Huhuvay
Bò lái xe
Buổi hẹn đầu tiên, em rủ đi chơi là mình gật đầu ngay. Thấy mình đi ô tô nên em có vẻ yên tâm, tươi tỉnh lắm. Ngồi nói chuyện được một lúc, em bảo: “Hay mình đi ăn gần đây đi anh.” Thế là em dẫn mình vào một quán lẩu bé bằng… cái nhà vệ sinh, đối diện 38 Hàm Long. Không biển hiệu, nhìn đã nghi nghi.
Bước vào thì thấy vài người đang ngồi ăn, nhưng mình không chắc đó là khách thật hay người của quán ngồi tạo độ “nhộn nhịp”. Mình vừa đi WC một lát thì quay ra thấy em đã gọi đồ ầm ầm như được mùa.
Đồ mang lên thì thôi rồi: 1 con cua lèo tèo, 2 con tôm, một đĩa thịt bò dính vết bẩn kì kì như rơi xuống đất nhặt lên, còn salad thì xanh lè chẳng biết là rau gì. Tất cả mà đòi tính 2 triệu.
Mình nhìn mà muốn cạn lời. Biết bị gài, mình bảo thanh toán luôn, nhưng yêu cầu tính sao cho hợp lý vì mình chưa đụng đũa. Gọi nhân viên thì mấy thằng cu mặt non choẹt đứng chống nạnh quát lại: “Gì? Sao cơ?” Thái độ kiểu bố đời. Lúc đó mình biết là bị quây rồi. Một mình giữa ổ phục kích thì thôi, phải bình tĩnh mà đấu trí.
Mình bảo:
“Đồ ăn chưa động, tôi có việc gấp, quán tính lại cho đúng. Chứ không có chuyện mang bát đũa nguyên si mà bắt khách trả 2 củ.”
Chúng nó lôi nhau thì thầm một lúc, thấy không bắt bẻ được nên hạ xuống còn 1,6 triệu. Cãi thêm hồi nữa, cuối cùng chịu chốt 1,2 triệu.
Tóm lại vẫn mất tiền, đăng lên đây để anh em cùng cảnh giác.
Bước vào thì thấy vài người đang ngồi ăn, nhưng mình không chắc đó là khách thật hay người của quán ngồi tạo độ “nhộn nhịp”. Mình vừa đi WC một lát thì quay ra thấy em đã gọi đồ ầm ầm như được mùa.
Đồ mang lên thì thôi rồi: 1 con cua lèo tèo, 2 con tôm, một đĩa thịt bò dính vết bẩn kì kì như rơi xuống đất nhặt lên, còn salad thì xanh lè chẳng biết là rau gì. Tất cả mà đòi tính 2 triệu.
Mình nhìn mà muốn cạn lời. Biết bị gài, mình bảo thanh toán luôn, nhưng yêu cầu tính sao cho hợp lý vì mình chưa đụng đũa. Gọi nhân viên thì mấy thằng cu mặt non choẹt đứng chống nạnh quát lại: “Gì? Sao cơ?” Thái độ kiểu bố đời. Lúc đó mình biết là bị quây rồi. Một mình giữa ổ phục kích thì thôi, phải bình tĩnh mà đấu trí.
Mình bảo:
“Đồ ăn chưa động, tôi có việc gấp, quán tính lại cho đúng. Chứ không có chuyện mang bát đũa nguyên si mà bắt khách trả 2 củ.”
Chúng nó lôi nhau thì thầm một lúc, thấy không bắt bẻ được nên hạ xuống còn 1,6 triệu. Cãi thêm hồi nữa, cuối cùng chịu chốt 1,2 triệu.
Tóm lại vẫn mất tiền, đăng lên đây để anh em cùng cảnh giác.
