Nay đọc lại những dòng tin nhắn với nyc mà t rơm rớm nước mắt

PZM98JX.png




Giữa cuộc sống bộn bề này, vừa phải chạy đua với xã hội, vừa phải tìm cách báo hiếu, vừa phải tìm hạnh phúc cho chính mình. Thành ra, những khoảnh khắc một mình lại trở thành nơi t trở về để thở, để sống thật với lòng mình.

Đôi khi t thấy mình thật ích kỷ, chỉ vì quá thích ở một mình. T có thể không nói chuyện với người thân hay bạn bè trong nhiều ngày mà chẳng thấy nhớ, thậm chí đôi khi còn muốn tránh xa hơn nữa. Không phải vì t ghét ai hay muốn tách biệt, chỉ là trong những khoảng thời gian t muốn một mình, xin hãy để t được yên bình. Ban ngày có thể nói chuyện, trao đổi, cười nói thoải mái vì đó là thời gian của công việc. Nhưng sau 18 giờ, t chỉ muốn được ở với chính mình, không bị ai tìm kiếm hay làm phiền.

T nhận ra, mình không phải là người không thích giao tiếp hay gặp gỡ, chỉ là khi ở một mình, t mới thật sự có thể chăm sóc và lắng nghe bên trong tâm hồn mình. Ở trong không gian riêng, t thấy rõ mình hơn, hiểu được mình muốn gì, cần gì, và điều gì khiến mình tổn thương. Ở một mình, t cũng đạt được nhiều điều mà trước kia tưởng như không thể, đặc biệt là cảm giác tự do.

T thật sự trân trọng những ngày như thế. Thật sự, cảm giác một mình đi dạo, một mình làm vài điều mình thích, đúng là một sự bình yên khó tả. Đôi khi cũng có chút cô đơn, nhưng lại là một nỗi cô đơn an toàn. Kiểu cảm giác “không ai đồng điệu được với mình” thôi, chứ chẳng có gì buồn bã cả. T cũng nghe nhiều người nói giống vậy, có gia đình rồi mà vẫn thích được một mình, như hồi chưa vướng bận gì bởi vì nó bình yên lắm.
 
PZM98JX.png




Giữa cuộc sống bộn bề này, vừa phải chạy đua với xã hội, vừa phải tìm cách báo hiếu, vừa phải tìm hạnh phúc cho chính mình. Thành ra, những khoảnh khắc một mình lại trở thành nơi t trở về để thở, để sống thật với lòng mình.

Đôi khi t thấy mình thật ích kỷ, chỉ vì quá thích ở một mình. T có thể không nói chuyện với người thân hay bạn bè trong nhiều ngày mà chẳng thấy nhớ, thậm chí đôi khi còn muốn tránh xa hơn nữa. Không phải vì t ghét ai hay muốn tách biệt, chỉ là trong những khoảng thời gian t muốn một mình, xin hãy để t được yên bình. Ban ngày có thể nói chuyện, trao đổi, cười nói thoải mái vì đó là thời gian của công việc. Nhưng sau 18 giờ, t chỉ muốn được ở với chính mình, không bị ai tìm kiếm hay làm phiền.

T nhận ra, mình không phải là người không thích giao tiếp hay gặp gỡ, chỉ là khi ở một mình, t mới thật sự có thể chăm sóc và lắng nghe bên trong tâm hồn mình. Ở trong không gian riêng, t thấy rõ mình hơn, hiểu được mình muốn gì, cần gì, và điều gì khiến mình tổn thương. Ở một mình, t cũng đạt được nhiều điều mà trước kia tưởng như không thể, đặc biệt là cảm giác tự do.

