Muốn đất nước vươn mình thì hễ tiền vào tài khoản là phải tính thuế

Đỵt moẹ lũ súc sinh hốc cho lắm, giờ bào vãi Lồn
Thảy nào đám cháu lũ lượt qua culi bên này
 
1. Ngay cả ở các nước như Mỹ, Đức, Anh, Pháp hay Úc – dù họ đều áp dụng thuế VAT – nhưng chính phủ vẫn cố tình “nhắm mắt làm ngơ” đối với các tiểu thương nhỏ lẻ. Lý do là vì họ hiểu rằng, khi buộc một cơ sở nhỏ phải khai báo đầu vào – đầu ra đầy đủ, sẽ kéo theo hàng loạt chi phí phát sinh: phải thuê thêm nhân lực, sử dụng máy tính, phần mềm kế toán, đào tạo kỹ năng... và tất cả những chi phí đó cuối cùng sẽ đẩy giá thành sản phẩm lên cao hơn nhiều so với giá trị thực. Ở các nước phát triển (Mỹ, Đức, Pháp, Úc...)

Dù có VAT, nhưng họ linh hoạt và nhân văn hơn trong thực thi:
Ngưỡng doanh thu nhỏ được miễn khai VAT hoặc khai theo hình thức đơn giản.
Không bắt các tiểu thương nhỏ, hàng rong, cửa hàng chợ truyền thống phải dùng phần mềm hay máy tính để khai thuế.
Họ hiểu rằng chi phí hành chính và kế toán để tuân thủ luật thuế đôi khi còn lớn hơn cả tiền thuế thu được từ nhóm này.
Quan trọng nhất: giữ giá cả ổn định, không để chi phí quản lý thuế đội giá sản phẩm vượt sức mua người dân.

2. Ở các nước đang phát triển (gồm Việt Nam):
"Lấy thuế từ cái chợ để nuôi bộ máy, rồi lại tăng chi phí hành chính để thu thuế từ cái chợ."
→ Vòng luẩn quẩn tiêu diệt tiểu thương.
Áp dụng VAT cứng nhắc lên cả tiểu thương, hộ cá thể, buộc phải:
Mua phần mềm quản lý bán hàng, hóa đơn điện tử.
Tốn nhân lực để ghi sổ, báo cáo thuế, đối soát chứng từ.
Thuê kế toán, hoặc đào tạo sử dụng máy tính.
Tốn thời gian, mất cơ hội kinh doanh linh hoạt.

➡
Chi phí quản trị thuế tăng → gộp vào giá thành sản phẩm → giá bán ra cao hơn giá trị thật, khiến:
Người tiêu dùng thiệt thòi.
Tiểu thương bị đào thải bởi hàng lậu, chợ đen.
Kinh tế phi chính thức trốn thuế ngày càng phát triển mạnh mẽ hơn.

📌
Kết luận:
Thuế VAT chỉ nên áp dụng cho doanh nghiệp có khả năng quản trị minh bạch, có hệ thống kế toán và hạ tầng kỹ thuật tương ứng.
Những tiểu thương nhỏ lẻ, buôn bán sinh nhai, nên được:
Miễn hoặc khoán thuế đơn giản.
Hướng tới thuế dựa trên doanh thu thực tế hoặc mức khoán hợp lý.
Tránh đẩy họ vào áp lực thuế – kế toán – công nghệ vượt quá năng lực.

🚨
Cảnh báo:
Nếu tiếp tục áp dụng kiểu thuế đánh đều – không phân loại, Việt Nam có nguy cơ:
Mất đi toàn bộ tầng lớp tiểu thương truyền thống.
Thị trường bị thống trị bởi chuỗi lớn, gây lệch cán cân kinh tế.
Tăng giá sản phẩm thiết yếu → nghèo hóa dân số.
 
