập với 1 chi nhánh khác. Tao từ gđ giờ thành nhân viên, lương giảm một nửa từ hơn 40 còn 15-20củ, vợ cũng chỉ làm hành chính. Khiến cái ước mơ, cái cột mốc mà tao mơ ước tự nhiên nó lại xa vời quá. Tao biết mình ko giỏi, tao nhìn vào chúng mày ngày kiếm trăm củ, có mối đầu tư này, làm ăn nọ, mở quán nọ quán kia tao ngưỡng mộ vl. Nhưng tao không thể thoát ra đc cái vỏ bọc hiện tại, không biết làm gì, không biết bắt đầu từ đâu để bứt phá lên. Từ hồi sát nhập, thu nhập giảm, tâm lý đi xuống nên chăm phá đò chẳng động vào vợ. Mà cố mãi cũng chả vực dậy nổi. Theo chúng mày sống trên đời có nhất thiết phải có nhà có xe, mới tìm thấy hạnh phúc hay ko. Hay chỉ cần biết đủ!