T thật sự trân trọng những ngày như thế. Thật sự, cảm giác một mình đi dạo, một mình làm vài điều mình thích, đúng là một sự bình yên khó tả. Đôi khi cũng có chút cô đơn, nhưng lại là một nỗi cô đơn an toàn. Kiểu cảm giác “không ai đồng điệu được với mình” thôi, chứ chẳng có gì buồn bã cả. T cũng nghe nhiều người nói giống vậy, có gia đình rồi mà vẫn thích được một mình, như hồi chưa vướng bận gì bởi vì nó bình yên lắm.
Đá phò đi bạn. Cho đời nó đẹp suy nghĩ nhiều làm gì

Má hài ỉa vãi cứt
 
Sửa lần cuối:
PZM98JX.png




Giữa cuộc sống bộn bề này, vừa phải chạy đua với xã hội, vừa phải tìm cách báo hiếu, vừa phải tìm hạnh phúc cho chính mình. Thành ra, những khoảnh khắc một mình lại trở thành nơi t trở về để thở, để sống thật với lòng mình.

Đôi khi t thấy mình thật ích kỷ, chỉ vì quá thích ở một mình. T có thể không nói chuyện với người thân hay bạn bè trong nhiều ngày mà chẳng thấy nhớ, thậm chí đôi khi còn muốn tránh xa hơn nữa. Không phải vì t ghét ai hay muốn tách biệt, chỉ là trong những khoảng thời gian t muốn một mình, xin hãy để t được yên bình. Ban ngày có thể nói chuyện, trao đổi, cười nói thoải mái vì đó là thời gian của công việc. Nhưng sau 18 giờ, t chỉ muốn được ở với chính mình, không bị ai tìm kiếm hay làm phiền.

T nhận ra, mình không phải là người không thích giao tiếp hay gặp gỡ, chỉ là khi ở một mình, t mới thật sự có thể chăm sóc và lắng nghe bên trong tâm hồn mình. Ở trong không gian riêng, t thấy rõ mình hơn, hiểu được mình muốn gì, cần gì, và điều gì khiến mình tổn thương. Ở một mình, t cũng đạt được nhiều điều mà trước kia tưởng như không thể, đặc biệt là cảm giác tự do.

T thật sự trân trọng những ngày như thế. Thật sự, cảm giác một mình đi dạo, một mình làm vài điều mình thích, đúng là một sự bình yên khó tả. Đôi khi cũng có chút cô đơn, nhưng lại là một nỗi cô đơn an toàn. Kiểu cảm giác “không ai đồng điệu được với mình” thôi, chứ chẳng có gì buồn bã cả. T cũng nghe nhiều người nói giống vậy, có gia đình rồi mà vẫn thích được một mình, như hồi chưa vướng bận gì bởi vì nó bình yên lắm.
zdNIR5Y.jpg
 
Đụ má viết chữ thế này không lẽ thằng thớt là bọn Gen Z à
thúi thế ! mày viết thư tình bằng cái ruột giấy chùi đít à?
Địt mẹ 2 bạng k thấy trò viết thư tay này thực sự lãng mạn. Bao nhiêu tâm tư tình cảm mình gửi gắm vào những câu chữ, áng văn à ?!!

7hQBJAGe.jpeg


Chữ xấu quá bạn 🤭🤭🤭
Trình độ tới đâu, nét chữ tới đó …
 
nay hết content, phải tạo 2 acc Zalo hả bạn
Mình tính đăng zalo những dòng này nhưng ngại người quen thấy. Nên thôi đăng lên xàm …

“Bức thư gửi đến em...

"Nhiều lúc anh nghĩ mình sẽ đến gặp em rồi đi chơi, hẹn hò rồi lượn lờ, yêu đương rồi cùng nhau khám phá và tận hưởng mọi thứ.

Nhưng thời gian vui vẻ và hạnh phúc đó cũng hết.. Anh đã đến tuổi suy nghĩ nhiều hơn cho cuộc sống, lo toan mọi thứ. Vòng xoay cơm áo gạo tiền làm anh mệt mỏi quá!

