Đồng cũng quý chứ. Sắt vụn có 7 nghìn 1 cân, đồng 230 đấy. Đm, mấy anh cắt cáp bán sắt vụn được có tỉ mà thiệt hại tận 7 tỉ mà bảo không quý. Mà tiệm sửa xe sao toàn vật tư ngành nước vậy mày.
Đéo biết nữa, ngày xưa cái tiệm sửa xe mà tao cảm giác như một trung tâm nghiên cứu vũ trụ vậy
Xe cộ vác vô sửa là cảm giác đéo có ngày lấy ra, tiệm thì dính mấy cái dầu gì đen ngòm hết cái nhà, xe máy thì ít, nhưng mấy cái xe ô tô thì nhiều, mỗi lần sửa là như phá, đéo có ngày ráp lại, tháo ra khỏi xe những khối kim loại phức tạp, tối tân, chằng chịt, vô số ống iếc, bộ phận kì dị xuất hiện, dây nhợ, cuộn đồng, cuộn sắt nhiều vô kể.
Nổi bậc là mấy cái nhìn như đùi heo làm bằng sắt, lấy ra gần mấy bánh xe, thêm mấy cái nhìn cong cong như nửa mặt trăng, nhưng mấy cái đó xấu và đen do làm bằng sắt
Tao ấn tượng với kim loại Đồng, lúc đó tao chỉ thích thú đồng, vì trong đống bùn nhớt đen đúa, đồng cứ thập thò màu đỏ đỏ cam cam lộ ra, mà do nó ko quý như vàng nên đâu có ai quan tâm, mày có hiểu cảm giác đó ko, cái cảm giác ấy, một thứ quý giá mà đéo ai quan tâm ấy, đang ở thập thò trong đống bùn nhớt đen đúa, việc của tao là chờ ko ai để ý, lén lén tới móc, khèo, lấy
Có lần thọc tay lấy 1 cái ống, nhìn hình thù lục giác tinh xảo, vô cùng ngầu, nghĩ là nó nhỏ thôi, nhưng kéo ra thì dính theo 1 bộ phận lắp ráp kiểu ống có lục giác khác nữa, thành ra 1 đùm nặng nề, cảm giác vừa mừng vừa sợ, vì nghĩ chắc nó giá trị cao và quan trọng, mất là tụi thợ đi hỏi ngay, nếu phát hiện chắc vô tù (lúc đó tao chỉ mới 7t), thế là đéo dám lấy
H nghĩ vẫn còn tiếc, h thấy cái video, kỉ niệm như ùa về