1. Ngay cả ở các nước như Mỹ, Đức, Anh, Pháp hay Úc – dù họ đều áp dụng thuế VAT – nhưng chính phủ vẫn cố tình “nhắm mắt làm ngơ” đối với các tiểu thương nhỏ lẻ. Lý do là vì họ hiểu rằng, khi buộc một cơ sở nhỏ phải khai báo đầu vào – đầu ra đầy đủ, sẽ kéo theo hàng loạt chi phí phát sinh: phải thuê thêm nhân lực, sử dụng máy tính, phần mềm kế toán, đào tạo kỹ năng... và tất cả những chi phí đó cuối cùng sẽ đẩy giá thành sản phẩm lên cao hơn nhiều so với giá trị thực. Ở các nước phát triển (Mỹ, Đức, Pháp, Úc...)

Dù có VAT, nhưng họ linh hoạt và nhân văn hơn trong thực thi:
Ngưỡng doanh thu nhỏ được miễn khai VAT hoặc khai theo hình thức đơn giản.
Không bắt các tiểu thương nhỏ, hàng rong, cửa hàng chợ truyền thống phải dùng phần mềm hay máy tính để khai thuế.
Họ hiểu rằng chi phí hành chính và kế toán để tuân thủ luật thuế đôi khi còn lớn hơn cả tiền thuế thu được từ nhóm này.
Quan trọng nhất: giữ giá cả ổn định, không để chi phí quản lý thuế đội giá sản phẩm vượt sức mua người dân.

2. Ở các nước đang phát triển (gồm Việt Nam):
"Lấy thuế từ cái chợ để nuôi bộ máy, rồi lại tăng chi phí hành chính để thu thuế từ cái chợ."
→ Vòng luẩn quẩn tiêu diệt tiểu thương.
Áp dụng VAT cứng nhắc lên cả tiểu thương, hộ cá thể, buộc phải:
Mua phần mềm quản lý bán hàng, hóa đơn điện tử.
Tốn nhân lực để ghi sổ, báo cáo thuế, đối soát chứng từ.
Thuê kế toán, hoặc đào tạo sử dụng máy tính.
Tốn thời gian, mất cơ hội kinh doanh linh hoạt.

➡
Chi phí quản trị thuế tăng → gộp vào giá thành sản phẩm → giá bán ra cao hơn giá trị thật, khiến:
Người tiêu dùng thiệt thòi.
Tiểu thương bị đào thải bởi hàng lậu, chợ đen.
Kinh tế phi chính thức trốn thuế ngày càng phát triển mạnh mẽ hơn.

📌
Kết luận:
Thuế VAT chỉ nên áp dụng cho doanh nghiệp có khả năng quản trị minh bạch, có hệ thống kế toán và hạ tầng kỹ thuật tương ứng.
Những tiểu thương nhỏ lẻ, buôn bán sinh nhai, nên được:
Miễn hoặc khoán thuế đơn giản.
Hướng tới thuế dựa trên doanh thu thực tế hoặc mức khoán hợp lý.
Tránh đẩy họ vào áp lực thuế – kế toán – công nghệ vượt quá năng lực.

🚨
Cảnh báo:
Nếu tiếp tục áp dụng kiểu thuế đánh đều – không phân loại, Việt Nam có nguy cơ:
Mất đi toàn bộ tầng lớp tiểu thương truyền thống.
Thị trường bị thống trị bởi chuỗi lớn, gây lệch cán cân kinh tế.
Tăng giá sản phẩm thiết yếu → nghèo hóa dân số.
Tao nghĩ rồi mọi thứ sẽ dần về quy mô cũ
Sáp nhập tỉnh, giảm phường, bỏ quận, ít cán bụ hơn, thì follow ép dân thế đéo nào được. Cùng lắm thay vì trước đó đéo có tờ hoá đơn nào thì giờ tụi nó lấy 1 xấp để đối phó rồi thôi.
Lâu lâu lên bài phạt dân, tăng tiền cf rồi bị chính thằng dân căm ghét hơn.
Mấy tml phải đóng shop, giờ mở lại cay cú và cười nhạo Đảng ta làm trò con rùa.
 

Có thể bạn quan tâm

Top