Anh cũng muốn bên em lắm chứ, muốn chỉ yêu em và làm những điều khiến em hạnh phúc, nhưng chắc anh không làm được rồi. Năm qua tệ với anh quá, anh đã cố gắng 2 lần nhưng lại về vạch xuất phát, anh đã nghĩ rằng mình may mắn khi vẫn còn có em. Giờ thì có lẽ anh đã sử dụng hết sự may mắn đó rồi. Em à! Em không cần phải lo nghĩ nhiều cho anh, vì anh đang ở đáy, nên là anh bây giờ chỉ việc đi lên thôi. Sắp thu rồi lại đông, em nhớ mặc ấm, đừng tắm khuya và về nhà cẩn thận nhé!

Không phải anh thay đổi đâu em à, chỉ là anh phải trưởng thành thôi, mong em hãy thông cảm cho anh. Làm gì có ai không muốn được hạnh phúc hả em, chỉ là bây giờ anh chưa quan tâm đến nó, anh không còn mất ăn mất ngủ vì yêu nữa rồi, không còn đòi sống chết vì yêu nữa rồi.

Nhờ mặt trời gửi đến em một nụ hôn và mong em đừng ghét anh vì anh... anh đang rất đau khổ.

Mong em đọc được bài viết này. Hy vọng tương phùng là sự may mắn cuối cùng khi cuộc sống nhẹ nhàng hơn. Vì đôi khi, một khoảnh khắc hiểu lầm, nó độc hại tới mức khiến chúng ta quên đi hàng trăm khoảnh khắc đáng yêu mà ta dành cho nhau...”
 
PZM98JX.png




Giữa cuộc sống bộn bề này, vừa phải chạy đua với xã hội, vừa phải tìm cách báo hiếu, vừa phải tìm hạnh phúc cho chính mình. Thành ra, những khoảnh khắc một mình lại trở thành nơi t trở về để thở, để sống thật với lòng mình.

Đôi khi t thấy mình thật ích kỷ, chỉ vì quá thích ở một mình. T có thể không nói chuyện với người thân hay bạn bè trong nhiều ngày mà chẳng thấy nhớ, thậm chí đôi khi còn muốn tránh xa hơn nữa. Không phải vì t ghét ai hay muốn tách biệt, chỉ là trong những khoảng thời gian t muốn một mình, xin hãy để t được yên bình. Ban ngày có thể nói chuyện, trao đổi, cười nói thoải mái vì đó là thời gian của công việc. Nhưng sau 18 giờ, t chỉ muốn được ở với chính mình, không bị ai tìm kiếm hay làm phiền.

T nhận ra, mình không phải là người không thích giao tiếp hay gặp gỡ, chỉ là khi ở một mình, t mới thật sự có thể chăm sóc và lắng nghe bên trong tâm hồn mình. Ở trong không gian riêng, t thấy rõ mình hơn, hiểu được mình muốn gì, cần gì, và điều gì khiến mình tổn thương. Ở một mình, t cũng đạt được nhiều điều mà trước kia tưởng như không thể, đặc biệt là cảm giác tự do.

T thật sự trân trọng những ngày như thế. Thật sự, cảm giác một mình đi dạo, một mình làm vài điều mình thích, đúng là một sự bình yên khó tả. Đôi khi cũng có chút cô đơn, nhưng lại là một nỗi cô đơn an toàn. Kiểu cảm giác “không ai đồng điệu được với mình” thôi, chứ chẳng có gì buồn bã cả. T cũng nghe nhiều người nói giống vậy, có gia đình rồi mà vẫn thích được một mình, như hồi chưa vướng bận gì bởi vì nó bình yên lắm.
@TrienChjeu @Thích Vét Máng bú em

@chuột lang nước
 
Bạn còn đang làm việc à, chăm chỉ thế này VN sẽ sớm tiến lên XHCN !

Dạo này mình hay nghiên cứu mấy tài liệu make tone hồng đó bạn.
MÌnh tạm đoán bạn nghiên cứu về tâm lý , mình làm về kỹ thuật , cụ thể là kỹ thuật viên massage yoni . Nay tăng ca lấy tiền mua trà sữa cho Hà Lan .
 
Top